
Liệu người có yêu tôi không?
Ly rượu whisky vỡ vụn, vài mảnh thủy tinh cào vào má Chay, để lại vết máu. Chay đảo mắt, khẩu súng trên tay nhẹ như lông hồng, nó quen rồi, quen bắn những kẻ không tuân lệnh gia đình. Giống như người này đây, mái tóc muối tiêu, cặp kính dày cộp, gọng kính nhỏ không thể che giấu được ông ta là một con rắn độc đến mức nào.
"Quỳ xuống!" Chay ra lệnh, giọng cao chót vót.
"Tại sao Don Kittisawat không đến gặp tôi?"
"Ông ấy không còn là Don của ông nữa," Chay chế giễu. "Bây giờ, làm như tôi đã nói, quỳ xuống!"
Người đàn ông nhìn vào mắt Chay, quyết tâm chiến đấu của ông giảm dần. Ông biết mình không có cơ hội, ông không thể chống lại sát thủ giỏi nhất của Don Kittisawat, con trai ruột của ngài.
Khi đầu gối chạm vào tấm thảm Ba Tư cổ đắt tiền trong văn phòng cách âm của chàng trai trẻ, ông cúi đầu xuống, tận hưởng những hơi thở cuối cùng của mình. Ông ta yên lặng. Chờ đợi. Sẽ không lâu đâu. Một phát súng và ông sẽ ra đi mãi mãi.
Chay bắt đầu nói: "Ông đã là cố vấn của cha tôi trong ba mươi năm.
*từ gốc là consigliere, nếu tra tiếng anh thì nó ra người gửi hàng, còn tiếng Ý thì nó ra cố vấn nhưng tui thấy cố vấn sẽ hợp lý hơn nên để nghĩa như vậy
Em bước về phía người đàn ông và dùng súng nâng cằm người đàn ông lên, "hãy nhìn tôi khi tôi nói chuyện với ông. Không ai dạy ông là phải tôn trọng người nói à? Một cái tát mạnh vang khắp văn phòng và đầu của người đàn ông đột ngột quay sang trái.
Người đàn ông không phát ra một âm thanh nào. Ông ngước nhìn Chay, và chờ đợi.
"Nói cho tôi biết chuyện gì xảy ra với những người phá vỡ Omerta, hmmm? Ông đã từng dạy tôi điều đó khi tôi còn là một đứa trẻ, nhớ không? Vậy nên, hãy nói cho tôi biết, Frank, hãy nói cho tôi biết những gì ông đã nói với tôi khi đó."
Đôi môi của Frank từ từ hé mở, có một khoảng im lặng ngập ngừng trước khi ông bắt đầu nói, "mã Omerta, mã im lặng. Bất cứ ai vi phạm Omerta sẽ bị xử tử không thương tiếc."
"Và ông đã làm gì, Frank? Tại sao hôm nay tôi lại ở đây?"
"Tôi đã đến gặp gia đình kẻ thù và chia sẻ thông tin về việc buôn bán rượu từ Trung Quốc..."
"Và ông biết điều đó đã gây ra hậu quả gì với gia đình tôi không?" Chay cao giọng, "nó đã cướp đi sinh mạng của năm người đàn ông và mất đi số tiền mà bây giờ mày chỉ có thể mơ tới trong địa ngục, tên khốn!"
"Tôi làm thế vì-"
"Tao chả quan tâm tại sao mày lại làm thế! Hãy giữ điều nhảm nhí đó cho riêng mình."
Nòng súng lạnh lẽo mang đến cảm giác về một kết thúc không thể ngăn cản hiện lên trong tâm trí Frank, ông nhắm mắt lại và cố hít lấy những hơi thở cuối cùng.
"Để tay sau lưng!" Chay ra lệnh bằng giọng lạnh lùng và bài bản.
Frank ngoan ngoãn chắp tay sau lưng và cầu xin chúa rằng Chay sẽ không yêu cầu ông mở mắt ra và nhìn em khi em bóp cò.
Nhưng có lẽ ông không nên làm vậy, có lẽ ông đang mong đợi quá nhiều vào vận may của mình.
Chay ấn súng mạnh hơn vào giữa trán Frank, và thì thầm vào tai Frank, "mở mắt ra, Frankie."
Vậy là, bất chấp mọi thứ, Frank vẫn làm, ông mở mắt ra và nhìn thẳng vào Chay, "Làm đi con trai. Làm đi."
"Tôi chỉ có một người cha," Chay trả lời, viên đạn làm vỡ đầu Frank, máu và các mảnh não văng khắp nơi; trên nền nhà, trên bức tường gần nơi giờ chỉ còn Chay đứng, trên bộ đồ của Chay...
"Tuyệt vời...mớ lộn xộn chết tiệt," em rên rỉ và ngồi xổm xuống, lau nòng súng trong bộ đồ của người chết. "Hãy yên nghỉ và tất cả những thứ chết tiệt đó, Frankie."
Trời đang mưa.
Trời đã không mưa khi Frank cùng Chay ở trong nhà của em. Cảm giác như thời tiết đang phản chiếu cảm xúc của Chay vậy.
Giết Frank không phải là vụ hành quyết dễ dàng nhất mà Chay từng làm. Xét cho cùng thì Frank cũng giống như ông nội của em. Là cố vấn của cha em, Frank đã dành nhiều thời gian trong dinh thự của Kittisawat còn Chay là đứa trẻ tò mò trong gia đình,em đã quẩn quanh ông suốt cả thời thơ ấu.
Nhưng Frank đã phá vỡ Omerta. Hành động của ông đã làm tổn thương gia đình. Chay đã làm những gì phải làm. Ít nhất Frank đã chết dưới tay một người không hoàn toàn xa lạ với ông.
Chay cắn vào má trong. Em muốn hét lên. Em muốn trút hết nỗi bực dọc ra ngoài.
Em cần Kim.
Em vào trong xe và lấy điện thoại ra.
"Mọi chuyện diễn ra như thế nào?" Porsche, ngồi ở ghế lái hỏi.
"Chết tiệt," Chay chửi thề và ném điện thoại của mình lên bảng điều khiển. "Đưa điện thoại của anh cho em," em quay sang Porsche, lòng bàn tay mở rộng, chờ đợi.
"Mọi chuyện thế nào rồi Chay?" Porsche cau mày, đưa điện thoại cho Chay.
"Anh nghĩ nó diễn ra như thế nào? Ông ta chết rồi," Chay nhún vai và bấm số điện thoại.
Porsche nhìn em với vẻ bối rối, tay đặt trên chìa khóa, anh khởi động động cơ xe.
Khuôn mặt của Chay đột nhiên giãn ra, và nét mặt của em trở nên dịu dàng hơn, "Kim, ừ. Có mặt tại chỗ của tôi trong ba mươi phút. Hãy đi đường cẩn thận." Chay cúp máy, trả lại điện thoại cho anh trai.
Porsche nhướng mày, "đi đường cẩn thận?"
"Sao?" Chay búng tay.
"Không. Chẳng có gì cả," Porsche lắc đầu. "Em thuộc lòng số điện thoại của cậu ta? em thậm chí có biết của anh không đó?
"Anh ấy làm em lên đỉnh. Còn anh chỉ là anh trai của em thôi," Chay thản nhiên nói và ngồi thư giãn trên ghế.
"Anh chắc chắn rằng bây giờ nó không chỉ là làm tình đâu, Porchay."
"Có hay không không phải việc của anh. Lái xe đi," Chay thở dài và nhìn ra ngoài cửa sổ.
Vấn đề là, anh trai của em đã đúng. Nó không chỉ là về làm tình nữa.
Nó đã không phải một thời gian rồi. Nhưng dù có hay không cũng không quan trọng vì tất cả những gì em cần bây giờ chỉ có vậy; Kim nện em giỏi đến nỗi Chay quên mất rằng trên đời vẫn còn thứ gì khác tồn tại.
.....
Chay cởi áo sơ mi trắng ra, vết máu đã khô. Em ném nó lên chiếc ghế sofa trong phòng và đi về phía một chiếc bàn bar nhỏ trong góc. Chay đã không còn cảm giác thèm rượu whisky nữa nên em đẩy cái chai ra và rót cho mình một ly Chateau Margaux. Rượu vang đỏ lấp lánh trong ly dưới ánh sáng từ mấy cái đèn vàng trong phòng.
Chay nhấp một ngụm, đầu lưỡi bắt đầu cảm nhận được vị chua, em tắt bớt đèn chỉ để lại ánh sáng từ chiếc đèn ngủ chỉ đủ thắp sáng một nửa căn phòng.
Em tháo chiếc Rolex ra, xem giờ, và liếc về phía cửa; Kim sẽ đến bất cứ lúc nào bây giờ. Kim luôn luôn chính xác trong mọi việc anh làm, cho dù đó là việc đến đúng giờ bất cứ khi nào Chay yêu cầu anh đến hay làm Chay ngất ngây đến nỗi nó thật tội lỗi khi không chạm vào tất cả những điểm nhạy cảm của em, không thúc lên tận não em.
Chay siết chặt ly rượu hơn, uống cạn một hơi rồi rót cho mình ly khác.
Và sau đó em nghe thấy nó; ba tiếng gõ cửa và tiếng cọt kẹt gần như không thể nghe thấy của cánh cửa.
Trái tim của Chay lỡ một nhịp. Cuối cùng thì Kim cũng ở đây.
"Kim," em thở ra. Tâm trí em hét lên với chính mình rằng em không nên vui mừng khi gặp anh. Nhưng chết tiệt, em thật sự rất vui. Em vòng một tay qua vai Kim và tay kia nâng ly rượu lên môi Kim.
"Mở ra," em nói và mỉm cười khi Kim ngay lập tức tuân theo.
Rượu chảy xuống cái miệng há hốc của Kim, một vài giọt nhỏ xuống cằm anh. Chay giật ly rượu ra và liếm sạch cằm Kim. "Hmmm, ngon quá," em rên rỉ rồi đặt môi mình lên môi Kim, di chuyển chậm rãi, lưỡi em lướt trên môi Kim. Tiếng rên rỉ lớn hơn khi Kim không hôn sâu hơn mà kéo ra một chút.
"Chết tiệt, hôn tôi đi!"
Kim đón lấy ly rượu từ tay Chay và đặt nó lên chiếc lò sưởi cũ kỹ bên trái anh. Chay không thể kiên nhẫn nổi, chắc chắn là không thể khi em đang cần cảm thấy Kim ở khắp người mình. Em vòng tay quanh cổ Kim và kéo anh vào một nụ hôn lần nữa. Lần này gấp gáp hơn, chiếm ưu thế và hoang dại. Em đưa lưỡi vào miệng Kim và liếm hết, từng li một. Kim nên biết rằng mọi ngóc ngách trong miệng của anh đều thuộc về Chay và khi Chay ra lệnh cho anh hôn em, Kim nên hôn thật sâu, khiến em nghẹt thở, khiến em phải cầu xin không khí!
Kim nắm chặt eo Chay và ném em xuống giường.
Tiếng thở hổn hển thoát ra từ miệng Chay ngay lập tức biến mất khi Kim lại đưa lưỡi vào miệng Chay, những ngón tay của anh đang lướt nhẹ trên đôi núm vú hồng hào xinh xắn.
Chết tiệt, đây là thứ Chay cần, đây là thứ em muốn. Em luồn tay vào dưới áo sơ mi đen của Kim, những ngón tay vạch ra đường cơ bụng săn chắc của Kim và em rên lên vì vui sướng trong nụ hôn khi cảm thấy Kim căng ra dưới sự đụng chạm của mình.
Kim tách hai chân của Chay ra, ấn đầu gối của mình vào thân dưới đang cương cứng của Chay. Anh ngân nga trong nụ hôn khi cảm thấy Chay ưỡn hông lên, tìm kiếm thêm sự đụng chạm. Anh mút lấy lưỡi Chay và dứt khỏi nụ hôn, để Chay thở hổn hển.
Kim hôn khắp quai hàm Chay, xuống cổ, anh cắn vào phần da trên xương quai xanh của Chay, "hôm nay sao vậy, hmmm?"
"L-làm sao, anh biết có gì đó xảy ra?...chết tiệt," Chay thút thít khi Kim lướt ngón tay trên núm vú săn chắc của em và sau đó xoa dịu cơn đau bằng chiếc lưỡi ướt át của anh.
Kim nhìn Chay thổi nhẹ vào đầu vú của em. Không khí lạnh ập vào Chay như một cơn sóng thần, nuốt chửng em. Em ưỡn lưng, những ngón tay nắm chặt tóc Kim, hơi thở nặng nhọc. Chết tiệt, em gần như một ra luôn mà Kim hầu như chưa làm gì cả.
"Có gì đó làm em buồn phiền. Đó là gì vậy?"
Chay không thể nghĩ về điều này bây giờ. Em không thể nghĩ ra làm thế nào mà Kim lại hiểu rõ em như vậy, làm thế nào mà anh trông có vẻ quan tâm em đến vậy. Vì vậy, Chay quyết định trở thành chính mình, một sát thủ, để thể hiện tính cách nguy hiểm của mình. "Tôi đã giết một người."
Kim không nao núng, anh không ngừng hành hạ núm vú của Chay, khiến nó cương lên, đỏ ửng. Anh ậm ừ ngậm lấy núm vú giữa môi, tay trượt xuống eo Chay, dừng lại ở đó.
"Và? Nghe việc đó giống như một việc mà một người thừa kế của nhà mafia làm."
Chay nâng hông lên để Kim giúp em cởi đồ. Em cắn môi, ngăn tiếng rên rỉ khác khi Kim ấn ngón tay cái vào cái lỗ ấm nóng của em, háo hức muốn đưa Kim vào bên trong. Chẳng mấy chốc, những ngón tay của Kim sẽ không đủ.
Kim đẩy ngón tay đầu tiên vào. Chay lại ưỡn lưng, mẹ kiếp, như vậy là không đủ.
"Tôi không phải là người thừa kế," Chay lầm bầm.
"Em sẽ tranh luận với tôi về điều này khi tôi chuẩn bị nện em phát khóc?" Kim cười khúc khích và cho thêm một ngón tay nữa vào sâu trong Chay.
Chay muốn phá lên cười nhưng cảm giác những ngón tay của Kim luồn sâu vào bên trong em, xé toạc em, buộc em phải bật ra một tiếng rên khác. Chay kéo tóc Kim và dựng đầu anh lên, mắt đối mắt, "đừng trêu nữa mà đâm vào đi, Kimhan. Đó là lý do tại sao tôi gọi anh đến đây, phải không? Vì vậy, hãy làm những gì anh làm tốt nhất; hãy thúc thật mạnh và lấp đầy tôi đến nỗi tôi quên mất mình đã giết ai và tại sao đi nào"
Kim liếm môi, hướng mặt sang bên một chút, cắn vào dái tai Chay, " Em đã giết ai hả Chay? Nào, nói cho tôi biết, hãy nói tôi nghe nào." Anh ngồi xuống, cởi bỏ quần áo, để lộ cơ thể hoàn hảo trước đôi mắt thèm thuồng của Chay.
Chay kéo anh xuống. Em với lấy một khẩu súng ngắn và đặt nó lên trán Kim, "Hôm nay tôi đã bắn một viên đạn vào đầu Frank. Ông ấy đã quỳ gối, nhìn vào mắt tôi giống như anh bây giờ... Tôi đã xử tử ông ấy."
"Ông ta phá vỡ Omerta?" Kim hỏi, giọng anh không hề sợ hãi và Chay cảm thấy mình lại yêu. Yêu. Yêu. Yêu... Em gạt ý nghĩ đó sang một bên và cười khúc khích, "có vẻ như anh biết rất nhiều về mafia."
" Tôi đã nghe em rên rỉ dưới thân mình hai năm rồi Porchay, tôi đã biết thêm được nhiều điều mới lắm." Kim dang hai đùi của Chay ra và Chay có thể cảm thấy đầu cậu em của Kim ấn vào nơi mật thất của mình.
Chay vòng tay qua vai Kim và kéo anh xuống, môi họ chạm vào nhau, "anh không sợ tôi giết anh bất cứ lúc nào sao?"
"Em sẽ không làm điều đó," Kim thì thầm và đâm vào Chay. Cậu em của anh trượt vào trong cái lỗ chật hẹp của Chay một cách tự nhiên, như thể đó là nơi duy nhất nó thuộc về, như thể cái lỗ ấy được tạo ra chỉ dành cho anh.
Và Kim muốn điều đó. Anh muốn ở trong Chay cả ngày lẫn đêm, anh muốn tìm đủ mọi cớ trên đời để được ở bên Chay, quanh Chay, chả sao cả. Anh chỉ muốn ở bên Chay mọi lúc. Anh không thể ngăn được tình cảm của mình dành cho Chay. Nói đúng hơn anh ấy thậm chí không cố gắng để ngăn tình cảm của mình lại.
Chay rên rỉ và bấu móng tay vào lưng Kim, "Đúng vậy, mẹ nó, nói đúng đấy, tôi không muốn. Chưa từng..."
Kim cũng rên lên, hông thúc ngày càng nhanh hơn, sâu hơn. Chay có thể cảm được rõ hình dáng của Kim, em đón nhận mỗi cú thúc một cách nhiệt tình, tận hưởng mỗi lần ra vào nhịp nhàng của Kim, các ngón chân Chay cong lên và hơi thở gấp gáp.
"Sâu quá...chết tiệt...đâm sâu hơn nữa...sâu hơn nữa Kim-ahhh."
Kim vòng lòng bàn tay ấm áp của mình quanh cậu bé đang phập phồng của Chay, xoa đều tinh dịch khắp chiều dài của nó và vuốt chầm chậm. Anh nhìn Chay quằn quại bên dưới anh, môi hé mở, mắt mờ đi vì sung sướng và thèm khát. Khung cảnh ấy tuyệt mĩ đến nỗi Kim gần như thốt thành lời ngay lập tức, Anh yêu em, Chay.
Nhưng không, thay vì vậy, anh cắn lưỡi và hôn Chay lần nữa.
Chay thút thít trong nụ hôn, móng tay em cào vào lưng Kim rất nhiều, trong đầu thầm nghĩ những dấu vết này sẽ lưu trên người Kim trong vài ngày tới, những dấu vết thể hiện Kim là của em, không một ai khác có thể đụng vào... Ý tưởng về nó khiến đầu em quay cuồng. Chay muốn đánh dấu khắp người Kim và em muốn Kim cũng làm như vậy với mình.
"Cắn cổ tôi đi. Tạo hickey trên người tôi đi Kimhan! Cho người ta thấy tôi bị trai đè sướng đến thế nào Kim!" Chay ấn đầu Kim xuống cổ mình, em không cả buồn kìm tiếng rên rỉ lại khi Kim nghe theo và bắt đầu liếm, hôn và cắn, để lại dấu khắp người em.
"Ahhh, ưmmm...cứ như vậy, giỏi quá, Kim của tôi thật giỏi" Chay gừ gừ, "anh không muốn sao, Kim, ghi dấu ấn của mình lên con trai của mafia? Điều đó không khiến anh cảm thấy mạnh mẽ sao, hmm?"
Kim ưỡn hông lên và đâm sâu vào trong Chay, môi anh nóng, ướt và Chay cảm thấy như chúng đang quấn quanh cổ mình.
Kim liếm lên vết hickey mới tạo và hôn lên môi Chay, anh nhìn vào mắt Chay, "em biết điều gì khiến tôi cảm thấy mạnh mẽ không, Chay? Khi em đến vì tôi. Em sẽ vậy chứ? Em sẽ đến vì món đồ chơi chết tiệt của mình chứ?
Chay ưỡn lưng, chân cuốn chặt lấy eo Kim, đón nhận những cú thúc mạnh mẽ làm em sướng đến điên người, "mẹ kiếp...hãy làm rõ điều đó Kimhan. A-Anh đang đến vì tôi không phải tôi vì anh. Hiểu rồi chứ?"
"Hmmm, vâng, chủ nhân nói gì cũng đúng cả," Kim quay lại liếm và cắn vào cổ Chay, anh có thể cảm thấy cậu em của mình giật giật. Anh sẽ không thể kìm lâu hơn nữa. Mẹ kiếp, giá mà Chay biết được bên trong em hoàn hảo đến thế nào, thật chặt và ấm áp, nơi ấy của em bao lấy cậu em của Kim, ôm lấy anh một cách tuyệt vời.
Kim rên rỉ, anh muốn nói với Chay rằng em tốt như thế nào, em làm anh sướng ra sao. Nếu anh có thể, anh sẽ khen ngợi Chay 24/7 không ngớt giây nào. Nhưng anh không thể. Anh không thể cho Chay thấy em ảnh hưởng đến anh nhiều như thế nào. Điều gì sẽ xảy ra nếu Chay nghĩ rằng Kim đang quá tận hưởng? Điều đó đối với Kim không chỉ là làm tình nữa?
Vì vậy, anh nuốt tất cả những lời khen ngợi dành cho Chay vào, thay vào đó lắng nghe bản nhạc tuyệt vời được tạo nên từ những tiếng rên rỉ và ca ngợi của Chay. Đối với Kim việc anh là người duy nhất khiến Chay cảm thấy tuyệt vời, dù chỉ trong một thời gian ngắn, đã là trên cả tuyệt vời rồi. Kim nghĩ rằng điều duy nhất làm anh cảm thấy tốt hơn thế này là nếu anh có được tình yêu của Chay.
Nhưng điều đó là không thể.
"Sướng quá," Chay rên rỉ, "hmmm, anh nện tôi thật sướng quá Kimhan...ah...shit...đúng...đúng rồi... thúc thật mạnh ngay ở đó." Chay ngửa đầu ra sau, mắt nhắm nghiền, em cảm thấy thật tuyệt vời. Em sẽ đến bất cứ lúc nào. Cậu em của Kim cắm sâu bên trong em đến nỗi Chay có thể cảm nhận được nó khi em đặt tay lên bụng mình. Chà, Kim của em, Kim của em đang ở trong em. Quá sâu, quá tuyệt... "đừng dừng lại, đừng dừng lại... mẹ kiếp... hôn tôi đi!"
Và Kim đã làm vậy, lưỡi của họ chạm vào nhau và Chay gục ngã dưới anh. Toàn thân rùng mình, hơi thở thất thường của em phả lên môi Kim.
Cơn cực khoái của Kim đến ngay sau đó, anh rên rỉ và thầm nguyền rủa vào môi Chay và đâm vào em một lần nữa trước khi anh dừng lại hoàn toàn, lấy lại nhịp thở trong vài giây. Sự thoải mái tột cùng của thể xác khiến anh như muốn bay lên. Nhưng không mất nhiều thời gian trước khi anh lấy lại tỉnh táo, rút cậu em của mình và lăn ra khỏi Chay.
Chay cảm thấy ngay lập tức sự lạnh lẽo và trống rỗng, không chỉ về thể chất mà cả về tinh thần. Em không thích nó. Toàn bộ cơ thể em khao khát nhiều hơn những đụng chạm của Kim, không chỉ là để gợi dục mà còn là những cái âu yếm mềm mại, yêu thương. Em muốn họ hôn nhau nhiều hơn, nắm tay nhau, ở bên nhau, ôm lấy nhau, họ cùng nhau ở trên giường nhưng không phải để làm tình... Những điều sẽ khiến em cảm thấy như Kim quan tâm đến em, như Kim yêu em.
Yêu em. Kim yêu Chay
Chay cứ nghĩ về điều này hàng tháng trời. Đây có phải là những gì em thực sự muốn từ Kim? Em muốn Kim yêu em? Đúng. Đúng, đó chính xác là những gì em muốn, thật vô nghĩa khi giấu nó trước mặt Kim thêm nữa.
Em không biết mình nên cảm thấy như nào nữa. Nó khiến em phát điên. Mối quan hệ giữa họ đáng lẽ không bao giờ được vượt ra ngoài tình dục nhưng mọi thứ đã thay đổi. Kim tốt, anh đã làm rất tốt vai trò một món đồ chơi của Chay, rất tốt... Có lẽ quá tốt.
Kim đã biến tất cả những giấc mơ ướt át của Chay thành hiện thực, chưa một lần phàn nàn và nghe theo mọi lời của Chay. Kim làm cho tình dục đôi khi sung sướng hơn việc chỉ là làm tình. Hoặc có thể anh không, có thể cảm giác vượt trội ấy là vì Chay đang yêu.
Không thể phủ nhận việc lăn giường với Kim luôn hoàn hảo. Ngay cả lần đầu tiên của họ cũng tuyệt vời hơn bất kỳ trận tình nào mà Chay từng có.
Nhưng tình cảm của em dành cho Kim không chỉ là tình dục. Có thể lúc đầu chỉ là vậy nhưng càng ở bên nhau, dù phần lớn thời gian đó chỉ dành cho việc làm tình, Chay đã phải lòng tâm hồn cao thượng, cách thể hiện, những câu từ ân cần và theo nó là giọng nói trầm ấm của Kim. Đôi mắt màu sôcôla đen của Kim khiến em cảm thấy như mình chìm trong một bể sô cô la, chết chìm trong đó hẳn không phải cách chết tồi tệ nhất.
Tiếng cười của Kim là một trong những âm thanh êm dịu nhất mà Chay từng nghe và từng cái đụng chạm của anh, bất cứ điều gì khi ở bên Kim cũng khiến Chay ước thời gian ngừng trôi và sẽ chỉ có họ bên nhau, mãi mãi.
Vì vậy, vâng, nó khá rõ ràng; Chay đang yêu và điều duy nhất thực sự khiến em sợ hãi là Kim có thể không yêu lại em.
Kim cúi xuống và đặt lên bờ vai trần của Chay một nụ hôn nhẹ.
Chay ước rằng sau đó em có thể giấu được cơn rùng mình chạy khắp người.
"Hôm nay tôi làm có tốt không?" Kim hỏi.
Chay muốn bật cười trước sự nực cười của câu hỏi đó. Kim luôn tốt, anh còn hơn cả tốt, anh làm Chay đê mê, là vị thần của việc này. Đó là lý do tại sao Chay giữ anh lại. Đó là lý do tại sao em không bao giờ có kế hoạch để anh đi.
"Hoàn hảo."
Kim mỉm cười và ra khỏi giường, "tốt, dù sao đó cũng là công việc của tôi."
Công việc của anh. Vâng, đó là tất cả những gì đối Kim. Chỉ là công việc của anh.
Chay nở một nụ cười giả tạo với Kim rồi quay người trên giường, đột nhiên em cảm thấy như mình muốn biến mất giữa những tấm ga trải giường. Em muốn mình có thể biến mất ngay lập tức, để không cần quay lưng lại với người em yêu.
"Đừng quên đóng cửa khi ra ngoài."
Nụ cười của Kim vụt tắt khi Chay quay đi. Thay thế nó, là một nỗi đau dâng trào trong ánh mặt, đôi môi anh cong xuống.
Thật đau lòng khi bạn chỉ có ý nghĩa với ai đó khi hai người làm tình.
Nhưng đó là tất cả những gì Kim được trả tiền để làm, anh được trả thù lao một cách hậu hĩnh chỉ để làm Chay sung sướng trong việc đó.
Lẽ ra anh không nên yêu Chay. Anh không nên tận hưởng mỗi đêm tình với Chay đến như vậy. Anh không nên phá vỡ hợp đồng với tất cả các khách hàng khác của mình sau lần đầu tiên với Chay. Đáng lẽ anh không nên bắt đầu đếm từng giờ cho đến khi được ở bên Chay lần nữa. Tuy nhiên... anh đã làm tất cả những điều đó và hơn thế nữa.
Anh yêu khách hàng của mình. Anh đã yêu Chay.
Chay trở thành người duy nhất quan trọng. Một ngày nào đó, Kim muốn có thể ở lại sau khi họ trải qua đêm nồng hoặc thậm chí không có trận tình nào trước khi anh ôm Chay chìm vào giấc ngủ. Chỉ cần họ, dành thời gian cho nhau là đủ. Một cuộc hẹn hò...có thể không?...
Anh tự cười mình. Porchay Kittisawat, con trai của một gia đình mafia nguy hiểm và có ảnh hưởng nhất ở Thái Lan, liệu có yêu một chàng trai mồ côi được trả tiền để dùng phần thân dưới, liệu em sẽ yêu một món đồ chơi tình dục đơn thuần?
Như thể! Điều đó sẽ không bao giờ xảy ra. Kim biết điều đó nhưng anh không khỏi nhói đau trong lòng mỗi khi Chay không tỏ ra hứng thú làm việc gì khác ngoài chuyện chăn gối.
Kim kéo áo qua đầu rồi kéo khóa quần. Đôi mắt anh ở lâu hơn bình thường trên người của Chay, người đang trốn dưới chăn, trước khi anh đưa tay vuốt tóc và thở dài rời khỏi phòng, không quên đóng cửa.
......
[còn tiếp]
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro