nanon × quang hùng masterd.
• lowercase.
• nghệ sĩ × trợ lý.
• nanon × quang hùng.
;
đến nơi đất khách quê người, quang hùng đã thầm chửi mắng công ty chủ quản nhiều lần. trong tiềm thức của anh, nhớ rõ ràng khi đăng ký nơi làm việc, anh đã từ chối những lời mời gọi đầy mật ngọt cho việc phải đi công tác. vậy mà giờ đây, quang hùng đã làm việc bên đất thái được hai năm, còn là một trợ lý gọi dạ bảo vâng, ngoan ngoãn lễ phép, chuyên tâm với việc, hết mình với nghề, trợ lý đỉnh cao của một ngôi sao nổi tiếng.
phải nói, ngay lúc ban đầu, quang hùng được sắp xếp cho một ngôi sao khác, nhưng cuối cùng lại được chuyển qua làm việc với gã ta. một tên đàn ông mà cả đời quang hùng dù có muốn bùng nổ, anh cũng chẳng dám lên tiếng.
nói về gã, bằng một thế lực nào đó, hay đúng hơn ở việt nam có câu 'ghét của nào trời trao của đó' thì quang hùng đã được làm trợ lý của cái người mà gã ghét nhất.
không hiểu sao, khi còn ở việt nam, hùng chẳng có thiện cảm gì với cái tên này. phim gã ra mắt anh chẳng thèm xem, dù cho ngay cả em gái anh mê mẩn cái nhan sắc mà anh cho rằng là bình thường ấy. cướp đi tâm trí của em gái anh, ghét vãi.
"anh hùng, lại đây"
đấy, nghe thấy cái gì chưa, cái thằng cha mà anh ghét lại kêu anh nữa đó. trong lòng anh có chút không thoải mái khi suốt ngày cứ kêu cứ gọi. mặc dù làm trợ lý, nhưng việc gì cũng đến tay, quý công ty thuê cho gã ba bốn trợ lý mà như có mình anh vậy á, cứ kêu kêu gọi gọi mãi.
"dạaaa"
quang hùng dù ghét nhưng vẫn dạ rõ to. làm công ăn lương mà, dù ai kia có nhỏ tuổi hơn cũng phải gọi dạ bảo vâng thôi. lỡ có cái gì không vừa ý, gã này báo lên trên thì khác nào là cứa dao vào cổ anh đâu.
hùng bỏ dở công việc trong tay mà chạy đến, nhanh chóng có ngay trước mặt cái tên nọ. nanon đưa ánh mắt nhìn về phía quang hùng, nhìn anh trong bộ dạng hớt ha hớt hãi chạy đến.
gã đưa tay, chỉ về phía chai nước cách đó không xa. ý chỉ bảo hãy mang đến cho gã. trong lòng của quang hùng bùng lên ngọn lửa uất hận. đó, thấy chưa, cái thằng cha này rõ ràng là đang gây khó dễ cho anh mà.
cố nén cơn giận xuống, dằn xé lấy lương tâm, không thể không thể, nhất định không thể.
"bộ cậu không biết lấy hả?"
lòng uất hận hét lên là thế, chứ nào dám có nói ra đâu, sếp mà, im lặng chịu đựng thôi chứ biết sao giờ.
"chân tôi đau, không đi được, anh lấy giúp tôi đi"
quang hùng không nói cũng chẳng thèm nhìn. bộ bị đau chân là không rướn người lấy chai nước được chắc. đưa đôi mắt uất hận sang nơi khác, quang hùng ngậm ngùi đi lấy chai nước cho cái tên nọ.
khi anh quay người đi cũng là lúc tên đó nở nụ cười đắc ý, phải rồi, nanon thích trêu ghẹo quang hùng như thế đấy, nhìn bộ dạng tức giận của anh khiến gã không thể nào kiềm được lòng của mình.
có lẽ, từ khi nhìn thấy quang hùng bé bé xinh xinh ở khoảng khắc đầu tiên, gã đã nghĩ tại sao công ty không chuyển anh sang làm việc cho gã sớm hơn một chút.
;
"anh hùng, tối nay anh có thời gian không, đi ăn với em một chút nhé"
lim, cô gái với mái tóc nhuộm vàng óng ả đang đứng bên cạnh quang hùng, nắm lấy tay của anh, mỉm cười đầy vui vẻ.
điều đó vô tình lọt vào mắt của nanon, nói không tức giận chính xác là nói điêu. đương nhiên, gã biết rõ không là gì của nhau cũng không thể ghen tuông, huống hồ tối hôm nay gã không có lịch đi diễn, cay nghiệt làm sao.
quang hùng mỉm cười, rút tay mình ra khỏi cái ôm nắm tay đầy mùi mẫn của cô nàng. đúng thật là tối nay anh không bận, nhưng cũng không thể không sắp xếp lịch trình cho ngày mai. khẽ lắc đầu từ chối, anh tiếp lời:
"chắc có lẽ là không rồi, anh còn phải chuẩn bị cho chuyến đi ngày mai của sếp, lim thông cảm cho anh nhé"
lim xụ mặt xuống, cô nàng đưa ra điệu bộ dỗi hờn nhìn anh. tâm quang hùng khẽ dao động, thôi được rồi, có lẽ anh sẽ phải thức khuya thêm đôi chút mà thôi.
"được rồi, anh sẽ đi, lim gửi địa chỉ cho anh nhé"
"dạaaaa"
cô nàng dạ rõ to rồi nhanh chóng vui vẻ rời đi, quang hùng nhìn theo bóng dáng của cô nàng cũng mỉm cười không thôi. đúng thật là, những cô gái còn trẻ đều có nhiều năng lượng như thế.
trong ánh mắt của nanon rõ ràng đã nổi lên ngọn lửa của sự tức giận pha lẫn tiếc nuối. gã đã suýt vui mừng, nhưng không thể.
"hùng, lát nữa em về trước nhé. anh sẽ đưa nanon về chung cư"
quản lý đi đến nói với quang hùng, song quay người sang hướng nanon vẫn đang ngồi tẩy trang sau buổi chụp ảnh. khốn đốn vừa phải thôi, ông trời đang triệt đường sống của gã hả?
mũi tên uất hận đâm xuyên vào quản lý. suốt quãng đường về nhà cho dù anh ta có nói chuyện, cố tình mở lời để nanon đáp lại như mọi khi, nhưng giờ đây chỉ có sự im lặng, cảm giác lạnh buốt khiến anh ta cũng khẽ rùng mình mà tắt điều hoà.
khiếp, từ bao giờ giỡ trời hè mà thái lan lạnh thế nhỉ?
;
buổi hẹn hò của quang hùng và lim diễn ra ở một nhà hàng cách studio chụp hình không xa, sau khi đưa mắt nhìn nanon lên xe, anh mới đi bộ qua bên đấy.
lim ăn mặc gọn gàng, mái tóc uốn gợn sóng xoã dài đến thắt lưng, tà váy trắng dịu dàng. những ánh nến lung linh xung quanh dường như khiến anh bắt đầu chìm trong hư ảo.
cô nàng đẹp, đẹp theo kiểu của một nàng thơ ở xứ chùa vàng. hai má sẽ nâng lên mỗi khi cười, gương mặt tròn ưa nhìn, điều đó vô tình khiến trái tim của chàng trai nào cũng phải khẽ rung động trước cô nàng. một nhan sắc trời ban xinh đẹp.
cạn hết ly rượu vang đỏ, lim khẽ mỉm cười thẹn thùng nhìn anh, nắm lấy bàn tay của quang hùng, lim nói gì đó. hùng bất giác ngạc nhiên rồi bật cười, suy nghĩ một hồi lâu mới gật đầu đồng ý.
trời tối, ánh đèn trên con đường đông người qua lại chiếu rõ xuống nền của vỉa hè, nơi những băng ghế đá được xếp thành một hàng, đặt cách nhau một khoảng có một gã đàn ông đang ngồi ở đấy, trên tay gã là tách cà phê. chỉ cần đưa đôi mắt là có thể nhìn vào bên trong, nơi vị trí của quang hùng và lim đang ngồi.
"nói cái gì mà lâu thế nhỉ? đã ba tiếng rồi cơ mà"
nanon điên chứ, người mình thích đi hẹn hò với một cô gái xinh đẹp không cay thì sống làm mẹ gì nữa, đập đầu vô cột đèn đường bên cạnh chết quách cho rồi.
gã ngồi ở đấy, vừa nhìn đồng hồ, vừa đăm đăm nhìn về phía của cả hai, nhìn từng điệu bộ cười giỡn rồi nắm tay của lim và anh, thật khiến gã muốn thuê người chọi đá vỡ kính cho hai người đi về.
thoáng chốc đã đến tối muộn, khi dòng người cũng ngày càng trở nên đông đúc về đêm, lim cũng đứng dậy rời đi, cô nàng trông vẫn còn tỉnh táo lắm, có lẽ uống không nhiều. nhưng quang hùng thì ngược lại, dáng đi xiêu vẹo của anh từ lúc rời khỏi nhà hàng để đi khỏi phố đi bộ khiến gã mấy lần thót tim.
bất ngờ quang hùng bị kéo về phía sau, cả người ngã vào lòng của gã, mặt anh chạm vào lòng ngược gã có chút đau. ban đầu chỉ kêu lên vài tiếng, sau ngước lên thấy gã lại bắt đầu khóc lớn.
"na...nanon... hức... oaaaaa"
nanon thật sự phát hoảng, ngay giữa phố đi bộ, quang hùng khóc lớn khiến gã đàn ông bối rối không thôi. đưa tay ôm anh mà dỗ dành, gã nhỏ giọng.
"nào, đừng khóc. khóc trông xấu lắm"
"hức... sao cậu giống thằng nhãi đó thế? y đúc luôn nè, mà dịu dàng hơn... oaaaaa... sao tên đó không dịu dàng với tôi như thế hức hức..."
tự hỏi lim đã chuốc cái người này bao nhiêu rượu để anh không còn tỉnh táo đến như này thế. nanon cúi người, bé anh lên, vừa đi vừa dỗ dành.
"đừng khóc, tại tên đó thích trêu anh đấy"
"hức... thằng nhãi đó suốt ngày chỉ biết ức hiếp tôi... cậu làm bạn trai tôi đi, phải cho tên đó biết cái mặt"
nanon buồn cười không thôi, đặt người nọ ngồi ngay ngắn lên ghế phụ, quan sát má hồng đỏ ửng vì rượu rồi mới cất lời.
"ừm, làm bạn trai anh"
"vậy làm tình đi"
cái... cái... cái... cái thẻ nhà đâu rồi nhở, đang gấp mà cái thẻ nhà lại mất tích là như nào?
đẩy cửa vào trong, nanon không nhân nhượng mà hôn tới tấp, khoang miệng của anh bị tên nhỏ tuổi hơn bám lấy, liên tục mút chát, cắn xé một cách thô bạo, chẳng hề thương hoa tiếc ngọc.
gã đưa tay, siết lấy gáy của anh, tay còn lại luồng vào trong lớp áo khoác mà xoa nắn eo thon. gã đã từng ước bản thân được chạm vào một lần, nhưng mỗi lần thấy anh lại muốn trêu ghẹo đôi chút, thế là chẳng có cách nào mà ôm lấy anh như thế này.
siết chặt thân thể của anh trong vòng tay, môi rời miệng xinh mà di chuyển xuống bên dưới cổ trắng ngần, không ngừng cắn vào da thịt mềm mại thơm lừng của người nọ. da anh trắng, kiểu như trắng sữa, ngọt ngào thơm ngon. gã đã từng nghĩ, nếu làn da ấy để lại dấu tích, liệu khi nào nó mới lặn nhỉ?
cởi áo của anh, kéo quang hùng nằm lên ghế sofa, để anh đưa đôi mắt ầng ậng nước nhìn mình. tại sao, tại sao trên đời lại có người đẹp đến thế? tựa như một thiên sứ rơi vào cuộc đời của gã vậy, ngọt ngào và đầy yêu kiều.
cúi xuống, nuốt chửng lấy thịt mềm nhô lên trên người của anh, đầu vú được bao quanh bởi khoang miệng ấm nóng, cái cảm giác răng của gã cạ vào khiến quang hùng đột ngột cảm thấy sung sướng. anh đưa mắt nhìn xung quanh, cố lãng tránh khi nhìn xuống người đang bú mút lấy đầu ti của mình. một cảm giác quen thuộc, đến mức anh còn có thể đoán chắc rằng đây là nơi anh từng đến, rất nhiều lần. tinh dầu hoa nhài thoang thoảng trong không khí, xâm chiếm lấy khoang mũi của anh.
thấy người kia đang không tập trung vào vấn đề, nanon không hấp tấp, gã từ tốn đưa tay xuống dưới, cởi quần của anh ra. đến khi bàn tay của anh chợt nắm lấy tay gã, gã mới ngưng lại hành động lần mò của mình.
"không phải anh muốn làm tình sao?"
"nhưng mà..."
"hay là anh không muốn làm tình với người yêu của anh? với em?"
quang hùng bất đắc dĩ buông tay ra, phải rồi, gã là người yêu của anh vừa nãy kia mà, cũng chính là anh yêu cầu làm tình. được thôi, phóng lao theo lao, ngày mai xin quản lý cho vắng một hôm là được thôi mà. nhóc nhãi kia cũng đâu có thiếu trợ lý.
"ức...."
ngón tay đi vào bên trong khiến anh đột ngột co người, cảm giác vật lạ xâm nhập vào cơ thể khiến vách tràng chật hẹp lập tức ôm lấy, cảnh báo cho cả cơ thể.
nanon không vội, gã biết anh cần có thời gian làm quen, và đương nhiên điều đó sẽ nhanh thôi khi gã không ngừng luân động, mở rộng lối đi chật hẹp ở bên trong.
quang hùng chưa bao giờ làm tình trước đây, cho dù trải qua một vài mối tình nhưng vẫn chưa đi quá giới hạn, đây là lần đầu anh làm tình, còn là với một gã đàn ông mà bản thân anh cho rằng chỉ mới gặp qua một lần.
anh không tính toán được trước điều gì, mọi thứ điều là gã hướng dẫn, cho đến khi cảm giác có thứ gì đó to lớn hơn được đẩy vào bên trong anh mới bắt đầu hoảng loạn. đôi tay nhanh chóng bắt lấy cánh tay gã, nhưng gã lại chỉ xoay ngược, nắm lấy tay anh, một lần đẩy mạnh vào bên trong.
lực đạo đủ mạnh để đẩy toàn bộ cự vật vào trong hậu huyệt non mềm, quang hùng đưa mắt nhìn nanon, chính cái lần đẩy này đã giúp anh tỉnh được phần nào đó chất cồn trong người. chợt nhận ra, người trước mặt anh không chỉ giống nanon, mà còn chính là gã.
"na...nanon?"
"à, tỉnh rượu rồi sao? thấy sao? thích không anh?"
nói rồi gã lại rút ra rồi đâm vào bên trong, cảm giác đầu khấc mạnh mẽ xỏ xiên vào vách thịt mềm gấp khúc khiến anh không thở nổi. đau đớn, nhưng đâu đó khi gã chạm vào bên trong điểm mẫn cảm, vẫn khiến anh không thể chối từ luồng khoái cảm ngọt ngào đang mạnh mẽ xâm lấn đến não bộ.
gã cầm lấy hai tay của anh, khẽ hôn lên những ngón tay thon dài, bên dưới không ngừng luân động, nhìn anh rên rỉ khiến gã phát cương, càng muốn mạnh mẽ xỏ xiên con người xinh trai trước mặt.
phải rồi, gã đã mơ bao lần được làm việc này với anh, được chạm vào da thịt mềm mại, được xỏ xiên cho đến khi quang hùng bật khóc nức nở dưới thân thể của gã.
cuộc gọi đến, là số máy của lim ở điện thoại của anh. nanon chán ghét chẳng muốn bắt máy, nhưng nghĩ lại khiến gã phát ghen.
gã cầm lên, đưa đến trước mặt anh, xong lại mỉm cười. ấn nghe, đặt nó bên cạnh anh, quang hùng biết rõ gã đang giở cái trò khốn này, thật không công bằng.
"anh hùng, hãy giúp em nhé, em sẽ hậu tạ cho anh thật nhiều"
"ức... ừm... anh... anh biết rồi...a"
"anh sao thế? có chuyện gì sao? em thấy khi nãy trông anh không tỉnh táo lắm"
"anh không... không sao..."
nanon không thể nghe những từ ngữ vô nghĩa đó nữa, gã bắt lấy điện thoại, lập tức để lên tai mình.
"chào lim, em gọi cho anh hùng có chuyện gì thế?"
"a... anh nanon... em gọi cho anh ấy chỉ để xác nhận anh ấy có về chưa thôi ạ. anh đang ở bên cạnh anh ấy sao?"
"ừ. khi nãy hai người hẹn nhau có chuyện gì thế? có vẻ như sau khi uống rượu về, anh hùng không được khoẻ thì phải"
đầu dây bắt đầu bên kia hốt hoảng, đến cả anh cũng bắt đầu nổi nóng với tên này. nhưng lại chẳng thể làm gì, bên dưới di chuyển chậm dần khiến anh trở nên khó chịu, cái cảm giác muốn được lấp đầy làm cho tâm trí anh trở nên mơ hồ.
"anh ấy không khoẻ sao? em xin lỗi, chỉ là em muốn chuyển sang làm việc cho chị sarin nhưng chẳng biết nói sao với anh và quản lý thôi ạ. em muốn nhờ anh ấy giúp em xem nên nói thế nào. không ngờ lại khiến anh ấy..."
"anh hùng không sao đâu em, anh nhất định sẽ 'chăm sóc' anh ấy"
nói rồi gã lại nhìn quang hùng, nhìn gương mặt xinh đẹp đã giàn dụa nước mắt của anh mà mỉm cười.
"đúng không? anh nhỉ?"
;
sáng hôm sau, quang hùng được gã cho nghỉ phép một hôm, quản lý cũng chẳng biết nên nói gì, lim được chuyển sang cho sarin.
gã về nhà khi trời đã tối muộn, vừa bước vào đã nhìn thấy quang hùng ngồi khoanh chân ngoan ngoãn trên ghế sofa, nanon lập tức lao vào mà hôn lấy hôn để.
"em nhớ anh quá. hôm nay anh ở nhà vui chứ?"
"em thử ở nhà ở không xem có vui không?"
"cưng à, anh đi làm thì em xót lắm. hay ở nhà em nuôi nhé?"
quang hùng chẳng thèm nhìn gã lấy một cái, rõ ràng anh đang giận gã mà. làm tới tận cả sáng sớm, đau hông chết đi được. nhưng mà thôi cũng xuôi xuôi đi, có bạn trai đẹp trai thế này, lại còn giàu, xem như cũng là an ủi mà nhỉ?
end.
;
dieu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro