Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3.2

*Gottun gattann*

Tôi hiện đang bị rung chuyển bởi một chiếc xe ngựa.

Đi dọc theo đường cao tốc đầy rẫy những nguy hiểm, chúng tôi bắt gặp một người bán hàng rong dường như không phải là kẻ xấu, chúng tôi quyết định nhận lời đệ nghị của anh ta để chúng tôi có thể đi xe đến thị trấn gần nhất.

Chúng tôi chuẩn bị cho mình trong trường hợp anh ta có động cơ thầm kín. Nhưng khi thấy anh ta chỉ là một oji-san mệt mỏi, mối quan tâm của chúng tôi tan biến, nhưng nếu có gì đó xảy ra thì tôi sẽ để Ente-sensei xử lý nó.

[ Du lịch một mình khi cháu dường như bằng tuổi cháu gái tôi chắc chắn cháu đã cảm thấy khó khăn.]

Ông già nói với chúng tôi trong khi giữ dây cương của con ngựa.

Nhân tiện, tôi đang ngồi ngay bên cạnh ông già, và Ente đang mệt mỏi phía sau tôi.

Ngoài ra còn có bốn người khác hộ tống hai người già, chúng tôi không đặc biệt nói bất cứ điều gì mặc dù thực tế là họ đang liếc nhìn chúng tôi. Có vẻ như họ có ý định làm theo mong muốn của chủ nhân.

[ Đúng vậy, có nhiều điều chúng ta không biết về khu vực này, vì chúng ta không đến từ đất nước này ]

Tạm thời dựng lên một câu chuyện kể rằng chúng tôi là những du khách không biết gì, đến từ một đất nước xa xôi. Cách này không ai hỏi sẽ hỏi chúng tôi không biết điều gì đó.

Chúng tôi cũng đã nghĩ đến việc thử cô gái, Amnesia từ một nơi nào đó trong chiến lược. Nhưng sẽ không thể vì Ente ở đây, rốt cuộc không thể có hai người đi du lịch cùng nhau mà thực sự mất đi ký ức.

[ Điều đó có vẻ khá khó khăn, các chị em chắc chắn sẽ cố gắng hết sức để đi xa đến thế này.]

Chà, vì một số lý do, ông già có thể nhầm chúng tôi là chị em.

Cuộc trốn chạy của hai chị em sinh đẹp từ một đất nước xa xôi. Tôi khá chắc chắn trí tưởng tượng của ông già này đang phát điên.

Vì tôi là con một nên tôi luôn muốn có một đứa em. Nếu một cô gái dễ thương như vậy có thể trở thành em gái của tôi, thì tôi sẽ rất ngoan nghênh điều đó.

[ Jou-chan, hãy nhớ kiên định và đáng tin cậy như chị gái của cháu.]

Te, em là em gái! Chà, nếu so sánh theo chiều cao tôi thực sự thấp hơn mặc dù tôi trông trẻ hơn nhiều, nhưng tôi vẫn là một người trưởng thành.

[ Nhân tiện ngôi làng hướng đến là nơi nào?]

Có lẽ đó là một tên làng xuất hiện từ trò chơi, [Arms Otome]

[ Hnn đó là làng biên giới, một ngôi làng nhỏ ở rìa đất nước cháu có thể chưa từng nghe về nó phải không?]

Làng biên giới? Nó khá giống tên của Ente cũng không có gì liên quan đến Ente ở đó. Có rất nhiều ngôi làng trong [Arms Otome], tôi chưa từng nghe về bất kỳ ngôi làng nào có tên là Border Village. Dù sao đi nữa vì thới giới này giống như trò chơi giờ là thực tế không thể tồn tại một số thì trấn và làng mạc hạn chế.

Nói cách khác, đất nước, thị trấn và làng mạc xuất hiện trong [Arms Otome] cùng với quỷ, vật phẩm và những thứ khác cũng có thể chỉ là một phần nhỏ của thế giới này. Chỉ là trò chơi không phải là toàn bộ thới giới nhưng trong giống như trò chơi hơn có lẽ chỉ là một phần nhỏ của thế giới rộng lớn này mà chúng ta đang chứng kiến. Có vẻ như tôi không nên dựa vào kiến thức của mình về trò chơi tôi có thể gặp phải một tình huống khó khăn, vì vậy tôi nên thận trọng hơn.

Nói chung, có những cuốn tiểu thuyết cho thấy các sự kiện của trò chơi này xảy ra như một sự kiện sáo rỗng. Đôi khi điều đó làm cho các nhân vật khá tự phụ, và tự phụ là không tốt. Một số kiến thức bằng cách nào đó trở nên khá hữu ích nhưng chỉ dựa vào điều đó có thể sẽ trở nên khá lãng phí phải không? Trên đường đi vì tôi không có thể làm gì, tôi đã hỏi ông lão về nhiều thứ khác nhau để có được một số thông tin hữu ích.

Điều liên quan nhất vào lúc này là 'Xác nhận danh tính'. Ngay cả khi tôi nói rằng tôi đến từ một quốc gia khác trong thời gian này, tôi nhận thấy rằng tôi chắc chắn sẽ bị buộc tội nhập cảnh bất hợp pháp hoặc một cái gì đó. Tuy nhiên ngay bay giờ dường như là thời điểm tốt để áp dụng vì có một cuộc chiến đang diễn ra, việt nhập cư dường như khá lỏng lẻo và việc vào nước này dường như không phải một vấn đề. Tôi tự hỏi nếu nó giống như thoả thuận ở nơi châu Âu đưa người tị nạn? Dường như không có kiểm tra khi vào thị trấn. Điều này khá thuận tiện vì chúng tôi không có bất cứ điều gì có thể nhận ra chính mình. Tuy nhiên vẫn có những nơi bạn không thể vào mà không có giấy tờ tùy thân, khi tôi hỏi nếu có một cái gì đó giống như thư viện để thu thập thông tin, nó tồn tại những nó chắc chắn yêu cầu nhận dạng để nhập.

_________________________________________

Mình bận quá không có thời gian để viết xin lỗi mọi người.

Nên mình chỉ viết được nữa chương 3 thôi xin mọi người thông cảm.

Còn nữa chương 3 chừng nào rảnh mình mới viết.

Nếu mọi người đọc sai chỗ nào nhờ mọi người chỉ AD để xửa lỗi.

Cảm ơn mọi người đã đọc 🙇

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro