Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4: ngày đầu tại Astralis

Buổi học đầu tiên tại lớp lịch sử phép thuật của học viện Astralis mở ra một không gian kỳ diệu, nơi những bức tranh sống động vẽ nên các trận chiến phép thuật vĩ đại, những sinh vật huyền thoại, và những pháp sư cổ xưa. Các bức tường lớp học được trang trí với các cuốn sách ma thuật cũ, những vật phẩm kỳ bí như ngọc bích, đèn lồng ma thuật, và quả cầu pha lê phát sáng, tạo nên một bầu không khí vừa trang nghiêm vừa huyền bí. Ánh sáng từ những ngọn đèn lơ lửng trên trần nhà tỏa ra một màu vàng ấm áp, chiếu sáng lên chiếc bục giảng gỗ cổ, nơi Thầy Agaton đứng chờ đợi các học viên.

Kaito cùng Kerina và Sousuke bước vào lớp học, mắt sáng lên khi nhìn thấy không gian đầy ắp những thứ kỳ lạ. Cậu chưa từng được thấy một nơi nào như thế. Kaito và hai người bạn lặng lẽ ngồi vào chỗ. Sousuke thì không thể giấu được vẻ tò mò trong ánh mắt, luôn nhìn khắp xung quanh với sự ngạc nhiên. Kerina với sự tự tin vốn có, ngồi xuống và sẵn sàng tham gia vào cuộc trò chuyện bất cứ lúc nào. Dù mới là buổi học đầu tiên đầu, cả ba đều cảm nhận được sự đặc biệt của không gian này, như thể họ đang bước vào một hành quay về lịch sử, nơi mỗi bước đi sẽ dẫn dắt họ qua từng cột mốc lịch sử của phép thuật.

Thầy Agaton, người có dáng vẻ uy nghiêm nhưng không thiếu sự ấm áp, bước lên bục giảng. Ông là một pháp sư lão luyện, với mái tóc bạc trắng và đôi mắt sáng quắc như thể đã nhìn thấy hàng nghìn năm lịch sử. Thầy bắt đầu mở cuốn sách cổ của mình, ánh sáng từ những trang giấy phát ra như những tia sáng huyền bí. Mỗi khi ông lật một trang sách, không gian lớp học như hòa vào những câu chuyện về các pháp sư cổ đại, các trận chiến phép thuật kinh thiên động địa và những bí ẩn chưa được giải đáp của thế giới ma thuật.

Agaton nói, giọng ông sâu lắng như một dòng sông chảy dài qua thời gian:

"Xin chào tất cả các em, thầy xin tự giới thiệu thầy là Agaton Darius, các em có thể gọi thầy là Agaton nhé. Như các em đã biết phép thuật không chỉ là sức mạnh mà phép thuật còn là sự kết nối giữa con người với thiên nhiên và vũ trụ. Những pháp sư vĩ đại của quá khứ đã hiểu được điều đó, và họ đã để lại những dấu ấn không thể xóa nhòa trong lịch sử. Hôm nay, các em sẽ bắt đầu hành trình khám phá sức mạnh đó"

Kaito ngồi thẳng lưng, mắt mở to chăm chú lắng nghe. Những lời của Thầy Agaton như mở ra một cánh cửa mới trong tâm trí cậu. Phép thuật không chỉ là khả năng điều khiển sức mạnh, mà còn là một phần không thể tách rời của sự sống, là cầu nối giữa con người với thế giới rộng lớn xung quanh. Những câu chuyện về các pháp sư vĩ đại đã truyền cảm hứng mạnh mẽ cho Kaito, cậu cảm thấy một khát khao mạnh mẽ muốn tìm hiểu sâu hơn về nguồn gốc phép thuật và những bí mật của thế giới này.

Sousuke thì có vẻ ít nói hơn, nhưng ánh mắt cậu không rời khỏi Thầy Agaton. Dù là một người sống gần biển, nơi không có nhiều cơ hội tiếp cận với những kiến thức ma thuật sâu rộng, Sousuke cảm nhận rằng những gì đang được giảng dạy là điều gì đó rất đặc biệt. Mặc dù đôi khi cậu có vẻ mơ màng, nhìn ra ngoài cửa sổ như thể đang nghĩ đến một nơi xa xôi, Sousuke không thể phủ nhận sự hấp dẫn của bài học này. Mỗi câu chuyện về các pháp sư cổ xưa, mỗi trận chiến phép thuật đầy khốc liệt đều khiến cậu cảm thấy như đang bước vào một cuộc hành trình của chính mình.

Kerina, với sự mạnh mẽ và quyết đoán, ngay từ đầu đã không ngần ngại đặt câu hỏi. Cô nhìn thẳng vào Thầy Agaton, đôi mắt sáng lên sự tò mò.

"Thưa thầy, những phép thuật cổ xưa mà chúng ta sẽ học có thể giúp chúng ta hiểu rõ hơn về sức mạnh thực sự của phép thuật hay không?" cô hỏi, giọng điềm đạm nhưng đầy sự tự tin.

Thầy Agaton mỉm cười nhẹ nhàng, ánh mắt nhìn cô đầy quý mến

"Câu hỏi rất hay, Kerina. Phép thuật không chỉ là một công cụ hay vũ khí. Nó là một phần của vũ trụ này, một nguồn năng lượng vô hình kết nối tất cả chúng ta. Những phép thuật cổ xưa là chìa khóa để hiểu rõ hơn về bản chất của vũ trụ, về những quy luật kỳ diệu điều khiển mọi thứ. Khi các em khám phá chúng, các em sẽ không chỉ học được cách sử dụng phép thuật, mà còn học cách hòa mình vào dòng chảy vô tận của nó."

Cả lớp trở nên yên tĩnh, tất cả mọi người đều chìm đắm trong những lời nói đầy triết lý của Thầy Agaton. Kaito, Sousuke và Kerina đều cảm thấy như mình đang ở trong một thế giới khác, nơi mà phép thuật không chỉ là sức mạnh, mà là một phần của sự sống và cái chết, của quá khứ và tương lai.

Thầy Agaton tiếp tục kể về những trận chiến phép thuật vĩ đại trong lịch sử, về các pháp sư huyền thoại đã dùng sức mạnh của mình để bảo vệ hoặc thay đổi vận mệnh của thế giới. Những câu chuyện ấy khiến Kaito và Sousuke cảm thấy như mình đang trở thành một phần của lịch sử đó, mỗi bước đi của họ trong học viện ma pháp này là một phần của cuộc chiến lâu dài với bóng tối đang lẩn khuất trong các góc tối của vũ trụ.

Cuối buổi học, khi Thầy Agaton kết thúc bài giảng và cho các học viên bài tập là nghiên cứu thêm về những pháp sư vĩ đại, Kaito cảm thấy một niềm khát khao cháy bỏng trong lòng. Ba người bạn cười nói cùng nhau kể cho nhau nghe về pháp sư mà mình sẽ làm cho bài tập về nhà.

____________________________________
Sau tiết học lịch sử phép thuật, Kaito, Sousuke, và Kerina nhanh chóng di chuyển đến Tháp Năng Lượng Auralis cho tiết học phép thuật cơ bản đầu tiên của họ. Tháp Auralis là một công trình hùng vĩ với những bức tường phủ đầy tinh thể ma thuật sáng lấp lánh, tạo nên không gian như bước ra từ giấc mơ. Dòng năng lượng tự nhiên xuyên qua những viên đá trong suốt, tạo ra ánh sáng kỳ diệu phản chiếu khắp phòng học.

Ngay khi bước vào lớp học, họ được gặp Pháp sư Elvara, giảng viên kỳ cựu của học viện Astralis. Bà là một pháp sư uy nghi với mái tóc bạc dài óng ánh như ánh trăng, đôi mắt sáng rực sự hiểu biết và kinh nghiệm. Pháp sư Elvara mặc chiếc áo choàng màu hoa đậu biếc nhẹ nhàng bước vào phòng và tất cả học viên đều chú ý lắng nghe bà. Bà vẫy tay nhẹ nhàng, làm dịu đi sự tĩnh lặng của không gian và mở đầu bài giảng. Bà bắt đầu, giọng nói vang vọng khắp căn phòng:

"Chào mừng các em đến với lớp học phép thuật cơ bản. Tên cô là Elvara Lucius, giảng viên của môn học này. Cô đã nghiên cứu phép thuật trong suốt nhiều thập kỷ và đã có cơ hội dạy cho những thế hệ ma pháp sư trưởng thành tại Astralis. Phép thuật cơ bản là nền tảng của mọi phép thuật cao cấp. Những nguyên tố cơ bản không chỉ là những công cụ trong tay các em mà là những nguồn năng lượng sống động. Hiểu và làm chủ chúng là bước đầu tiên để trở thành một pháp sư vĩ đại"

Bà dừng lại, nhìn toàn bộ lớp học và nở một nụ cười nhẹ nhàng:

"Tôi không chỉ dạy các em cách sử dụng phép thuật, mà còn giúp các em hiểu rằng phép thuật không phải là một thứ để kiểm soát thế giới, mà là để hòa mình vào sự sống xung quanh. Mỗi nguyên tố có một tinh thần riêng và khi các em tôn trọng nó, chúng sẽ không bao giờ phản bội các em"

Sau khi giới thiệu bản thân, Pháp sư Elvara tiếp tục:

"Hôm nay, các em sẽ thực hành với bốn nguyên tố cơ bản: gió, nước, lửa và băng. Chúng ta sẽ bắt đầu với những bài tập đơn giản, nhưng rất quan trọng. Chỉ khi các em hiểu được sức mạnh trong từng nguyên tố, các em mới có thể khai thác chúng một cách hiệu quả."

Sau phần giới thiệu, bà Elvara hướng dẫn các học viên di chuyển đến các cột năng lượng có sẵn trong phòng học. Mỗi cột đại diện cho một nguyên tố: gió, nước, lửa và băng, phát sáng rực rỡ. Các học viên được phân nhóm để thực hành từng nguyên tố, bắt đầu từ những bài tập đơn giản nhằm cảm nhận năng lượng từ chúng.

Kaito, người được giao nguyên tố gió, đứng trước cột gió, đặt tay lên không trung và cố gắng cảm nhận luồng khí xung quanh mình. Pháp sư Elvara đến gần và nói:

"Hãy để gió đi qua lòng bàn tay em, nhưng đừng cố kiểm soát nó ngay lập tức. Đầu tiên, cảm nhận nó, cảm nhận sự tự do và nhẹ nhàng của gió."

Kaito nhắm mắt, hít một hơi sâu. Làn gió nhẹ nhàng lướt qua tay cậu, thổi qua từng ngón tay. Ban đầu, cậu cảm thấy khó khăn trong việc tạo ra sức mạnh, nhưng dần dần, cơn gió nhỏ trở nên mạnh mẽ hơn, cuốn lấy chiếc chuông treo trong phòng. Tiếng chuông vang lên nhẹ nhàng, khẽ lắc lư. Pháp sư Elvara gật đầu hài lòng.

"Khá tốt. Hãy nhớ, gió không bao giờ muốn bị cưỡng ép, mà chỉ cần được dẫn dắt"

Sousuke đứng trước cột nước. Cậu đặt tay lên và cảm nhận luồng nước mát lạnh đang chảy qua tay mình. Pháp sư Elvara lại đến gần và nói:

"Nước có thể là một dòng suối nhẹ nhàng hoặc một cơn bão lớn. Hãy để nó tự do di chuyển trong lòng bàn tay em, không ép buộc, không cứng nhắc"

Sousuke nhắm mắt, cố gắng tạo hình dòng nước trong tay mình. Ban đầu, nước lăn tăn và không ổn định, nhưng dần dần cậu cảm nhận được sự kết nối với nguyên tố này. Một khối cầu nước trong suốt từ từ hình thành trong không trung, lơ lửng như một viên ngọc. Pháp sư Elvara mỉm cười.

"Rất tốt. Cảm nhận dòng chảy và để nó dẫn dắt em."

Kerina, đứng trước cột băng, cảm thấy hơi lạnh thấm vào tay mình. Cô tập trung vào sự lạnh lẽo, cố gắng cảm nhận nguồn năng lượng đặc biệt của băng. Pháp sư Elvara khẽ nói:

"Băng là sự tĩnh lặng trong thiên nhiên. Hãy để nó hình thành từ những cảm nhận bên trong em, không cần phải vội vàng."

Kerina đặt tay lên không trung, và chỉ trong giây lát, những tinh thể băng lấp lánh xuất hiện, tạo thành một bông tuyết hoàn hảo. Bông tuyết nhẹ nhàng rơi xuống lòng bàn tay cô. Pháp sư Elvara nhìn thấy thành quả của cô, đôi mắt lấp lánh tự hào.

"Thật xuất sắc. Băng không chỉ là sự lạnh lẽo mà còn là vẻ đẹp tĩnh lặng. Em đã làm rất tốt."

Sau khi các học viên đã làm quen với nguyên tố của mình, Pháp sư Elvara giao cho họ bài tập tiếp theo: tạo ra một hiện tượng vật lý đơn giản bằng nguyên tố của mình.

Kaito phải tạo ra một luồng gió nhẹ đủ để làm rung một chiếc chuông treo trên cột. Cậu tập trung, và một làn gió nhẹ nhàng xuất hiện, làm chiếc chuông vang lên, tạo ra một âm thanh thanh thoát. Pháp sư Elvara khen ngợi:

"Khá tốt. Tuy nhiên, nhớ rằng gió phải nhẹ nhàng và tự nhiên. Đừng để nó trở nên quá mạnh mẽ."

Sousuke được yêu cầu tạo một khối nước lơ lửng trên tay mình. Dòng nước ban đầu có vẻ lỏng lẻo, nhưng cậu kiên nhẫn, điều chỉnh và tạo thành một khối cầu nước trong suốt, tròn trịa. Pháp sư Elvara gật đầu hài lòng:

"Rất tốt. Nước cần phải linh hoạt, giống như dòng chảy của chính cuộc sống."

Kerina thử tạo ra một bông tuyết nhẹ nhàng. Băng dần dần kết tinh, tạo thành một bông tuyết đẹp như pha lê, lấp lánh giữa không trung. Pháp sư Elvara mỉm cười tự hào:

"Thật tuyệt vời. Em đã làm chủ được nguyên tố băng."

Khi tất cả học viên đang thực hành, Eryk, một học viên nổi bật đến từ Liệt Hỏa Sư Đoàn, thể hiện khả năng điều khiển lửa của mình. Tuy nhiên, anh ta quá tập trung vào việc chứng tỏ sức mạnh của mình, khiến ngọn lửa không được kiểm soát. Một ngọn lửa lớn bùng lên, lan ra nhanh chóng.

Kaito lập tức vung tay tạo ra một cơn gió mạnh để đẩy ngọn lửa đi, trong khi Sousuke triệu hồi một dòng nước, dập tắt đám cháy ngay lập tức. Pháp sư Elvara bước đến, ánh mắt nghiêm nghị nhìn Eryk:

"Phép thuật không phải là để khoe mẽ, mà là để phục vụ một mục đích cao cả. Cần phải học cách kiểm soát sức mạnh trước khi thể hiện nó."

Eryk cúi đầu xin lỗi.

Khi tiết học khép lại, Pháp sư Elvara mỉm cười nhẹ nhàng:

"Các em đã làm rất tốt hôm nay. Hãy luôn nhớ rằng phép thuật là một phần của tự nhiên, và chúng ta cần học cách hòa hợp với chúng"

____________________________________
Tới giờ trưa, các học viên từ các lớp học rời khỏi phòng học, bước ra ngoài hành lang rộng lớn của học viện, kéo nhau về khu vực ăn uống chung. Đại Sảnh Đường của học viện Astralis bỗng trở nên nhộn nhịp và sống động khi hàng chục học viên của các sư đoàn khác nhau tụ tập lại, chuẩn bị cho bữa trưa.

Sảnh đường rộng lớn, ánh sáng ấm áp chiếu từ các cửa sổ cao, tạo nên không gian hòa quyện giữa vẻ huyền bí của phép thuật và sự thân thiện, gần gũi. Các học viên nhanh chóng tìm cho mình một chỗ ngồi, nơi mà họ có thể thư giãn và trao đổi với bạn bè, đồng thời nạp lại năng lượng cho những giờ học tiếp theo.

Tại khu vực của Liệt Hỏa Sư Đoàn, bầu không khí luôn sôi động và tràn đầy năng lượng, giống như chính biểu tượng của đoàn — một con sư tử rực cháy. Những dãy bàn dài được làm từ gỗ đen bóng, được khắc họa biểu tượng sư tử lửa nổi bật ở giữa. Mọi người ở đây đều toát lên vẻ tự tin, mạnh mẽ và không ngại thể hiện cá tính của mình.

Khu vực ăn trưa của Hắc Xà Chí Tử Đoàn mang một không khí khác biệt hoàn toàn với các sư đoàn khác. Không gian ở đây được bao phủ bởi một vẻ huyền bí và trầm lặng, ánh sáng trong khu vực này dường như mờ nhạt hơn, khiến mọi thứ thêm phần u ám nhưng không kém phần cuốn hút. Biểu tượng rắn đen với đôi mắt đỏ được khắc tinh tế trên từng chiếc ghế và góc bàn, như một lời nhắc nhở rằng đây là nơi của những kẻ được chọn để nắm giữ bóng tối.

Tại khu vực của Hàn Băng Long Sĩ Đoàn, bầu không khí mang một vẻ đẹp thanh tao nhưng cũng đầy sự lạnh lẽo và nghiêm trang, giống như đặc trưng của băng giá. Những dãy bàn được phủ khăn trắng, với những biểu tượng rồng băng được thêu cẩn thận ở góc bàn, phản ánh sự mạnh mẽ và kiêu hãnh của sư đoàn. Học viên ở đây phần lớn toát lên phong thái điềm tĩnh, ít nói nhưng ánh mắt luôn sắc bén, như thể họ đang quan sát từng chi tiết nhỏ nhất xung quanh.

Khu vực của Minh Ứng Vệ Đoàn trong nhà ăn được bao phủ bởi ánh sáng dịu nhẹ từ những viên pha lê treo lơ lửng trên cao. Biểu tượng chim ưng ánh sáng được khắc tinh xảo trên từng bàn ghế, mang lại cảm giác trang nghiêm nhưng không kém phần ấm áp. Các học viên của đoàn, nổi bật với khí chất điềm đạm và vẻ ngoài sáng sủa, tập trung ngồi thành từng nhóm, vừa ăn vừa trò chuyện về buổi học sáng nay.

Khu vực ăn uống của Hải Cánh Linh Đoàn lúc nào cũng sôi động và tràn đầy tiếng cười. Không gian xung quanh được trang trí bằng những họa tiết biển cả, với biểu tượng cá voi màu xanh lam hiện diện trên từng chiếc ghế và dọc các bức tường. Đèn chùm treo trên trần nhà phát ra ánh sáng nhẹ như ánh trăng phản chiếu trên mặt biển, tạo cảm giác thoải mái và gần gũi.

Cuối cùng, khu vực ăn uống của Mộc Sắc Huyền Lộc Đoàn được bao phủ bởi một bầu không khí trong lành và thanh bình. Những chậu cây nhỏ đặt rải rác khắp nơi, và trần nhà được trang trí bằng những dây leo xanh mướt, đan xen những bông hoa phát sáng nhẹ nhàng. Mùi hương dịu dàng từ hoa cỏ phảng phất trong không gian, mang lại cảm giác thư thái cho các học viên. Biểu tượng chú hươu xanh biếc được khắc tinh xảo trên các bàn ăn gỗ, làm nổi bật sự hòa hợp với thiên nhiên.
____________________________________

Tiếng chuông báo hiệu giờ nghỉ trưa vang lên, phá tan không khí tĩnh lặng trong lớp Phép thuật Cơ bản. Kaito, Sousuke, và Kerina nhanh chóng thu dọn đồ đạc, chuẩn bị rời khỏi lớp. Kerina nhét cuốn sổ tay ghi chép dày cộm vào túi, quay sang hai người bạn, giọng đầy háo hức:

"Chúng ta phải đi nhanh thôi, đại sảnh đường lúc nào cũng đông vào giờ này. Nếu đến muộn, chỉ còn lại những món ít được yêu thích."

Sousuke, đang loay hoay nhét cây bút lông ngỗng vào túi áo, cười lớn:

"Mình nghe nói hôm nay có món cá nướng biển. Không thể bỏ lỡ được!"

Kaito, tay vẫn còn vương chút bụi từ buổi luyện tập phép thuật, gật đầu đồng tình:

"Vậy thì chạy thôi! Tớ đói đến mức muốn ăn cả bàn mất rồi."

Ba người lao ra khỏi phòng học, hòa mình vào dòng học viên tấp nập đang đổ về đại sảnh đường. Hành lang dài và rộng, được trang trí bằng những bức tường chạm trổ tinh xảo, vang vọng tiếng bước chân và tiếng trò chuyện râm ran. Kaito vừa chạy vừa quay sang Kerina, hỏi lớn:

"Cậu có thấy mình điều khiển quả cầu nước ổn hơn không? Lần đầu tiên tớ không làm văng nó lên trần nhà!"

Kerina vừa chạy vừa cười khúc khích:

"Ổn hơn, nhưng tớ vẫn nghĩ cậu nên tập trung hơn chút. Nếu không, Sousuke sẽ sớm qua mặt cậu."

Sousuke lập tức chen vào, giọng đầy tự hào:

"Đương nhiên rồi! Tớ thậm chí còn tạo được hai quả cầu cùng lúc. Ai mới là thiên tài ở đây chứ?"

Kerina trêu, khiến cả ba phá lên cười:

"Cậu là thiên tài vô tình đập đổ cả chậu cây bằng quả cầu nước thì đúng hơn"

Họ rẽ qua một góc hành lang, thấy phía trước đã thấp thoáng cánh cửa lớn dẫn vào đại sảnh đường. Những cánh cửa gỗ khổng lồ, được khắc nổi biểu tượng của Học viện Astralis, đang mở toang, chào đón hàng trăm học viên ùa vào bên trong.

Khi bước vào, Kaito ngạc nhiên trước khung cảnh trước mắt. Đại sảnh đường rộng lớn được thắp sáng bằng những luồng ánh sáng ma thuật lơ lửng giữa không trung, phản chiếu trên các bàn ăn dài bằng gỗ sồi. Tiếng cười nói rộn ràng hòa cùng mùi thơm của các món ăn khiến bụng cậu réo lên không ngừng.

Kerina kéo tay hai cậu bạn, dẫn họ đến khu vực Hải Cánh Linh Đoàn, nơi biểu tượng cá voi màu xanh lam được chạm khắc nổi bật trên bàn và ghế. Một nhóm học viên cùng đoàn đã ngồi sẵn, vẫy tay chào khi thấy họ.

Khi Kaito, Sousuke và Kerina ngồi xuống bàn ăn của Hải Cánh Linh Đoàn, họ không khỏi ngạc nhiên trước sự chuẩn bị chu đáo. Các khay bạc lớn chứa đầy món ăn thơm phức, bày biện đẹp mắt và hấp dẫn. Những đĩa cá nướng sốt thảo mộc có lớp da giòn vàng óng ánh, những bát súp rong biển tươi với sò biển, cùng những đĩa salad rau xanh tươi ngon được trang trí bằng hạt vừng và lát chanh vàng. Một khay lớn bánh mì cuộn nhân tôm và rau củ vừa mới ra lò, còn ấm nóng. Mùi thơm từ các món ăn khiến cả ba không kìm được, ánh mắt họ sáng lên.

Sousuke không chần chừ, lấy ngay một miếng cá nướng và vui vẻ nói:

"Đúng là Hải Cánh Linh Đoàn, không chỉ mạnh mẽ mà còn biết cách thưởng thức cuộc sống."

Cậu nhai miếng cá, cảm nhận hương vị tươi ngon, rồi quay sang Kaito và Kerina

"Bữa ăn này giống như một lời chào mừng chubgs ta vậy!"

Kerina cười tươi, gắp một miếng bánh mì cuộn, đáp:

"Đúng thế! Mọi người trong đoàn thật tuyệt, ngay cả bữa trưa cũng mang lại cảm giác thân thuộc và dễ chịu."

Cô tiếp tục thưởng thức bữa ăn, ánh mắt dừng lại ở những người ngồi quanh.

Kaito gật đầu đồng tình, lấy một bát súp rong biển, rồi nhẹ nhàng nói:

"Mình có cảm giác như đây không chỉ là một buổi ăn trưa. Nó là cơ hội để chúng ta gắn kết với nhau, học hỏi và chia sẻ."

Ngay khi cả ba ngồi xuống, một vài thành viên khác của Hải Cánh Linh Đoàn đã bắt đầu chào hỏi họ. Luka, ngồi gần đó, nở nụ cười thân thiện và vẫy tay:

"Chào các cậu! Mình là Luka Tachibana. Tớ cũng là năm 1 mong các cậu giúp đỡ"

Iris, ngồi cạnh Luka, cũng mỉm cười và nhẹ nhàng nói:

"Mình là Iris Ayano, rất vui được gặp các bạn. Chúng ta là bạn học cùng năm mà, hy vọng chúng ta sẽ làm việc thật tốt cùng nhau!"

Kaito, Sousuke và Kerina quay sang đáp lại nụ cười của họ. Sousuke lên tiếng trước, cười hồn nhiên:

"Chào hai cậu, tớ là Sousuke Tamaki, rất vui được làm quen!"

Kerina tiếp lời:

"Mình cũng vậy! Mình là Kerina Matsumi.Chắc chắn chúng ta sẽ có một quãng thời gian tuyệt vời cùng nhau"

Kaito vui vẻ chào hỏi:

"Còn tớ là Kaito Massu, chúng ta hãy cùng nhau cố gắng nha!"

____________________________________
Sau bữa trưa, khi không khí trong đại sảnh đường bắt đầu lắng xuống, các học viên dần rời khỏi khu vực ăn uống và chuẩn bị cho tiết học tiếp theo. Nhóm của Kaito, Sousuke, Kerina, Iris và Luka đi theo nhau hướng đến lớp học Độc Dược.

Học viện Astralis có những lớp học được thiết kế đặc biệt để trang bị cho các học viên những kiến thức và kỹ năng cần thiết cho phép thuật thực tế. Lớp Độc Dược là một trong những môn học quan trọng, nơi học viên không chỉ học về các loại cây cỏ, nguyên liệu và cách chế tạo thuốc mà còn phải hiểu sâu về các tác dụng và tác hại của từng loại độc dược.

Khi cả nhóm đến phòng học, họ thấy giáo sư Torin, một người đàn ông khá trt với mái tóc nâu đỏ, đứng chờ sẵn. Ông là một giáo viên nổi tiếng với phong cách nghiêm khắc nhưng rất tài giỏi trong lĩnh vực nghiên cứu và chế tạo độc dược. Áo choàng của ông có nhiều vết rách nhỏ từ những lần nghiên cứu thất bại, nhưng đôi mắt sắc bén của ông luôn khiến học viên phải dè chừng.

Ông nói với giọng điềm tĩnh, nhìn mọi người một lượt:

"Chào các em, tôi là giáo sư Torin. Trong lớp học này, các em sẽ học cách phân biệt các loại độc dược, từ những loại phổ biến như thuốc mê cho đến các chất cực kỳ nguy hiểm. Hãy chú ý vì mỗi loại đều có thể ảnh hưởng đến cơ thể con người theo những cách rất khác nhau"

Sau đó, ông bắt đầu lớp học bằng cách giới thiệu một vài loại nguyên liệu cơ bản. Trên bàn học, giáo sư đã bày ra một loạt các bình thủy tinh chứa đầy các loại bột, lá cây và chất lỏng có màu sắc khác nhau.

"Đây là lá Neuroxia, có thể gây tê liệt cơ thể nếu không được chế biến đúng cách. Và đây là Quả Đầu Dê, có thể gây ra ảo giác mạnh mẽ nếu dùng quá liều. Các em cần phải cẩn thận khi làm việc với chúng"

Kaito nhìn vào những vật phẩm trên bàn, cảm thấy sự nguy hiểm tiềm ẩn từ chúng. Sousuke, vốn là một người khá cẩn trọng, cũng tỏ ra nghiêm túc khi nhìn các vật liệu, nhưng Kerina lại có vẻ hứng thú, đôi mắt cô ánh lên sự tò mò.

Giáo sư Torin nói tiếp:

"Chúng ta sẽ bắt đầu với việc pha chế một loại thuốc đơn giản. Một loại thuốc giải cảm, nhưng sẽ có thêm một chút bí quyết để giúp các em hiểu hơn về cách các thành phần này hoạt động"

Cả lớp bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu. Mỗi học viên được giao một bộ dụng cụ nhỏ, bao gồm các bình thủy tinh, chén và muỗng. Kaito cẩn thận nghiền nát những lá cây và bột mà giáo sư đã chỉ định. Sousuke, mặc dù hơi lo lắng, vẫn kiên trì theo dõi từng bước của giáo sư.

Iris và Luka cũng làm việc chăm chỉ, trong khi Kerina không khỏi thắc mắc về một số thành phần lạ lẫm mà giáo sư vừa đưa ra. Sau khi thực hiện tất cả các bước, mọi người đều mang những bình thuốc của mình lên cho giáo sư Torin kiểm tra.

Giáo sư nói, nét mặt không có gì thay đổi, nhưng trong đôi mắt là sự hài lòng.

"Làm rất tốt, các em. Độc dược không chỉ là sự pha trộn các nguyên liệu. Nó là sự hiểu biết sâu sắc về tác dụng của chúng. Mỗi loại thuốc, dù là độc hay là thuốc chữa, đều có ảnh hưởng lớn đến cơ thể. Các em hãy luôn nhớ rằng sức mạnh của phép thuật có thể đến từ những thứ tưởng chừng như vô hại, nhưng cũng có thể ẩn chứa mối nguy hiểm khôn lường."

Lớp học tiếp tục với những bài học sâu hơn về cách nhận biết các loại chất độc, cách xử lý khi gặp phải các loại độc dược mạnh mẽ. Sau khi kết thúc tiết học, ai nấy cũng trầm tư vì kiến thức về độc dược quá lớn khiến họ gần như đều bị trôi kiến thức trong ngày đầu, nhóm Kaito cũng không ngoại lệ.

____________________________________
Sau tiết Độc Dược, các học viên nhanh chóng thu dọn dụng cụ và di chuyển đến lớp học Thiên Văn Ma Pháp, nơi giáo sư Seron đã đợi sẵn.

Giáo sư Seron là một người đàn ông trung niên, tóc đen pha chút bạc, với một vẻ ngoài điềm tĩnh nhưng đôi mắt lại ẩn chứa một sự sâu sắc và huyền bí. Ông nổi tiếng vì có khả năng đọc và hiểu các ngôi sao, kết nối chúng với phép thuật để dự đoán tương lai hay xác định vị trí của các nguồn năng lượng phép thuật. Mặc dù ông có phong thái trầm mặc và ít nói, nhưng mỗi lời của ông đều mang theo một sức mạnh lôi cuốn và một sự tôn trọng sâu sắc đối với vũ trụ.

Kaito, Sousuke, Kerina, Iris và Luka bước vào lớp học, nơi không khí khác biệt hoàn toàn so với các lớp học trước. Thay vì bàn ghế bình thường, lớp học này được trang trí bằng các bản đồ sao và những chiếc kính thiên văn lớn, hướng lên trần, nơi có một bầu trời sao rộng lớn được tái hiện bằng phép thuật.

Giáo sư Seron lên tiếng khi thấy các học viên đã ổn định chỗ ngồi. Giọng ông trầm ấm, nhưng đầy uy nghiêm:

"Chào các em, thầy là giáo sư Seron Eastwood. Hôm nay chúng ta sẽ học về cách kết nối phép thuật với những năng lượng vũ trụ. Các ngôi sao không chỉ là những điểm sáng trên bầu trời, mà chúng còn chứa đựng những nguồn sức mạnh kỳ diệu, có thể ảnh hưởng đến ma thuật của chúng ta."

Ông chỉ tay lên trần nhà, nơi thay vì là trần nhà thì lại là bầu trời đầy sao lấp lánh. Những ngôi sao chớp sáng như có sự sống, di chuyển một cách có ý thức, tạo thành các hình ảnh huyền bí.

"Chúng ta sẽ bắt đầu với bài học về các chòm sao và cách các chòm sao này tương tác với phép thuật. Mỗi chòm sao có thể đại diện cho một yếu tố khác nhau, và sự thay đổi của chúng trong bầu trời có thể ảnh hưởng đến sức mạnh phép thuật của chúng ta. Ví dụ, khi chòm sao Phoenix xuất hiện, phép thuật lửa sẽ mạnh mẽ hơn, còn khi chòm sao Ma Kết chiếu sáng, phép thuật băng sẽ có tác dụng mạnh mẽ."

Kaito, Sousuke, Kerina chăm chú lắng nghe, mắt họ không thể rời khỏi bầu trời sao tuyệt đẹp trên trần. Kaito cảm thấy một luồng năng lượng kỳ lạ từ những ngôi sao, như thể chúng thực sự đang truyền tải thông điệp đến anh.

Giáo sư Seron hướng dẫn:

"Bây giờ, chúng ta sẽ thực hành một phép thuật đơn giản để kết nối năng lượng từ các ngôi sao. Hãy tưởng tượng rằng các ngôi sao là nguồn năng lượng, và phép thuật của các em sẽ hòa quyện với chúng"

Các học viên lần lượt thử nghiệm với phép thuật của mình. Kaito bắt đầu cảm nhận được một chút năng lượng từ các ngôi sao, và nhẹ nhàng vận dụng nó để tạo ra một luồng sáng nhỏ, nhưng vẫn chưa hoàn hảo. Sousuke, vốn ít kinh nghiệm với phép thuật tương tác với thiên nhiên, cảm thấy khá khó khăn, nhưng dần dần cậu cũng bắt đầu cảm nhận được sự chuyển động của các ngôi sao trong không gian.

Kerina thì không hề tỏ ra bối rối. Với khả năng trực giác mạnh mẽ, cô dễ dàng nhận biết năng lượng từ các ngôi sao và nhanh chóng tạo ra một tia sáng nhỏ, giống như một vệt sao băng.

Iris và Luka cũng không kém phần ấn tượng. Iris nhanh chóng điều chỉnh phép thuật của mình để tạo ra một luồng ánh sáng màu bạc, trong khi Luka, với một chút do dự, cũng thành công trong việc kết nối năng lượng từ những ngôi sao xung quanh.

Giáo sư Seron di chuyển giữa các học viên, quan sát và đưa ra những lời khuyên nhẹ nhàng:

"Tốt lắm, các em. Mỗi ngôi sao, mỗi chòm sao không chỉ mang một câu chuyện cổ xưa, mà còn chứa đựng một nguồn sức mạnh kỳ diệu. Khi các em học cách giao tiếp và kết nối với chúng, các em sẽ hiểu rằng phép thuật không chỉ là sức mạnh thuần túy mà còn là sự hòa hợp với thế giới tự nhiên xung quanh."

Cuối giờ, khi tất cả các học viên đã hoàn thành bài thực hành của mình, giáo sư Seron kết thúc buổi học bằng một lời nhắn nhủ sâu sắc:

"Nhớ rằng, vũ trụ bao la không chỉ là nơi chứa đựng các ngôi sao. Nó là nơi mọi sự sống và phép thuật đều có thể hòa quyện vào nhau, và các em sẽ là những người khai phá sức mạnh vô hạn này. Và còn bài tập về nhà là quan sát chòm sao Leon, miêu tả chi tiết về nó"

Kaito và các bạn của mình, dù không hoàn toàn hiểu hết tất cả những gì giáo sư Seron đã chia sẻ nhưng lại rất hào hứng học môn này hơn học môn độc dược của thầy Torin.

____________________________________
Khi Kaito, Sousuke và Kerina vừa dùng bữa xong và đang trên đường về nhà sinh hoạt, họ cảm nhận được sự mệt mỏi từ một ngày dài với các tiết học căng thẳng. Nhưng khi vừa bước vào khu nhà sinh hoạt, một cảnh tượng khiến họ phải ngừng lại, mắt nhìn vào đống bài tập dày đặc trên bàn.

Kaito thở dài, đôi mắt cậu nhìn vào đống bài tập mà đoàn phó Nagisa đã để sẵn trên bàn.
"Cái này... là gì vậy?"

Các bài tập không chỉ là lý thuyết mà còn bao gồm cả những bài kiểm tra thực hành phép thuật mà họ cần phải hoàn thành trong đêm nay.

Kerina bất lực lên tiếng:

"Chắc chắn Nagisa không đùa đâu, chúng ta phải làm hết đống này. Như anh Rin đã nói rồi đó"

Sousuke cười khổ, cúi xuống nhìn đống bài tập với sự ngán ngẩm:

"Mình có cảm giác như đang gặp ác mộng vậy."

Cả ba đều hiểu rằng, dưới sự nghiêm khắc của Nagisa, mỗi bài tập là một thử thách để họ rèn luyện, không chỉ là về phép thuật mà còn về khả năng quản lý thời gian và tinh thần kiên trì.

Kerina gật đầu, cô miễn cướng nói:

"Cứ làm thôi, chúng ta không thể bỏ cuộc. Dù mệt, nhưng mình tin là sẽ ổn thôi"

Bọn họ trở về phòng và ngồi vào bàn, từng người tập trung vào công việc của mình. Mỗi bài tập không chỉ đòi hỏi sự hiểu biết về phép thuật mà còn yêu cầu sự sáng tạo trong cách áp dụng lý thuyết vào thực tế. Kaito nhanh chóng nhận ra rằng, việc học phép thuật không chỉ đơn giản là nắm vững kiến thức mà còn là việc rèn luyện không ngừng nghỉ.

Khi đồng hồ chỉ sang khuya, Kaito cảm thấy tay mình đã mỏi nhừ, mắt anh thì nặng trĩu. Sousuke cũng không khá hơn, nhưng mọi người đều kiên trì làm tiếp.

Cuối cùng, khi tất cả bài tập đã được hoàn thành, dù mệt mỏi nhưng cả ba người đều cảm thấy nhẹ nhõm vì đã vượt qua được thử thách. Họ dọn dẹp bàn học, đặt sách vở sang một bên và nằm xuống giường, nhưng không ai có thể lập tức chìm vào giấc ngủ.

Kaito bật cười khẽ, vươn vai:

"Cảm giác như thế nào khi làm xong bài tập chất cao như núi vậy?"

Sousuke thở dài, nhắm mắt:

"Đã qua một ngày dài... nhưng vẫn còn nhiều điều phải làm. Sẽ không bao giờ hết thử thách đâu."

Và thế là, trong không gian yên tĩnh của nhà sinh hoạt, tất cả đoàn viên lặng lẽ chìm vào giấc ngủ, chuẩn bị cho một ngày mới với những thử thách tiếp theo.
____________________________________

Khi cả đoàn đã say giấc, trong căn phòng yên tĩnh, chỉ có tiếng đồng hồ tích tắc đều đặn vang lên. Tuy nhiên, một bóng dáng bước nhẹ nhàng vào phòng làm việc của Nagisa. Đó là Rin, đoàn trưởng Hải Cánh Linh Đoàn, người luôn có vẻ điềm tĩnh và nghiêm khắc trong mọi tình huống.

Rin nhìn đống bài tập của các học viên năm nhất vừa nộp mà Nagisa đang xem qua. Anh im lặng quan sát một lúc, rồi mới lên tiếng, giọng điềm đạm nhưng chắc chắn:

"Nagisa, cậu có nghĩ là mình đã giao cho mấy nhóc năm nhất quá nhiều bài tập không?"

Nagisa ngẩng lên khỏi đống bài vở và nhìn Rin, không bất ngờ khi thấy Rin đã nhận xét về công việc của mình. Cô vẫn giữ vẻ nghiêm túc, nhưng cũng không giấu được một chút tự hào.

Nagisa đáp lại, đôi mắt của cô lạnh lùng và không thiếu phần sắc bén:

"Cậu nghĩ sao? Họ cần phải học cách chịu đựng áp lực từ những bài tập này. Đó là cách duy nhất để tớ biết được ai sẽ kiên trì, ai sẽ không"

Rin thở dài, bước lại gần bàn làm việc, anh lướt qua những bài tập vừa được làm xong.

"Tớ đã xem qua một vài bài tập của họ. Cô đã giao cho họ một lượng công việc lớn ngay từ đầu. Tớ không nghĩ rằng việc đẩy học viên năm nhất vào một khối lượng bài vở như vậy sẽ tốt."

Nagisa không vội phản bác, cô chỉ bình thản đáp lại:

"Cậu phải hiểu rằng, những học viên này không chỉ học phép thuật mà còn phải học cách vượt qua giới hạn của bản thân. Sự kiên cường không đến từ việc sống trong một môi trường dễ dàng, mà đến từ việc đối mặt với thử thách"

Rin gật đầu, nhưng ánh mắt anh vẫn thể hiện một chút lo lắng:

"Tớ hiểu, nhưng đừng quên rằng họ còn rất mới mẻ với cuộc sống ở học viện. Cần phải tạo cho họ cảm giác tự tin và không quá tải"

Nagisa im lặng một lúc rồi nói, giọng điềm tĩnh như thường lệ:

"Tớ sẽ tiếp tục theo dõi. Nếu ai thực sự gặp khó khăn, tớ sẽ điều chỉnh. Nhưng tớ không thể cho phép sự yếu đuối len lỏi vào đây."

Rin nhìn Nagisa, một chút đồng cảm hiện lên trong mắt anh:

"Tớ biết cô có lý do cho mỗi quyết định của mình, Nagisa. Nhưng đôi khi, sự quan tâm và chăm sóc cũng là một phần quan trọng trong quá trình rèn luyện"

Nagisa nhìn vào đống bài tập, ánh mắt không hề dao động:

"Tớ biết. Nhưng tớ sẽ không thay đổi cách thức rèn luyện này. Những học viên này cần phải học cách đối mặt với thực tế"

Rin lặng lẽ gật đầu:

"Tớ biết rồi, đừng khiến họ mấy nhóc đó quá sức dù gì cũng là học viên mới. Cậu cũng nên đi ngủ sớm đi, lo cho người khác nhưng bản thân thì bỏ bê"

Một lát sau, Rin quay lưng ra khỏi phòng, để lại Nagisa với suy nghĩ của riêng cô. Trong im lặng, Nagisa tiếp tục công việc của mình, nhưng lời nói của Rin vẫn vang lên trong đầu cô. Cô biết rằng mỗi quyết định đều có giá trị của nó, và cô sẽ không lùi bước trong việc rèn luyện những học viên của mình, dù có khó khăn thế nào đi nữa.

____________________________________
Trên nóc nhà sinh hoạt chung của Hải Cánh Linh Đoàn, trong bóng đêm im lặng, một con mèo đen với đôi mắt đỏ ngồi lặng lẽ. Nó không hề động đậy, như một bóng ma hòa vào bóng tối, chỉ có ánh mắt sắc lạnh của nó là dễ nhận ra giữa màn đêm tĩnh mịch. Không một âm thanh, không một cử động, con mèo đen chỉ đơn giản là quan sát.

Từ vị trí trên cao, nó có thể nhìn rõ mọi thứ bên dưới. Căn nhà sinh hoạt chung của đoàn đang chìm trong yên tĩnh, chỉ có ánh sáng le lói từ những cửa sổ phản chiếu xuống đất. Con mèo không hề rời mắt khỏi căn phòng của Kaito, nơi mà cậu và Sousuke vẫn đang ngủ say. Dù không rõ lý do, nhưng nó vẫn không rời đi, cứ ngồi đó, chăm chú dõi theo.

Một thời gian trôi qua, khi trời dần sáng, những tia sáng đầu tiên của bình minh bắt đầu len lỏi qua những kẽ lá. Con mèo đen vẫn bất động, như thể chờ đợi điều gì đó. Đến khi không còn bóng tối, nó nhẹ nhàng rời khỏi nóc nhà, lặng lẽ biến mất vào không gian mờ mịt phía xa, để lại một sự tĩnh lặng, như thể không hề tồn tại.

To Be Continute....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro