Chapter 1: The Vanishing Glass🐍
EXT. DRIVET DRIVE - BUỔI ĐÊM
Một khu phố trên con phố tên là Privet Drive. Một con cú đậu trên biển báo bay đi để lộ một ông già bí ẩn đang đi bộ trong khu rừng gần đường phố. Cụ ấy dừng lại ở đầu đường và lấy ra một thiết bị kỳ lạ và tắt hết ánh sáng khỏi các cột đèn. Cụ cất thiết bị đi và một con mèo kêu meo meo. Người đàn ông, ALBUS DUMBLEDORE, nhìn xuống con mèo mướp đang ngồi trên một gờ gạch.
"Mình muốn một cái!" Nhóm Đạo Tặc và cặp song sinh Prewett hét lên "không" Lily, Molly và Giáo sư Minnie nói rằng họ không thể tưởng tượng được điều gì sẽ xảy ra nếu họ cầm được thiết bị đó. "Xin lỗi nhé, nó là của cháu" Ron cười lớn nhấc thiết bị ra khỏi túi và vẫy nó. Tất cả những người chơi khăm đều bĩu môi về phía anh ấy.
Người đàn ông, Albus Dumbledore, nhìn xuống con mèo mướp đang ngồi trên một gờ gạch. Cụ mỉm cười đầy hiểu biết.
"MINNIE" James, Sirius, Remus, Athena và Peter hét lên. Giáo sư Min Min chỉ xoa xoa thái dương và thở dài.
Cụ Dumbledore: Lẽ ra ta phải biết rằng bà sẽ ở đây...Giáo sư McGonagall.
Con mèo kêu meo meo, đánh hơi và máy quay quay lại bức tường. Bóng của con mèo được nhìn thấy đang tiến triển thành con người. Có tiếng bước chân và MINERVA MCGONAGALL xuất hiện với chiếc áo choàng màu xanh ngọc lục bảo.
McGonagall: Chào buổi tối, Giáo sư Dumbledore. Những tin đồn có đúng không, Albus?
"Tin đồn? Tin đồn gì?" Lily thắc mắc.
Cụ Dumbledore: Tôi e là vậy, thưa Giáo sư. Cái tốt và cái xấu.
McGonagall: Còn cô bé đó?
Cụ Dumbledore: Hagrid đang mang con bé tới.
McGonagall: Cụ có nghĩ việc tin tưởng giao cho Hagrid một việc quan trọng như thế này là khôn ngoan không?
"Bọn cháu sẽ tin tưởng Hagrid bằng mạng sống của mình" thế hệ tương lai nói "không phải bí mật của cháu" Athena nói thêm, cười khúc khích với Hagrid đỏ mặt.
Albus: À, thưa Giáo sư, ta sẽ tin tưởng Hagrid bằng cả mạng sống của mình.
Có tiếng động cơ vang lên, hai giáo sư nhìn lên thì thấy một chiếc mô tô đang bay từ trên không lao xuống. Nó trượt trên đường và dừng lại. Một người đàn ông to lớn với mái tóc và bộ râu đen dài ngang vai tên là Rubeus Hagrid, tháo kính bảo hộ ra.
"Mình muốn một cái! Moooooneeeeyyyyy" Sirius rên rỉ "không" Remus trả lời ngay lập tức. Sirius khoanh tay và bĩu môi.
Hagrid: Giáo sư Dumbledore, thưa cụ. Giáo sư McGonagall.
Cụ Dumbledore: Không có vấn đề gì chứ, Hagrid?
Hagrid: Không, thưa cụ. Con bé ngủ quên ngay khi tôi bay qua Bristol. Hừ. Cố gắng đừng đánh thức con bé. Thế đấy.
Hagrid đưa một đứa bé trong chăn cho cụ Dumbledore.
Tất cả các bà mẹ bắt đầu nhìn đứa bé trong khi Athena ngồi đó đỏ mặt và xấu hổ.
McGonagall: Albus, cụ có thực sự nghĩ rằng sẽ an toàn không khi để con bé lại với những người này? Tôi đã quan sát chúng cả ngày. Họ là loại Muggles tồi tệ nhất có thể tưởng tượng được. Họ thực sự là-
Cụ Dumbledore: Gia đình duy nhất mà con bé có.
"Đợi đã, ba và mẹ Lily đang ở đâu thế?" James hỏi. Athena chỉ nhìn bố rồi lại nhìn màn hình. Lily, James và những người bạn của họ nhìn nhau bối rối không hiểu tại sao bố mẹ của Athena lại không ở đó.
Họ dừng lại bên ngoài một ngôi nhà ở số 4 Privet Drive.
"Đó là nhà chị gái em! Cụ không thể gửi con bé đến đó, các giáo sư, họ thật kinh khủng, họ sẽ làm tổn thương con bé mất!" Lily thở hổn hển. "Ta chắc chắn họ sẽ chăm sóc con bé, trò Evans" cụ Dumbledore mỉm cười "không có gì phải lo cả."
McGonagall: Cô bé này sẽ nổi tiếng. Sẽ không có một đứa trẻ nào trên thế giới của chúng ta không biết tên cô bé.
"Nổi tiếng?" Một Hufflepuff đặt câu hỏi
Cụ Dumbledore: Chính xác. Tốt hơn hết là cô bé nên lớn lên tránh xa tất cả những điều đó. Cho đến khi cô bé sẵn sàng.
Bác Hagrid ho và sụt sịt, bác ấy đang nức nở một chút. Cụ hắng giọng.
Cụ Dumbledore: Này, kìa, Hagrid. Rốt cuộc thì đây không phải là lời tạm biệt thực sự.
Hagrid gật đầu. Cụ Dumbledore lấy một lá thư và đặt nó cho đứa bé, lúc này đang ở dưới chân cửa. Bé có một vết sẹo hình tia chớp trên trán.
Nhiều thuần chủng há hốc mồm trước vết sẹo.
Cụ Dumbledore: Chúc may mắn...Athena Potter.
Nó im lặng cho đến khi..... "CỤ ĐÃ BỎ CON TÔI/BÀ CON/ CON GÁI/BÉ TRÊN CỬA NHÀ" Mọi bà mẹ đều hét vào mặt cụ Dumbledore. "Ta không chịu trách nhiệm về những hành động trong tương lai của mình" là tất cả những gì cụ Dumbledore nói, "nhưng ta chắc chắn rằng ta đã bỏ bùa lên Athena nhỏ tuổi để giữ cô bé an toàn"
Máy ảnh từ từ phóng to về phía vết sẹo phát sáng rực rỡ và ngay lập tức nó nhấp nháy, chuyển sang bầu trời mây giông. Tiêu đề phim bằng vàng kim loại: ATHENA POTTER VÀ HÒN ĐÁ PHÙ THUỶ phóng to xung quanh máy ảnh và đèn flash sáng lên để làm sáng máy ảnh. Sau đó, các tia sáng bao trùm màn hình, chuyển nó về thời điểm hiện tại.
10 NĂM SAU
Ánh sáng của vết sẹo ngay lập tức tắt đi và máy quay lia để nhìn thấy Athena lúc này đã 10 tuổi, vẫn đang ngủ. Sau đó đèn bật sáng bên ngoài tủ phòng ngủ của cô dưới gầm cầu thang.
"Sao con lại ngủ ở tủ để đồ" James hỏi với giọng bình tĩnh, Athena nuốt nước bọt và nhìn quanh phòng thấy nhiều khuôn mặt tức giận và quẫn trí "C-on... đó là phòng ngủ của con" cô nói và nhìn xuống đùi mình. "Mình nhất định phải giết chị ta vì những gì đã làm" Lily đang bốc khói hét lên. Nhiều người đã bị sốc khi nhìn và nghe thấy điều này. Bạn bè của Lily cố gắng trấn an cô trong khi James cố gắng trấn an bản thân và bố mẹ anh. "Athena tại sao bồ không nói với bọn mình" Hermione buồn bã hỏi "Mình không muốn các bồ lo lắng cho mình, mình không muốn trở thành gánh nặng" Hermione bước tới chỗ Athena và ôm cô ấy, Ron, Neville, Ginny, Fred và George cũng vậy. Fred mỉm cười với cô: "Em không bao giờ và không bao giờ có thể là gánh nặng đâu, tình yêu". Khi mọi người đã bình tĩnh lại, bộ phim tiếp tục.
Petunia: Dậy. Thức dậy. [cô gõ cửa tủ liên tục] Dậy ngay! [Đập cửa tủ và bước vào phòng khách]
Athena thức dậy, bật đèn phòng ngủ và đeo kính có dán băng dính lên cầu, cho thấy nó đã bị hư hỏng một phần. Một cậu bé to lớn, Dudley Dursley, đột nhiên chạy xuống cầu thang phía trên tủ quần áo. Câu ta dừng lại giữa chừng và quay lại, nhảy lên cầu thang.
Dudley: Dậy đi em họ! Chúng ta sẽ đi đến sở thú!
Athena nhìn lên các công trình nối của cầu thang với một lượng nhỏ bụi bay lên. Dudley cười lớn, đi xuống cầu thang và chạy vào bếp. Athena cố gắng ra khỏi tủ nhưng bị Dudley đẩy lại. Petunia đang ở trong bếp, nơi Dudley đã đi vào. Athena bước ra khỏi tủ và xoa xoa gáy.
Snape mỉm cười khi nhìn lũ Potter bị xô đẩy và tự làm mình bị thương. Flemont Potter nhìn thấy điều này và trừng mắt nhìn cậu ta.
Vernon: Chúc mừng sinh nhật con trai.
Petunia và Dudley cùng nhau cười khúc khích. Athena bước vào bếp, mặc bộ quần áo cũ.
"Athena cháu đang mặc gì vậy!?" Euphemia phẫn nộ hỏi "Quần áo cũ của Dudley" Draco nhìn về phía Athena và cảm thấy tội lỗi vì cách anh đối xử với cô. Anh luôn nghĩ cô có được mọi thứ vì là 'người được chọn' nhưng ôi anh đã nhầm to rồi.
Petunia: [với Athena, khó chịu] Sao mày không nấu bữa sáng và đừng có mà đốt cháy bất cứ thứ gì.
Athena: Vâng, dì Petunia.
"Con bé không phải là gia tinh" nhiều người hét lên "Con bắt đầu nấu ăn từ khi nào" James hỏi "Khi con có thể nhìn qua quầy" Athena trả lời. James chỉ gật đầu rồi nhìn về phía bạn mình "Lấy một tờ giấy ra, Sirius, chúng ta sẽ lập danh sách tiêu diệt" Nhiều người nhìn James vừa sợ hãi vừa ấn tượng.
Cô bắt đầu nấu món thịt xông khói.
Petunia: Má muốn mọi thứ thật hoàn hảo cho ngày đặc biệt của Dudley của má.
Vernon: [nói với Athena, người đang dành thời gian đặt thịt xông khói lên đĩa] Nhanh lên! Mang cà phê của ta!
Athena: Vâng, dượng Vernon.
"Đừng có dám nói chuyện với Athena như thế TÊN HẢI MÃ LỚN!" Sirius hét lên "đừng gọi tên đó thế Sirius à, như vậy là xúc phạm hải mã lắm" Marlene cười khúc khích.
Petunia dẫn Dudley đến phòng gia đình, nơi có rất nhiều quà. Dudley nhìn chằm chằm.
Tất cả các thuần chủng đều há hốc mồm trước màn hình. Họ chưa bao giờ thấy nhiều quà như vậy cho ngày sinh nhật của một người!
Petunia: Chúng thật tuyệt vời phải không cục cưng?
Dudley: có bao nhiêu?
Vernon: ba mươi sáu. Ba đã tự mình đếm chúng.
Dudley: ba mươi sáu?! Nhưng năm ngoái.. năm ngoái con có ba mươi bảy!!
Vernon: Ừm, một số trong số chúng lớn hơn năm ngoái một chút.
Dudley: Con không quan tâm chúng lớn thế nào!
Petunia: [Giúp cậu ta bình tĩnh lại] ồ, bây giờ, bây giờ, bây giờ. Đây là điều chúng ta sẽ làm, đó là khi chúng ta đi chơi, chúng ta sẽ mua cho con hai món quà mới! Thế nào, cục cưng?
Nhiều thuần chủng há hốc mồm trước sự bộc phát của Dudley đối với cha mẹ nó. Thậm chí chỉ cần nghĩ đến điều gì sẽ xảy ra nếu họ làm điều đó với mình, họ đã rùng mình. Molly Weasley, người hiện đang bế đứa bé Percy trên đùi cô ấy đã nói rằng "cách nuôi dạy con cái đó thật tồi tệ" Andromeda đồng ý với cô ấy. "Lily chị gái của bồ là một kẻ ngu ngốc" Marlene nói với cô gái tóc đỏ. Lily chỉ ôm đầu nhưng cô không khỏi đồng tình với bạn mình.
Ngoài nhà đã là buổi sáng sớm. Gia đình hạnh phúc đang ra xe.
Petunia: Đây sẽ là một ngày tuyệt vời ở Sở thú. Má đang rất háo hức mong đợi điều đó.
Athena định lên xe đi, nhưng Vermin, ý tôi là Vernon ngăn cô lại, chĩa chìa khóa vào cô.
3/4 số nhóm Đạo Tặc đứng dậy và bắt đầu la hét vào màn hình "ĐÓ LÀ LẠM DỤNG TRẺ EM" "CHÚNG MÀY KHÔNG CẦN THÊM THỨC ĂN NÀO CHO CÁI CON MẸ CHẾT TIỆT" "NẾU MÀY KHÔNG CHO CON GÁI TAO ĂN UỐNG ĐẦY ĐỦ THÌ TAO SẼ GIẾT MÀY VÀ GIA ĐÌNH MÀY" Athena đến chỗ cha cô và ôm ông để ông bình tĩnh lại trong khi Euphemia và Flemont cố gắng xoa dịu hai người còn lại. Athena cảm thấy có vòng tay ôm lấy mình và cô mỉm cười, "Con yêu ba" "Ba cũng yêu con" Bộ đôi cha con đứng đó trong vòng tay nhau vài phút rồi lại ngồi xuống. Bạn bè của Athena nhìn cô và mỉm cười hạnh phúc vì cô đã được gặp bố mẹ mình.
Tại vườn thú London, cả gia đình hướng tới ngôi nhà của loài bò sát. Cuối cùng họ nhìn vào một con trăn lớn.
Dudley: Làm cho nó chuyển động đi
Vernon: [gõ vào kính] Di chuyển!
Dudley: [gõ mạnh vào kính, Vernon nhăn mặt lo lắng] CHUYỂN ĐI!
Athena: Nó đang ngủ!
Dudley: Nó thật nhàm chán.
Dudley và bố mẹ cậu ta đi đến một khu chuồng trại khác. Athena bị bỏ lại với con rắn.
Athena: Xin lỗi về nó. Nó không hiểu cảm giác nằm đó ngày này qua ngày khác, bị người ta áp sát vào khuôn mặt xấu xí của họ là như thế nào. [Con rắn nhìn lên và chớp mắt.] Bạn có...nghe thấy mình không? [Con rắn gật đầu] Chỉ là...Mình chưa bao giờ nói chuyện với rắn trước đây. Bạn...ý mình là...bạn có thường xuyên nói chuyện với mọi người không? [Con rắn lắc đầu] Bạn đến từ Burma phải không? Ở đó có đẹp không, bạn có nhớ gia đình mình không? [Con rắn quay đầu về phía tấm biển ghi, Được nuôi nhốt] Mình hiểu rồi. Đó cũng là mình. Mình cũng chưa bao giờ biết mặt bố mẹ mình.
James và Lily nhìn xuống và nhớ rằng họ không còn trong cuộc đời những cô con gái nhỏ của mình. Bạn bè và gia đình của hai người nhìn họ với ánh mắt buồn bã. "NHÓC LÀ PARSELMOUTH" Bellatrix rít lên. Nhiều thuần chủng nhìn cô gái Potter, một số thể hiện sự tôn trọng lẫn nhau, những người khác đang cố gắng tìm hiểu cách thực hiện.
Con rắn lúc này đã thức giấc đã thu hút sự chú ý của Dudley. Cậu ta tiến tới tấm kính, đánh Athena xuống sàn.
Dudley: Mẹ, bố, lại đây! Bạn sẽ không tin được con rắn này đang làm gì!
Dudley đặt tay lên bức tường kính. Quay lưng lại, Athena trừng mắt nhìn anh. Đột nhiên, tấm kính biến mất khiến Dudley lảo đảo về phía trước, mất thăng bằng.
Dudley: Whoa! Ahh! Ahhh!!
Phần lớn đại sảnh cười, các giáo viên cười sau tay, James và Sirius là những người ồn ào nhất trên sàn, một số Slytherin thậm chí còn cười nhưng có một nhóm ngồi đó với khuôn mặt lạnh lùng. Regulus black và những người bạn của anh ta khịt mũi nhưng trước ánh mắt nghiêm nghị của Walburga Black, tất cả họ đều dừng lại.
Dudley rơi vào chuồng rắn, văng tung tóe trong vũng nước. Athena cười khúc khích trước những gì cô nhìn thấy. Con rắn trườn ra khỏi vật trưng bày và dừng lại ngay trước mặt Athena.
Rắn: cảm ơn
Athena: bất cứ lúc nào
Người đàn ông: [con rắn bò ra lối ra] RẮN!!!
Có rất nhiều tiếng la hét khi con rắn hướng tới tự do. Dudley đứng dậy định đi ra ngoài, nhưng tấm kính giờ lại che kín khu vực bao vây. Thấy mình đang bị mắc kẹt, anh ta hoảng sợ đập kính.
Dudley: Mẹ ơi, mẹ ơi!
Petunia: [để ý thấy cậu ta trong chuồng] AHH!
Dudley: Má ơi, giúp con với! Giúp con!
Petunia: Cục cưng thân mến của má! Làm thế nào con vào được đó?! Làm thế nào con vào được đó? Dudley, ôi, Dudley!
Athena cười toe toét và cười khúc khích khi nhìn thấy cảnh tượng đó, Vernon nhận thấy điều này và trừng mắt nhìn cô. Nụ cười toe toét của Athena biến mất khi biết rằng cô đang gặp rắc rối với Vernon.
"Tốt nhất là tên đó đừng làm tổn thương cháu" Flemont Potter gầm gừ. Euphemia xoa tay lên xuống cánh tay anh để giúp anh bình tĩnh lại. Trong khi James siết chặt nắm tay đến mức các đốt ngón tay trắng bệch, Lily nhắm mắt lại và bắt đầu hít thở sâu, Alice, Marlene và Dorcas đều trừng mắt nhìn Vernon.
—————————————————————————————————————————————
A/N:
Xin chào các tình yêu của tôi! Bạn thấy chương này thế nào? Bạn có thích nó không? Nếu bạn có các kịch bản mà bạn có thể muốn thêm, vui lòng gửi tin nhắn cho tôi! Bạn nghĩ sao về việc khiến Athena và Fred trở thành người yêu của nhau??? Tôi hy vọng tất cả các bạn có một ngày/đêm tuyệt vời, hãy nhớ uống một ít nước và uống thuốc nhé
Tôi Yêu các bạn :)
________Đôi lời của Mary_______
Sáng nay miền Bắc lạnh quá mấy bồ ơi (;'д`)ゞ
Không biết miền Nam với miền Trung thế nào nhỉ?
Ngày an lành
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro