Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 22: Darkside

Dark đang cho chạy thử nghiệm phân tích giao thức.

Những thứ do con người tạo ra có mức độ phức tạp ngang ngửa một người que, nó khó đọc như cách không ai có thể tự đọc mã của mình vậy. Mặc dù vậy, Dark không gặp nhiều khó khăn. Có thể thấy thứ này không được tạo ra bởi người có chuyên môn sâu, vì vậy nó dễ phá giải hơn nhiều. Tuy nhiên, đây chỉ là một phần được khử mã hóa của mô tả giao thức mà thôi, không phải toàn bộ. Điều đó nghĩa là vẫn còn có phần còn lại và chương trình đang sử dụng giao thức này mà họ không biết.

Cái này có vẻ nguy hiểm và Chosen trông khá giống như sẽ đâm đầu vào mà không hề bận tâm. Dark khó chịu nhăn mặt, ngón tay gõ lên bàn một cách tính toán. Anh ghét việc họ có quan điểm khác nhau ở những vấn đề quan trọng. Mặc dù vậy, Chosen dường như đang có khuynh hướng chú ý nhiều hơn tới các vấn đề giữa họ để đảm bảo giảm thiểu tranh chấp. Điều đó nghĩa là ít nhất anh sẽ không thấy cậu ta làm việc gì đó đột ngột mà anh không biết.

Dark liếc nhìn máy tính của anh, dừng lại một chút.

Thực ra họ cũng không hẳn là có quan điểm hoàn toàn khác nhau. Dark cũng bận tâm tới Alan. Bằng một cách nào đó, mối liên kết giữa họ vẫn luôn duy trì. Và giờ đây khi Alan ở thế giới điện tử này, nó trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Dark không muốn thừa nhận, nhưng anh thực sự đã cố làm gì đó. Thật khó để hoàn toàn tách rời bản thân khỏi quá khứ khi người duy nhất bên cạnh anh vẫn luôn bám theo nói. Dark có thể nhận ra mong muốn của Chosen hướng về Alan, và điều đó chỉ càng làm anh giận dữ. Rõ ràng Chosen đã cho anh thấy ai mới là con quái vật biến họ thành thứ công cụ tồi tàn, vậy mà cậu ta vẫn nuôi hy vọng được công nhận.

Quay trở lại thời khắc đầu tiên trong cuộc đời của Dark, anh là một người que khác biệt hoàn toàn. Anh nhớ rõ cảm giác khi ấy. Anh bị mê hoặc bởi những cử chỉ dịu dàng và lòng tin rằng mình được tạo ra vì mục đích rất quan trọng. Anh đã cảm thấy mới lạ, đầy nhiệt huyết và anh háo hức được làm điều gì đó cho người tạo ra mình. Anh muốn được nhận lời khen ngợi, hào hứng hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên anh được giao cho. Thế nhưng tất cả những gì anh nhận ra là anh đã đặt lòng trung thành của mình vào nhầm chỗ, nhà sáng tạo chẳng hề cho anh bất cứ thứ gì anh mong chờ. Anh giống một con chó vẫy đuôi chờ được khen nhưng nhận lại chỉ là sự thờ ơ khi anh đang dùng mạng sống của anh để làm việc cho anh ta.

Phải thừa nhận Dark đã giận dữ. Vô cùng giận dữ và khó chịu. Anh nhận ra anh thật nhẹ dạ và ngây thơ, anh đã hy vọng nhà sáng tạo của anh sẽ làm gì đó khi anh sợ hãi trước kẻ thù. Nhưng cánh tay anh nhận được lại đến từ kẻ anh lẽ ra nên tiêu diệt, chứ không có thậm chí chỉ là một cái liếc mắt thương hại của người tạo ra anh.

Ai sẽ tiếp tục bận tâm tới vị thần ích kỷ đó sau tất cả?

Dark là một tên khốn nhỏ nhen. Anh có thể không trải qua những đau khổ mà Chosen đã trải qua, nhưng anh vẫn có thể có cùng một mức độ thù ghét tương tự như vậy với creator của mình. Hơn nữa, anh là bạn của Chosen và một người bạn tốt sẽ ghét những ai khiến bạn mình đau khổ (bất kể ai nói gì, Dark kiên quyết anh là một người bạn tốt với Chosen). Phải mất nhiều năm để Dark thực sự lờ đi việc trả thù và tìm kiếm thú vui khác. Đó là chủ ý của Chosen khi họ bắt đầu hủy diệt mọi thứ mà họ thấy, nhưng rồi nó thực sự đã khiến Dark bị cuốn vào.

Thế nhưng Alan có một sức hút đặc biệt đến anh. Anh đã đi qua nhiều năm, vậy mà không khi nào anh không để lại một phần tâm trí của mình vào việc bận tâm tới năm phút ngắn ngủi của anh trên máy tính. Anh ta là vị thần duy nhất anh biết đến, người khiến anh muốn làm tất cả để anh ta biết rằng anh có thể hủy diệt nhiều hơn những điều anh ta thậm chí tưởng tượng. Anh muốn anh ta hối hận thay cho tất cả tội ác anh gây nên.

Điều đó khiến Dark cực kỳ khó chịu khi Alan ra vẻ như cố bảo vệ họ với vẻ bình tĩnh thảm hại kèm theo một mệnh lệnh hiển nhiên như thể họ sẽ tuân theo. Anh chắc chắn anh ta không bao giờ thực sự chiến đấu vì họ, hay ít nhất anh biết rằng sẽ không vì anh. Anh ta có lý do lớn hơn, để anh ta bước ra khỏi cái vỏ hèn nhát và đương đầu phía trước, lý do đủ làm anh ta coi trọng nhiều hơn một đám người que. Điều đó nghĩa là họ không nên xen vào chuyện của anh.

Dark không phải kẻ điên, anh giận dữ nhưng anh biết gói nó lại để nhìn xuyên qua đó và đánh giá hiện thực. Đúng là tức giận thường là nguyên nhân cho các cuộc cãi vã giữa anh và Chosen, nhưng thường Chosen mới là người bắt đầu và anh học được cách nổi giận từ cậu ta (dù sao họ đã sống với nhau quá lâu). Anh coi thường việc phải hành xử cho đúng mực, chứ không phải anh không biết cách để tử tế. Đó không phải cái cớ cho việc hành động nóng vội, nhưng Dark không bao giờ thiếu suy nghĩ để phải ân hận.

Anh không bận tâm hậu quả nếu anh lao ra đó và làm điều mà Alan không hề mong đợi chỉ để thưởng thức vẻ mặt của anh ta. Nhưng Chosen quá quan tâm, cậu ta có thể chết vì Alan. Dark không chấp nhận mạo hiểm với điều đó. Nếu bất kỳ điều gì trên đời mà anh dám nói ra rằng nó có ý nghĩa với anh, đó sẽ là cậu ấy.

Thế nhưng giờ họ mắc kẹt ở đây, với manh mối duy nhất còn lại...

Virabot đột nhiên kêu lên. Bàn tay của Dark trên bàn hơi nhúc nhích, nửa giây trước khi máy tính bắt đầu kêu lên. Tiến trình phân tích đang bị gián đoạn khi có một thông báo liên lạc trên màn hình. Anh cau mày, ngẫu nhiên nhấn lên bàn phím một nút. Một màn hình nhỏ xuất hiện, nhưng hoàn toàn nhiễu và không thể thấy gì.

"Xin chào, The Dark Lord."

Giọng nói phát ra từ trong máy tính gần như méo mó, có vẻ đã thông qua một thiết bị đổi giọng. Dù vậy vẫn có thể nhận ra tông giọng trầm thấp và cách nói cao ngạo đó. Dark cau mày, vẫy tay ra lệnh cho con nhện của mình. Nó nhanh chóng bò ra ngoài, tìm kiếm mối nguy lân cận. Anh ngồi thẳng dậy, xoay ghế tới trước màn hình.

- Không có thời gian, nói đi.

"Ồ, cũng không có gì đặc biệt. Tôi chỉ muốn hỏi liệu cậu đã có câu trả lời cho tôi chưa."

Không nhiều người dám nói chuyện với The Dark Lord như vậy, nếu không muốn nói là không có ai ngoài The Chosen One. Dark hơi nheo mắt. Anh vẫn chưa biết danh tính của người này, bất kể anh có cố gắng điều tra. Thực tế mà nói, The Dark Lord không phải kiểu có thể vòng quanh với những thứ bí mật. Anh thích làm mọi thứ một cách công khai và thách thức hơn.

- Chuyện gì làm anh bắt đầu nôn nóng vậy? - Dark nói với giọng chế giễu.

"Ôi, tôi đã rất kiên nhẫn rồi đó chứ." Giọng nói đáp lại một cách chậm rãi. "Tôi cứ tưởng là cậu sẽ đồng ý với điều kiện của tôi ngay."

Dark đảo mắt nhớ lại. Quả thực, đó là một yêu cầu hấp dẫn. Nó hấp dẫn đến mức đáng ngờ. Một giao dịch không có bất lợi để cùng làm việc và đánh bại kẻ thù của họ. Dark nghĩ người này đã ám chỉ khá rõ rằng kẻ thù sẽ là các creator, nhưng hắn không nói thẳng ra. Có lẽ là một kẻ đáng thương khác từng là nạn nhân của con người. Có đầy rẫy những kẻ như thế ngoài Outernet.

Không lạ gì nếu có người que biết về anh, anh nổi tiếng là một kẻ khủng bố mạng. Và cũng chẳng thiếu gì tổ chức muốn có anh trong đội của họ, nhưng đáng tiếc anh quá đáng sợ để bất cứ ai dám đề nghị điều gì như thế. Bất kể tên này là ai, hắn cũng là người đầu tiên khiến Dark phải bận tâm tới chuyện có ai đó khác ngoài The Chosen One dám nói chuyện một cách ngang hàng với anh. Điều đó khiến anh ấn tượng, nhưng phần lớn là không hài lòng.

Anh gõ tay lên bàn, thiếu kiên nhẫn. Nếu là lúc khác, anh sẽ suy nghĩ thêm. Nhưng bây giờ anh không có tâm trạng.

- Tôi không thích làm việc cho người khác.

"Tôi sẽ gọi đó là hợp tác."

- Tôi có đối tác rồi.

Virabot đã quay lại, lắc đầu để nói rằng không có bất cứ tín hiệu nào ở lân cận. Nghĩa là đối phương đang không tiếp cận anh, đây chỉ là hình thức liên lạc từ xa. Hiếm khi ai đó muốn điều khiển một người trong khi không hề có cánh tay nào nắm giữ người đó, nhưng sự thật là một khi người kia để anh anh xác định hắn là ai thì hắn chắc chắn sẽ chết. Anh không thể nói chính anh nên gọi đây là sự kiêu ngạo hay khôn ngoan.

"The Chosen One?" Giọng nói hỏi, Dark gần như có thể hình dung cái lắc đầu của đối phương kể cả khi không thấy gì. "Tôi sẽ không cho đó là lựa chọn sáng suốt, nhưng đáng để thử."

Dark đập tay lên bàn, đứng bật dậy. Anh không nhạy cảm, đó là một lời đe dọa thẳng thừng. Tất cả mọi người que trên thế giới có thể không phải đều nhận ra Chosen, nhưng họ biết cậu ta luôn ở bên cạnh anh.

- Đừng có mà dám động vào The Chosen One!

"Đừng căng thẳng. Tôi chỉ muốn hỏi cậu ta câu hỏi tương tự như cậu, vì cậu có vẻ không muốn truyền đạt lời tôi nói lắm."

Vậy đấy, không kiên nhẫn gì nữa. Dark siết tay, trừng mắt vào màn hình.

- Thằng chó! Mày muốn gì?

"Nóng nảy quá, tôi không hay làm việc với người dễ nổi giận." Giọng nói nhận xét một cách bình tĩnh. "Chà, tôi đã nói rất rõ và lặp lại lần hai không phải thói quen của tôi."

Virabot phát ra tiếng kêu loẹt xoẹt như một lời nhắc nhở nhỏ nhẹ. Rất nhanh Dark bình tĩnh lại, ngồi phịch xuống ghế. Dạo này việc ít đi hủy diệt khắp nơi khiến anh dễ nổi nóng hơn, anh có cảm giác mình đang dần trở nên yếu thế nếu không phô diễn sức mạnh. Nếu nghĩ lại, kẻ này không làm gì hơn là nói. Hắn không gây ra được sức ép gì và cũng chẳng đe dọa tới anh.

- Nếu mày đang có âm mưu gì với tao thì tốt hơn hết là đừng để tao tìm thấy mày. - Dark hạ giọng đe dọa. - Còn nếu mày thực sự muốn hợp tác, thì ngậm mồm lại và chờ tới khi tao có tâm trạng tốt. Hiểu không?

Giọng nói im lặng một lát, màn hình nhiễu bắt đầu kêu loẹt xoẹt trước khi được điều chỉnh lại. Dark hơi nghiêng đầu, gõ vào Viraband một cái trong sự cân nhắc. Virabot ngẩng đầu nhìn anh, rất quan tâm.

"Tốt thôi, tôi sẽ kiên nhẫn hơn."

Màn hình nhiễu biến mất, chứng tỏ người kia đã chủ động ngắt liên lạc. Ngay lập tức logo của Virabot hiện lên trên màn hình thay thế, một bản đồ xuất hiện nhưng không được chi tiết lắm. Sau đó một thông báo cho thấy truy vết thất bại. Anh nheo mắt, sau đó nhếch mép cười. Cũng khá đấy.

- Đi tìm đi. - Anh nói.

Không để Dark lặp lại, Virabot đã lập tức di chuyển. Anh cũng không nhìn theo, chỉ tập trung vào màn hình. Tiến trình phân tích đang tiếp tục hoạt động, nhưng tâm trí anh không còn ở đó nữa. Trong vòng vài tiếng đồng hồ, bot của anh sẽ tìm ra vị trí của người que kia. Nhưng để làm gì hắn ta, anh cần nói trước với Chosen. Họ sẽ có xung đột rất lớn nếu anh hành động không có cảnh báo vì bất kể lý do gì. Bây giờ mọi sự quan tâm của Chosen lại tập trung vào Alan...

Sẽ rất mạo hiểm cho quan hệ giữa họ hiện tại, nhưng anh cứ tự giải quyết nó vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro