Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4 : Gặp lại

Là cô , tại sao 6 năm trước cũng chính là ngày cưới của cô và anh thì cô lại bỏ anh đi . Chỉ vì ngày đó anh nghèo hay sao . Anh bước xuống xe , trong tay cầm chiếc dù .

- Tại sao cô lại đến đây còn trong bộ dạng này nữa ? Đến cầu xin tôi , cầu xin tôi tha thứ cho cô hay sao ? Còn bận áo cưới nữa , là đang muốn nhắc lại chuyện cũ à .

 

    Cô đứng dưới mưa chờ anh cả ngày , chỉ để nghe anh nói câu này sao . Mà cũng đúng thôi , có lẽ anh đã quên một người con gái như cô lâu rồi . Chắc anh đang có một gia đình hạnh phúc .

  

- Em không đến đây để cầu xin anh tha thứ . Em chỉ muốn hỏi anh một chuyện . Mà thôi em nghĩ có hỏi hay không cũng không quan trọng nữa rồi . Chúc anh hạnh phúc

  Cô bước qua anh .

- Cô muốn hỏi chuyện gì ?

Tại sao anh cứ muốn kéo dài cuộc nói chuyện này

  - .......

 

  Đáp lại anh là tiếng mưa tuôn xối xả . Anh quay người lại . Cô đã xỉu dưới đất , anh vức chiếc dù chạy nhanh đến bên cô . Sao cả người cô lại nóng hỏi như vậy

- Chủ nhân , đến bệnh viện hay về nhà .

- Về nhà .

---------------- đường phân cách không tên --------------------

  Chiếc xe chạy vào căn biệt thự . Nó có màu chủ đạo là màu trắng , hai bên đường là những dãy hoa được chăm sóc rất kỉ . Bước vào trong nhà .

  - Thiếu gia !

 

    Bác quản gia kính cẩn chào anh , chuyện lạ đây hôm nay thiếu gia đem một cô gái về . Cả cái nước này ai không biết thiếu gia không đụng tới nữ giới .

  - Gọi Triệu Kính đến nhanh .

  - Vâng .

 

Trên phòng

Anh ngồi mép giường nhìn cô , trong đầu đầy những câu hỏi , Mấy năm nay cô sống như thế nào mà lại để mình ốm như vậy ? , Tại sao năm đó lại bỏ anh đi ?

- Này !

- Mau khám đi .

   Lạ đây , bình thường Vương thiếu gia không gần cô gái nào , làm anh tưởng hắn bị yếu về mặt đó nữa . ( Moon : em cũng nghĩ vậy  . Triệu Kính : bắt tay )

  

     Triệu Kính lại gần giường , xem dung nhan cô gái nào có thể làm lây động tảng băng sơn này đây .

 

- Đây không phải ......

 

  - Ừm . Mau khám đi

Lát sau

- Không sao đâu , chỉ là cảm mạo thôi . Uống thuốc vài ngày sẽ khỏi . Mà nè sao

- Bác Lý , tiễn khách .

- Này , cậu đang đuổi khách đó hả ?

- Biết sao còn không đi !

Anh chơi cùng cậu ta 6 năm mà . Hey nhói quá !

- Kính , điều tra giùm tôi ( ý là điều ra chị ấy á )

 

- Rồi , nhớ trả tôi cây súng RLP_507 là được .
















   

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro