Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác giả: Trịnh Cửu SátĐộ dài: 155 chương + PNTình trạng bản raw: Đã hoànTình trạng bản edit: Đã hoànThể Loại: NP, NP, NP (chuyện quan trọng nhắc ba lần) Đam mỹ, Vạn nhân mê, Vườn trường, Nhất thụ đa công, HE. CP: Lãnh đạm ở tất cả các phương diện thụ x nhóm công trường nam sinh quý tộc (1vN)--TRUYỆN ĐƯỢC EDIT PHI LỢI NHUẬN, CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ.VUI LÒNG KHÔNG RE-UP, CHUYỂN VER.…
Văn án (bản rút gọn): Thẩm Tô Khê vẫn luôn cho rằng bạn trai mình là người không rượu bia, không thuốc lá, chăm chỉ phấn đấu vì KPI, tiến tới xã hội chủ nghĩa. Mãi đến một buổi tối nọ, hai người dịu dàng nhắn lời chúc ngủ ngon với nhau. Sau đó, cô mở cửa bước vào quán bar. Cùng thời điểm, tại phòng bida ở tầng hai quán bar, có người hỏi: ''Khi nào Giang thiếu mới đưa bạn gái đến giới thiệu cho chúng tôi đây?'' Một tay Giang Cẩn Châu cắm túi quần, một tay cầm gậy bida, anh cười lười nhác. Rồi mới nói: ''Cô ấy rất thuần khiết, sẽ không tới mấy chỗ như quán bar đâu.'' Tầm mắt anh di chuyển lên xuống, vừa vặn nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc ở tầng dưới. ''.....?'' Mẹ nó, trùng hợp như vậy? [Giả thục nữ x Giả văn nhã], song xử, song mối tình đầu. # Tôi nghĩ mình ngụy trang đủ giỏi, nào ngờ bạn trai ngụy trang còn đỉnh hơn. [Gỡ mìn] Tuyến tình cảm ngọt ngào, chỉ có chuyện riêng của nhân vật hơi ngược. _________________ Tags: yêu sâu sắc, tình cờ gặp gỡ, ngọt sủng, HE. Vai chính: Thẩm Tô Khê, Giang Cẩn Châu Một câu tóm tắt: Bạn trai còn ngụy trang đỉnh hơn cả tôi. Lập ý: Tìm lại chính mình. Nguồn raw: shubaow Nguồn convert: Khóa luận tốt nghiệp được 9 điểm Nguồn ảnh bìa: besedinaanastasiia6232…
Hôm nay là sinh nhật mười sáu tuổi của cô nhưng liệu còn có ai nhớ đây? Từ khi bố mẹ ly hôn rồi bỏ lại cô, ngoại trừ mỗi tháng gửi cho cô chút tiền sinh hoạt ít ỏi thì cũng chẳng hỏi han gì nữa, trên đời này người quan tâm cô chỉ còn lại chính bản thân cô.Cô đã quen những ngày tháng dù mưa gió cũng không ai đưa đón, cũng đâu có gì ghê gớm, không phải sao? Cô một mình đi về nhà, thật may là sau khi bố mẹ ly hôn có để lại căn nhà cũ cho cô, giúp cô không đến mức không nơi để về, lưu lạc đầu đường."Á!" Đôi giày vải giá rẻ đã bị mài mòn trở nên mỏng manh, lòng bàn chân bất ngờ bị thứ gì đó đâm phải, cơn đau nhói tràn tới, Diệp Tiên Tiên nhấc chân lên, có chút buồn bực định đá văng cục đá đã đâm vào chân mình, thế nhưng lúc chân giơ lên lại lơ đãng trông thấy bộ dạng của cục đá kia, nó không phải là một cục đá mà là một chiếc nhẫn, rất rất nhỏ.Ma xui quỷ khiến thế nào mà cô nhặt nó lên, cầm trong tay ngắm nghía.Tạo hình cổ xưa, trên thân khắc một hình vẽ phức tạp, nhìn qua có vẻ không tầm thường.Dù sao cũng đang ở bên ngoài, Diệp Tiên Tiên không tiện nhìn kỹ, cô lê đôi giày vải đầy nước đi về nhà.-------------…
Câu chuyện của chàng Kim và cậu học sinh mới chuyển trường~"chúng ta chỉ là bạn...""bạn đời!"__Tình trạng: Đã hoàn.📌: KHÔNG RECOMMEND !!! •Fic mang yếu tố hài hước.•Nếu bạn là một người nghiêm túc thì nên cân nhắc trước khi bước vào ạ 🩷•Fic này mình viết khá lâu nên văn phong có lẽ sẽ không giống mấy bộ sau. [Có thắc mắc hãy ib trực tiếp mình chứ đừng mang em nó lên gr hoặc cfs nhé!]…
Tác giả: Phù Bạch Khúc.Số chương: 117 chương. Nguồn raw: Kho Tàng đam mỹ.Thể loại: xuyên nhanh, tình cảm, ngọt sủng, cường cường, chủ thụ, sảng văn, nhẹ nhàng. Một câu tóm tắt nguyên bộ truyện: Từ theo giết thành theo đuổi. 1. Ngọt xỉu 8 ngày tỉnh không nổi, HE là cái chắc, thồn cơm chó là chính vả mặt ngược cặn bã là phụ.2. Tag tác giả: Lãnh khốc vô tình Chủ Thần công x Tùy ý làm bậy Đại Ma Vương thụ.Tag thêm của editor:̵̵H̵̵̵ệ̵̵̵ ̵̵̵n̵̵̵g̵̵̵h̵̵̵i̵̵̵ê̵̵̵m̵̵̵ ̵̵̵t̵̵̵ú̵̵̵c̵̵̵ ̵̵̵c̵̵̵h̵̵̵í̵̵̵n̵̵̵h̵̵̵ ̵̵̵t̵̵̵r̵̵̵ự̵̵̵c̵̵̵ ̵̵̵(̵̵̵h̵̵̵ơ̵̵̵i̵̵̵ ̵̵̵t̵̵̵h̵̵̵i̵̵̵ế̵̵̵u̵̵̵ ̵̵̵n̵̵̵g̵̵̵h̵̵̵ị̵̵̵ ̵̵̵l̵̵̵ự̵̵̵c̵̵̵)̵̵̵ c̵̵̵ư̵̵̵n̵̵̵g̵̵̵ ̵̵̵c̵̵̵h̵̵̵i̵̵̵ề̵̵̵u̵̵̵ ̵̵̵t̵̵̵h̵̵̵ụ̵̵̵ ̵̵̵M̵̵̵ặ̵̵̵t̵̵̵ ̵̵̵T̵̵̵r̵̵̵ờ̵̵̵i̵̵̵ ̵̵̵c̵̵̵ô̵̵̵n̵̵̵g̵̵̵ ̵̵̵x̵̵̵ ̵̵̵T̵r̵ê̵u̵ ̵n̵g̵ư̵ơ̵i̵ ̵̵̵m̵̵̵u̵̵̵ố̵̵̵n̵̵̵ ̵̵̵đ̵̵̵ư̵̵̵ợ̵̵̵c̵̵̵ ̵̵̵c̵̵̵ô̵̵̵n̵̵̵g̵̵̵ ̵̵̵d̵̵̵ỗ̵̵̵ ̵̵̵t̵̵̵h̵̵̵ẩ̵̵̵m̵̵̵ ̵̵̵m̵̵̵ỹ̵̵̵ ̵̵̵c̵̵̵a̵̵̵o̵̵̵ ̵̵̵h̵̵̵ơ̵̵̵n̵̵̵ ̵̵̵đ̵̵̵ầ̵̵̵u̵̵̵ ̵̵̵v̵̵̵ì̵̵̵ ̵̵̵l̵̵̵ư̵̵̵ờ̵̵̵i̵̵̵ ̵̵̵n̵̵̵ê̵̵̵n̵̵̵ ̵̵̵k̵̵̵h̵̵̵ô̵̵̵n̵̵̵g̵̵̵ ̵̵̵o̵̵̵n̵̵̵ ̵̵̵t̵̵̵o̵̵̵p̵̵̵ ̵̵̵Đ̵̵̵ạ̵̵̵i̵̵̵ ̵̵̵m̵̵̵ỹ̵̵̵ ̵̵̵n̵̵̵h̵̵̵â̵̵̵n̵̵̵ ̵̵̵t̵̵̵h̵̵̵ụ̵̵̵.̵̵̵ ̵̵̵------Đọc CẢNH BÁO trước khi nhảy truyện. Xin cảm ơn! Truyện edit chưa có sự đồng ý của tác giả, xin không dùng cho mục đích thương mại, chuyển ver!*bìa minh họa hai nhân vật chính…
7 năm trước cô và hắn đã từng có tình yêu nồng nàn nhưng tới khi người thứ ba xuất hiện hắn lại vứt bỏ cô đi theo tình yêu mới của mình.Hắn vì muốn cứu người phụ nữ kia mà ép cô hiến thận, hại đứa bé chưa thành hình của cô mất.7 năm sau cô trở lại, đơn giản vì trả thù tất cả những ai đã quay lưng với cô...…
Tác giả: Cận NiênEdit: Dương QuỳnhCẤM SAO CHÉP TRUYỆN MÌNH EDIT DƯỚI MỌI HÌNH THỨC KHI CHƯA ĐƯỢC MÌNH ĐỒNG Ý!Truyện đã đăng đến chương 365 trong "Khế ước hào môn_phần 2" trên wattpad nha các bạn!"Tần Mộc Ngữ, trên thế giới này ngoại trừ Cẩn Lan, ai cũng không xứng có con với tôi"Đêm khuya, chỉ bộ quần áo trên người, cô bỏ trốn.Trốn chạy là gì? Là tôi yêu anh, yêu anh vô cùng... nhưng, vì sao lại tàn nhẫn với tôi như vậy?"Anh đừng động đến đứa bé... Nó là con của anh... Xin anh đừng động đến nó" Mộc Ngữ trong bóng đêm van xin, tuyệt vọng gào khóc...Thượng Quan Hạo cười yếu ớt, giữ chặt hai vai cô, đầu gối dùng lực đá vào cái bụng đã hơi nhô lên của cô.Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang vọng bầu trời đêm...Môi hắn chậm rãi tiến gần tai cô thủ thỉ: "Có phải của tôi hay không, cho đến bây giờ cũng không quan trọng, chỉ cần liên quan đến cô, tất cả phải tìm đến cái chết..."***Nhớ 1 năm trước, lúc 18 tuổi, bước vào Tần gia, nhận được sủng ái từ trên trời rơi xuống.Hắn mang theo vầng sáng nhàn nhạt đi tới, dáng người cao ngất, vẻ mặt đạm mạc.Cô rơi vào tay giặc, chỉ vì một cái liếc mắt.4 năm sau, cô như được sống lại, bỏ chạy đến một nơi xa xôi, cố gắng quên đi tình yêu ngày xưa đầy máu và nước mắt... Hắn xuất hiện ở đầu đường Manchester, liếc mắt sắc bén, ánh mắt chậm rãi dừng lại nhìn đứa bé đang được cô ôm ở trong lòng."Mẹ, chú kia đang nhìn mẹ kìa" Cậu bé túm túm ngón tay của mẹ mình.Mộc Ngữ lòng tràn đầy tuyệt vọng, cười yếu ớt, nắm bàn tay nhỏ của con "Đó không…