Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 35

Yoko với tay tắt báo thức, vươn vai ngồi dậy. Em nhìn ra cửa sổ, trời lại mưa, một màu ảm đạm bắt đầu một ngày mới. Faye hôm nay, liệu có đến không? Yoko xuống giường, chân trần vào phòng tắm, xả nước nóng.

Prom cũng mở mắt, vươn vai ngồi dậy, mở điện thoại lên. Màn hình hiện thông báo đủ thứ từ các ứng dụng. Thời tiết hôm nay giảm sâu, khả năng mưa là 98%.

Prom vuốt tay xuống xem từng thông báo.

Tiền điện nước đã đến hạn đóng, một vài thao tác chuyển khoản, đã hoàn thành.

Nguyên liệu làm bánh sẽ đến khoảng 8 giờ sáng nay, là thông báo từ nhà vận chuyển. Prom nhìn đồng hồ, mới hơn 7 giờ sáng, vẫn còn thời gian để chị làm nhiều việc khác.

Ba tin nhắn đến từ đêm qua, hai cái là quảng cáo, một là từ Lux.

Chị sáng dậy nhớ uống nước ấm. Tối qua người chị lạnh lắm. Đau đầu thì đừng tuỳ tiện uống thuốc. Sáng em sẽ mang trà gừng nóng tới! - Lux

Prom bất giác đưa tay lên sờ đầu, đầu nàng không đau nhưng toàn thân đều nhức. Đột nhiên từ đáy tim dâng lên một cảm giác lạ, chua xót đến đầu mũi cay nồng. Lý trí vẫn không thắng nổi con tim, giằng co mãi chỉ mỗi nàng là người đau.

...

Lux biết hôm nay giao hàng, cố ý đến sớm sắp xếp lại kho.

Khi Prom và Yoko còn đang ngẩn ngơ nhìn lò nướng cháy đỏ, cô đã thay hai người nhận xe hàng tới. Chỉ khi người vận chuyển mang hàng vào trong, Yoko phát hiện người lạ, Prom mới nhìn ra.

"Chị mua ít đồ hơn bình thường!"

"Ừ. Mùa đông rồi. Người ta không muốn ăn nhiều bánh."

"Có một bao mới?"

"Đồ cho Wanee pha đồ uống. Loại mới cậu ấy làm được mọi người yêu thích lắm."

"Dưa hấu hay mật ong?"

Yoko đi theo Lux vào kho, lật mở thùng hàng, trong đó có 6 lọ mật ong bằng thuỷ tinh, màu sắc vàng óng làm vị giác nàng nổi lên thèm muốn.

"Đều là mật ong nhập khẩu từ Anh đó."

Lux đứng sau Yoko kiểm lại số lượng, sau đó ký xác nhận đưa lại cho nhân viên giao hàng.

Yoko chỉ tay vào một lọ, ánh mắt bị quyến rũ, lấp lánh ánh sao. "Em muốn thử."

"Không được!" Lux thẳng thừng từ chối. Trẻ con nuông chiều sẽ bị hư!

Yoko xụ môi, ủ rũ bước ra ngoài. Lux theo sau, để hai tay ra sau lưng, đẩy nhẹ vai nàng.

"Giận dỗi hả?"

"Không, em sẽ luôn nghĩ về nó."

"Chị nói với chị Prom nhé?"

"Thật sao?"

"Thật!"

Yoko đạt được thứ bản thân muốn, liền không quan tâm Lux nữa, thẳng một đường lên tầng 2 vẽ tranh.
Lux thấy vậy chỉ biết lắc đầu cười.

Cử chỉ thân mật ấy cứ lọt vào mắt Prom.

Prom hít một hơi thật sâu rồi thở ra, cố điều chỉnh tâm trạng trở lại bình thường. Mắt Lux chạm mắt nàng, nàng liền cười gượng như không có gì khác lạ.

"P'Prom!" Lux với lấy bình nước trên bàn pha chế, đi thẳng tới chỗ Prom đang ngồi. "Trà gừng cho chị đây."

Lux cúi đầu, đặt tay lên trán nàng, xác nhận nhiệt độ bình thường mới an tâm.

Prom lại không muốn Lux cứ mãi động chạm thân mật, nàng gạt tay thật mạnh.

Có vẻ hơi quá, khiến tay Lux đập xuống bàn kêu lớn. Cô ôm tay kêu đau, Prom vội vàng nắm lấy tay cô xoa xoa đủ đường.

"Có sao không?"

"Em không sao. Chị uống trà đi."Lux nghĩ nàng vẫn còn khó chịu, nên không tỏ ra giận dỗi, thậm chí còn muốn dịu dàng hơn với nàng. "Chị có đau lưng không? Đau thì em đứng quầy thay chị, chị vào phòng nghỉ ngơi đi."

Một lời quan tâm cùng ánh mắt chân thành liền có thể xoa dịu trái tim nhỏ đang tổn thương. Prom không thích bản thân mình lúc này, nhưng nàng không thể ngăn tình cảm dành cho Lux đang dần tích tụ.

Tay nắm chặt tay, một cái nhướn người cương quyết, môi nàng đặt lên môi cô dứt khoát, mạnh mẽ, như đặt hết quyết tâm cùng khát khao vào nơi đó, rồi lại dịu dàng mềm mại tựa như tâm tình yếu đuối.

Lux bị bất ngờ, choáng váng không biết phải phản ứng như nào, cả người co cứng lại một chỗ. Người nhìn rõ biểu cảm của cô lúc này lại là người cô thầm yêu 2 năm nay.

Nhưng sao đột nhiên nàng lại làm vậy? Nàng cũng có tình cảm với cô sao? Sao có thể chứ?

Prom nhìn Lux với đôi mắt ướt từ bao giờ, cả môi lẫn má ứng đỏ. Nàng đang xúc động? Không! Nàng khóc. Cô làm nàng tổn thương rồi sao?

"Em có thể đừng yêu người đó được không?"

"Người đó..."

"Không. Chị xin lỗi. Xem như không có gì đi!"

Prom lại muốn hành động theo ý mình, đột ngột đứng lên, chối bỏ mọi thứ vừa diễn ra. Nàng còn có ý muốn bỏ chạy, Lux đã nhanh tay nắm chặt tay nàng không buông.

"Prom! Chị nói gì vậy?"

Prom có thể nhìn ra, trong mắt Lux lúc này có bao nhiêu lo sợ. Sợ nàng làm mấy hành động kia, là vì nhất thời cảm động. Sợ nàng thật sự xem nụ hôn vừa rồi, chỉ là sơ suất. Cô không muốn như vậy!

"Chị xin lỗi. Chị không cố ý!"

"Chị không cố ý? Sao chị hôn em rồi lại nói không có ý?"

Prom có thể nhìn ra, trong mắt Lux lúc này có bao nhiêu đau lòng. Tình cảm cô dành cho nàng là thật. Không mong nàng đáp lại, nhưng cũng không mong nàng xem như trò đùa.

Là nàng đã phát hiện ra cô yêu nàng, nên muốn thử cô?

"Ý chị là..."

"Ý chị là sao? Chị có tình cảm với em đúng không?" Ngón tay run rẩy lau đi giọt nước mắt nàng nóng hổi. Những tảng đá đè nặng trong tim cũng tan theo dòng nước mắt. Đôi môi cô run run, không cầm nổi cảm xúc, đôi mắt cũng đổ lệ theo. "Prom, chị nói đi! Nói chị có tình cảm với em..."

"Lux?" Tròng mắt nàng dao động, hay tâm nàng dao động?

"Chị nói đi! Sao chị không nói?" Lux đưa tay quệt nước mắt, nghẹn ngào từng lời. Cái hành động vừa đáng thương, vừa trẻ con đáng yêu khiến Prom vừa đau lòng, vừa cảm thấy ngọt ngào.

Thay vì nói ra, nàng quyết định kéo Lux lại, nâng cằm hôn lên môi cô nồng cháy. Lux lần này đáp trả, dịu dàng, từ tốn, đem hết tình cảm giấu kín lâu nay, chậm rãi bày cho nàng xem.

Wanee chứng kiến hai người tình cảm thắm thiết từ đầu đến cuối, không dám phá đám chỉ lặng lặng chụp lại mấy bức hình lưu vào trong máy. Chờ hai người ngọt ngào xong, cô mới bước vào như chưa nhìn thấy gì. Đứng dưới trời mưa lạnh không chịu được, xem xong thứ muốn xem, cô lên tầng hai cất tạm đồ ở đó.

Yoko trong phòng mình, xếp lại mấy bông hoa mới mua vào trong lọ. Hôm nay nàng mua rất nhiều loại hoa đủ màu sắc, nàng muốn chút màu tươi mới trong ngày ảm đạm này.

Có được số điện thoại của Faye, nàng như được nuông chiều, chụp xong hình liền gửi cho cô.

Faye nhận ra, Yoko chỉ thích làm những gì mà nàng muốn. Ví dụ như, nàng gửi ảnh xong liền biến mất, khi cô quan tâm hỏi nàng, nàng đều xem không có trả lời. Đây là đặc trưng của người tự kỷ, dù trực tiếp hay thông qua tin nhắn, đều không thích nói chuyện với người khác.

Những cuộc trò chuyện giữa Faye với Yoko, chủ yếu là giải đáp mọi thắc mắc trên trời dưới biển của nàng, hoặc là ngồi nghe nàng huyên náo về mấy loại hoa mà nàng thích. Người bình thường sẽ cảm thấy phiền, nhưng Faye lại thấy nàng vô cùng đáng yêu. Cô không nhận ra, là vì cô vốn có hảo cảm dành cho nàng nên mới thấy vậy.

Yoko băn khoăn không biết hôm nay nên vẽ hoa gì, vì trong đầu chỉ toàn là 6 hũ mật ong nguyên chất trong kho. Nàng đang tưởng tượng bản thân mình được tắm trong đó, tay cầm ống hút, hút một hơi hết sạch cái vị ngọt thanh tự tiết ra trong cổ họng, làm nàng thỏa mãn cười ngây ngốc.

Thời tiết một ngày biến động không ngừng, sáng có mưa, trưa có nắng, tới chiều âm u, tối lại tiếp tục mưa rơi.

Tâm trạng của Yoko cũng như vậy. Sáng dậy chờ mong, trưa có nắng, tới chiều liền ủ rũ buồn bã như hoa héo, vì Faye nhắn hôm nay phải tăng ca, không tới nói chuyện với nàng được.

Wanee thấy hôm nay Faye không tới, Yoko ngồi ngoài phòng đọc sách, đôi lúc lại nhìn ra cửa chính, rõ ràng là không ngừng chờ mong.

"Sao thế? Faye lại không đến hả?"

"Chị ấy bận."

"Em buồn hả?"

"Không."

"Không buồn sao lại đọc sách này?"

Trên tay Yoko là quyển triết học viết bằng tiếng Pháp. Yoko có thói quen, mỗi khi buồn đều mang sách này ra đọc. Prom nói, Yoko làm thế, vì não phải hoạt động nhiều hơn, sẽ quên đi nỗi buồn trong lòng. Yoko không nói ra, nhưng hành động của nàng sẽ thay nàng bày tỏ.

"Vì em muốn đọc nó!"

"Ừ. Vì em muốn đọc nó. Faye nói..." Vừa nghe được tên cô, Yoko hạ sách xuống, ngẩn lên nhìn Wanee, một thoáng rồi nhìn ra chỗ khác lắng tai nghe cô nói. "Faye nói, mai sẽ đến gặp chị."

"Faye nói mai sẽ đến gặp chị."

Yoko lặp lại lời Wanee, Đóng sách cất lên kệ tủ, hai tay cọ xát trước bụng, đi thẳng về phòng.

Wanee không biết Yoko làm vậy có ý gì, nhưng cô biết, Yoko mỗi khi tâm trạng rối bời sẽ không kiểm soát được ngôn ngữ. Yoko giận Faye? Nghĩ đến đó, Wanee lại muốn ôm một bụng cười.

----------

Chuyện là mình đang có dự định đổi lại cặp PromLux thành LingOrm...

Với lại dạo này bận vãi lúa, nên không ra chap đều được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro