
Chương 3
Chương 3.
Ghi chú của tác giả ở đầu chương:
Thiết lập trong phim là sau khi hoàn thành Clean kill mới được thuần hóa ikran, nhưng bối cảnh trong truyện này là tất cả người Na'vi tộc Omaticaya sau khi phân hóa sẽ chọn ikran làm tinh thần thể. Do đó, tiêu chuẩn hoàn thành clean kill sẽ được nâng cao hơn: Giết gọn một con Sturmbeest trưởng thành. Và clean kill cũng trở thành tiêu chí tiên quyết để có thể tham gia Dream Hunt.
Và tôi xin lỗi vì không tìm ra tên gọi của chiếc thắt lưng mà người Na'vi có thể mặt khi họ trưởng thành được gọi là gì, vì vậy tôi sẽ dùng "đai lưng" để thay thế.
//
..
Là con trai của tộc trưởng chịu những sự kì vọng cao, Neteyam cho dù là học cái gì cũng đều có thể học được rất nhanh chóng. Dù chỉ mới mười lăm tuổi, nhưng anh đã có thể hoàn thành clean kill.
Lo'ak được đặc cách tham gia cuộc săn đàn Sturmbeest vì đang luyện tập cùng anh trai. Hắn nhìn chăm chú người anh trai lớn hơn mình một tuổi vừa huýt sáo vừa lao xuống chỗ đàn thú đang chạy như điên bên dưới. Một mũi tên xé gió vút qua, ngay tức khắc giết chết một con thú. Sau khi con quái vật khổng lồ ngã sầm xuống, Neteyam hoan hô, hướng dẫn ikran màu xanh lá ngược gió vui vẻ bay đến bên cạnh bố mình: "Con đã làm được, bố, con đã làm được!"
Lo'ak nhìn cha mình vỗ vỗ vai anh trai mình, cảm nhận được sự phấn khích và niềm vui của anh trai mình thông qua liên kết tinh thần, hắn không dằn nổi lòng mà thúc giục ikran bay đến bên cạnh anh mình.
"Neteyam, oa ah!" Hắn cười lớn, đắc ý mà giơ lên cung tên của mình mà gọi tên anh trai, "Lần này cho phép anh cùng chúng em khoác lác cả đời!"
"Ôi Lo'ak," anh cả nghiêng đầu tinh nghịch cười với hắn, "đừng có ghẹo anh nữa."
Sau đó, anh trai bị vây quanh bởi một nhóm các thành viên lớn tuổi của thị tộc, và hàng chục con ikran đang gầm rú quanh anh.
"Người trẻ tuổi nhất hoàn thành clean kill!" Hắn nghe thấy trong đám người có ai đó hô to khen ngợi, sau đó mọi người đi theo sau lung anh trai, một đường hoan hô mang tin vui về chia sẻ với thị tộc.
"Lại đây, Lo'ak." Người bố kiêu hãnh gọi tên cậu con trai thứ hai đang ở một mình, sau đó lao xuống cùng cả nhòm người.
Lo'ak nhìn chằm chằm vào lưng họ. Niềm vui dần dần tắt, hắn chợt thấy lòng chua xót cùng mất mát. Bất cứ khi nào hắn nghĩ rằng cuối cùng bản thân cũng có thể đừng cùng vạch xuất phát với anh trai mình, thì anh ấy lại bỏ lại hắn ở phía sau. Người anh hoàn hảo, hắn mãi mãi chẳng thể sánh được.
Neteyam đã chính thức có đủ tư cách tham gia uniltaron, và cảm xúc của Jake đối với chuyện này có chút phức tạp. Hắn đã từng tham gia uniltaron và biết quá trình này đau đớn đến nhường nào. Đứa con cả đã hoàn thành clean kill ở độ tuổi trẻ nhất trong lịch sử của bộ tộc, điều này làm hắn vừa tự hào cùng vừa lo lắng khôn nguôi.
Chưa kể, con trai cả và con trai thứ lại đột nhiên lén lúc kết làm bạn lữ mà không ai hay biết. Nếu có một phần triệu khả năng Neteyam gặp nguy hiểm trong quá trình tham gia uniltaron, thì Lo'ak, với tư cách là lính gác của Neteyam thì phải gánh chịu đả kích mang tính hủy diệt.
Hoặc là có được hai người con trai ưu tú, hoặc là mất hết cả hai. Một canh bạc tàn khốc khiến cho người bố cảm thấy do dự. Thậm chí Jake còn tìm con cả để nói chuyện vì chuyện này với tư cách là một người bố, không phải một tộc trưởng hay là người thầy.
Nhưng ngạc nhiên là Neteyam lại rất kiên quyết với chuyện này. Anh nghĩ mình đã sẵn sàng, "Father," anh nói, lặng lẽ nhìn bố mình bằng đôi mắt vàng giống mẹ, "Con có thể làm được. Con có thể chứng mình được bản thân mình."
Nhưng có một điều khiến họ nhất trí với nha - Lo'ak Sully không thể tham gia buổi lễ. Vì lý do lo lắng cho sự an toàn của hai người bọn họ, trước đây trong thị tộc chưa có trường hợp kết đôi trước khi tham gia uniltaron. Nên họ không thể đảm bảo được liệu lính gác trong buổi lễ có bị mất khống chế do bị dẫn đường ảnh hưởng hay không. Họ thậm chí ăn ý mà chọn cách im lặng không nói cho Lo'ak biết chuyện này. Họ đương nhiên biết rằng Lo'ak sẽ giận dữ đối với quyết định này. Vì vậy thay vì phải nghĩ biện pháp giải thích cho chuyện này, thì tốt hơn hết đành phải tiền trảm hậu tấu thôi.
Điều này làm cho người không giỏi việc che giấu như Neteyam vô cùng khổ sở. Anh thấy mình không thể nhìn vào đôi mắt vàng nhạt của em trai mình, đặc biệt là trong những buổi họp gia đình.
Mẹ đang ngân nga hát, dùng nhạc châu (songcord/waytelem) ghi lại chuyện đứa con trai cả dũng cảm sắp nghênh đón uniltaron. Neteyam có thể cảm nhận được rằng Lo'ak đang đứng ngồi không yên, bồn chồn nhìn trái liếc phải.
Khi nghe mẹ hát đến "Người nhà sẽ quây quần bên cạnh con, cùng còn hoàn thành buổi lễ.", Neteyam vô thức ngẩng đầu lên, xuyên qua ánh lửa cam vàng nhìn đến người ở đối diện. Đôi mắt ấy, đôi mắt ấy khiến anh không cách nào nhìn thẳng.
Lo'ak bị tổn thương. Người dẫn đường đã lẻn đi trong khi hắn cố gắng thiết lập liên kết, và lính gác không biết chuyện gì đang xảy ra. Nhưng Neteyam chỉ là không dám đối mặt, anh sợ em trai mình sẽ đọc được cuộc nói chuyện bí mật giữa mình và bố thông qua mối liên kết.
--
Khi buổi lễ đến gần, việc che giấu ngày càng trở nên khó khăn hơn, không chỉ đối với một mình Neteyam - người đang bị lương tâm dày vò.
Lo'ak nhận ra rằng thuốc màu mà Kiri pha chế bị thiếu mất một phần. Khi hắn bật cười trước chuyện chị gái mình đến đếm số cũng đếm không đúng, Kiri suýt chút nữa đã lỡ miệng. Do luôn bận rộn với buổi lễ, vị Tsahìk trẻ tuổi tương lai cáu kỉnh cố gắng đẩy em trai của mình ra, đuôi cô đập xuống đất một cách giận dữ. "Tránh ra! Eywa trên cao, em đừng có cản đường chị nữa! Này! Đừng chạm vào đó!! Kỹ năng đếm số của chị đây rất tốt, dù sao thì em cũng... Ôi không."
Cô bé Na'vi từ nhỏ đã thích cãi nhau với em trai mình bỗng nhiên bịt miệng, dùng đầu ngón tay dính bột thuốc màu trắng chà mặt mình. Nét mặt tươi cười của Lo'ak ngay lập tức cứng lại rồi.
"Chị nói gì?" Hắn cúi người xuống, gần đây người nhà hành động rất kỳ lạ dần dần dấy lên trong lòng hắn một dự cảm. "Em thì sao vậy?"
"Không có gì." Kiri cảm thấy dường như mình làm hỏng chuyện rồi. Cô cúi đầu khoáy thuốc màu, cố gắng trốn tránh ánh mắt dò hỏi của em trai.
Lo'ak cố nén một tiếng gầm nhẹ trong cổ họng. Hắn cảm thấy mình đã trưởng thành hơn kể từ khi hoàn toàn phân hóa, cho nên hắn luôn cố gắng giảm bớt những trận cãi nhau với chị gái của mình. Vì vậy hắn nghiến răng, quay bước lao ra khỏi lều.
Cơn thịnh nộ khiến hắn sải bước đi nhanh hơn, và hắn nhanh chóng tìm được người đầu tiên xuất hiện trong tâm trí mình.
Neteyam ngơ ngác nhìn lên trong lúc vẫn đang tập bắn cung, rồi lo lắng vểnh đuôi lên sau khi nhìn thấy em trai mình với nét ủ rũ hiện rõ trên khuôn mặt hắn.
"Oh no Lo'ak..." Anh thì thầm trong lúc đứng dậy, và đúng như anh dự đoán, anh còn chưa kịp đứng vững thì đã bị em trai đẩy mạnh ra.
"Tại sao, Kiri nói, em không cần phải bôi thuốc màu?" Lo'ak gằn từng chữ mà chất vấn, màu vàng nhạt trong đôi mắt hắn bừng bừng nên ngọn lửa phẫn nộ.
"Lo'ak, nghe này, Lo'ak," Neteyam nửa nâng tay lên để trấn an em trai mình, "do sự kết nối tinh thần giữa lính gác và dẫn đường, chúng ta không thể đảm bảo rằng khi anh kết nói với Eywa thì có ảnh hưởng đến tinh thần của em hay không..."
"Nhưng đó là uniltaron của anh!" Lính gác gầm lên, giọng hắn vỡ ra vì đau đớn và giận dữ. "Em là em trai của anh, là lính gác của anh, tại sao lại không thể ở cạnh anh lúc đấy?"
Neteyam cúi đầu cam chịu. Sau nhiều ngày đau khổ che giấu, không thể phủ nhận rằng sâu thẳm trong lòng anh cảm thấy nhẹ nhõm. Cuối cùng cũng có thể nói ra sự thật, anh ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt Lo'ak.
"Chính vì anh là dẫn đường của em, nên anh phải đảm bảo em được an toàn. Em biết là trong tộc ta không có tiền lệ kết đôi bầu bạn trước tuổi trưởng thành mà."
Lo'ak lộ ra vẻ mặt như bị đâm phải. Hắn nhìn anh trai mình chằm chằm một lúc rồi thất vọng quay đi. "Em sẽ đi nói chuyện với bố." Hắn nói.
"Chỡ đã Lo'ak!" Anh cả vội vàng đi theo phía sau muốn kéo cậu em trai bốc đồng lại, nhưng lại bị hất tay ra xa.
"Bố!" Hai anh em do dự đi qua doanh trại rồi xông vào lều của bố mình. Lo'ak lại hất tay anh trai mình, kìm nén sự tức giận trong đáy mắt. "Con cần một lời giải thích, tại sao con không được phép tham gia lễ trưởng thành của Neteyam?"
Jake đặt chiếc đai lưng đang khâu xuống - chiếc đai lưng da do cha mẹ may, tượng trưng cho sự chúc phúc của người thân và vinh quang của tuổi trưởng thành - và Jake không hề ngạc nhiên trước sự xuất hiện của con trai mình.
"Lo'ak," Hắn nói, trấn an đứa con cả đang muốn nói lại thôi thông qua ánh mắt bình tĩnh của mình. "Nghi thức uniltaron rất nguy hiểm, cả bố và con đều biết điều đó mà. Là người khiêu chiến trẻ tuổi nhất, anh trai của con phải cố gắng giảm thiểu mọi yếu tố có thể khiến nó gặp nguy hiểm."
Hắn nhắm mắt lại và hít một hơi thật sâu: "Và chúng ta không biết điều gì sẽ xảy ra nếu con ở cùng nó trong suốt buổi lễ. Sự kết nối tinh thần ảnh hưởng lẫn nhau. Nếu kết nối giữa Eywa và Neteyam mất kiểm soát, rất có thể sẽ khiến biển tinh thần của con tan vỡ lần nữa. An nguy của hai đứa là nhất thể. Hiểu chưa, son?"
Lo'ak đứng im lặng một lúc. "Con hiểu rồi, bố." Hắn thì thầm, quay lưng đi ra khỏi lều.
"Nhưng con có thể tham gia phần sau buổi lễ!" Jake cao giọng hô lên, nhận được cái nhún vai từ cậu con trai thứ.
Neteyam lo lắng nhìn theo bóng lưng Lo'ak, quay đầu cúi chào bố mình rồi chạy theo Lo'ak ra ngoài.
"Lo'ak," anh nói, cảm nhận được sự suy sụp mơ hồ thông qua mối liên kết tinh thần đang yếu dần gần đây. "Xin lỗi, chúng ta đã giấu em... Nhưng bố và anh đều nghĩ như vậy là cách tốt nhất."
Người em nhỏ giọng đáp lại, nhưng không quay đầu nhìn lại, vì vậy anh đoán rằng thằng bé nhất định đã khóc rồi. "Sau khi buổi lễ kết thúc, anh sẽ bồi thường cho em, được không?" Anh tiến lại gần và xoa xoa sợi tóc của em trai mình.
--
Vào ngày lễ trưởng thành của Neteyam, Lo'ak bị đưa đến căn lều cách rất za nơi tổ chức buổi lễ từ rất sớm.
"Khoảnh cách làm yếu đi sự ảnh hưởng của liên kết," nữ hướng đạo đã nói với hắn như thế. "Chúng ta không thể cắt đứt hoàn toàn mối liên kết giữa cậu và cậu ấy, nhưng tôi sẽ triển khai một lá chắn tinh thần để giảm thiểu nhất ảnh hưởng. Để phòng ngừa có chuyện không hay xảy ra."
Lo'ak chỉ có thể nhận biết cách thời gian trôi qua nhờ ánh nắng xuyên qua khe hở trên rẻm cửa. Những tiếng hô xa xa dần vang lên từ phía bên kia doanh trại. Hắn biết rằng bố mẹ và các chị em của hắn hiện đang vây quanh anh trai, biết rằng bà sẽ cho anh trai ăn Glow Worm và tiêm vào nọc độc của Arachnoid. Và tiếc thay, hắn không ở trong danh sách đó.
Đột nhiên, một cơn chóng mặt mạnh mẽ ập đến với hắn.
"Lo'ak, cậu không sao chứ?" Một giọng nói mơ hồ vang lên bên tai hắn.
"Liên kết quá mạnh, lá chắn không thể chặn được hoàn toàn! Chịu đựng nhé, tôi..." Sau đó giọng nói ấy nhỏ dần nhỏ dần, và hắn cảm nhận được một cơn đau đớn dữ dội chạy dọc theo sống lưng. Rất đau. Nỗi đau như thể xé thân xác hắn ra thành trăm mảnh. Trong cơn mê, hắn cúi đầu nhìn hai tay mình, chỉ thấy giữa năm ngón tay chỉ toàn là máu, là máu máu đỏ phản chiếu trong ánh lửa rực sáng.
---
Ý thức dần dần quay lại, Lo'ak bối rối chớp chớp mắt. Người nữ dẫn đường vẻ mặt lo lắng dần rõ ràng hơn trước mắt.
"Tạ ơn Eywa, Lo'ak. Cậu mất đi ý thức trong vài giây," cô nói. "Chuyện gì đã xảy ra vậy?"
Người Na'vi trẻ tuổi mờ mịt nhíu mày. "Không... Tôi không nhớ rõ, chỉ nhớ là rất đau."
"Có lẽ đó là cảm giác của anh trai cậu được truyền đến thông qua liên kết." Nữ dẫn đường nói, đồng thời cũng vui mừng thông báo, "Neteyam đã thông qua uniltaron, hay nhanh đi chúc phúc cho cậu ấy!"
Lo'ak gật đầu và đi theo nữ dẫn đường vào đám đông, lông mày hắn vẫn hơi nhíu lại. Hắn cảm thấy mọi chuyện không chỉ đơn giản như vậy. Nỗi đau mà hắn nhớ được không chỉ là nỗi đau thể xác, mà là nỗi đau càng khiến hắn không cách nào chịu được, là một nỗi đau thấu cả tim gan. Hắn cũng chẳng biết phải giải thích như thế nào nữa.
Nhưng tất cả những vấn đề này đều biến mất ngay khi hắn nhìn thấy anh trai mình. Neteyam vừa hoàn thành uniltaron, trên khuôn mặt tái nhợt ấy là một nụ cười đầy tự hào, đồ đằng màu trắng trên người càng tôn lên dáng vẻ trẻ trung của anh.
Lúc này, bố đã đem chiếc đai lưng được may cẩn thận cho Neteyam. Neteyam được người trong tộc vây lại ngay trung tâm, nhưng ánh mắt anh có thể ngay tức khắc tìm được Lo'ak giữa biển người.
Neteyam nở một nụ cười đắc thắng với em trai mình. Lo'ak ngừng suy nghĩ về những điều mà hắn không thể hiểu được, hắn nhanh chóng lao vào đám đông, ôm chặt lấy người vừa là anh trai, vừa là dẫn đường của mình.
---
Eywa phù hộ, Neteyam quá nóng bỏng và gợi cảm trong chiếc đai lưng. Món đồ da phối giữa nâu rám nắng và xanh lam hoàn mỹ ôm lấy phần dưới xương sườn của thiếu niên, vừa vặn dừng lại trước phần eo mảnh khảnh xinh đẹp.
Người anh trai có chút mệt mỏi nhưng đầy tự hào, dưới sự nài nỉ của Lo'ak và Tuk đã mang lên chiếc đai lưng. Anh giơ cánh tay lên và dạo quanh bọn họ một vòng, lòng có chút tự hào về những lời khen ngợi quá mức từ mấy đứa em của mình. Rồi anh không thể không nhướng mày mà hỏi Lo'ak: "Thế nào?"
Lo'ak hé miệng định nói gì đó, nhưng rồi lại quyết định tỏ ra thật lịch sự trước mặt Tuk: "Rất hợp. Ý em là, anh siêu đẹp trai luôn."
Cô gái nhỏ Tuk đã sớm chơi chán rồi, dịu dịu mắt đến chỗ mẹ nghe kể chuyện trước khi ngủ. Neteyam quay lưng định cởi đai lưng nhưng bị một bàn tay nhẹ nhàng giữ lại.
"Brother," đôi mắt Lo'ak háo hức lóe lên trong ánh lửa, "anh đã nói sẽ bồi thường cho em mà."
"No way..." Neteyam thở dài, nhếch mép cười khi quay người lại nói với Lo'ak. "Đã có ai từng nói với em rằng em trông giống như một con viperwolf đang động dục chưa?"
Lo'ak tiến đến gần hơn, áp môi lên môi anh trai trước khi những lời chê cười kế tiếp kịp thốt nên. "Chỉ có anh biết thôi."
Họ cười khanh khách và hôn lấy nhau, Lo'ak nếm được vị đắng của rượu trên đôi môi xanh lam màu nước. Hắn ngạc nhiên lùi lại, "Anh uống rượu sao?" Hắn nghĩ bố luôn nghiêm khắc với anh trai mình, bao gồm cả việc không cho phép uống rượu để ngăn ngừa những hành vi không phù hợp xảy ra.
"Hôm nay bố đã cho phép anh uống một chút." Neteyam thở hổn hển, "Bố nói anh đã là người lớn... Uống chút rượu để ăn mừng cũng không sao."
Vì vậy, đứa em trai vẫn bị cấm uống rượu lại bất mãn hôn anh, mút mạnh lấy đầu lưỡi ướm đầy mùi rượu của anh. Neteyam không thể che giấu đi tiếng rên rỉ hiếm thấy trong cổ họng. Anh thở dốc giữa nụ hôn mãnh liệt của em trai mình.
Anh hơi say, và hiệu quả của chất độc gây ảo giác vẫn còn kéo dài khiến anh trở nên phấn khích và táo bạo hơn. Hoặc có thể loại thuốc này chỉ là lột đi vỏ bọc nghiêm túc của vị tộc trưởng tương lai trẻ tuổi.
Lo'ak thì vẫn chưa quên chiếc đai lưng xinh đẹp đó - hắn vuốt ve từ chiếc bụng săn chắc rồi càng hướng lên trên, luồn những ngón tay vào khe hở giữa lớp da thú và da thịt ấm nóng của anh trai mình, cảm nhận được hơi thở dồn dập của cơ thể bên dưới những đầu ngón tay.
"Lo'ak," người anh đang gọi hắn bằng giọng thở dốc hổn hển, ngả người ra sau giữa nụ hôn dài và những cái vuốt ve mơn trớn của hắn, "em có chắc là muốn mang cái này theo không? Eywa trên cao, anh không muốn mỗi lần mặc nó đều sẽ nghĩ đến em..."
Eywa trên cao, đó chính xác là những gì Lo'ak muốn. Một dấu ấn bí mật chỉ thuộc về hai người.
Hắn khóa chặt những lời còn lại của anh trai mình bằng một nụ hôn khác, và những ngón tay hắn chậm rãi trượt từ bụng ra phía sau, lưu luyến mơ hồn chạy dọc theo sóng lưng.
Neteyam chỉ hơn hắn một tuổi nhưng vóc dáng đã cùng hắn kéo ra một khoảng cách lớn, cơ bắp trên người anh hơn nổi lên minh chứng cho sự khỏe khoắn và cường tráng của một chàng trai trẻ.
Lo'ak chưa bao giờ nói ra, nhưng hắn lại thầm ghen tị với vóc dáng xinh đẹp của anh trai mình. Nhưng vào lúc này, thân thể xinh đẹp ấy lại run rẩy, mặc cho hắn tùy ý động chạm mơn trớn. Hắn hơi dùng sức ấn đầu ngón tay lên eo anh, sau đó nhìn những dấu ngón tay màu xanh đậm nhanh chóng xuất hiện ở đó.
Lo'ak đã bị ngăn lại khi hắn keo anh trai mình quỳ xuống đất. "Chờ chút," Neteyam nói, đôi mắt vàng ẩm ướt lấp lánh sự phấn khích từ chất độc ban nãy. Anh nhỏm người lên và từ từ ngồi lên đùi em trai mình. "Muốn đổi tư thế không?"
Bây giờ Lo'ak chắc chắn rằng Neteyam sẽ hối hận ngay khi ngày mai đến. Hắn ngây ngốc đứng ở đó, dục vọng không ngừng điên cuồng bành trước ở bụng dưới, nóng đến mức dường như hắn chỉ có thể nghe thấy âm thanh máu mình đang sôi sục.
Dương vật cương cứng ấn mạnh vào bụng anh trai, Neteyam nhìn xuống và không khỏi bật cười. "Lo'ak, my brother, em thực sự nên tự mình nhìn thấy bộ dạng ngốc nghếch của mình lúc này."
Nhờ vào ham muốn không ngừng bành trướng, quá trình mở trộng diễn ra có chút thô bạo và nhanh chóng, nhưng Neteyam lại ngăn Lo'ak khi hắn ôm lấy eo anh để tiến vào. "Ưm, ah..." Anh nói, nhấc người lên và tự mình từ từ ngồi xuống.
Lo'ak lại trở nên ngốc nghếch một lần nữa, một phần tâm trí hắn bị tê liệt vì phấn khích, phần còn lại nghĩ đến liệu ngày mai vị dẫn đường này có thẹn quá hóa giận có sự dụng kỹ năng của mình để phong ấn ký ức tối nay của hắn hay không.
Xa xa trong doanh trại truyền đến những tràng cười vui sướng bên đống lửa trại, người anh trai đang cưỡi trên người em trai mình chợt sợ hãi run lên, lo âu nhìn thoáng qua.
"Chúng ta... phải nhỏ giọng lại." Anh nói, chậm rãi chống người nuốt lấy dương vật của em trai, "nếu bố lại phát hiện thì coi như xong, ư..." Động tác không thuần thục khiên đầu gối anh trượt đi, điểm mẫn cảm nhất bị một lực mạnh mẽ đâm trúng khiến anh sướng đến ngửa cổ lên, im lặng mà run rẩy thân thể.
Lo'ak vô thức bám vào tấm lưng đẫm mồ hôi của anh trai mình, luồn tay vào sâu giữa đai lưng và phần thân trên. Tư thế này khiến cơ hai bên bụng và góc đùi căng lên mỗi một đợt nhấp nhô, lỗ thịt cũng theo đó mà ép chặt dương vật hắn hơn. Động tác của Neteyam cũng không tính là nhanh, hai chân đang quỳ cũng dần trở nên run rẩy, lộ ra từng thớ cơ bắp xinh đẹp rắn chắc.
Đủ kiểu kích thích khiến Lo'ak gần như muốn nổ tung, hắn phải túm lấy bím tóc anh mình, ép anh phải cúi xuống, hôm mạnh vào môi anh để ngăn đi những tiếng rên rỉ của chính mình. Lúc sắp bắn tinh, Neteyam ghì chặt lấy gáy Lo'ak và tăng tốc độ nhún người, thịt huyệt mềm mại nóng ẩm co giật siết chặt lấy dương vật hắn, tiếng nước nhóp nhép hòa cùng tiếng cười nói ồn ào của bữa tiệc.
Họ đạt cực khoái trong bí mật, không dám kết nối kuru với nhau, vì họ sợ những người lớn sẽ nghe thấy những tiếng rên mất kiểm soát của mình, và cũng vì đây là bí mật của riêng họ.
Lần này chính Lo'ak là người thúc giục anh trai mình dọn dẹp. Máu lưu thông nhanh trong lúc cực khoái nhanh chóng làm cạn kiệt sự hưng phấn bất thường của Neteyam. Anh mơ màng nằm trên người em trai, khi nghe thấy tiếng thúc giục của hắn, anh chỉ ậm ừ đáp lại chứ không nói gì.
Và tất nhiên Lo'ak phải tự mình làm điều đó. Hắn giữ lấy đai lưng của Neteyam để anh có thể quỳ cao hơn một chút. Sau đó hắn luồn những ngón tay vào hậu huyệt vẫn còn khép mở của anh trai mình. Hắn phải giữ tâm trí ổn định trước khi có thể tiếp tục tiến vào sâu hơn, để cho tinh dịch của mình chảy xuống các ngón tay.
Cuối cùng sau khi dọn sạch cho anh trai thì Lo'ak lại cương rồi. Hắn trợn trừng ngây ngốc nhìn chằm chằm anh cả đã say ngủ của mình một lúc trước khi tự mình kiềm nén xong. Mặc dù việc lau dọn cho Neteyam cao hơn hắn nửa cái đầu đã khiến cánh tay hắn run lên vì kiệt sức, nhưng hắn cảm thấy tối nay mình đã kiếm được một món hời lớn rồi.
Hắn nằm cạnh Neteyam, cười khúc khích mà tưởng tượng ra phản ứng của anh trai mình vào sáng mai.
Hết chương 3.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro