Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

Chương 2

Khiến cho mọi người ngạc nhiên là bọn họ không phải chịu bất kỳ một hình phạt nào. Ngoại trừ việc cả Neteyam lẫn Lo'ak đều bị buộc phải học thêm nhiều kiến thức về lính gác dẫn đường bầu bạn. Hai anh em bị nhốt trong lều, xung quanh là những người lớn tuổi trong thị tộc, họ sẽ chỉ dạy cho hai anh em sự quan trọng của việc kết hợp, tác hại có thể xảy ra khi kết hợp không đúng cách, cùng với, đúng vậy, là kiến thức phong phú về tình dục.

Có lẽ đây chính là cực hình đối với cặp đôi Na'vi da mặt mỏng này. Lo'ak xấu hổ cụp tai, như hành hạ mà kéo kéo những cọng cỏ dưới chân mình. Nhổ xong đám cỏ xung quanh, hắn bắt đầu kéo ngón tay mình, thậm chí cũng chẳng dám nhìn về người anh trai cũng đang ngượng ngùng giống hắn. Có lẽ chỉ có Eywa mới biết tại sao khi ở nhà trên cây tối qua hắn có thể dũng cảm đến vậy.

"Anh đã nói Neteyam quá chiều chuộng Lo'ak, sớm muộn gì chúng cũng sẽ xảy ra chuyện." Jake mệt mỏi phàn nàn với bầu bạn của mình. "Lẽ ra anh nên để mắt đến hai đứa nó nhiều hơn..."

Neytiri thì lại không quá bi quan đến vậy, cô vẫn khá vui vì cậu con trai thứ đã phân hóa thành lính gác giống mình. "MaJake, đừng quên rằng trước đây sự kết hợp của anh và em cũng khá khác thường." Cô mỉm cười, nương theo sự chải vuốt cho sợi tinh thần qua mối liên kết mà trêu chọc cùng trấn an chồng mình.

Bây giờ họ đã biết được sự bất thường gần đây của Lo'ak đến từ đâu. Đúng là lính gác sẽ trở nên cáu kỉnh trước khi phân hóa, nhưng hiển nhiên sẽ không có lính gác nào sẽ nôn nóng thành bộ dạng chuyên gây rắc rối của Lo'ak. Đáng tiếc là lúc đó người nhà hoặc là bận việc huấn luyện, hoặc là bận chỉ dạy cho người khác, nên hành vi kì lạ của Lo'ak mặc nhiên mà trở thành "lại nữa rồi".

Neteyam cũng vì vậy mà tự trách bản thân mình trong một thời gian dài. Quá trình phân hóa và kết đôi của Lo'ak diễn ra quá vội vàng, và anh luôn lo lắng em trai mình thậm chí còn không hiểu quyết định của bản thân có đúng hay không.

Tuy nhiên, sau khi kết hợp sẽ có cái hay là cả hai sẽ không thường xuyên bị ảnh hưởng bởi kỳ phát tình nữa.

Không lâu sau khi hai anh em hồi phục, họ được bố đưa đến nơi ký kết Ikran của Lo'ak, và Neytiri sẽ chịu trách nhiệm giáo dục kỹ năng cho vị lính gác mới này.

Họ bận rộn với công việc đến độ thậm chí không có thời gian làm rõ lại các mối quan hệ hỗn loạn bên trong. Là anh em, là bầu bạn, hay là lính gác và dẫn đường. Sự khó xử khi bị bố mình bắt gặp trước đây dường như khiến Neteyam có chút phản kháng với kết nối tinh thần. Nhưng đáng mừng là tác dụng của lần kết nối tinh thần đầu tiên có thể kéo dài trong một khoảng thời gian nhất định.

Lo'ak có thể mơ hồ cảm thấy được những cảm xúc trầm tĩnh đến từ anh trai mình, và Neteyam cũng vậy. Chỉ là thỉnh thoảng, khi Lo'ak đang nhìn chằm chằm vào eo hoặc chân của Neteyam, Neteyam sẽ đột nhiên lộ ra vẻ mặt bị ong đốt, rối lại âm thầm liếc hắn một cái.

Sau khi phân hóa, năm giác quan của lính gác được cường hóa gấp nhiều lần, và Lo'ak có thể ghi lại chuyển động của mọi cây cối trong rừng xuyên suốt quá trình huấn luyện. Tiếng chim hót líu lo, tiếng kêu trầm thấp của loài bò sát, tiếng bước chân của động vật lún xuống đất, tiếng lá dương xỉ rung nhẹ và cả những vết máu do con mồi để lại khi chúng bị thương. Điều này khiến hắn rất phấn khích, và hắn nhạy bén nắm bắt từng chút thông tin rồi lưu trữ tất cả chúng vào bộ não của mình. Tỷ lệ săn bắn thành công của hắn tăng vọt, và ngay cả bố hắn cũng cũng khen ngợi khi hắn kiêu ngạo trở về làng với con mồi của mình.

Lo'ak si mê cảm giác đó, thậm chí phớt lờ những cơn chóng mặt thỉnh thoảng xuất hiện. Cho đến một ngày nọ hắn tình cờ lạc chân vào lãnh thổ của một bầy 'angtsìk (thú đầu búa) - lúc đó hắn đang luyện tập bài học tập trung tinh thần mà mẹ đã dạy.

Mãi mê tập trung quan sát một con banshee, hắn đã vô tình phớt lờ hơi thở nặng nề của bầy thú lớn. Tiếng gầm rú như sấm của cả đàn thú lớn điên cuồng dội vào màng nhĩ, đập mạnh vào các giác quan nhạy bén của hắn. Lo'ak thống khổ rít gào, cúi gập người vì cơ đau đầu dữ dội.

Con 'angtsìk đầu đàn cảnh giác mở ra màng da của nó, từ lồng ngực phát ra âm thanh cộng minh thật lớn chấn động đến mức khiến hắn cảm thấy ù tai hoa mắt. Hắn bị điếc tạm thời, cùng lúc này tinh thần luôn căng thẳng cao độ cũng bắt đầu xuất hiện các vết nứt, khiến hắn càng chóng mặt và đau đầu hơn.

"Không... Không!" Hắn gầm nhẹ, triệu hồi ikran nhanh chóng trốn thoát khỏi lãnh địa của bầy 'angtsìk. Tiếng bước chân ầm ầm của bầy thú đuổi theo, cùng với tiếng gió bén nhọn lướt qua da thịt mang tới cảm giác lạnh thấu xương cũng khiến hắn vô cùng đau đớn.

Lá chắn tinh thần vỡ ra, tiếng sột soạt từ khắp nơi trong rừng lọt vào tai hắn, ngày càng lớn dần. Lo'ak đã chẳng quản đến việc nắm lấy yên ikran nữa rồi, hắn kêu lên thảm thiết cuộn mình lại trên người con thú, cố gắng bịt tai để ngăn lại những âm thanh quá lớn không ngừng tập kích. Ikran rít lên trong đau đớn, bay lảo đảo, nó cố gắng giữ vững người đồng đội đang nửa mê nửa tỉnh trên lưng mình.

Neteyam, người đang theo dõi đàn nantang (viperwolf) ở một nơi khác, đợt ngột ngẩng đầu lên. Ở phía bên kia của liên kết, anh cảm nhận được một sự chấn động mạnh mẽ trong biển tinh thần của Lo'ak. Chết tiệt. Hắn nghiến răng, huýt sáo gọi đến con ikran màu lục, nhanh chóng lao về phía em trai mình.

Trong lúc nửa tỉnh nửa mê, Lo'ak cảm thấy rất đau đớn. Ikran của hắn bị ảnh hưởng rất lớn, và hắn buộc phải hạ cảnh khẩn cấp xuống một chỗ đất trống. Hắn ngã nhào xuống đất, những dây leo và cành cây quất xuống cơ thể hắn và để lại những vết thương rỉ máu.

Rất đau, nhưng lại không đau bằng cơn đau đang quay cuồng trong đầu hắn. Hắn co quắp cuộn tròn người, hắn nghe thấy một tiếng gầm rú của dã thú. Phải mất vài giây sau hắn mới nhận ra đó là âm thanh do chính mình phát ra.

Đó là quả tải giác quan, hắn nghĩ đến những gì mẹ đã từng dạy.

Nếu lính gác sử dụng năm giác quan của họ quá mức, họ sẽ gây ra tình trạng quá tải giác quan. Điều này sẽ gây ra tổn thương rất lớn đối với tinh thân và đồng thời khiến bản thân phải chịu những cơn đau rất dữ dội. Hắn cần dẫn đường, dẫn đường riêng của chính hắn.

Tiếng gào thét dần dần biến thành những tiếng gọi run rẩy, "Neteyam..." Hắn tuyệt vọng gọi lên tên anh trai mình, tự cười nhạo chính mình trong cơn hỗn loạn. Haha, mày biết anh ấy đang đi huấn luyện mà, làm sao có thể nghe được tiếng của mày đây. Thật buồn cười làm sao.

"Bro, anh ở đây, baby bro..." Lo'ak mơ màng nghĩ, hắn đã bị quá tải đến mức gây ra ảo giác thính giác luôn rồi sao?

Eywa trên cao, giọng anh trai như sắp chết đến nơi vì lo lắng, nếu anh ấy ở đây nhất định cũng sẽ gọi hắn như vậy. Sau đó, một cảm giác mát lạnh tràn vào não hắn, hắn cảm nhận được những xúc tu tinh thần quen thuộc đang quét qua từng góc ngách trong biển tinh thần, dần dần xây dựng một lá chắn vững chắc mới bên ngoài lá chắn đã vỡ tan của hắn.

Năm giác quan dần dần được điều chỉnh giảm dần sự nhạy cảm, cơ thể hắn có thể nhận thức trở lại. Hắn cảm nhận được tai và mũi mình đang rỉ máu. Kế đó, một đôi tay run rẩy nhẹ nhàng lau đi máu và nước mắt trên mặt hắn, đôi tai vẫn luôn ù đi cũng truyền đến giọng nói của Neteyam như cách một màng sương mờ. "Anh ở đây, Lo'ak, anh ở cạnh em."

--

Hắn được anh trai đưa về nhà bằng cách ném hắn nằm vắt ngang qua ikran. Người dẫn đường hồi hộp mà hoàn thành lần đầu tiên tiến hành chải vuốt tinh thần, thậm chí anh còn không nhận ra rằng đôi môi mím chặt của mình đã bị răng nanh cắn rách.

Neteyam thực sự đã làm rất tốt trong việc bảo vệ biển tinh thần của Lo'ak, che chắn các giác quan bị quá tải của hắn và dành rất nhiều thời gian để xoa dịu lính gác đang suy sụp tinh thần. Lo'ak nhớ lại việc hắn đã không ngừng khóc và thì thào nho nhỏ trong vòng tay của anh trai mình. Nếu không phải hắn còn chưa thể khống chế được cơ thể mình, hắn sẽ lấy tay che mặt và không bao giờ muốn gặp ai nữa, dù cho bây giờ đang ở giữa không trung đi nữa. Không ai nói cho hắn biết rằng linh gác bị quá tải sẽ như một kẻ say rượu như vậy. (Nhưng thực ra thì quả tải không dẫn đến tình trạng này.)

"Neteyam, anh không có thời gian dành cho em." Hắn nhớ rằng mình đã vừa khóc vừa nói, "Em muốn luyện tập cùng anh, cùng nhau thám hiểm khắp nơi. Em không nên ép anh kết đôi với em đúng chứ? Anh ghét em lắm đúng không, đừng ghét em mà, anh ơi..."

Neteyam luống cuống ôm lấy hắn. Jake đã dạy anh cách khai thông tinh thần cho lính gác, cũng dạy anh cách kiểm soát năm giác quan của lính gác, nhưng lại không dạy anh cách an ủi vị bầu bạn đang ủy khuất khóc thút thít như nào.

Cuối cùng, anh chỉ còn biết lắc nhẹ người Lo'ak một cách âu yếm, vuốt nhẹ phần gáy ướt nhẹp của em trai mình, hệt như khi còn bé em ấy đã luôn làm nũng với anh như vậy.

"Anh sẽ không bỏ rơi em, càng không có chuyện anh sẽ ghét em, Lo'ak. Anh vẫn sẽ luôn ở đây.", anh nói, cố gắng truyền cảm xúc vào bộ não vẫn còn mơ hồ của em trai mình. Điều này làm cho Lo'ak an tĩnh một cách thần kỳ.

Hắn chớp chớp đôi mắt vàng nhạt, thấp giọng lẩm bẩm: "Em rất đau, anh ơi. Em rất đau..." Vì vậy, Neteyam cúi người xuống chạm trán mình lên trái hắn, dứt khoát mà mở rộng biển tinh thần của bản thân, chia sẻ một phần đau đớn của hắn. Hai anh em khẽ run lên trong một nỗi đau chung, và không biết từ lúc nào, đuôi của họ cũng quấn vào nhau, từ từ dây dưa âu yếm.

Sau khi kiểm tra Lo'ak, bà ngoại đã khen ngợi cách xử lý của dẫn đường. Biển tinh thần tương đối xinh đẹp và yên tĩnh, không lưu lại ảnh hưởng nào.

"Thế nhưng," người Na'vi lớn tuổi thay đổi chủ đề, "người dẫn đường cũng có trách nhiệm xác nhận và đảm bảo tình trạng lính gác của mình mọi lúc. Neteyam, con vẫn chưa đủ giỏi ở điểm này. Sắp tới con có thể cùng Lo'ak rèn luyện cách phối hợp cùng nhau, đây là con đường mà hai con phải đi qua để trưởng thành."

Đêm đó Neteyam đang trên đường đi đến Cây Linh Hồn vô tình gặp được Lo'ak. "Lần này là sao đây?" Anh hỏi, nhớ lại cảnh tượng vào ngày đầu tiên mình phân hóa.

"Em không có chờ anh! Em có chuyện muốn tự mình nới với Eywa." Lo'ak rõ ràng cũng nghĩ đến ngày đó, đuôi hắn tức giận mà vẫy vẫy ở sau người. "Em không còn quá gần gũi với anh nữa rồi."

Neteyam suýt chút nữa bật cười: "Có người sáng nay lại không nói như thế nhé."

Lo'ak giận giữ bực bội giật đuôi anh trai mình. "Đừng nhắc nữa! Quên chuyện đó đi." Anh cả lắc lắc ổn định lại cơ thể, mỉm cười cầu xin em trai tha thứ, nhưng khóe môi không khỏi đắc ý mà vểnh lên.

Neteyam có thể dùng cái này làm chuyện cười cho đến năm sau. Lo'ak nghiến răng nghĩ.

"Vậy thì anh đến đây làm gì?"

"Cũng có chuyện muốn nói với Eywa." Anh cả dùng tay gạt ra những mảnh thực vật phát sáng, đi đến chỗ sâu trong Cây Linh Hồn, lưu lại một bóng lưng thon dài.

"Lần quá tải cảm giác đầu tiên, anh nghĩ em cũng đến đây để ghi lại điều này đúng không?"

Bước chân của lính gác trẻ tuổi dừng lại. "Cái gì?" Hẳn hỏi, có một chút nghi ngờ trong giọng nói.

"Không phải sao?" Lời đáp của anh trai từ phía trước truyền tới. Lo'ak lao đến trước mặt anh, áp sát vào mặt anh trai mình.

A ah. Neteyam ở trong lòng thầm kêu không ổn. Sự bất mãn của em trai theo kết nối tinh thần loáng thoáng truyền qua. Anh giơ hai tay lên, quyết nhận sai trước rồi mới tính tiếp. "Nghe anh này, baby brother, anh..."

Đáng tiếc là Lo'ak không cho anh trai mình cơ hội sửa sai. Hắn tiến lại gần, ngước mắt nhìn người anh trai cao hơn mình gần nửa cái đầu: "Em đến là vì ngày mai chúng ta có thể cùng nhau luyện tập. Chẳng lẽ anh không vui vẻ sao?"

Neteyam lần này thực sự bất ngờ. Anh chớp chớp đôi mắt vàng một cách ngây thơ vô tội, hiếm thấy mà lắp bắp trả lời. "À, anh, quả thật anh..." Giọng nói anh nhỏ dần khi khoảng cách giữa hai người ngày càng gần, Lo'ak đã đến gần tới độ anh có thể nghe được tiếng thở và nhịp tim của hắn.

Anh chú ý đến ánh mắt em trai lướt qua môi mình, và điều đó khiến anh cảm thấy căng thẳng hơn. Anh không thể không nghĩ đến ngày lính gác phân hóa và cách Lo'ak nhìn chằm chằm vào bóng lưng của anh.

"Lo'ak..." Anh thì thầm cái tên của người có quan hệ huyết thống với mình bằng giọng nói run rẩy tựa như rên rỉ.

Lần này không có ai bị ảnh hưởng bởi cơn sốt phát tình, bọn họ tỉnh táo mà hôn lấy nhau. Lo'ak đã thực sự áp dụng những kiến thức về tình dục mà bố mẹ đã dạy cho hắn. Neteyam thầm mắng em trai mình là tên nhóc thối vì bị chính em trai mình hôn đến hô hấp khó khăn.

Sâu trong ý thức của anh, anh có chút nghi ngờ, giữa anh em với nhau có nên như thế sao? Liệu Lo'ak có nhầm lẫn sự ỷ lại thành tình yêu hay chăng?

Nhưng nụ hôn vội vàng của em trai đã khiến anh rút lại tâm tư của mình. Và Lo'ak, người không nhận được phản hồi của anh trai mình đã nôn nóng ép sát từng bước, cho đến khi lưng anh trai đập vào lớp vỏ sần sùi của Cây Linh Hồn.

Hắn dừng lại để thở dốc giữa nụ hôn nồng cháy, dùng răng nanh giận dỗi mà cắn lấy môi dưới của anh trai. "Nếu anh không muốn, anh có thể đẩy em ra." Hắn nói, đưa tay vuốt ve cánh tay gầy guộc của anh trai mình, rồi sau đó ép tay anh vào trên thân cây phía sau.

Năm ngón tay thừa kế từ bố bao bọc hoàn toàn lấy bốn ngón tay thừa hưởng từ mẹ. Hai lòng bàn tay giống nhau cọ vào nhau. Neteyam cảm nhận được sự buồn bực và khao khát từ kết nối linh hồn, và hắn cảm thấy chóng mặt tựa như thiếu oxy. Có lẽ họ là kiểu anh em kỳ lạ, ngoại trừ việc có thể thân mật dưới danh nghĩa người nhà, còn có thể hôn môi với nhau, ân ái với nhau, tinh thần tương liên cùng một chỗ.

Lo'ak cố gắng nhẹ nhàng nhất có thể, hắn có thể cảm nhận được rằng anh trai mình vẫn còn đang lo lắng về chuyện này. Da thịt nơi bàn tay hắn chạm vào sẽ căng cứng trước khi đối phương cố gắng thư giãn. Họ dựa vào Cây Linh Hồn, những ngón tay của Lo'ak từ từ xâm nhập vào cơ thể anh trai mình, khiến cho đối phương rùng mình rồi thở dài hổn hển.

Lông mi của Neteyam khẽ rung lên, đưa tay che đi đôi mắt vàng nhạt của hắn. "Lo'ak..." Trong trạng thái tỉnh táo, cảm giác bị tiến vào cơ thể vô cùng rõ ràng. Neteyam theo bản năng nắm lấy hai vai em trai mình, gục đầu vào cổ hắn.

Đừng dùng ánh mắt đó nhìn anh, anh muốn nói, tựa như địa vị anh trai của anh đã bị sụp đổ, anh chỉ có thể trốn tránh để tự mình giữ lấy chút tôn nghiêm của một người anh trai.

Tiếng nước nhóp nhép khiến cho anh càng thêm xấu hổ, chỉ có thể cắn lấy môi dưới, cố gắng nuốt âm thanh xấu hổ kia vào trong cổ họng.

Dù là một thiếu niên ôn hòa thì cũng có sự kiêu ngạo của riêng mình. Chỉ là mỗi khi anh đứng trước mặt em trai, những kiêu ngạo đó đều bị kiềm chế lại, trở thành bao dung cùng nhẫn nại.

Neteyam không thể kiếm soát được tiếng rên rỉ khi dương vật của Lo'ak tiến vào cơ thể mình. Hai chân anh run rẩy cố gắng muốn trốn đi, anh hít một hơi thật sâu cố gắng thả lỏng chính mình.

Lo'ak tuyệt vọng phát hiện mình sắp thất bại nữa rồi. Đã hạ quyết tâm sẽ nhẹ nhàng với anh trai, thế nhưng lại bị huyệt thịt ướt át mềm mại từng đợt từng đợt mút vào dương vật, ai mà có thể khống chế được chính mình đây.

Vì vậy, hắn chỉ kịp nói một tiếng "Xin lỗi, Neteyam.", thì ngay sau đó đã nắm lấy hai chân của anh trai rồi đẩy chúng lên cao. Neteyam phát ra tiếng rên rỉ nghẹn ngào, cố gắng ưỡn thẳng eo để tránh né dương vật đang đè ép vào điểm nhạy cảm của mình. Nhưng khoái cảm leo lên bụng và eo khiến anh nhanh chóng thoát lực, chỉ có thể mở rộng hai chân vòng tại sau lưng em trai, mặc cho huyệt thịt bị thiếu niên Na'vi nóng tính địt mạnh đến độ nước nôi lênh láng.

Lo'ak bừa bãi hôn lên cằm và cổ của anh trai mình, tham lam ngửi lấy mùi hương phát ra từ dẫn đường đang động tình. Hắn rúc vào một bên mặt anh trai như con thú nhỏ lần đầu tiên đánh dấu lãnh thổ của nó.

Dưới sự chứng kiến của Eywa, họ một lần nữa thiết lập một liên kết tinh thần. Neteyam bối rối nhưng dịu dàng mở ra lá chắn tinh thần của lính gác. Được xem là một dẫn đường có trình độ, anh đã hướng dẫn cho em trai kết hợp, thậm chí dùng một phần của các xúc tu tinh thần để kiểm tra và sửa chữa lại những tổn thương còn sót lại.

Khi định thần lại, Neteyam phát hiện ra rằng đứa em trai thấp hơn mình đã ôm chặt lấy mình, trong sự vui sướng của khai thông tinh thần mà run rẩy bắn sâu vào bụng mình. Anh lặng lẽ dựa vào gốc cây một lúc, tận hưởng cảm giác yên tâm khi tiếp xúc cơ thể với em trai mình. Sau đó khi nhiệt triều đã rút đi, anh đẩy Lo'ak ra khỏi người mình.

"Để anh lau dọn một chút, baby boy."

Giống đực dẫn đường và giống đực lính gác không thể có con với nhau. Nhưng thông qua những kiến thức khoa học mà bố mẹ đã cẩn thận phổ biến, tinh dịch của em trai nên được rửa sạch kịp thời, nếu không nồng độ pheromone cao của lính gác sẽ bị màng nhầy hấp thụ, sau đó sẽ gây ra một đợt kết hợp nhiệt mới.

Nghe anh trai nhắc nhở, Lo'ak chợt nhớ lại khoảng thời gian giáo dục giới tính đầy gian nan trong lều. Những ký ức xấu hổ tựa như ánh sáng nhanh chóng lao ra khiến cho người anh trai hiếm khi làm chuyện xấu phải bật cười thành tiếng.

Neteyam đỡ lấy thân cây đứng lên, tinh dịch ở hậu huyệt dưới tác dụng của trọng lực chảy dọc theo mông đùi, vừa đi vừa nhỏ vài giọt xuống đất. Lo'ak đứng dậy sau anh một bước, nhìn chất lỏng mình bắn ra chảy dọc theo chân anh trai mình theo một đường cong mơ hồ, xấu xa nhướng mày huýt sáo. Và kết quả là bị một cái tát mạnh vào đầu.

"Học ở đâu vậy hả, tên nhóc thối."

Hết chương 2.

Lời của tác giả: Nếu chỉ dựa vào bối cảnh nguyên tác, có lẽ mối quan hệ giữa hai anh em sẽ gặp nhiều khó khăn hơn (mặc dù bối cảnh gốc cũng rất ngon). Nhưng mối quan hệ kết hợp giữa lính gác và dẫn đường thì không thể giải trừ. Vì vậy tôi không để Jake trách mốc gì tụi nhỏ quá nhiều vì mối quan hệ đã được buộc chặt rồi, chỉ là làm một số biện pháp bổ sung thôi. Thực ra bộ truyện này được thiết lặp có vẻ tích cực hơn, để có thể thỏa mãn được mong muốn của tôi.

Nhân tiện, tôi đột nhiên phát hiện bộ truyện này càng viết càng dài, có rất nhiều nội dung không nằm trong kế hoạch ban đầu của tôi, và nó cũng không dính dáng đến cái mà tôi đã viết ở văn án.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro