Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 18

Chap 18.

-Cậu gọi cho HyunAh đi.

-Gọi cô ấy cũng không nghe.

-Vậy thì đến gặp.

-Đến cô ấy không tiếp.

-Vậy thì viết thư vậy.

-Viết thư cô ấy sẽ xé nó trước khi biết của ai gửi.

-…..Muốn chết quá…

-Tớ cũng thế.

DooJoon và HyunSeung cùng chống cằm lên thở dài.

-Làm thế nào bây giờ…

-Không biết con bé có giận thật không nhỉ?Mong là như mấy lần trước vẫn giận cậu…

-Đau đầu quá…..

-A!Nghĩ ra rồi.

-Cách gì?!!

-Nhắn tin đi.Như thế kiểu gì cô ấy cũng sẽ đọc được mà không sợ cô ấy không chịu gặp hay không chịu nghe.

-Liệu có được không….?

-Thử đi!Phải thử chứ!Chứ không…hết cách rồi….

 

Ding.HyunAh đang đánh răng thì có tin nhắn.Cô đã mong nó là của anh…

Nhìn vào màn hình điện thoại,tên anh hiện ra,HyunAh nhảy cẫng lên sung sướng.

-Cuối cùng thì anh cũng chịu nhắn tin cho em!

Vội mở tin nhắn đó lên….nó dài như tiểu thuyết….

-Ôi trời….

From Seunggie:

-HyunAh à đừng giận anh nữa mà!Anh xin lỗi anh xin lỗi anh xin lỗi anh xin lỗi anh xin lỗi anh xin lỗi anh xin lỗi anh xin lỗi anh xin lỗi anh xin lỗi anh xin lỗi.Xin lỗi HyunAh hàng tỉ tỉ lần!Chỉ là anh chưa kịp nói nên mẹ chưa biết thôi.Còn EunHee chỉ là em gái anh.Mẹ cứ gán ghép nhưng anh đâu có thik!!Con bé nó vừa từ Canada về nên anh mới đi chơi cùng nó thôi!HYUNAH MỚI LÀ BẠN GÁI ANH CƠ MÀ!!Đừng giận anh nữa!Nhé?!Xin em đấy!Anh sẽ đưa em về gặp mẹ.Nhất định!Sẽ ra mắt mẹ con dâu tương lai Bae HyunAh!Đừng giận anh nữa nhé!Em như thế sợ lắm!Yoseob mà biết em đã suýt khóc,nó sẽ cắt tiết anh mất!!

Nhìn tin nhắn đó mà HyunAh cứ cười sằng sặc.Suốt 2 năm quen anh chưa bao giờ cô thấy HyunSeung trẻ con như thế này.Chắc cô đã đọc tin nhắn đó tương đương với số câu xin lỗi mất…

-Xem xét.

HyunAh cười tủm tỉm vứt điện thoại xuống giường.

9h,Lee Joon đỗ xe lại trước cửa club Diamond.

EunJi chẳng phản ứng gì,chỉ đi theo anh.Khi anh dừng lại ở 1 bàn trong góc dưới tầng 1,cô bước sang bên cạnh để nhìn rõ hơn người đang ngồi đó.2 chân EunJi như chôn cứng.Cô nuốt 1 cục nghẹn ứ xuống dưới 1 cách khó khăn.Trước mắt cô như đang có gì đó làm tối đi mọi thứ.2 cánh tay như không thể cử động nổi.Ánh mắt cô như chỉ đang nhìn chăm chăm vào 1 người....đúng hơn là cánh tay anh trên đôi vai trần của cô gái xinh đẹp ấy.

-EunJi à....-HyunSeung cố gắng lắm mới có thể thốt ra được 2 từ ấy khi anh thấy cô bước ra từ sau lưng Lee Joon,hoảng hốt và giật mình giống như tất cả mọi người.

-Yoseob à...-Mọi người quay ra nhìn anh,anh cũng đang bất ngờ không kém.Anh ngồi bất động.Mọi suy nghĩ quay vòng vòng trong đầu.Tại sao EunJi lại ở đây?Tại sao EunJi lại đi cùng Lee Joon vào giờ này?Tại sao lại 1 mình cùng cậu ta đến club?Và về ánh mắt của EunJi đang nhìn đứa con gái lả lơi ngồi dựa vào anh...

-EunJi à em....

Cô chẳng nói gì,chẳng phản ứng gì,chẳng biểu cảm gì.Một lúc lâu,cô lấy lại bình tĩnh và thản nhiên ngồi xuống ghế,ngay bên cạnh người con gái ấy.

-Cô ấy là bạn gái anh à?-EunJi cười.

Seob vẫn ngồi bât động,vẫn khoác vai cô ta.Seob chẳng biết nói gì...hay đúng hơn là anh không nói được.

-Chào chị.

Cô ta gật đầu với cô rồi quay sang nũng nịu với anh nhưng anh chẳng phản ứng,anh chỉ nhìn chằm chằm EunJi.Cô ta giận dỗi bỏ đi.

Suốt cả buổi tối,Yoseob chỉ ngồi nhìn EunJi,không rời mắt,nhìn cô tu ừng ực từng ly rượu,mặc kệ mọi người ra sức ngăn cô lại.

-Để kệ cô ấy đi.-Cuối cùng thì anh cũng lên tiếng.Tất cả quay sang nhìn anh...cả EunJi.

-Seob à...-Jun bàng hoàng nhìn Yoseob.

Cô lại càng uống tợn.Sắp hết chai rượu luôn rồi...Lee Joon giật ly rượu xuống.

-EunJi

Mọi người lại đổ dồn ánh mắt về phía Joon.EunJi không nhìn lên.

-Làm bạn gái anh đi.

Mọi người giật mình tắc ứ.Giờ thì không khí thực sự căng thẳng.Ki đập vào người Lee Joon.

-Cái thằng này-HyunSeung mở to mắt nhìn chằm chằm Lee Joon.

-EunJi!Em đừng như thế nữa.Làm bạn gái anh đi.

EunJi ngẩng đầu lên nhưng không phải nhìn Joon mà là nhìn Seob.Anh không hề có phản ứng gì với câu nói ấy của Joon,anh đang nhìn cô lạnh tanh.

-Vâng.-Cô khẽ lên tiếng.

Giờ mới thực sự là bùng nổ.Như cảm nhận được,Joon đứng dậy kéo EunJi đi.Mọi người nuốt nước bọt cái ực mà không dám nhìn Seob.Anh chỉ nhẹ nhàng đặt chiếc ly trống không xuống và bước đi.

-Anh về sớm vậy?Định bỏ em ở lại à?-Cô gái hồi nãy chạy đến khoác tay giữ anh lại.

-Bước!-Seob trừng mắt lên với cô tay.Nhưng cô ta chẳng dám ho he gì,chân tay run lập cập,bỏ tay anh ra lùi lại phía sau.

Điện thoại rung lên bần bật trong túi anh.Yoseob lôi ra,không buồn nhìn màn hình,ném chiếc điện thoại vỡ tan tành.Anh lên xe,gạt cần số và phóng đi thật nhanh.

Đã muộn rồi,anh cần phải ngủ.

Anh cứ tiếp tục vẽ nên khuôn mặt của em trên trần nhà.

Và khi anh nhắm mắt lại…

Cuốn tiếu thuyết về chuyện tình đã kết thúc của chúng ta lại mở ra.

Thậm chí ngay cả khi em đã bỏ đi,em vẫn dày vò anh thế này…

Làm thế nào mà anh lại trở nên như vậy?

Cause Ur like caffeine…

Cả đêm anh không ngủ được…

Trái tim vẫn nhói đau và…

Anh ghét em…

Anh đã cố tránh thật xa

Anh đã cố quên em

Nhưng…

Anh không thể…

Mỗi khi thở,anh lại nhớ em.

Mỗi khi nghĩ đến việc chúng ta đang sống dưới cùng một bầu trời,anh lại phát điên.

Mặc dù anh đang đau đớn như thế này nhưng anh vẫn không thể để em đi…

Em có thể cho anh một cơ hội

Để ôm em thật chặt được không?

Ngay cả khi anh ghét em

Khi anh nhớ về quãng thời gian chúng ta bên nhau

Anh lại mỉm cười.

Có thể anh không muốn quên em

Anh muốn giữ em lại…

You are bad to me.

Girl…You like caffeine…

-Caffeine-Yang Yoseob-

-Tối nay đi ăn với anh nhé?Hôm nay là thứ bảy mà.

-Vâng.-Jiyeon tươi cười với JunHyung.

8pm.Khi cô bước vào nhà hàng….không một bóng người chỉ có nhân viên phục vụ

-Sao nhà hàng này vắng khách vậy?

-Anh chả biết.Chắc họ sang hết nhà hàng bên cạnh rồi.-Jun nhún vai.

Đột nhiên anh đứng lại trước một cánh cửa.Anh quay lại nhìn Jiyeon.

-Sao thế?Sao không vào?

Anh bước đến phía sau cô và bịt mắt cô lại.

-Anh làm gì thế???

-Đừng mở mắt ra nhé.

Cạch.Cô có thể nghe thấy tiếng cửa mở.Ngay khi anh vừa bỏ tay ra,căn phòng sáng lên.Rồi 1 tiếng pháo nổ làm Jiyeon giật mình.

Bụp!!

-Chúc mừng sinh nhật!!!!

Trước mắt cô,tất cả mọi người đang ở đây.Ai cũng đội 1 chiếc mũ chóp và cười toe toét.

-Cái gì thế này?!Sao mọi người biết sinh nhật em?

-Happy birthday to you~~~~Happy birthday to you~~~Chúc mừng Jiyeon bé nhỏ của chúng ta~~~Happy birthday to you!!

Jiyeon nhắm mắt lại rồi thổi nến.Yoseob nhảy ra trước mặt cô.

-Tặng em!Sinh nhật vui vẻ nhé em gái!-Anh bê cả một hộp quà to uỳnh đưa cho cô rồi hôn nhẹ vào má cô làm Jiyeon giật mình

-YA!!!!!-JunHyung suýt tý nữa thì đánh Yoseob….anh giơ nắm đấm lên làm mọi người cười sằng sặc.

Lúc này Jiyeon mới nhìn quanh căn phòng.Nó đáng yêu quá!Ruy băng đủ sắc màu trăng lên khắp nơi.Rồi bao nhiêu là bóng bay trên trần,dưới sàn,trên tường.Bao nhiêu thứ lộng lẫy,trằng trịt khắp căn phòng nhỏ.Jiyeon cứ cười toe toét.

-Mọi người chuẩn bị những cái này sao?

-Không!Jun làm hết đấy!

-Anh ấy tự làm một mình luôn!

-Nó chẳng cho ai làm hết!!!

Jun cứ đứng đằng sau mếu máo hơu tay múa chân ra hiệu cho mọi người dừng lại.Jiyeon quay phắt về phía anh thế là anh phải vội bỏ tay xuống,giả vờ cười cười.

-Thật hả?!

-À…ừ…anh…Không có gì đâu!Không có gì to tát đâu!!!Chỉ là vài cái ruy băng thôi mà!!....

-Cảm ơn anh nhé!

Jiyeon nhón chân lên hôn vào má anh làm anh chết cứng.

-Oaaaaaa!!!!!!

-Ù!!!~~~~~~

-Hú!!!JunHyung JunHyung!

-Thik nhé!!~~~~~~

Cả bữa tiệc mọi người đều vui vẻ ăn cơm và trêu đùa nhau.Duy chỉ có 2 người…

Suzy được chương trình Kiss the radio chọn làm khách mời đặc biệt trong vai trò một nhà thiết kế trẻ tài năng,tiểu thư út của tạp chí Diamond.Suzy vội chạy đi tìm DongWoon báo tin

- Sonnnnnn!!!!!!Tôi được làm khách mời đặc biệt của KBS Kiss The radio đấy!

- Thật??!!

- Ừm!!!

- A!Chúc mừng bà chằn của chúng ta.Cậu sắp nổi tiếng rồi!!

- Ya!!

- Tồi sẽ được thơm lây đúng không?Này!Nổi tiếng rồi đừng quên bạn bè nhé!

- Ya!!!!!!!

Suzy nhảy lên ghì cổ DongWoon xuống trêu trọc.

- Này!Con gái thik gì hả Suzy?

- Hả sao tự nhiên hỏi thế?....à....

- Tôi muốn mua một món quà cho cô ấy.

- Sinh nhật?....

- Ừ....đại loại thế.

Suzy nuốt 1 thứ gì đó nghẹn ứ ở cổ họng xuống...

- Ừm...con gái thường thik những thứ long lanh,nhiều màu sắc.Như là vòng tay chẳng hạn.

- Cậu thik thứ đó hả?

- Ừm...Tôi thik nhiều thứ lắm.Đấy chỉ là một trong số thôi.Và thường thì cô nào cũng thế.

- Ok!Cảm ơn nha.Tôi phải đi đây.

- Ơ này...

Suzy gọi với lại nhưng DongWoon đã chạy đi mất rồi.Đút tay vào túi áo,Suzy dạo bước trên con đường về nhà...\Cậu thậm chí lúc ở cùng tôi cũng chỉ nghĩ đến cô ấy....vừa hỏi được cậu đã chạy ngay đến với cô ấy....Tôi chẳng còn là gì trong mắt cậu nữa phải không?.../

DooJoon vừa vào đến phòng ngủ đã chạy ngay đến ôm chặt Bà Yong từ phía sau làm bà giật mình.

-Con sao thế?

-Con xin lỗi.Con sai rồi.Con sẽ không trái lời mẹ nữa.

-Joonie….

-Nhưng mẹ hãy chấp nhận Gina nhé.

-Không được.

Anh buông ra,nhìn bà sững sờ

-Mẹ....

-Con phải đưa nó về ra mắt thì mẹ mới đồng ý được chứ!

DooJoon cười toe toét ôm bà vào lòng.Bà Yong mỉm cười,xoa đầu DooJoon.

- Ở trường em có nhiều bạn thân không?

- Em có 4 người bạn thân nhất cùng tuổi với em.Còn có các anh chị khác nữa.

- À Beast và 2 chị gái của em đúng không?

- À vâng ^^

- Trong đó có một người bạn nào đặc biệt không?

- Tất cả mọi người đều đặc biệt với em.Chưa bao giờ em có những người bạn tuyệt vời như thế.

- Em có muốn gửi 1 tin nhắn nhỏ đến ai trong số họ không?

- À....Vâng...Ừm…Son!Tôi xin lỗi vì đã cáu gắt với cậu khi cậu đến tìm tôi.Cho dù cô ấy là người như thế nào thì tôi vẫn luôn ủng hộ cậu.Tôi tin là cô ấy cũng giống như cậu bởi vì cậu là 1 người tuyệt vời mà.Hãy can đảm lên nhé và nói cho cô ấy biết tình cảm của mình.Chúc cậu may mắn.

Suzy cúi chào nhân viên trong phòng thu rồi mở cửa bước ra ngoài.Ngẩng đầu lên,cô giật mình khi thấy anh đang đứng đó,dựa lưng vào tường.Anh đứng thẳng dậy khi thấy cô.

-Cậu....Sao cậu lại ở đây?

DongWoon chẳng nói gì...lẳng lặng bước đến ôm Suzy vào lòng.

-Son....

-Cậu nói cô ấy sẽ giống tôi phải không?Cậu nói tôi nên cho cô ấy biết phải không?

-DongWoon à....

-Suzy...tôi thik cậu..

DongWoon buông Suzy ra,lấy trong túi 1 chiếc vòng tay tuyệt đẹp.

-Cái này...đẹp quá...

-Cậu thik nó mà.Nên tôi đã mua nó.Chúc mừng.

-Nhưng....vì chuyện gì?

-Vì chương trình radio đầu tiên của cậu....và vì cậu không còn buồn về Lee Joon nữa...

DongWoon đeo chiếc vòng vào tay Suzy.Cô bước đến 1 bước,vòng tay qua eo và ôm anh.DongWoon giật mình cứng đơ người....Mãi sau khi đã hoàn hồn,Woon cười lớn

-Cậu không cần phải cảm kích như vậy đâu.

-Tôi đã từng mong....từng hi vọng...dù chỉ 1 tíc tắc trong tâm trí thôi....cô ấy là tôi.

Lúc này thì thực sự DongWoon quá sững sờ...anh không thể nói được gì cho đến lúc anh nhìn rõ hơn khuôn mặt Suzy.

-Cậu...

-Đi ăn thôi tôi đói quá!!- Suzy cầm tay DongWoon kéo đi.Trên môi cô nở một nụ cười.

 

End chap 18.

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: