Chap 5.
Chap 5.
Suzy ngẩng đầu lên thì bắt gặp Dong Woon,cô chun mũi lại rồi đánh lơ.Bụp!
-A!
-Này!Cậu là con gái mà sao đi không để ý trước sau vậy hả?
-Cái gì?!Là ai va vào tôi mà cậu dám nói thế?
-Ai?
-Cậu thik gây sự với tôi lắm hả?
-Có mà cậu muốn gây sự thì có!Va vào tôi còn không xin lỗi!
-Ai va vào tôi chứ!!Tôi là hội trưởng đấy nhé hội phó!Cậu có thể tôn trọng tôi một chút được không?
-Cậu là hội trưởng nhưng cậu bằng tuổi tôi đấy!Đừng có cậy là cấp trên mà muốn đè đầu cưỡi cổ tôi!
-Tôi không phải loại người lấy việc công trả thù riêng đâu nha~~
-Tôi đâu có nói thế,đấy là cậu tự nói đấy nhé~~~
-Cậu!!Không nói nữa!Cãi nhau với cậu có mà tôi thừa hơi.
-Cậu đang thừa hơi đấy
-!...!!
“Xin mời hội trưởng Bae Suzy lên văn phòng làm việc”.Suzy và DongWoon giật mình ngước lên nhìn chiếc loa đang nói trên trần.
-Tha cho cậu lần này!-Suzy cảnh cáo.
DongWoon lè lưỡi với Suzy rồi bỏ đi..Đi được 1 đoạn,cậu quay lại nhìn thì thấy Suzy hậm hực dậm chân uỳnh uỵch xuống sàn.Dong Woon bật cười\Cãi nhau với cậu là thú vui của tôi rồi đấy Bae Suzy/.Cũng lúc đó ở một nơi khác,là một khuôn mặt chẳng có vẻ gì là khoái chí,hí hửng cả.
-Son!Son!Son!Son chết tiệt!Cứ đợi đấy!Tôi sẽ không để cậu bắt nạt như vậy đâu!
Đang hầm hầm bỗng nhiên ánh mắt Suzy sáng lên như vừa nghĩa ra 1 điều gì đó,cô nhếch mép lên thành 1 nụ cười…
-Trời ơi trời ơi sao nhà vệ sinh xa quá vậy!! >.<….Đây rồiiiii!!
DongWoon mặt nhăn như khỉ đột toan mở cửa chạy vào thì
-Son!!!!!-Suzy từ đâu thục mạng chạy đến
-Sao vậy tôi đang bận lắm!Có chuyện gì không?
-À….Tôi….
-Có chuyện gì nói nhanh được không?
-Tôi có chuyện muốn nói với cậu
-Nói nhanh đi tôi đang nghe đây còn gì!!!
-Nhưng mà chuyện này hơi khó nói.
-Vậy để lúc nào dễ rồi nói nhé
-Ấy!Không được.Tôi phải nói luôn.-Suzy giữ tay DongWoon lại.
-Vậy thì nói nhanh điiiii
-Tôi nhờ cậu 1 việc này được không?
-Ư..Ư!...Nói nhanh lênnnn-Anh cứ nhảy tưng tưng lên,mím môi mím lợi cố gắng nói từng chữ một.-Tôi sắp không chịu nổi rồiiiii!
DongWoon ẩy mạnh cánh cửa rồi lao vào trong để kệ Suzy đang đứng đó ôm bụng cười sằng sặc.
-Son chết tiệt đáng đời!Đã quá đêyyyy!Nhìn cái mặt cậu thật đã quá!
Một lúc sau DongWoon bước ra,anh tức tối đi lại chỗ Suzy
-Cậu bị cái gì vậy?Thấy tôi đang bận còn không nói mau!Muốn chọc tức tôi hả?
-Ai biết cậu đang bận đâu….Có việc gấp thì đến nhờ cậu thôi mà…
-Không cãi với cậu.Có chuyện gì nói mau đi!
-Có một số giấy tờ của văn phòng cần cậu thống kê lại.Đi với tôi lên lấy đống giấy tờ đó đi.
DongWoon đi theo Suzy vào văn phòng thì….anh suýt tý nữa ngất…Chồng giấy tờ cao ngất ngưởng đang lù lù trước mắt anh
-Nhiều…nhiều thế này ý hả??
-Ừm,đấy là tôi còn phải làm một nửa rồi đấy.
-Thôi được rồi,tôi sẽ cố gắng làm hết….
-Ngay ngày mai cậu phải hoàn thành.
-Cái…cái gì??Ngày…ngày mai á?
-Gấp quá rồi nên không còn thời gian cho cậu lười biếng đâu.
-Tôi không lười nhưng chẳng phải ngay ngày mai với cái đống giấy tờ thế này…là hơi quá sao…??
-Tôi cũng không còn cách nào khác…
Thở hắt ra 1 cái,anh miễn cưỡng ôm đống giấy tờ đó về…
8am.Cổng trường HanJi đang dần đóng vào.
-Này!Này đợi tôi với!!
Mặc kệ DongWoon đang hớt hải chạy đến,Suzy vẫn tỉnh bơ
-Tôi chỉ đi muộn 1 chút thôi mà~~~Đừng bắt tôi ôm đống giấy tờ này rồi đứng đây 1 tiếng đồng hồ chứ~~
-Son Dong Woon hội phó hội sinh viên 12-15 đi học muộn.-Suzy lạnh tanh viết từng dòng vào cuốn sổ cô đang cầm trên tay.
-Đừng mà Bae Suzy~~Hội trưởng~~Cũng tại tôi phải thức đêm để làm đống giấy tờ này nên tôi mới đi muộn.Tha cho tôi 1 lần được không??
-Nếu tôi tha cho cậu vào trường bây giờ,cậu sẽ bị phạt.
-Thế cũng được.Bị phạt cũng được chỉ cần đứng bắt tôi phải đứng đây 1 tiếng.Tôi sẽ bị lỡ điểm danh môn đầu mất.
-Cậu phải chịu tất cả những hình phạt mà tôi đưa ra.
-Tất cả những hình phạt c…cậu đưa ra á?...Vậy thôi tôi đứng đây được rồi.
-Tùy cậu.Nếu như cậu muốn bỏ tiết kiểm tra thanh nhạc hôm nay.
-Hả??Ừ nhỉ tôi quên mất hôm nay kiểm tra!Aishhh thôi được rồi tôi chấp nhận,cho tôi vào đi.
Suzy nói bác bảo vệ mở cổng cho anh vào rồi bỏ đi.Vừa quay lưng lại,Suzy tủm tỉm cười khoái chí \Son chết tiệt!Cho đáng đời cậu dám gây sự với tôi!/
Hết giờ học ngày hôm đó,DongWoon nhận lệnh ra bể bơi sau trường.
-Cậu dọn bể bơi cho tôi.
-Cái gì??Dọn bể bơi á?Bể bơi to như vậy sao 1 mình tôi dọn được…
-Cậu đang bị phạt đấy Son Dong Woon!
-…Cậu quá đáng quá…thế này bao giờ tôi mới được về nhà T.T
-Cậu là hội phó mà dám đi muộn,cậu đáng bị phạt gấp đôi những sinh viên bình thường khác đấyy!
-Tôi biết rồi tôi biết rồi.Tôi dọn đây.Tôi là hội phó nên mắc lỗi sẽ bị phạt nặng tôi là hội phó mà,vì tôi là hội phó.-DongWoon lẩm bẩm đi lại cầm cái vợt vớt rác lên.
-Chỗ kia kìa.Cậu làm việc cho đàng hoàng tử tế đi-Suzy khoanh tay đứng chỉ chỏ.Chỗ kia nữa.Cậu làm kiểu gì vậy!Cậu là con trai mà cầm cái vợt cũng không chắc nữa hả?
-Cậu có giỏi thì qua đây mà làm!
-Tôi đi muộn chắc!
-….-DongWoon nhăn nhó không dám cãi lại Suzy nữa.
-Thế này thì thà đừng phạt cậu dọn cho xong…Dọn còn bẩn hơn…
-Xê ra xem nào để cho tôi còn làmmm!
DongWoon ẩn Suzy lùi ra,làm cô dẫm phải rêu anh vừa vớt lên.Suzy chao đảo 1 hồi rồi ngiêng người về phía bể bơi.Thấy vậy,anh vội bỏ cái vợt xuống chạy đến đỡ cô.Chỉ thiếu một chút nữa là cô rơi xuống bể bơi rồi.
-Cậu có sao không?-Mặt DongWoon tái mét
Suzy luống cuống đứng thẳng dậy khi cô bắt gặp ánh mắt anh
-Không…Không sao…
-Sao cậu bất cẩn vậy hả?Có nhìn đường cũng không xong.
-Là ai ẩn tôi?Sao lúc nào cậu cũng đổ lỗi cho tôi thế?
-Không phải thế hả?Nếu tôi không nhanh thì cậu đã ngã xuống bể bơi rồi đấy.
-Cảm..cảm ơn.-Suzy ngập ngừng rồi chạy lại xách cặp lên bỏ đi.
gh
Sáng nay chuyến bay từ Jeju về của Yoseob và EunJi hạ cánh xuống sân bay Incheon.Anh đưa cô về rồi về nhà luôn.Tối đó anh hẹn gặp HyunAh
-Sao rồi?
-Chả sao cả,vẫn vậy thôi…Tớ sắp bất lực đến nơi rồi
-Sắp sinh nhật Gina phải không?Hay chúng ta nhân dịp này bắt họ phải nói ra đi.
-Nhưng mà làm thế nào?
Seob vẫy HyunAh lại gần rồi 2 người thì thầm to nhỏ gì đó.
gh
HyunSeung đang nằm kềnh kang trên ghế sofa nhà DooJoon.Seung lật qua lật các trang tạp chí Diamond có hình mấy cô chân dài đứng bên cạnh chiếc ô tô anh mới thiết kế.Nhà DooJoon là cái sạp báo Diamond,số nào ra anh cũng mua về chất đống ở nhà,Diamond phải cảm ơn anh nhiều nhiều đấy
-Nè DooJoon,tớ đang chán quá…
-Sao mà chán?-Doo đi đến đặt 2 cốc café xuống mặt bàn.-HyunAh của cậu đâu?
-Hay mình nghĩ ra trò gì chơi đi!
-Thôi!Mấy trò cậu bày ra toàn là gái gú,không chơi!
-Cậu hiểu tớ đấy.Tớ vừa nghĩ ra trò này chắc vui phải biết.Có liên quan đến cậu đấy
-Tớ á?Nói thử.
-Tớ với cậu cá không?
-Cá gì?
-Cá xem liệu tớ có cưa đổ được Gina không?
-Cái gì cơ!!Cậu bị điên à?Tại sao lại là Gina?Mà cậu quên Gina là chị gái HyunAh đấy à?
-Có sao đâu…Tớ chỉ cưa chứ tớ đâu có yêu.
-Cái gì?!!!Cậu bị mất trí hả cái thằng điên này!!Muốn trêu tức tớ à?
-Thì tại cậu cứ để đó,thấy phí nên muốn thử cho vui thôi mà.
-Cậu im đi.Đừng bao giờ nói về Gina như thế.Cậu về đi,tớ mệt rồi.
HyunSeung bật cười ngồi thẳng dậy.
-Thôi được rồi không nói nữa gì căng??Gọi mọi người đến bàn kế hoạch sinh nhật Gina đi.
gh
-Này chị ăn món này đi.Đây toàn những món chị thích cả đấy-Seob đẩy mấy đĩa thức ăn đầy màu sắc về phía Gina.
-Tất cả chỗ này là do DooJoon và HyunSeung làm cả đấy-Ki nháy mắt với HyunSeung.
-Hả?HyunSeung á?Cậu ấy mà cũng sắn tay vào bếp cơ à?Ù~~~Tớ không biết cậu lại cool như thế đâu nha-Gina hẩy hẩy HyunSeung đang ngồi cười tủm tỉm bên cạnh.Vừa mới bắt đầu ngồi vào bàn,anh chạy đến ẩn DooJoon ra ngồi cạnh Gina.Doo thì hậm hực bị Yoseob kéo sang ngồi phía đối diện.
-Chẳng qua cậu ấy nhảy vào tranh làm thôi!Chứ sức tớ thừa khả năng làm được cả một bữa tiệc.-DooJoon chen cái mồm vào.
-Này cậu ăn thử một miếng đi.Lần đầu tiên tớ làm đồ ăn cho con gái ăn đấy.-HyunSeung thấy Doo như thế,anh vội cầm đũa lên gắp 1 miếng đút cho Gina làm cô hơi ngạc nhiên.Gina vui vẻ ăn còn tấm tắc khen Seung nấu ngon,Doo lại càng tức.\Cậu ta định làm cái gì đây???Sao tự dưng lại như thế?Đã bảo không nói đến Gina rồi cơ mà/
Suốt cả bữa ăn DooJoon phải ngồi chứng kiến tất cả những cảnh thân mật giữa 2 người họ như vậy,anh chẳng ăn no được miếng nào vào bụng,trong lòng anh cứ nóng ran lên.Khi Suzy,HyunAh và mọi người đang dọn bát đũa ra bếp,DooJoon đi lại kéo HyunSeung ra 1 góc
-Cậu định làm gì vậy Seung à-Anh cười.
-Sao cậu lại cười như thế?Không phải định chỉ vì Gina mà đánh tớ đấy chứ?
-Dừng ngay lại đi.Tớ không đùa đâu.
-Này tớ không thích đùa với bạn mình đâu nhé...Không phải Gina có 1 sức hút không ai cưỡng lại được hay sao?
-Vậy còn HyunAh thì sao?
-Cô ấy vẫn là nhất chứ.
-Vậy còn Gina??-DooJoon cau mày.
-Cậu hiểu tớ mà anh bạn -HyunSeung nhếch mép cười,đặt tay lên vai DooJoon rồi ra ngoài phòng khách.Anh kéo ghế ngồi xuống bên cạnh Gina.
-Jang HyunSeung…Tôi không muốn phải động tay động với cậu đâu.
Mặc dù anh đang cứng rắn nhưng thực chất bên trong anh rất lo,bởi vì anh hiểu quá rõ tài sát gái của bạn mình…Anh thực sự lo HyunSeung không hề đùa…Đến nước này thì anh phải làm gì chứ…
Happy birthday to you~~~Happy birthday to you~~~Gina của chúng ta~~~Happy birthday to you~~~
-Hú~!!Chúc mừng sinh nhật Gina.
-Thổi nến đi thổi nến đi.
-Ước nữa đấy nhé chị~.
Phù.10 ngọn nến nhỏ vụt tắt,cùng lúc đó đèn trong phòng khách nhà Gina sáng lên.
Gina cầm vào những ngọn nến định rút ra thì cô rụt tay lại
-A~~
-Cậu có sao không Gina?Để mình thổi cho.
Ngay lập tức HyunSeung quay sang giật lấy tay Gina trước khi DooJoon định làm gì đó.Đến mức này thì anh thật sự không chịu nổi HyunSeung nữa rồi.
Trong khi mọi người đang nói chuyện vui vẻ và ăn bánh,DooJoon đứng dậy lặng lẽ đi ra vườn sau.Gina để ý thấy sắc mặt Doo không tốt nên cô cũng đứng dậy theo sau anh.
-Cậu có chuyện gì không Joon?-Gina ngồi xuống bên cạnh anh,chỗ trống của chiếc ghế băng dài.
-Tớ thik cậu.Mặc kệ cậu có như vậy không,tớ cứ càng ngày càng thik cậu nhiều hơn.Tớ đã cố gắng ngăn nó lại….Chỉ vì sợ tớ và cậu,đến làm bạn cũng không thể nên cho đến bây giờ tớ mới nói ra điều này…
Cô nhẹ nhàng đặt lên má anh một nụ hôn.Anh khẽ giật mình và không nói gì,có rất nhiều điều anh muốn nói với Gina nhưng tại sao giờ phút này tất cả đều biến mất…Liệu đây có phải là câu trả lời mà cô dành cho anh?Cô đứng dậy và bước đến phía sau anh,nhẹ nhàng cúi xuống và ôm chặt lấy anh,Gina thì thầm
-Tớ đã chờ cậu rất lâu rồi…cậu biết không?
Không gian yên tĩnh bỗng nhiên những khóm hoa phía trước 2 người dần lên đèn.Những ánh đèn lấp lánh nhỏ xíu rực rỡ khắp khu vườn tự tay Gina chăm sóc.Toàn là những loài hoa cô và anh thích.Gina bàng hoàng đứng thẳng dậy.Cô nhớ là cô đâu có lắp đặt cái này trong vườn…Cho đến sáng nay cô vẫn không phát hiện ra nó.
-DooJoon là cậu à?
-Không…tớ….-Joon đứng thẳng dậy,anh cũng bành hoàng không kém cô,vậy mà anh còn tưởng là do cô chuẩn bị…
-Chúc mừng 2 người nhé.
-Cái này là do em và HyunAh chuẩn bị đấy.
2 người giật mình quay lại thì thấy tất cả mọi người đang đứng đây.Còn HyunAh và Suzy đang bưng một chiếc bánh gatô khác chiếc lúc nãy.
-Tớ chỉ đùa thôi DooJoon à~~ Không lẽ cậu định đánh tớ thật-HyunSeung đi lại vỗ vỗ vai DooJoon.
-Là do em với HyunAh bày ra trò này để lừa anh đấy!-Seob lè lưỡi thú tội bị Joon dí chạy 1 vòng quay vườn.
Cả buổi tối hôm đó,mọi người cũng nhau ngồi ăn bánh ngoài vườn,giữa những ánh đèn sáng chưng cả 1 vùng trời cùng với những tiếng cười hạnh phúc.
-Jiyeon à~~~Cậu có biết lái xe không dậy mình với-HyoSung nhõng nhẽo.
-Mình á?Lái xe ý hả??Cậu biết không thì dậy mình…
-K…..
-Để anh dậy cho.
HyoSung và Jiyeon giật mình quay lại
-Sunbae biết lái xe hả?-HyoSung nghi ngờ,cái mặt Ki không đáng tin tưởng lắm…
-Ơ hay…Thế có muốn học không?Không thik thì thôi vậy…Anh đi nhé
-Ơ…ây…C..Có học mà~~~Anh dạy em nhéeee
-^^ chiều nay nha.Anh qua đón em.
Ki cười tít mắt với HyoSung rồi chạy đi.
-Này-Ji huých huých Sung.-Anh ấy thik cậu hả?
-Điên!!-Sung ấn trán Jiyeon rồi bỏ đi trước
-Âyyyy thế chả là thik thì là gì?Hả?Hả?
Jiyeon vội chạy đuổi theo ý éo.
Ki nhận được tin nhắn địa chỉ nhà HyoSung.Anh bấm chuông mà mãi không thấy ai trả lời liền đánh liều ẩy cánh cửa gỗ cũ đi vào.
Anh đang đứng trước một ngôi nhà nhỏ xinh và đáng yêu.Nó đúng như là con người HyoSung vậy.Anh để ý thấy xung quanh mình có rất nhiều loài hoa màu sắc dịu dàng.Kikwang đoán HyoSung là một người yêu cây khi thấy một bộ bàn ghế nhỏ ngoài hiên.Anh không muốn tự tiện bước vào nhà của một cô gái nên đã ngồi xuống chiếc ghế mây đó và ngắm nhìn mảnh vườn nhỏ của HyoSung.Không lâu thì tiếng cạch của cánh cửa gỗ vang lên,HyoSung đi vào,suýt ngất khi nhìn thấy anh.
-Anh làm gì ở đây mà không nói cho em biết vậy?Làm em sợ suýt chết!!
-Thì bấm chuông không thấy ai thưa nên anh..vào…Em đi đâu về đấy?
-Em chạy ra cửa hàng tạp hóa ngoài kia một tý.
-Sao em đi ra ngoài mà không khóa cửa vậy hả?Nhỡ có trộm vào nhà thì sao?Em là con gái không sợ hả??
-Em toàn thế mà có thấy ai vào đâu…
-Có anh vào đây này.Lần sau nhớ khóa cửa cẩn thận nhé.Đừng có chủ quan.
-Vâng…Đợi em vào chuẩn bị một chút.
-Cài dây an toàn chưa?..Rồi.Giờ em nắm chắc lấy vô lăng nhé.Khi rẽ em chỉ cần hơi chuyển hướng vô lăng thôi,đừng bẻ lái nhiều quá sẽ nguy hiểm đấy.
HyoSung gật gật,nghịch nghịch cái vô lăng.
-Cái bàn bên phải là chân ga còn bên trái là chân phanh nhớ nhé.Em đạp thử đi.
HyoSung đạp thử thì thấy tiếng động cơ brừmmm,cô giật mình dụt tay lại làm Ki cười sặc sụa.
-Còn cần số.Chỗ này là số 1,còn số này xe sẽ đứng yên.Em gạt về số này đi…Rồi đạp thử chân ga.
HyoSung làm theo thì chiếc xe bắt đầu chuyển động
-Ô!Ô!Nó đi rồi này!!
-Từ từ thôi!Em cứ đi lòng vòng ở đây đã rồi anh sẽ chỉ em đi ra đường cái.
Mất cả buổi chiều,thấy HyoSung đã quen dần với tay lái,Ki lái xe trở cô về.
-Hôm nào em rảnh,chúng ta học tiếp nhé.
-Cảm ơn anh ^^.Anh về cẩn thận.
-Ừmmm
Đợi cho đến khi HyoSung vào nhà và nghe thấy tiếng cô khóa cửa,anh mới cho xe khởi động.
-Em có dám ra đường cái không?
-C…Có…Mà em cũng không chắc…Thôi kệ!Đánh liều 1 lần.Chết anh chịu trách nhiệm nhá?
-Ơ…Thế này đi:Em chết em chịu trách nhiệm,anh chết em chịu trách nhiệm ok?
HyoSung quay sang lườm Ki rồi cứ thế vặn chìa khóa khởi động.
-Này này chắc chắn rồi hẵng đi chứ!-Ki cố ngăn lại mà không kịp nữa rồi.Ai bểu hôm qua anh dậy nó kĩ quá đâm ra hôm nay nó đã dám đánh tay lái ra đường rồi….
-Em thử chuyển làn đường xem nào….Xi nhan đã…Rồi nhìn gương…cả gương chiếu hậu nữa!Từ từ thôi từ từ thôi không chết người bây giờ.
-Anh bình tĩnh nàoo!!!
-Rồi thì bình tĩnh…anh chưa muốn chết đâu đấy!
-Anh chết em cũng chết đấy!
-Kệ em chứ.
-Hả??
-À không không.Nhìn đường kìa!
Bíp bíp.Xoẹt.1 chiếc xe tải to kềnh vừa vụt qua trước mặt cô làm HyoSung đứng tim.Cô sợ quá,nhanh chóng xi nhan để sang làn đường bên kia an toàn.
-Ấy từ từ thôi!
Bíppppppppppppppppppppppp.Kítttttt
Xe ô tô của Kikwang phanh dúi dụi.Chỉ 1 mm nữa thôi xe anh sẽ đâm vào chiếc xe phía trước đang đi ngược lại với tốc độ chóng mặt.
-Ôi mẹ ơi cái gì thế??-Lúc này HyoSung mới ngẩng đầu lên.Cô quay sang thì thấy Ki đang ngồi im,không mở mắt.
-Này!Tiền bối!Này Kikwang!!Anh sao thế??-HyoSung hoảng sợ,cố gắng lay lay Ki mà anh không chịu nhúc nhích.Đã vậy những chiếc xe phía sau cứ liên tục bíp còi.Cô vội cho xe tạt vào bên lề.
-Kikwang!Anh có sao không?Đừng có chết ở đây chứ!!LEE KIKWANGGGGG!!
HyoSung gọi mãi vẫn không thấy Kikwang mở mắt ra nhìn cô,cô bật khóc.Bàn tay run lên từng đợt của cô cố nắm lấy cần số và gạt nó lên.Cô mò mẫm tìm xem chân ga ở đâu.Nếu cô không nhanh,Ki sẽ chết mất.
-Làm ơn đi làm ơn đi Kikwang à!!Anh mà có chuyện gì chắc em chết mất!!Tại sao chiếc xe chết tiệt này không điiii!Aaaaaa làm ơn có ai giúp tôi đưa anh ấy đến bệnh viện đi.
Cô cố gắng đạp trúng chân ga,giờ chiếc xe mới chịu lăn bánh
-Này em đi đâu đấy!!??
-Thì đến bệnh viện chứ còn đi đâu
………………….
-Ơ!Anh!!??
Ki đang ngồi nhìn cô,không biểu cảm
-Ơ!Lee…A…Anh??!!Anh chưa chết à?
-Chết~~!-Ki cốc cái đốp vào trán HyoSung.-Thích ăn đòn không mà rủa anh chết!
-Yaaaaaa LEE KIKWANG!!Anh chán sống rồi hả?Dám lừa em!!!!
HyoSung cứ nhảy vào đánh Ki túi bụi.Cô lau mặt rồi mở cửa xuống xe.Ki chỉ định đùa thôi,thấy HyoSung định đến bệnh viện anh sợ quá phải tỉnh lại.Cơ mà HyoSung giận thật rồi…
-Này Jeon HyoSunggggggg!Đi đâu đấy!!Giận thật rồi hả?
Ki vội vàng mở cửa xe chạy theo.
-Ấy anh đùa thôi mà~~~Là đùa mà!!Đừng giận chứ.
HyoSung mặc kệ,cô cứ đâm đầu đi thẳng.
-Anh khao em ăn trưa?Được không?Đừng giận mà~~~
Nghe thấy “khao ăn” HyoSung đứng khựng lại
-Khao bất cứ cái gì nhé?
-Ừmm!
-Anh nhớ mồm đấy!
-Sợ em quá ==”.Lần sau không baoh trêu em nữa.
End Chap 5.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro