quân ap × lou hoàng.
• lowercase.
• doanh nhân × cảnh sát.
• anh quân × kim long.
;
tiếng súng vang lên giữa trời đêm của thành phố, những hạt mưa đáp xuống bên dưới mặt đất, chảy theo khe hở mà rơi vào miệng cống. những chiếc ô đầy đủ mùa sắc đã lắp đầy mặt đường, nhấp nhô như một trò chơi đập chuột ở trung tâm thương mại.
nó chỉ là một ngày hết sức bình thường, nhưng tất cả đã bắt đầu rối rắm khi đội trưởng đội cảnh sát hình sự biến mất sau tiếng súng chỉ thiên. khi cứu viện đến, thứ còn lại chỉ là một khẩu súng cùng sợi dây chuyền được cho là vật bất ly thân của đội trưởng hoàng kim long nằm dưới nền đất.
trong một đêm thành phố lâm hòa trở nên hoảng loạn, cấp trên hạ lệnh tìm bằng dược đội trưởng hoàng dù phải có điều động đến đội đặc nhiệm của cục cảnh sát. thành phố lâm hòa chìm trong tiếng còi xe cảnh sát vang vọng trên những con đường lớn, nơi ngóc ngách của thành phố đều bị lùng sục.
tại một biệt viện ngoại ô của doanh nhân phạm anh quân, trong căn phòng ở trên lầu bốn, tiếng ly tách vỡ tan khiến không gian trong phòng bỗng dưng trở nên im lìm.
một lúc sau mới có giọng cười vang lên, trầm ổn, gần như không dao động quá nhiều. anh quân đưa tay, nhặt từng mảnh ly thủy tinh lên, đưa đôi mắt nhìn người ném ly khi nãy, gã chỉ nhẹ nhàng nói với anh.
"lại không ngoan rồi"
hoàng kim long dồn bản thân vào một trong góc, hoàn toàn không cố ý làm vỡ ly tách. anh ôm lấy bản thân mình, co ro trong góc phòng. đôi mắt sợ hãi nhìn anh quân vẫn đang nhặt từng mảnh vỡ. gã đưa cho người hầu, có lẽ là trong lúc đưa đã khiến mảnh thủy tinh vô tình cứa rách lòng bàn tay.
kim long đưa mắt, sợ hãi nhìn máu đang chảy bên dưới nền đất, anh quân nhìn vậy vội vàng tiến đến, ôm anh vào lòng.
"không sao đâu, em ở đây, ở đây"
kim long ôm chặt lấy gã, gắt gao như thể sợ gã sẽ chạy mất vậy. anh quân mỉm cười, một tay đưa cho người hầu băng bó, tay còn lại ôm lấy anh. giọng nói ôn nhu trầm khàn cố gắng dỗ dành lấy kim long.
gã khẽ hôn lên cổ anh, dịu dàng như thể sợ anh bị thương, sợ một hành động cũng khiến anh như quả trứng mà vỡ nát. anh quân hoàn toàn vui vẻ với hành động của anh, như thể đây là cái vẻ mà gã mong muốn anh phải có vậy. ngọt ngào như viên kẹo sữa, lại dễ vỡ nát như cánh hồng.
"quân đừng đi đâu nữa... anh sẽ không cứu được em đâu. quân phải ở lại với anh, nhé?"
gã đưa đôi mắt nhìn kim long, nhìn dáng vẻ của anh khiến gã không khỏi hài lòng. nắm chặt lấy bàn tay của anh, anh quân mỉm cười gật đầu. gã đã khao khát như vậy, khao khát anh bỏ qua mọi thứ mà chạy đến bên cạnh nó. đã rất lâu rồi, chờ đợi lâu đến mức khiến nó cảm thấy thành quả này xứng đáng biết nhường nào.
cúi xuống hôn lên môi của kim long, bàn tay bị thương của gã luồn vào bên trong lớp áo sơ mi của anh. bàn tay còn lại vịn lấy gáy của người thương, không ngừng tìm chiếc lưỡi mềm đang trốn chạy. càng quét hết tất thảy những gì còn động lại trong vòng họng nhỏ bé, anh quân đưa đôi mắt nhìn anh, nhìn dáng vẻ bị hôn đến không thể thở được, đôi mắt lờ mờ bị che phủ bởi hơi sương.
buông môi anh ra, nghe từng tiếng thở gấp vì thiếu khí của kim long, gã khẽ cười, lại cúi xuống hôn lên cổ của anh. làn da nhạy cảm đã ngã màu đồng rắn chắc do mỗi ngày phải truy bắt tội phạm của anh khiến gã đê mê, gã thèm khát, muốn được chạm vào thật nhiều.
tay luồn vào trong áo, tìm đến đầu ti nhạy cảm sau những trận làm tình diễn ra vào ngày trước đang sưng tấy. không nhận nhượng mà kéo lấy, liên tục dày vò khiến kim long bật ra những tiếng rên rỉ vì bị kích thích.
giọng anh mềm mại, ngọt ngào, êm tai như mật ngọt rót vào tai của gã, anh quân càng được đà lấn tới. anh cũng hoàn toàn không chống cự gã, chỉ hưởng thụ cảm giác được đối phương chăm sóc.
cúi xuống sâu hơn, qua lớp áo sơ mi mỏng có thể nhìn thấy lấp ló là đầu ti, gã lập tức ngậm lấy, mút vào trong miệng như viên kẹo ngọt được đính chặt vào người anh. gã để nó giữa miệng, dùng răng cắn lấy, tay không rảnh rỗi mà cũng không ngừng vò lấy viên kẹo còn lại.
"ưm.. anh... không xong mất"
anh quân ngước mặt lên, xong gã đưa ánh mắt nhìn xuống bên dưới đũng quần đã biến thành túp lều nhỏ. đưa tay xuống, cởi khóa quần cho anh, gã đưa tay, tuốt lọng. cảm giác nhớp nháp trơn mượt khiến anh quân cũng không thể kìm lại bản thân.
nhìn người nọ đang chật vật trong cơn ái tình, một bên ngực ướt đẫm, áo sơ mi dính chặt vào ngực khiến gã không muốn cương cũng khó. từ đầu đến cuối, chỉ cần nhìn dáng vẻ của anh thôi cũng khiến gã không kiểm soát được bản thân mà muốn mãnh liệt đâm chọt vào bên trong hậu huyệt non mềm của anh.
hôn lên cằm của kim long, gã thẳng tay lột chiếc quần vướng víu ra khỏi đôi chân cơ bắp của đội trưởng đội cảnh sát. gã mỉm cười khi nhìn thấy huyệt thịt hồng hào đang tiết dịch nhầy. đưa tay xuống bên dưới, chạm vào cửa huyệt vẫn đang mấp máy, anh quân không giấu nổi sự thích thú.
"xem này, có phải đang mời gọi em không?"
kim long lắc đầu, cảm nhận ngón tay của gã đang đi vào bên trong anh. hai ngón tay thô bạo, liên tục đâm vào rút ra mặc cho người trên kia có cảm thấy thế nào.
"đừng... anh không muốn..."
"anh không muốn em sao?"
kim long đưa mắt nhìn anh quân, nhìn gã đàn ông tuy tỏ vẻ tội lỗi nhưng bên dưới vẫn không ngừng đâm chọt. dáng của vẻ của gã lại khiến anh không đành lòng. mím môi lắc đầu, hôn lên má của anh quân, để gã vui vẻ trở lại.
"anh thương em như thế, em càng muốn có được anh hơn"
tiếng kéo khóa quần vang lên, sau đó là cú thúc tựa như đoàn tàu đâm sầm vào đường hầm nhỏ bé. kim long kêu lên một tiếng đầy đau đớn, cảm giác điểm nhạy cảm bên dưới bị nghiền nát. tiếng nức nở vang lên, anh quân vội ôm lấy anh an ủi, nhưng bên dưới lại còn đưa vào sâu hơn. tinh dịch không thể kiểm soát của anh phun ra bên ngoài, dính nhớp nháp lên áo sơ mi của anh và gã.
gã ôm lấy anh, ôm lấy tình yêu nhỏ bé của gã vào trong lòng, dịu dàng hôn lên gương mặt của anh những cái hôn ai ủi. nhưng bên dưới không ngừng phình trướng ra bởi những cái co bóp, bám chặt lấy của hậu huyệt. cảm giác gắt gao vây xung quanh thân trụ khiến gã muốn xuất ra ngay lập tức, nhưng nhìn đến gương mặt của anh giờ đây khiến gã chỉ muốn lao vào như hổ đói.
đôi mắt anh nhắm lại, những giọt nước mắt cứ liên tục rơi không ngừng trên gương mặt xinh đẹp hòa cùng tiếng nức nở, nỉ non êm tai khiến gã không nhẫn nhịn được mà thúc đùi.
anh ôm lấy cổ gã, đưa đôi mắt bị che mờ bởi nước mắt, ầng ậng như thủy tinh trong suốt, anh đang nhìn gã.
"mẹ kiếp..."
anh quân chửi thề lên một tiếng. nhìn bộ dạng này của anh khiến gã không tự chủ được. nắm lấy eo của anh, trực diện đưa đẩy, đâm chọt vào bên trong, không ngừng thúc những cú như trời giáng vào hậu huyệt non mềm. Vách thịt ôm lấy gắt gao, cực lực bám mút lấy vật trụ thon dài, bên trên là tiếng rên rỉ nỉ non của anh khiến gã càng trở nên chật vật.
trong căn phòng rộng lớn, hai thân thể liên tục quấn lấy nhau, tiếng thở như hòa cũng một nhịp, tiếng da thịt va vào nhau không ngừng. cả thân thể của kim long bị ép vào mặt kính buốt lạnh, bên dưới hoạt động không ngừng, mồ hôi túa ra, ướt cả mái tóc suôn mượt.
anh quân ra vào bên trong anh, không ngừng thúc vào điểm nhạy cảm, trực tiếp nghiền nát những tế bào. khoái cảm cứ như cơn mưa, không ngừng đổ xuống hai thân thể đang quấn chặt lấy nhau không rời.
thúc mạnh vào điểm nhô lên, kịch liệt đẩy thật sâu vào hậu huyệt nhạy cảm. kim long không kiềm chế mà bắn lên trên tấm kính, nhưng cũng không vì thế mà khiến gã dừng lại, giống như kích thích toàn bộ tế bào trong đại não của anh quân khiến gã trở nên điên cuồng.
tiếng va chạm ngày càng mãnh liệt, tiếng rên rỉ của anh ngày càng to, tiếng gầm gừ trong cổ họng ngày một rõ, gã đẩy vài cái rồi bắn vào bên trong, kích thích điểm nhạy cảm khiến anh bắn ra bên ngoài.
anh quân ôm lấy thân thể của kim long, hôn lên trên vai anh một nụ hôn, mỉm cười hài lòng khi anh ngã vào lòng mình.
;
"xin chào, chúng tôi là cảnh sát của thành phố lâm hòa, chúng tôi muốn hỏi về người này, không biết ngài đã từng thấy qua chưa?"
viên cảnh sát trẻ đưa cho anh quân một bức ảnh, nhưng gã lại bình thản lắc đầu.
"tôi không nhìn thấy, tôi vừa đáp máy bay vào đêm qua, cũng chỉ vừa về nhà"
viên cảnh sát trẻ nghe vậy cũng nhanh chóng rời đi. quản gia đứng ở bên cạnh vội theo chân, tiễn họ ra về.
trường an đứng bên cạnh nhìn anh quân, cậu ta cười trông vui vẻ lắm, xong lại giả giọng.
"tôi không nhìn thấy. hẳn là không nhìn thấy nhưng anh dâu lại nằm trên giường của anh. lão đại, đây là phạm pháp đó. anh dâu dù sao cũng là cảnh sát, có khi nào sẽ bắt chúng ta không?"
anh quân mỉm cười, gã ngã người về phía sau.
"chúng ta trước giờ chẳng phải đang phạm pháp sao? thêm một lần cũng không sao"
end.
;
dieu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro