Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

wean × hurrykng.

• lowercase.

• hội phó hội học sinh × đầu gấu.

• thượng long × bảo khang.

;

dạo gần đây trong trường nổi lên một nhóm những báo con mới, đứng đầu là một chàng trai trẻ nhỏ tuổi. tùy là nhóm mới, nhưng lại có bề dày 'thành tích' nổi trội. từ đánh nhau, chặn đường kiếm chuyện, công khai thách thức, sẵn sàng nhận tiền xử lý các tên mà bạn ngứa mắt. nhận được sự quan tâm cực lớn của thầy cô nên chuyện này nhanh chóng đến tay hội học sinh.

chiều hôm ấy, sau lần thứ ba hội học sinh bị ban giám hiệu cảnh cáo vì không hoàn thành được trách nhiệm mà trường giao cho, không xử lý ổn thỏa cái băng nhóm gợt neng, cội nguồn khiến bao học sinh đi học trong lo lắng, muốn làm gì thì cũng phải nhìn sắc mặt của tụi nó, ban chấp hành hội học sinh ra quyết định họp khẩn.

hội trưởng hội học sinh tuấn tài đứng ở trên bảng, vạch ra kế hoạch để mọi người làm theo, nhằm ổn định, chấn chỉnh lại nề nếp, lê thượng long lại mang bộ dạng không mấy quan tâm lắm, có lẽ như trong đầu gã đang toan tính chuyện gì đó lớn hơn.

sau khi kết thúc buổi họp, thượng long đưa mắt nhìn đồng hồ trên tay đã điểm sáu giờ tối, gã khẽ vươn vai, nhanh chóng rời khỏi phòng họp hướng về kí túc xá. vừa đi, gã vừa nhớ đến nét mặt của thủ lĩnh băng nhóm gợt neng.

một chàng trai trẻ, nụ cười của nó đối với thượng long tựa như ánh dương sau trận mưa rào. gương mặt điển trai sáng sủa, cùng thái độ ngông nghênh mỗi lần chạm mặt gã khiến thượng long khó có thể quên được.

không hiểu sao trong lòng gã dâng lên cảm giác muốn chiếm hữu con người này, đẹp đến mức như tạc tượng, như tranh vẽ, tuy nó không ngoan ngoãn nhưng vẫn khiến trong lòng thượng long thích thú. đối với gã, dù hư cách mấy cũng có thể từ từ dạy bảo.

cơn mưa lúc chạng vạng tối ập xuống trên đường đi về kí túc xá, thượng long chạy một mạch vào nơi gần nhất để trú ẩn. gã mở điện thoại, đèn pin được bật lên, soi sáng một góc nhỏ. đưa mắt nhìn xung quanh, ánh đèn soi rõ bảng tên địa điểm mà gã đang đứng. hóa ra là phòng dụng cụ của trường.

khẽ thở dài một hơi, thượng long đã được cảnh báo về trận mưa này từ hội học sinh, nhưng gã mặc kệ. với tâm thế chắc về đêm trời mới bắt đầu một cơn mưa tưới mát cho trần giang thì giờ gã mới thấy mình sai lầm cỡ nào.

"mẹ, biết thế đã nghe lời anh xái"

thượng long khẽ rít lên một tiếng, xong lại đưa tay lau hết nước còn động lại trên đầu. gã đưa mắt nhìn xung quanh, tìm một chỗ nào đó để ngồi, chờ cho khi nào cơn mưa sẽ không còn nặng hạt thì sẽ chạy một mạch về kí túc xá.

nhưng có vẻ gã đã sai lầm, mưa không những không bớt đi, mà còn ngày một nặng hạt thêm. những hạt mưa rơi tí tách xuống dưới mặt đất ngày càng nhiều, tưởng chừng như có thể làm tổn thương một làn da nhạy cảm.

mím môi nhìn cảnh xung quanh khiến thượng long chẳng hài lòng mấy, đã hơn một tiếng trôi qua nhưng mưa chẳng có dấu hiệu sẽ giảm, chẳng lẽ bây giờ lại đánh liều chạy về đó, thế khác đách nào tự lao đầu vào ổ bệnh.

càng về đêm, trời càng lạnh, thượng long dù tuổi con hổ thật nhưng không có nghĩa là gã sẽ chống chọi một mình qua cái lạnh. thôi vậy, xin phép được lạm quyền, gã đứng dậy, tìm trong cặp ra một chùm chìa khóa, sử dụng ánh sáng hiu hắt từ cái đèn hành lang của dãy nhà, thượng long vốn tính tra chìa vào ổ khóa nhưng chỉ nhìn thấy ổ khóa đã được mở từ lâu.

mẹ kiếp, bất ngờ đấy, sốc như củ khoai tây đây này. thượng long mím môi, bình thường nếu không được sử dụng, phòng dụng cụ lẽ luôn được khóa lại tránh việc mất cắp xảy ra. nhưng giờ đây, không biết ai đã quên béng việc này. nếu đến tai của hội học sinh thì ai cũng sẽ gặp chuyện.

nhưng mà bây giờ thượng long mặc kệ, gã chẳng muốn quan tâm đến việc này nữa, cánh cửa được mở ra, tiếng cót két của bản lề khiến gã khẽ rùng mình một tiếng. không gian bên trong tối mù, cùng lắm là một chút ánh sáng của đèn hành lang hắt vào bên trong.

mò mẫm một lúc để tìm công tắt đèn, ánh sáng được bật lên, mất một lúc sau để gã có thể nhìn rõ mọi thứ. thượng long ngạc nhiên khi nhìn thấy một chàng trai trẻ đang ngồi trong góc nọ gần những tấm đệm được sử dụng cho việc nhảy xà.

vừa nhìn ánh mắt của người nọ, gã cũng biết đó là ai, là người mà gã thề cả đời phải ôm lấy được một lần, phạm bảo khang, thủ lĩnh kiêm kẻ đương đầu trực tiếp bao lần với hội học sinh. bảo khang cũng ngạc nhiên khi nhìn thấy gã, đưa tay vội tắt màn hình điện thoại, nó rụt rè đưa ánh mắt nhìn thượng long.

thấy gã càng bước gần đến, bảo khang càng trở nên lúng túng. nó vội đứng dậy, bộ dạng lấm le lấm lét như thể vừa phạm tội tày trời, quần áo chẳng chỉnh tề, xộc xệch hệt như vừa trải qua chuyện gì đó. trên chiếc áo mi mỏng ướt đẫm mồ hôi, một số nơi còn bị bụi làm cho bẩn, vết tích chồng chéo lên nhau như vừa vật lộn.

"s-sao mày lại ở đây?"

"cái này là tôi hỏi em mới đúng, sao lại ở đây giờ này?"

"tao ở đâu thì kệ mẹ tao, mày ý kiến cái đéo gì?"

thượng long bĩu môi khi nghe khuôn miệng xinh ngọt ngào chửi thề. gã đương nhiên không có ý kiến gì, cho dù nó chửi đến anh xái thì gã cũng chẳng quan tâm. giọng bảo khang tựa như viên kẹo đường ngọt ngào, chỉ cần cất tiếng đã khiến thượng long muốn ngồi nghe, cho dù nó có chửi có mắng gì gã cũng mặc.

tiến đến bên cạnh nó, cách một cái bàn mà đặt hai tay xuống, lớp bụi mỏng bám trên mặt bàn dính vào hai tay của thượng long khiến gã rụt tay lại. đưa tay rút từ trong túi quần ra một chiếc khăn nhỏ, gã vừa lau các ngón tay vừa quan sát kĩ càng bộ dạng của nó, nếu gã không nhầm, đến những nơi này, vốn bộ dạng xộc xệch như thế, chỉ có thể là làm chuyện bậy bạ.

đương nhiên với cương vị là một hội phó hội học sinh, lại còn rất đam mê ngắm nhìn vẻ đẹp của bảo khang, thượng long không thích việc có kẻ hớt tay trên mình, dù là nam hay nữ.

xin lỗi, anh sinh năm con hổ nên tính anh hổ báo, thằng nào đụng vào tình yêu của anh, có khi anh dùng tiền đập chết những con chó săn dám ve vãn bảo khang.

"hình như... em vừa trải qua chuyện gì thì phải?"

thượng long rướn người về phía trước, mỉm cười nhìn bảo khang rồi mới ghé sát tai nó mà thủ thỉ:

"có phải em vừa mới tự thủ đúng không? xinh đẹp"

con mẹ nó, bảo khang nghe thấy gương mặt liền đỏ ửng cả lên, nó vung tay định nắm lấy cổ áo của thượng long thì bị gã bắt lấy, nhân tiện kéo cả cơ thể nó nằm lên bàn. thượng long cúi người cắn lên tai của bảo khang, sau đó lại cười khúc khích như thể chọc đểu nó vậy.

bảo khang điên tiết lên, muốn vùng ra nhưng bị gã một tay áp chế, cả người nó bị đè nằm trên mặt bàn bụi bẩn, thượng long đương nhiên sẽ thấy xót, nhưng xinh đẹp của gã chẳng ngoan một chút nào cả, chỉ biết sử dụng bạo lực thôi.

không ngoan, phải phạt.

"mẹ mày, chuyện tao có thủ dâm hay không liên quan cái chó gì đến mày? mày không cứng được nên cay à?"

"nào nào, miệng xinh nên để dành hôn tôi chứ đừng chửi thề như thế chứ".

mắng tiếp đi em, hãy mắng tôi khi em còn có thể tỉnh táo để buôn lời trách móc kẻ ức hiếp em, và chỉ một lúc sau đó thôi, em sẽ khóc rên rỉ dưới thân tôi, khuôn miệng xinh sẽ chỉ toàn là những lời mật ngọt.

đưa mắt nhìn đũng quần của bảo khang, thượng long khẽ mỉm cười hôn xuống má mềm của nó, đã bao lần gã muốn chạm vào má yêu khẽ nâng lên khi nụ cười của nó xuất hiện. bảo khang muốn tránh né nhưng chính nó cũng không cưỡng lại được. giờ đây khi bị phát hiện là tự thẩm một mình trong phòng dụng cụ, bảo khang không cách nào chối bỏ những tội tình mà mình đã gây ra.

đưa mắt nhìn thượng long, nhìn vẻ mặt của gã sau nụ hôn phớt lờ qua môi đáp cánh xuống má mềm, gương mặt đầy thỏa mãn và hài lòng khi nhìn bảo khang thảm hại đến như vậy.

"khang, sao em không thử tìm đến ai đó mà lại tự làm trong phòng dụng cụ thế này?"

"tao... tao tìm hay không liên quan gì đến mày?"

thượng long mỉm cười, gã cúi đầu đặt lên môi nó một nụ hôn, đường vân môi bám sát lấy nhau, không ngừng tạo nên những âm thanh nhỏ khẽ vang lên trong phòng dụng cụ. bảo khang bị gã hôn đến đê mê, tầng sương phủ lên đôi mắt cũng đang biểu hiện rõ cảm giác khoái cảm đang dần chiếm lấy cơ thể của tiểu xinh yêu trước mặt.

thượng long mở mắt nhìn bảo khang, nhìn tình yêu gã nâng niu không nỡ phạt khi nó phạm lỗi, không nỡ để bảo khang phải chịu một vất vả nào. gần như trong trái tim của gã xót xa khi nhìn thấy những vết bầm còn hiện hữu sau những trận đánh nhau của nó. nghĩ lại mà giận mà lại thương, thượng long cắn vào môi của bảo khang, tiếng đau đớn nhỏ khẽ phát ra trong cổ họng bị gã nuốt lấy.

rời khỏi môi của bảo khang, tạm biệt những tư chất ngọt ngào, thượng long đưa tay luồn vào áo sơ mi mỏng manh vẫn còn ướt đẫm mồ hôi và bám bẩn bởi bụi mờ. gã cảm nhận thân thể nó nóng hừng hực như lửa đốt, eo thon vẫn đang run lên mỗi khi gã đưa tay lướt qua.

bảo khang đưa mắt nhìn gã, dường như bị hôn đến thần trí điên đảo, mụ mị mà chẳng phản ứng kịp. đến khi thượng long đưa tay ngắt lấy đầu vú, bảo khang mới hốt hoảng nắm lấy tay gã lắc đầu không ngừng. cảm giác khi nhìn vào ánh mắt gã vẫn đang dõi theo mình, chứa đựng bên trong là hàng tá dục vọng khiến nó không cách nào thoát ra được dù cố gắng giẫy giụa.

"đừng, không... không nên như thế"

thượng long đưa mắt nhìn vào đôi mắt của nó, bảo khang đột nhiên cảm thấy bản thân không nên nói như vậy. sau cái nhìn của gã chỉ là một nụ cười dành tặng cho khang, cúi xuống hôn lên mí mắt của nó như thể khẳng định. thượng long đưa tay luồng xuống dưới đũng quần của cậu.

"anh không biết nữa, anh không điều khiển được tay của mình rồi, hay khang chịu đựng một chút nhé? sẽ xong nhanh thôi"

cái sai lớn thứ nhì của bảo khang đó là quay tay trong phòng dụng cụ, cái sai lớn nhất của bảo khang lại là nghe lời của lê thượng long. nó gật đầu, mặc vậy, dù sao cũng là đàn ông với nhau, không lẽ lại còn có thể làm chuyện khác.

huống hồ khả năng các cô gái xếp hàng muốn làm tình một đêm của gã còn nhiều hơn những lần nó tiêu tiền hoang phí vào những buổi tiệc không đâu. nó tin chắc rằng thượng long sẽ chẳng làm gì đâu, thật đấy. dù hôn môi giữa đàn ông với đàn ông thì đúng là có chút lạ.

"ư... chậm một chút..."

bàn tay của thượng long gồ ghề những vết chai sạn, to lớn nắm lấy phần thân dưới của bảo khang mà liên tục sục lên sục xuống, nên thể đang khiến nó chìm vào trong hư vô ảo ảnh. cảm giác đó là chưa từng có, cứ như một màn kịch diễn ra trước mắt.

nó ưỡn người, cảm nhận dòng tinh đang dần trực trào ra bên ngoài, nhưng đột nhiên lại được bao bọc bằng cảm giác ấm nóng, hơi thở của phà vào trong phần thân trụ khiến bảo khang giật nảy mình mà ngẩng đầu, rời khỏi cơn đê mê nhìn xuống phía dưới.

phần đầu khấc được bao phủ bởi khuôn miệng của thượng long, cảm giác mỗi ra gã phun ra nuốt vào đều như muốn cả thân trụ đẩy sâu vào bên trong miệng. bảo khang đưa tay muốn đẩy đầu của gã ra nhưng lại bị tay của gã  nắm lấy, kiềm chặt ở trên bụng.

"hức.. sướng quá..."

nghe thấy tiếng rên rỉ ngọt ngào bên tai, âm thanh khe khẽ ngại ngùng của bảo khang khiến thượng long đột nhiên nứng phát điên lên được, cảm giác muốn được vào sâu bên trong thân thể đang dần yếu mềm khiến gã không cầm cự được bản thân mà tham lam đưa đẩy cả phần thân dưới của nó vào trong cổ họng của mình.

bảo khang rên lên một tiếng, âm thanh khá lớn, nhưng tiếng mưa bên ngoài gần như át hết tiếng rên rỉ của nó khi phóng thích tinh dịch. thượng long mỉm cười, nhả một ít ra tay, còn lại thì nuốt xuống. chắc có lẽ là do bản thân đã quá yêu thích bảo khang nên chuyện có ngon hay không đối với gã cùng gần như không quan trọng.

nhìn nó nằm thở hổn hển trên bàn, thượng long cúi xuống hôn lên môi của bảo khang, kéo cả cơ thể của nó ôm trọn vào lòng. cảm giác khi chính gã càng ngày càng đê mê với những tư chất mật ngọt, mùi hương tựa như hoa lavender trên người bảo khang khiến gã không cách nào từ chối được tiểu yêu tinh ngọt ngào.

nhân lúc ai đó chìm vào trong nụ hôn sau khi lên đỉnh, thượng long đưa tay xuống phía dưới, trực tiếp cởi quần của người nọ, đưa ngón tay một đường đẩy thẳng vào bên trong hậu huyệt non mềm chưa một lần khai phá.

bảo khang bất ngờ, muốn giẫy giụa thoát ra nhưng bị ai đó nắm chặt tay, khóa trên đỉnh đầu. nó muốn cắn vào cái lưỡi đang hoành hành trong khoang miệng của mình, đang ngày càng khiến nó lún sâu trong cơn tình ái, nhưng không thể.

dường như trong cảm giác đau đớn nhè nhẹ phát ra từ bên dưới, nó lại càng thích thú muốn được hôn, được gã chạm vào từng nơi trên cơ thể.

"ân..."

tiếng kêu trong cổ họng của bảo khang, kèm theo sự kháng cự cho thấy rằng nụ hôn đã đến lúc dừng lại. thượng long luyến tiếc rời khỏi cánh môi mềm, không quên dây dưa một hồi với lưỡi non rụt rè rồi mới ngẩng đầu nhìn nó.

bảo khang bị hôn đến mức nước bọt chảy ra bên ngoài, môi sưng lên, đang hé mở để hít lấy lượng không khí hao hụt. gã thương gã xót, nhưng biết làm sao đây. thử hỏi trên đời có cái gì ngon và bổ hơn bảo khang không cơ chứ. suy nghĩ một lúc rồi cũng thôi, thượng long quyết định dừng lại.

ý là dừng lại việc phải suy nghĩ xem nó sẽ cảm thấy như thế nào, bởi lẽ biểu hiện rõ trên gương mặt của nó khi gã đưa thêm hai ngón tay và chạm vào điểm nhạy cảm bên trong khiến cả người bảo khang run lên bần bật, tiếng rên rỉ nhỏ khẽ cũng ngày một lớn, dường như nó đang thoải mái, sung sướng với những gì gã mang lại.

bảo khang không biết bản thân đang bị gì, từ cảm giác đau đớn ấy vậy mà rất nhanh đã trở thành một cảm giác sung sướng khó tả, dường như đang khiến nó sâu chìm vào trong vòng xoáy của tình dục.

"có thích không? khang ơi"

địt mẹ, đừng có gọi nó như thế, chỉ hai tiếng 'khang ơi' đã khiến bảo khang dường như không chịu nổi mà xuất tinh ra bên ngoài, cảm giác hai lần liên tiếp bị một người tưởng chừng như là kẻ thù làm cho bắn đến run cả người khiến bảo khang ái ngại, nó chỉ muốn tìm chỗ nào đó trốn quách đi cho rồi.

"à, hóa ra em thích đến thế"

"từ từ... khoan đã... ức..."

thượng long nhắm chuẩn, gấp gáp đẩy con hàng nóng bỏng đã cương cứng của gã từ nãy đến giờ vào bên trong. cảm giác được hậu huyệt bao lấy, ẩm ướt và chật hẹp khiến thượng long chỉ muốn bắn. tiếc rằng không có bao ở đây, và xinh ngoan yêu của gã sẽ bị đau bụng.

ôi gã xót lắm, nhìn biểu cảm hiện tại của nó gã chỉ muốn chặt mẹ đi con hàng của mình khi dám làm xinh yêu của gã đau. hôn lên môi dẫn dụ, cố gắng để bên dưới dần thích nghi với mình, thượng long không thể chịu đựng thêm một giây phút nào khi giờ đây nét mắt của nó đang hiện rõ sự sung sướng.

ít phút trôi qua đối với gã như một trần ai bể khổ, chỉ cần nhìn thấy bảo khang đang thở đều đều và thít chặt lấy con hàng của mình, nước mắt còn động lại trên khoé mi khiến gã muốn phát điên, cảm giác muốn nuốt tươi con mèo đang tự khiến bản thân mình sung sướng làm cho dục vọng của gã dâng trào trong cổ họng.

mẹ kiếp, sao trần đời lại có một tiểu yêu tinh ngọt ngào, đáng yêu đến thế. đĩ mẹ, thượng long chỉ muốn nuốt con yêu tinh đó thôi.

không nhân nhượng, thượng long nắm lấy eo của bảo khang thúc vào bên trong. con hàng to lớn nóng nẩy không ngừng đâm chọt vào trong cơ thể của bảo khang khiến nó không kiềm được tiếng rên rỉ của mình.

âm thanh rên rỉ nó ngọt ngào như là kẹo mút, chỉ khiến cho chính thượng long muốn mút lấy. gã từng không thích đồ ngọt, nhưng nếu là bảo khang hóa thành viên kẹo thì gã sẵn lòng.

trong căn phòng dụng cụ, bảo khang bị ai đó hành xác đến mức chẳng biết trời trăng, lần đầu tiên nó  cảm nhận được khoái cảm mà lũ bạn nó thường hay bảo, nhưng chỉ là nó đã làm khác với những gì bạn nó nói. bảo khang bị xỏ xiên, bị người ta đâm đến mức đầu óc mụ mị không nhớ được những gì. trong miệng chỉ toàn rên rỉ tên của thượng long, mong muốn gã đâm mạnh hơn, xỏ xiên mình một cách thô bạo, đẩy sâu đến điểm gồ ghề rồi lại bật khóc nức nở để được dỗ dành như một đứa trẻ.

nó khao khát có được nhiều hơn, được gã ôm lấy vào lòng rồi ăn trọn con hàng nóng bỏng, nhưng cũng lại sợ hãi gã bỏ rơi mình. bảo khang không hiểu nó đang suy nghĩ những gì, chỉ là nó cảm thấy những chuyện mình đang làm đã đi quá xa với những gì nó đã từng nghĩ.

đêm hôm ấy trời mưa đến tận sáng hôm sau, bảo khang thức giấc đã thấy mình đã ở lại kí túc xá, thượng long gần như biến mất không còn một dấu vết.

nó tức điên lên, hận cái kẻ dám làm nó ra nông nổi này rồi chạy trốn, khốn nạn dám bỏ rơi nó như vậy. vừa mở điện thoại đã thấy dòng tin nhắn của gã đã được gửi vào hai giờ trước, bảo khang vừa ấn vào tính chửi một vố thì đã thấy những dòng tin nhắn của gã.

thượng long
tôi có một chút việc cần phải lên hội
em biết đấy, tôi cũng là hội phó hội học sinh
không đi thì mọi người sẽ chẳng thể để yên
tôi cũng lười biếng lắm
nhưng không làm thì ai bao che cho em đây?
vậy nhé, ngủ ngoan
tôi sẽ ghé thăm em vừa buổi chiều.

mẹ nó, cái tên này, mật ngọt chết ruồi.

end.

;

dieu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro