18. Quá khứ
Lo sợ những Thể Thăng Hoa sa ngã cũng sẽ trở thành một mối hiểm họa đối với sự tồn vong của Runeterra như cuộc xâm lược từ Hư Không, những Thượng Nhân Targon đã quyết định nhúng tay vào.
Người đời kể lại rằng Thượng Nhân Hoàng Hôn đã chỉ dạy cho người phàm những kiến thức để bẫy Darkin, và Thượng Nhân Chiến Tranh vừa tái sinh cũng đã tập hợp một đội quân để chiến đấu chống lại chúng.
Chưa bao giờ biết sợ hãi bất kì kẻ thù nào, Aatrox cùng đội quân của hắn đã sẵn sàng để đánh trả, nhưng đã quá trễ để hắn nhận ra rằng họ đã bị lừa. Một sức mạnh hơn hàng ngàn ngôi sao chết kéo hắn vào trong thanh kiếm hắn đã cầm trong vô số chiến trận, và mãi mãi trói buộc linh hồn bất tử của hắn bên trong.
Đó là sức mạnh lũ Targon chiếm được từ Aurelion Sol, thông qua vương miện trên đầu hắn.
Vũ khí của bản thân trở thành một nhà tù, phong ấn ý thức của hắn trong bóng tối ngột ngạt và vĩnh cửu, thậm chí còn lấy đi của hắn quyền được chết. Trong nhiều thế kỉ, hắn bị giam cầm và đày đọa trong địa ngục tối tăm, cho đến khi một người phàm vô danh ngu ngốc thử cầm thanh kiếm lên một lần nữa. Aatrox nhân cơ hội này đưa ý chí và mô phỏng hình dạng cũ của hắn vào vật chủ, nhưng quá trình này nhanh chóng hút cạn sự sống của cơ thể mới.
Trong những năm tiếp theo, Aatrox tìm thêm rất nhiều vật chủ mới, những người đàn ông và phụ nữ với thể lực và sức chịu đựng phi thường. Dù khả năng sử dụng phép thuật của hắn bị hạn chế, hắn đã học cách điều khiển một người phàm chỉ trong vòng một hơi thở, và thông qua chiến trận, hắn đã phát hiện ra rằng mình có thể nuốt chửng những nạn nhân để trở nên lớn hơn và mạnh hơn.
Aatrox lãng du trên khắp các lục địa, tuyệt vọng, mãi mãi kiếm tìm một cách nào đó để quay lại Thể Thăng Hoa trước đây. Nhưng câu đố mà thanh kiếm đưa ra là không có lời giải, và dần dần hắn cũng nhận ra rằng mình sẽ chẳng bao giờ thoát khỏi nó. Thứ xác thịt mà hắn chiếm đoạt được và hình dạng gớm ghiếc kia dần trở thành một lời chế nhạo đối với những vinh quang trong quá khứ, một chiếc lồng chẳng lớn hơn thanh kiếm là bao.
Sự tuyệt vọng và căm hận trỗi dậy trong tâm trí hắn. Sức mạnh thần thánh mà Aatrox đã từng sở hữu đã bị quét sạch khỏi thế giới, và khỏi mọi trí nhớ.
Điên cuồng vì sự bất công này, hắn đã nghĩ đến một giải pháp chỉ có thể nằm trong tâm trí tuyệt vọng tột độ của một kẻ bị giam giữ. Nếu không thể phá hủy thanh kiếm hoặc giải thoát bản thân, thì thay vào đó hắn sẽ để mọi thứ chìm cùng vào quên lãng.
Giờ đây, Aatrox tiến bước bằng mục tiêu tàn nhẫn của hắn, đem chiến tranh và cái chết đến mọi nơi mà hắn đi qua.
Hắn bấu víu vào một hi vọng mù quáng.
Nếu hắn có thể đưa mọi thực thể đến một trận chiến tận thế cuối cùng, mọi thứ sẽ bị phá hủy, và khi đó hắn và lưỡi kiếm cũng có thể được giải thoát.
...
- Aatrox, ta ...
Thì ra câu chuyện phía sau lại đau đớn đến nhường vậy.
Azir cúi mặt xuống nhằm che đi biểu cảm của bản thân sau khi nghe những lời kể của vị thần Aatrox lừng lẫy một thời. Nhưng giờ đây hắn đã không còn chút gì như xưa, hay thậm chí còn tệ hơn cả một con người tầm thường.
Một kẻ làm quân vương như anh, thật đúng là quá bất công với những công thần của mình rồi.
Quỷ kiếm Aatrox nhìn hành động của hoàng đế Shurima mà thầm thở dài.
Tất cả đều đúng như dự đoán của hắn.
Mình chỉ mang đến phiền phức cho bệ hạ, một người có trái tim bao dung và ngay thẳng thôi.
Đoạn hắn siết chặt thanh kiếm trong tay, vật không thể tách rời khỏi cơ thể hắn rồi quay lưng bước đi, vì không đành lòng để cho vị hoàng đế nhìn thấy bộ dạng gớm ghiếc của mình thêm một lần nào nữa.
- Azir, ngài nên về đi. Chúng ta, những kẻ Darkin mục ruỗng từ bên trong ra bên ngoài đã không còn tư cách là Thái Dương tộc, những chiến binh mặt trời của Shurima nữa rồi. Varus cũng đã trao đổi cùng với ta và những Darkin khác để đạt đến sự thống nhất này.
- Ngài hãy đi về hướng mặt trời sáng chói. Còn những kẻ bị vấy bẩn bọn thần, hãy để bọn thần được chìm vào quên lãng, không còn dính dáng gì đến Shurima tương lai nữa. Hãy để tộc Darkin hỗ trợ ngài, nhưng từ trong bóng tối.
- Aatrox, đừng ...
Sol giang tay ra chắn trước mặt anh, rồi khẽ lắc đầu.
Không có tác dụng đâu.
...
- Lòng tự trọng của một bậc anh hùng vĩ đại không cho phép hắn quỳ gối trước hiện thực. Hắn muốn dần dần đối mặt với nó, rồi đưa ra quyết định đúng đắn nhất. Mà đã là vì lí tưởng thì chỉ có thịt nát xương tan mới hài lòng thôi. Chúng ta hãy trở về đi.
Sol rất thông minh mà đưa ra lời khuyên. Kể cả giờ có đặt thanh kiếm ngang cổ Aatrox, hắn cũng sẽ không khuất phục ý chí của bọn họ. Vì ý chí của hắn đã mạnh hơn tất thảy. Có như vậy, hắn mới đã từng là vị thần chiến binh quang minh lỗi lạc mà binh đoàn Shurima trọng vọng và ngưỡng mộ.
- Ta biết, ta hiểu điều đó.
Chính vì cũng đã từng trải qua hoàn cảnh tréo ngoe đó, Azir mới cảm thấy đau khổ đến nhường này. Anh đã bị hủy hoại một lần nhưng vẫn còn cơ hội sửa sai, còn họ thì không.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro