t w o
"người đầu tiên em nghĩ tới là changgu." cô thở dài.
"changgu? tại sao?"
"anh ấy cười rất đẹp. làm em cũng muốn vui theo."
"còn anh thì sao?" anh bĩu môi.
"anh cười dễ thương lắm."
anh bật cười. tim cô hẫng một nhịp.
"em thích cả giọng hát của anh ấy nữa. đơn giản nhưng thật tuyệt vời."
"anh đồng ý."
"em thích cả mấy câu đùa của anh ấy nữa."
"changgu có khiếu hài hước kì cục, nhưng có lẽ nó khiến anh ấy đáng yêu hơn."
"thỉnh thoảng... anh mới hiểu được câu đùa của anh ấy..."
"đúng là anh ấy có mấy trò đùa hay thật."
"làm ơn đừng bỏ anh theo changgu." anh nắm chặt tay cô.
"em làm thế để làm gì chứ?"
"cảm giác như em sắp rời anh đi. nghĩ về mười người con trai các thứ..."
cô bật cười. anh ấy ghen mà dễ thương quá. cô thật không xứng với anh ấy.
"em không bỏ anh đâu. nhưng phải công nhận, changgu khá là đáng yêu."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro