
CHƯƠNG 9: NOEL RẮC RỐI (2)
-Con cầu trời khấn phật, cầu thiên khấn địa, cúi bái thần linh 4 phương 8 hướng rằng chuyến đi này sẽ đc bình an. Nếu đc con thề sẽ nghỉ cua gái 1 tháng- Long chắp tay nhắm mắt vái loạn xạ.
-Cái đồ dở hơi này. Khấn thế cũng đòi. Sét đánh vào miệng mi đi- Thoại Anh đi lên đấm vào vai Long.
-Hứ! Đồ chằn lửa. Bà ko biết cua gái là 1 nghệ thuật và ng cua gái là 1 nghệ nhân à?- Long cự lại. Thôi xong, chiến tranh lại muốn bùng nổ rồi đây.
-Thôi thôi nào. Mấy đứa này- Thảo đi lên can ngăn.
-Phương cũng mong thế.
Tất cả lục tục kéo vali vào khách sạn tá túc. Có ai lạ đời như đám này ko? Biệt thự riêng có mà ko thèm ở, dọn hết ra khách sạn thế này. Hóa ra lý do là như sau. Nếu mà vào biệt thự rồi anh em họ hàng biết đc kéo đến hỏi thăm thì phiền lắm. Chưa kể đám paparazzi cũng moi thông tin nữa. Tốt nhất là làm dân thường thôi.
Khách sạn do Vũ chọn khá là sang trọng và có tên là "Cherry Blossom". Cả đám cùng nhau đánh 1 giấc quên Tổ quốc để lấy sức đại náo Nhật Bản chứ.
Khi tất cả đang dùng bữa ở khách sạn thì Long bước xuống với bộ mặt vô cùng nghiêm trọng. Cơ hồ như có việc tày đình gì đó mới xảy ra vậy.
-Ê Long. Ông sao thế?- Lâm ngạc nhiên hỏi khi thấy bộ mặt ko thể tệ hơn của thằng bạn chí cốt. Nhưng đáp lại chỉ là cái thở dài hàng cây số của Long.
-Anh Long sao thế? Nói ra xem nào- Phong chống cằm nhìn Long nói
Long thở dài thểu não và bắt đầu kể lại. Mẹ Long vừa gọi điện than thở. Nguyên nhân sự việc như sau. Phu nhân tổng thống Nhật Bản có đặt 1 bộ trang sức gồm khuyên tai, vòng cổ, vòng tay và nhẫn tại công ty Rubi Star của gia đình Long. Do ko cẩn thận nên mẹ Long đã đưa nhầm bộ trang sức nhân tạo chỉ dùng để trưng bày cho khách hàng xem mẫu mã, kiểu dáng. Bộ giả này ko khác gì bộ thật ngoại trừ chất liệu. Ng bình thường chắc chắn sẽ ko nhìn ra. Nhưng đây là tiệc sinh nhật của phu nhân có mời rất nhiều khách làng chơi. Chắc chắn họ sẽ nhận ra là đồ giả. Nguy cơ uy danh của công ty bị sụp đổ là rất cao.
-OK. Vậy chúng ta sẽ tráo hàng- Nhi búng tay vẻ thích thú nói. Bảo mẹ Long gửi hàng thật sang đây rồi tập đoàn rắc rối sẽ tráo hàng.
-Nhưng đây là bữa tiệc tầm cỡ quốc tế. Phải khai rõ danh tính hoặc phải có thiếp mời mới đc vào đó- Phương nhắc nhở sự nóng vội của Nhi.
-Mọi ng ơi. Tối nay đi dự tiệc cùng Thoại ko?- Thoại Anh nhảy chân sáo bước vào. Trên tay cầm 1 tấm thiếp mời dự party. Chả là tối nay ông nội Thoại Anh đc mời đi dự 1 bữa tiệc. 1 phần vì hơi mệt, 1 phần muốn giới thiệu cho giới cầm quyền cô cháu gái cưng của mình nên đã nhường cho Thoại Anh đi. Vũ, Kỳ và Phong nhìn nhau ngán ngẩm, đây ko biết là nên cười hay khóc, vui hay buồn nữa đây.
-Tiệc gì mà đông tắc thở luôn- Nhi nhăn mặt lè lưỡi nói.
Qủa thực, đây là 1 nơi rất rất xa hoa. Ánh đèn trùm màu vàng nhạt sang trọng tỏa sáng khắp khán phòng. Ở 1 góc là hẳn 1 đoàn nhạc công đang chơi nhạc, tiếng du dương dìu bước khách qúy.
Khách mời cũng rất nhiều độ tuổi nhưng cùng chung 1 tầng lớp thượng lưu qúy tộc. Khi thì là đôi vợ chồng trung niên khoác tay nhau đi, thấp thoáng bóng dáng mấy cô phục vụ. Khi thì từng tốp các qúy ông tay cầm ly rượu nói chuyện.
Khi lại có 1 nhóm các cô ấm, cậu chiêu quần là áo lượt, váy, đầm, vest xúng xính.
Mùi hương anh đào lan tỏa khắp khán phòng.
Tập đoàn rắc rối phấn kích nhìn vào. Đông ng như thế này nhiều trò vui đây.
Nhưng, vừa đến cửa thì cả đám bị ngăn lại bởi 2 anh bảo vệ:
-"Xin lỗi. Các thiếu gia và tiểu thư đây phải có thiếp mời hoặc ghi rõ tên tuổi"
-"Bạch Gia Vũ, Bạch Gia Kỳ, Bạch Nguyệt Nhi, còn đây là thiếu Đại phu nhân Bạch gia"- Kỳ lần lượt chỉ vào Vũ, mình, Nhi và Thảo nói. Ngắn gọn, nhưng khiến ng khác phải sợ sệt.
Tất nhiên, ngay cả khi chỉ là bảo vệ của giới thượng lưu cũng phải nhớ và lưu tâm những dòng họ, c.ty nổi tiếng toàn cầu. Và bộ 3 Bạch gia, như 1 lẽ đương nhiên phải biết.
Nhanh chóng, 4 ng đc vào dự tiệc. Đến phiên Thoại Anh thì đã có thiếp.
-"Hàn Vũ Phong"- Phong tay đút túi quần lạnh lùng nói. Cậu ghét cái kiểu khai tên như tội phạm thế này.
-"Lệnh ái của Hoàng Thiên Sơn, Hoàng Kiều Phương. Cần nói rõ gia thế ko?"- Phương nở nụ cười nhẹ nhàng như ánh ban mai dịu mát.
-"Vladimir Mars"- Lâm tiếp tục đc qua (họ Vladimir là họ thật của Lâm ở Nga)
-"Đại thiếu gia của Rubi Star. Trương Nhật Long".
Đám bảo vệ toát mồ hôi lạnh. Liên tiếp 9 ng tai to mặt lớn, lời nói tựa ngàn vàng, khí chất quyền qúy hơn ng. May mà ko đắc tội với họ.
-Úi. Sao chị Thảo đỏ bừng mặt thế?- Lâm ngây ngốc tò mò hỏi.
-Haha, còn sao nữa. Anh 3 hiểu em. Haha..- Nhi ôm bụng cười khanh khách ra dấu "like" với Kỳ. Thử hỏi sao Thảo ko đỏ mặt cho đc khi đc giới thiệu là thiếu Đại phu nhân Bạch gia, nghĩa là hôn thê tương lai của Đại thiếu gia Bạch Gia Vũ cơ chứ.
Bạch gia- 1 dòng họ đại qúy tộc. Bạch Gia Trung- cha của bộ ba họ Bạch là 1 ng cực kỳ tài giỏi trên thương trường đáng để mọi ng cúi đầu khâm phục. Là 1 ông vua bất động sản của toàn châu Âu có chi nhánh toàn cầu. Bạch phu nhân cũng nổi tiếng ko kém cạnh chồng mình khi thân là phụ nữ mà đc mệnh danh là "Queen mafia", 1 nữ hoàng điệp viên, chủ nhân chủ những tay sát thủ, điệp viên nổi tiếng toàn cầu. Ko chỉ vậy, ông bà ngoại của Nhi là chủ tịch tập đoàn dầu khí xuyên lục địa Á-Âu, mà ông bà chỉ có mỗi Bạch phu nhân nên tất nhiên, tập đoàn này tương lai sẽ là của bộ ba họ Bạch. Còn ông bà nội Nhi đều là những nhân vật có tiếng nói và có sức ảnh hưởng rất lớn đến chính trị châu Âu và còn có mối quan hệ mật thiết với Hoàng Gia Anh.
Hổ phụ sinh hổ tử, Vũ cũng đã tự đứng ra mở công ty riêng về điện tử có mạng lưới toàn Đông Nam Á khi mới 19t (năm nay 20t) và còn quản lý thêm công ty con của Bạch lão gia tại Việt Nam. Còn Kỳ sớm nối nghiệp mẹ và đc mệnh danh là "Prince mafia", trong tay nắm giữ Hắc Long bang lớn mạnh.
Hàn Vũ Phong- đại thiếu gia của Hàn gia. Trong tay nắm giữ 1 thế lực hùng hậu của giới Hắc đạo khiến nhiều kẻ phải kiêng dè. Chủ của các quầy bar, vũ trường, sòng bài casino lớn trên khắp thế giới. Ngoài ra, Hàn gia còn cai quản 1 chuỗi các bệnh viện lớn trên thế giới, nắm giữ các trung tâm kinh tế, thương mại lớn. 1 c.ty đa ngành lớn mạnh khắp 5 châu.
Hoàng Kiều Phương, lệnh ái của Hoàng Thiên Sơn. Là thiên kim tiểu thư lá ngọc cành vàng của ông hoàng trong giới đồ nội thất và Hoàng phu nhân là chủ quản lý các khu nghỉ dưỡng, khách sạn toàn châu Á.
Rubi Star, 1 công ty của Trương gia do Trương lão gia quản lý là 1 công ty đá qúy nổi tiếng toàn thế giới với mẫu mã đa dạng, ưa nhìn, hợp thời trang. Còn Trương phu nhân lại là 1 thiết kế gia nổi tiếng, cánh tay phải đắc lực cho chồng mình.
Bấy nhiêu đây cũng đã đủ cho ng ngoài khiếp sợ khi nhắc đến Bạch gia, Hàn gia và 4 dòng họ khác nổi tiếng ko kém cạnh. Vậy nên, ai đụng vào tập đoàn rắc rối sẽ có kết qủa ko tốt đâu.
Ngay khi tập đoàn rắc rối vừa bước vào thì ngay lập tức thu hút sự chú ý của đại đa số khách mời.
1 vài cô ấm, cậu chiêu mắt sáng rỡ rồi bật lên 1 tiếng "wow" nho nhỏ.
-"Bộ ba Bạch gia kìa, tuổi đời còn nhỏ nhưng tài chí hơn ng đấy"
-"Ôi! CEO của c.ty điện tử nổi tiếng nhất Đông Nam Á kìa"
-"Prince mafia"
-"Bộ 3 công chúa nổi tiếng thế giới đó"
-"Đại thiếu gia Hàn gia, thiếu gia Huyết Long bang kìa"
-"Ngài Vladimir cũng đến dự sao?"
-"Còn có cả thiếu gia của Rubi Star nữa kìa"
-"Nghe nói họ là tập đoàn rắc rối. Mới đây quậy tung đất Hồng Kông luôn. Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy họ ngoài đời thật đấy".
Tiếng xì xào, bàn tán vang lên mọi nơi xoay quanh tập đoàn rắc rối của chúng ta. Họ vẫn hiên ngang, kiêu hãnh, cao ngạo mà bước. Ai nấy đều đậm khí chất vương giả qúy tộc.
-Hừ! Cái đám này nhìn gì nhìn lắm thế? Móc mắt ra bây giờ- Thoại Anh lầm bầm rủa thầm trong miệng khi đám cô ấm, cậu chiêu kia cứ dương ánh mắt trái tim nhìn cả nhóm.
-Thôi thôi. Kệ đi. Cũng quen rồi mà. Làm việc chính thôi- Lâm vuốt vuốt lưng Thoại Anh cho cô nàng hạ hỏa. Gì chứ Thoại Anh mà khùng lên là chỉ sau Nhi thôi đấy.
-Phu nhân xuất hiện rồi- Phương khẽ uống 1 ngụm rượu vang đúng chất tiểu thư quyền qúy.
-Game start!- Phong và Nhi đồng thanh, giọng nói lộ rõ vẻ hứng thú và sặc mùi nguy hiểm. Cả 2 cùng nhìn nhau và nở 1 nụ cười nửa miệng. Ánh mắt tinh ranh giống như loài báo bắt đầu đi săn mồi (2 ông bà đểu ngang nhau)
-OK. Giờ Phong sẽ thả thuốc mê vào ly rượu và chuyển đến cho Nhi để Nhi mời phu nhân. Thoại Anh và Phương sẽ hỗ trợ Nhi giữ chân phu nhân để thuốc mê ngấm vào ng bà. Khi nào phu nhân đc dìu đi thì Thảo, cô hãy báo cho tôi để tôi mã hóa camera. Kỳ và Lâm sẽ yểm trợ Long để Long tráo hàng. Đc chứ?- Vũ phân công cho từng ng 1.
Sau khi nhận đc lệnh. Mỗi ng tỏa ra mỗi hướng để hành động.
Đầu tiên là Phong. Cậu vô tình va phải cô phục vụ là cô nàng chao đảo. Hành động tiếp theo để hút hồn là 1 tay vòng qua eo đỡ cô phục vụ
-Sorry- Phong nói và khẽ nở nụ cười làm cô nàng đơ đến vài phút. Chớp lấy thời cơ, Phong thả 1 viên thuốc mê bé bằng hạt đỗ dạng sủi và ra hiệu cho cô nàng mang tới chỗ phu nhân.
-Hừ! Có cần ôm eo thế ko chứ?- Nhi lẩm bẩm rủa Phong. Cái đồ mất thời gian.
Xong việc của mình, Phong ra dấu 'ok' với Nhi. Cô bé khẽ gật đầu và cầm ly rượu bước tới chỗ phu nhân.
-"Chẳng hay cháu có thể mời phu nhân 1 ly ko ạ?"- Nhi nghiêng đầu nở nụ cười mỉm đúng chất qúy tộc.
-''Ôh. Tất nhiên rồi. Hân hạnh cho ta khi đc lệnh ái của Bạch lão gia mời rượu"- phu nhân cũng mỉm cười phúc hậu. Bà là 1 qúy tộc thực chất, toát lên vẻ cao sang nhưng ko gây cảm giác khó gần cho ng khác.
-"Chúng cháu có chút qùa nhỏ. Mong phu nhân ko chê mà nhận lấy"- Thoại Anh trao tay cho phu nhân 1 chiếc hộp hình chữ nhật bọc vải nhung đỏ thắm nho nhỏ.
-"Chúc phu nhân thượng thọ"- Phương cầm 1 tà váy lên xòe ra và nhún chân chào.
-"Tất nhiên tất nhiên. Ta đc 3 cô công chúa xinh đẹp, tài năng nổi tiếng toàn cầu chúc mà".
Phu nhân khẽ xoa xoa 2 thái dương vẻ hơi choáng. 1 cô hầu theo sau thấy bà ko đc khỏe nên đã dìu bà về phòng nghỉ.
Xoay ng, Nhi nở 1 nụ cười chiến thắng và ra dấu 'ok' với Thảo. Ngay lập tức, Thảo báo cho Vũ.
Khoảng 10p sau, nhóm của Kỳ, Lâm và Long nhận đc tín hiệu 'ok' và số phòng của phu nhân đang nằm nghỉ từ Vũ.
-Long vào tráo hàng đi. Anh và Lâm sẽ canh bên ngoài- Kỳ nói rồi đóng của phòng phu nhân lại và cùng Lâm đứng canh ở ngoài.
15p sau, tất cả tập hợp đầy đủ ở chỗ của Nhi.
-Kế hoạch toàn thắng- Long nở nụ cười tươi nhất có thể để lộ ra má lúm đồng tiền- cảm ơn mọi ng nhiều.
Đúng vậy, tập đoàn rắc rối đã cứu Rubi Star 1 màn thua trông thấy, đưa c.ty thoát khỏi phá sản.
9 con ng khoan thai đi ra. Nơi này họ ko quen cho lắm. Trước khi 9 ng kia ra khỏi cửa, khách quan còn nghe thấy 1 câu cuối cùng
-"Có gì đâu. Vì chúng ta là tập đoàn rắc rối mà"
----
Sáng hôm sau, cả nhóm cùng đi picnic ở 1 rừng hoa anh đào nở trái mùa. Những tia nắng vàng hiếm hoi của mùa đông xen qua những bông hoa anh đào hồng phớt. Dưới tán cây, những cô cậu 17 đến 20t cười nói vui vẻ. Ko âu lo về cuộc sống hiện tại mà đã quay ngược thời gian. Tự biến mình thành những đứa trẻ hồn nhiên vui đùa.
Sau 3 ngày chơi chán chê ở Nhật Bản. Tất cả lại kéo vali đi tới London- vương quốc sương mù.
Chiếc trực thăng từ từ hạ cánh xuống khoảng sân sau rộng lớn dinh thự của Hoàng Gia Anh. Ngay lập tức, tất cả ng hầu, quản gia và bảo vệ của dinh thự đi ra. Ng hầu xếp thành 1 hàng, bảo vệ cũng xếp 1 hàng dài. Duy chỉ có 1 lão ông và 1 lão bà khoảng lục tuần đứng ngang nhau.
Khi chiếc trực thăng còn cách mặt đất khoảng 6m, Nhi nôn nóng qúa nên nhảy ra và đáp đất đầu tiên.
-NHI- Vũ và Kỳ đồng thang hét lên rồi 1 thân ảnh trắng, 1 thân ảnh xám như 1 cơn gió nhảy vút xuống theo Nhi.
-Bạch Nguyệt Nhi. Ai cho em dám nhảy xuống hả? Quay ra đây anh xem nào? Sước sát gì ko? Em có biết là nguy hiểm ko hả???- Vũ xổ ra 1 tràng thuyết giáo ra cho Nhi nghe. Mà nào cô bé có vào tai đc, nghe vào tai nọ thì nó thông ra tai kia mất rồi còn đâu.
-Nhi, càng ngày level của em ngày càng tăng nhỉ? Đã đc 6m rồi cơ đấy?- Kỳ bước lại gần rồi chợt tròn mắt- her, Phong, sao mi ở đây?
-Grừừừ, ai mà biết đc. Hỏi con sư tử này này. Nhảy thì nhảy 1 mình đi, muốn chết mời đi 1 mình. Lôi ng ta theo làm gì? Hảảảả???- Phong đứng dậy phủi phủi quần áo, lấy lại phong độ rồi cứ nhè thẳng vào tai Nhi mà thét.
Híc, sao hôm nay ai cũng thích hét vào tai cô bé thế này. Thật đúng là cái chân nó hại cái tai mà (=.=")
-Hứ! Bổn cô nương mà phải lôi mi theo á? Nằm mơ à? Nhảy theo ng ta lại còn nói. Xí!!!- Nhi cũng ko vừa đốp lại Phong.
2 ng đang định sắn ống tay áo nhảy vào solo thì những ng còn lại trên trực thăng đi tới.
2 hàng ng hầu và bảo vệ cùng 2 ông bà quản gia nhất loại cúi gập ng 90 độ cung kính chào:
-"Kính chào tiểu công chúa, nhị vị hoàng tử, các thiếu gia và tiểu thư"
-"Con lớn rồi sao mọi ng cứ gọi con là tiểu công chúa thế? Gọi con là Maria đc rồi mà"- Nhi chu mỏ, phồng má phụng phịu rồi chạy nhót vào bên trong dinh thự gọi lớn- "Ba...mẹ...anh Jonh... Ngoại"
-"Rồi rồi đây. Cái con bé này. Ng chưa thấy đâu đã nghe thấy giọng rồi"- 1 ng phụ nữ khoảng 50t đi ra và mắng yêu Nhi.
-"Chúng con chào bà"- trừ Nhi ra, tất cả đều cúi đầu chào.
-"Nhi này. Bà làm ơn giữ ý tứ hộ tôi cái đi"- Phương nhắc nhẹ Nhi. Ng đang đứng trước mặt cả nhóm đây là ng đứng đầu Hoàng Gia Anh đấy.
-"Kiều Phương đó hả con. Đó, ng ta nói gần đèn thì sáng. Vậy mà con bé Maria này ở gần con mà có học đc tính tốt nào của con đâu. Lớn rồi mà cứ như trẻ lên 3 ấy. Quậy phá đủ đường"- ngoại Nhi thở dài xoa đầu cô cháu gái mình rồi dặn cả đám ngồi chơi. Tự tay bà sẽ vào bếp để nấu ăn cho cô cháu Maria yêu qúy.
Nhi ở bên này toàn là ngoại nấu ăn cho từ nấu tới cuối. Cái gì Nhi ăn thì phải quay tay bà đã. Do đó mà Vũ cũng phần nào khi để em gái mình bên này.
Như đã nói, gia đình Nhi rất thân với Hoàng Gia Anh nên như đc xem như cô tiểu công chúa Hoàng Gia. Với lại nữ hoàng Anh cũng ko có cháu gái nên càng cưng Nhi hơn. Còn Vũ và Kỳ thì là Hoàng Tử, ngoài ra còn có Jonh- Thái tử Điện hạ- luôn là ng phải "dọn dẹp" chiến tích quậy phá của Nhi.
Lại nói đến cuộc đời "huy hoàng" của Nhi khi còn ở đây. Quậy phá đủ đường đến nỗi gia nhân phát hoảng và đổ mồ hôi lạnh khi nhắc đến 3 từ "Tiểu Công chúa". Như có lần Nhi leo lên cây rồi ngủ luôn 1 ngày trên cây. Thế là cả ngày hôm đó dinh thự nháo xị nhặng cả lên. Mẹ nuôi và ngoại khóc hết nước mắt vì lo cho cô công chúa nhỏ, lần đó suýt nữa Vũ định lái trực thăng sang. Đến khi tìm ra rồi Nhi lại ko biết đường xuống(!). Cứ lần nào cô bé rảnh rỗi chân tay là y như rằng cái đầu đang hoạt động hết công suất để bày trò phá làng phá xóm.
Thế nhưng ko ai nỡ ghét Nhi cả. Ghét sao đc khi nhìn thấy khuôn mặt cún con, đôi mắt nâu long lanh tỏ vẻ hối lỗi kia cơ chứ.
Và tất nhiên, 1 yếu tố đã ăn sâu vào máu. Thế giới mafia ở London ko ai là ko biết đến ng con gái có tên Venus cả. Và cũng chưa từng ai có diễm phúc đc nhìn thấy mặt thật của Venus.
----
-"Ngoại ơi ngoại"- Nhi thì thầm với bà trong bếp -"Ngoại thấy chị dâu con chọn cho 2 con thế nào?"
-"Cô gái đội mũ len xanh lá và thả tóc đó hả con?"
-"Dạ. Đúng đó ngoại. Ngoại thấy sao?"- Nhi háo hức mong chờ câu trả lời
-"Dịu dàng, đằm thắm và duyên thầm"- ngoại vừa mang đồ ăn ra bàn vừa nói.
Chỉ chờ nghe vậy, Nhi "yeah" 1 tiếng nho nhỏ rồi lon ton chạy ra ngoài gọi mọi ng vào ăn.
Ăn uống no nê, tất cả kéo nhau ra ngoài khuôn viên chơi.
Bất chợt, từng hạt trắng nhỏ ly ti từ trên trời rơi xuống. Tuyết rơi rồi!
Thảo lặng lẽ đứng nhìn ng con trai kia. Cái dáng cao dong dỏng, 2 tay thi thoảng đút vào túi quần hoặc khoanh tay trước ngực. Mái tóc hơi nâu vương vài hạt tuyết trắng. Đôi mắt xám tro luôn dõi theo thân ảnh 1 cô nhóc tinh nghịch. Ánh mắt đó của cậu luôn hướng về 1 nơi nào đó. Xa lắm! Nơi mà Thảo ko đủ can đảm để bước đến. Gặp anh là 1 điều may mắn trong cuộc đời cô rồi. Thôi thì cô đứng từ xa ngắm nhìn anh cũng đc. Thảo cúi gằm mặt, tim cô chợt nhói lên. Đau!
Ngay khi Thảo vừa cúi xuống, Vũ di chuyển tầm nhìn của mình đến chỗ cô. Vẫn là cái dáng đứng hờ hững đó nhưng đôi mắt thì đã ấm áp lên nhiều. Đôi môi anh khẽ mấp máy 2 từ: đồ ngốc.
Đôi mắt màu hổ phách uy quyền của Phong dán theo hình ảnh của 1 cô nhóc có mái tóc hạt dẻ xoăn lọn cùng với nụ cười luôn thường trực trên môi. Và, Phong chợt giật mình nhận ra. Cái ác cảm của mình đặt cho Nhi đã ko còn. Thay vào đó là 1 sự theo dõi, 1 sự quan tâm đối với cô vợ chưa cưới của mình. Phong cũng ko thể hiểu nổi bản thân nữa. Sao cậu cứ mãi nhìn về hướng ng con gái đó mãi vậy? Điên rồi!
Lâm khẽ nheo đôi mắt màu xanh đậm chất phương Tây của mình nhìn ng con gái đang nở nụ cười dịu dàng, 2 tay đang nặn tuyết kia. Cậu lúc nào cũng vậy, luôn đứng từ xa và dõi theo Phương. 11 năm chơi với nhau. Có lẽ đối với Lâm, đây ko phải là thứ tình cảm bạn bè thân thiết đơn thuần nữa. 1 quãng thời gia khá dài để Lâm tìm hiểu Phương. Khẽ nở 1 nụ cười hài lòng, với cậu thì tình yêu đơn phương thế này là đủ rồi. Lặng lẽ dõi theo ng con gái mình yêu thôi.
"BỘP"- Thảo bị ai đó "ám sát" bằng 1 quả cầu tuyết. Quay sang thì thấy Thoại Anh đang cười lém lỉnh.
-Chị Thảo, qua chơi với bọn em nào- Nhi bắc tay thành loa gọi ý ới.
Cứ như vậy, ai cũng bị "ám sát" bởi qủa cầu tuyết và dần dần, tất cả đều quấn vào cuộc vui. Tiếng cười giòn tan hoà vào khoảng ko, từng hạt tuyết trắng li ti vẫn cứ rơi...
Tối.
-Anh 2 anh 2 anh 2... Đi mà, cho em đi ra ngoài đi mà 2. Còn có cả anh 3 đi cùng nữa mà 2- Nhi chu mỏ lắc lắc tay Vũ nhõng nhẽo.
-Ko đc. Bây giờ ở ngoài lạnh lắm. Em đi ra nhỡ ốm rồi xảy ra việc gì thì sao? Ko là ko- Vũ nhâm nhi ly cafe lắc đầu cương quyết.
-Hic, hu hu anh 2 bắt nạt em. Anh 2 ko thương em nè chị Thảo, anh 3- Nhi gào um tí tỏi lên làm Thảo và Kỳ phải chạy vào xem xem có chuyện gì xảy ra.
-Thôi thôi, cưng của anh nín đi- Kỳ xoa xoa lưng Nhi rồi bắn ánh mắt sang Vũ kiểu "dám làm Nhi khóc hả?"
Vũ thở dài gật đầu đứng dậy, tiện thể đi về phía tủ đồ lấy 1 chiếc áo măng tô trắng, 1 chiếc áo choàng, mũ len, khăn, tất tay ra.
-He, iu anh 2- Nhi thấy anh 2 mình gật đầu thì cười toe toét nói với theo Vũ.
-Nhi, mặc đồ vào đi em- Thảo ôm lấy đống đồ mặc vào ng cho Nhi.
-Em lại muốn đi làm Venus hả- Kỳ vuốt tóc cô em gái cưng của mình
Nhi ko trả lời, chỉ gật gật đầu lại cười. Anh 2, anh 3 luôn hiểu cô nhất!
Tất cả 9 ng thong dong tản bộ trên đường. Đáng lẽ chỉ có Nhi và Kỳ đi thôi. Nhưng Vũ muốn tự mình đi "theo dõi" Nhi, Thảo, Phương và Thoại Anh cũng nằng nặc đòi đi cùng. Mà Phương hễ đi đâu là có Lâm đi đó, Lâm đi nên kéo theo cả Long và Phong đi cùng. Vậy đấy, đi đâu cũng là 1 tập đoàn.
-Dự là sắp có rắc rối cho mà xem này- Phong khẽ nói. Dám cá luôn, có bao giờ đc yên bình đâu cơ chứ?
"Á"- là tiếng của Phương. Mọi ng quay lại thì thấy Phương ở bên kia đường sách theo 1 túi đồ bị 1 đám ng va phải. 1 vài thằng ngoái lại rồi chạy tiếp, còn khoảng 2 3 thằng đứng lại.
-"Con nhỏ mắt mù này? Mày dám va vào bọn tao à?"- 1 thằng lớn tiếng quát Phương
-"Mày biết bọn tao là ai ko hả oắt con. Chết đi"
"CHÁT"- Phương đang nhặt đồ thì bị 1 cái tát trời giáng vào mặt. Ko xong rồi, bệnh của cô kỵ trời lạnh, luôn phải giữ ấm thân nhiệt. Bệnh vừa tái phát, lại bị đánh nên Phương ngất đi.
-"PHƯƠNG"- Thoại Anh, Nhi và Lâm thét lên rồi phóng sang bên kia đường.
-"Lúc này ko tức giận đc. Anh Lâm và chị Thảo đưa chị Phương đi viện đi. Mọi việc để bọn em lo"- Phong nói, mắt khẽ liếc sang chỗ Nhi đang muốn bốc hỏa.
-"Ai da! 2 đại ca đây ăn to nói lớn như vậy chắc phải thuộc bang phái nào nhỉ?"- Thoại Anh đi lên, mặt thì tươi như hoa nhưng giọng nói thì rít qua kẽ răng.
Đám ng kia vẫn ko hiểu chuyện. Tưởng rằng đang khen mình nên vênh vênh mặt vỗ ngực tự đắc nói:
-"Cô em tinh mắt đấy. Bọn anh ở bang Evil. Hay là...ngoan ngoãn chiều bọn anh 1 đêm. Anh sẽ cho cưng lên tiên. Hahahaha"- cả đám nhìn Thoại Anh dâm tà rồi cất 1 tràng cười khả ố.
Long đứng sau Thoại chợt thấy nóng mặt. Thật ko thể tha thứ đc, dám đụng vào bạn cậu là ko tốt chút nào đâu. Suy nghĩ đi đôi với hành động. Long đi lên đập cho thằng vừa nói 1 trận tơi tả. 2 thằng đứng ngoài chân run như cầy sấy. Muốn chạy nhưng ko đc. Hoá ra Kỳ và Phong đã đi lên giữ chúng lại theo lệng của Vũ. Còn 1 cái núi lửa chưa "xả" đâu.
-"Ây dà! Sao Long lại đánh ng ta như thế?"- Nhi thở dài với Long vẻ trách móc rồi quay qua 2 tên kia liếc mắt đưa tình- "2 anh thông cảm. Bạn nữ kia là hoa có chủ. Nếu anh muốn thì....theo em"
Nói rồi Nhi ngoắc ngoắc ngón tay và đi lẩn vào 1 con hẻm sâu. Đôi mắt màu nâu như thôi miên ng ta vậy.
Vũ hiểu ý em gái mình, gật đầu ra hiệu cho Kỳ và Phong thả chúng ra. Cả đám kéo nhau vào con hẻm tối.
-"Haha. Mỹ nhân. Em muốn ngay sao? Hahaha"- 2 tên kia cười khả ố tiến lại gần Nhi.
-"Tất nhiên"- Nhi nhoẻn miệng cười rồi đưa tay từ từ chậm rãi cởi áo khoác ngoài ra, rồi khăn quàng, tất tay, tất cả đống đó của Nhi đc Phong "vinh hạnh" cầm hết.
"BỐP, BINH, RẦM, BỤP"- 1 đống tạp âm đậm chất bạo lực vang lên trong con hẻm nhỏ.
Nhi phi thân lên đánh cho 2 thằng kia tơi bời luôn. Long ở ngoài đến là rùng mình, hóa ra cậu đánh tên kia vẫn là nhẹ chán.
-"Dám đánh Phương của ta à? Dám ve vãn ta và Thoại Anh à? Mày chết đi"- Nhi vừa gầm lên vừa đánh.
Khoảng 10p sau, trận chiến kết thúc mà ai thắng thì các bạn cũng biết rồi đấy.
-"Nhi. Mày tha cho chúng á? Nhẹ thế?"- Thoại Anh đi ra vỗ vai cô bé hỏi.
-"Ờh. Thôi tao đánh nhẹ thôi, cùng lắm là nửa năm trong bệnh viện thôi mà. Tao muốn phá tan cái bang Evil chết tiệt đấy"- Nhi bẻ tay răng rắc, ánh mắt rực lửa chiến. Rõ ràng là cô bé chưa hạ hỏa tí nào.
-"Mau biến về nói với đại ca của chúng mày 10h tối nay đến bar Night Club. Ko đến thì đừng trách"- Kỳ đưa đôi mắt thần chết của mình nhìn 2 tên thân tàn ma dại đang nằm lê lết dưới đất kia. Trong lòng thở dài thểu não, mấy tên này bị Nhi đánh mà còn đủ sức lết cơ à?
-"Con gái con đứa gì đâu mà suốt ngày đánh với đấm"- Phong khoanh tay dựa lưng vào tường lạnh nhạt nói, đôi mắt khẽ quay qua nhìn Nhi.
-"Ê, cái thằng nhóc kia. Mi ghét ta lắm hả?"- Nhi tay chống hông hùng hổ nói.
-"Ko. Em đâu dám ghét chị. Chỉ là nếu chị Nhi đang ở trong 1 đám cháy lớn, và em đang có nước thì em sẽ đi tắm. Em là fan của Chi Dân(bài hát Ko quan tâm)"- Phong cất bước tiến lại gần Nhi, vẻ mặt vô cùng lơ đễnh. Giống như điều mình vừa nói ra rất bình thường vậy.
-"Mi...hừ! Bổn cô nương đây độ lượng, đại từ đại bi nên ko thèm chấp"- Nhi uất ức ko nói nên lời, biết ko nói lại nên cô bé quay ngoắt sang chỗ khác.
-"Xí, ko đấu lại thì cứ nói"- Phong nhìn Nhi châm chọc.
Bốc hỏa, thực sự bốc hỏa rồi. Mau có ai dập hỏa của Nhi cái nào.
-"Nhi, đi bar Night Club đi"- Vũ lên tiếng nhắc nhở nhiệm vụ quan trọng của Nhi. Ờ há, đến bar đó thì cô bé có chỗ để xả rồi.
Hết thảy mọi ng trừ Vũ và Nhi khẽ thở dài. Tội nghiệp lũ ở bang Evil qúa!
Sau 1 cơ số thời gian ngồi mọc rễ ở Night Club mà ko đc quậy phá, cuối cùng, cả nhóm cũng thấy đc đám ng bên Evil.
-"Đâu? Đứa oắt con nào dám động đến ng của Evil?"- 1 thằng mặt mày bặm trợn vác trên vai thanh mã tấu, tóc nhộm 3 màu xanh, vàng, đỏ lớn giọng quát tháo ầm lên. Theo sau là 1 đám khoảng 20 thằng, ai nấy đều cầm hàng nóng nào dao, mã tấu, côn nhị khúc vênh vênh mặt coi trời bầng vung.
-"Là tao đấy"- Nhi cất bước chân đầy kiêu hãnh như ng mẫu trên sàn diễn đi ra. Bây giờ nào thấy cô nàng Maria đáng yêu nữa mà là 1 Venus bí ẩn và đôi chút sexy.
Mái tóc của Nhi vẫn là cột đuôi ngựa. Trên đầu là mũ lưỡi trai kéo sụp xuống cùng cái kính bản che đi phân nửa khuôn mặt. 1 áo sơ mi kẻ caro xắn ống tới cùi trỏ hở ra vòng 2 quyến rũ cùng chiếc quần jeans bó sát tôn lên cặp chân dài kết hợp với đôi candal cao gót. Nhi như 1 vị nữ thần nổi bật trong đám đông vậy.
Đúng lúc này, Long nhận đc điện thoại từ Lâm. Hoá ra là Lâm thông báo rằng Phương ko sao và đã tỉnh, ngoài ra Phương còn nhắn rằng bỏ qua cho đám ng kia.
Phong chợt nở 1 nụ cười qủy dị, nhẹ nhàng, cậu bước tới gần Nhi thì thầm vào tai cô bé:
-"Chị Phương vừa tỉnh lại đã ngất đi. Bác sĩ nói tình hình chị đấy rất nguy kịch. Trước khi ngất, chị Phương còn bảo xử đám ng đó thật mạnh nữa"
Phong vội quay đi. Sao tim cậu đập nhanh thế nhỉ? Hồi hộp ư? À! Chắc dạo này đi du lịch suốt nên chắc cậu bị bệnh về tim mạch rồi. Đúng! Đúng!
Nhi chợt rùng mình. Cảm giác ban nãy... Hơi thở ấm nóng đó phả vào cổ cô. Thoáng chốc, 2 má Nhi ửng hồng nhưng cũng thật nhanh chóng, Nhi nhớ lại lời nói của Phong.
-"Chúng mày. Lên đánh con oắt kia cho tao. Ng ngoại quốc mà dám oai với dân bản địa à?"- thằng tóc 3 màu cầm thanh mã tấu chỉ thẳng vào mặt Nhi. 1 trong những điều cô bé cực-kỳ-ghét!
Hỏa chồng hỏa. Dám động đến Phương, mà Phương lại nhờ xử, rồi chỉ vào mặt Nhi. Lũ này chết thảm rồi.
Nhi nở nụ cười nửa miệng rồi lấy đà, nhún ng, bật nhảy và nhào 1 vòng trên ko trung đáp xuống giữa đám 20 thằng kia. Bóng dáng cô bé thoắt ẩn thoắt hiện trong đám đông.
Đến khi tất cả nằm lê lết trên sàn ko gượng dậy nổi thì Nhi lại sải bước chân đầy kiêu hãnh lại gần thằng cầm đầu. Vẫn là nụ cười nửa miệng quen thuộc đó, Nhi túm áo tên kia, nhấc lên và gằn giọng:
-"Dám động vào Phương của tao. Tao sẽ cho chúng mày biết thế nào là ĐỊA NGỤC"
-"Cô...cô là ai?"- 2 chân tên tóc 3 màu kia như nhũn ra, giọng run run lắp bắp hỏi.
-'Oh. Ngươi muốn biết ta là ai à? Thế thích chị mày lấy tên nào? Venus hay Tiểu Long Nhi?"- Nhi trừng mắt nhìn cả đám.
Nhất loại tất cả bar xôn xao. Venus là đại ca của 1 nhóm mafia rất có tiếng ở London, chỉ cần nghe tên Venus cũng đủ toát mồ hôi hột rồi. Còn Tiểu Long Nhi à?
Là viên ngọc, linh hồn qúy giá của Hắc Long bang. Ng bảo vệ Tiểu Long Nhi chính là Hắc Long(Kỳ) và Bạch Long(Vũ). Qủa thực, đắc tội với ng này ko tốt chút nào đâu.
"BỐP"- Nhi giơ chân đá thẳng vào ngực tên tóc 3 màu kia là hắn ngã ngữa. Cứ như vậy, cô bé ra những đòn với lực cực kỳ mạnh đáng hắn ta.
-"Thôi nào Venus, hắn ta định cư lâu dài trong bệnh viện rồi đấy"- Kỳ đi lên vỗ vai Nhi
-'Oh. Thôi đi mày. Còn lại giao cho Hắc Long bang hoặc Huyết Long bang xử lí đc rồi. Tép thôi mà"- Thoại Anh cũng nở nụ cười hài lòng đi lên.
-"Mặc đồ vào ko chết ngay giờ!"- Phong đi lên quẳng đống đồ cho Nhi phán 1 câu làm ng ta muốn tổn thọ.
-"Ta nhìn thấy ý đồ của mi rồi đấy"- Vũ bước song song với Phong, nói 1 câu ko đầu ko cuối. Chứ ko phải sao? Cố tình còn chọc tức Nhi rồi "bóp méo" lời nói của Phương nữa. Rõ ràng là muốn thấy khả năng đánh nhau mạnh nhất của Nhi mà.
-"Haizzz, đáng tiếc. Chưa phải là mạnh nhất"- Phong thở dài chán nản. Kế hoạch ko thành công rồi.
-"Ôh. Chút nữa đến bệnh viện thăm Phương chú mày cứ chuẩn bị tinh thần ăn dép nhá"- Long cười lớn đi lên vỗ vai Phong.
Đến bệnh viện, khi Phong còn cách phòng bệng của Phương cỡ 100m thì đã nghe thấy tiếng thét đinh tai nhức óc của cô bé. Thật đúng như các cụ đã dạy, cái đinh trong bọc cũng có ngày lòi ra mà! (cái kim anh ơi>.<)
-HÀN VŨ PHONG. Ta giết mi- bằng tốc độ ánh sáng, Nhi lao ra rượt đuổi Phong chạy rầm rầm khắp bệnh viện. Đến khi bị bác sĩ quát cho 1 trận mới chịu dừng trong tình trạng Hàn thiếu gia của chúng ko thể nào thảm hại hơn.
----
Sau vài ngày rong chơi ở London, tập đoàn rắc rối cũng lên đường sang Pari để đón giáng sinh.
-"Sao đi sớm vậy con? Ko ở lại với ta đc sao?"- ngoại Nhi bịn rịn tiễn đám nhóc nhí nhố.
-"Dạ. Chúng con có lịch rồi ạ"- Thảo cúi đầu.
Còn những gia nhân à? Họ ko phải rơm rớm nước mắt đâu mà là khóc ý. Họ khóc trong hạnh phúc khi "đuổi" đc Tiểu Công Chúa đi kìa.
-"Con sẽ sang thăm mọi ng thường xuyên"- Nhi nhìn những gia nhân kia cười tươi.
-"A...ha. Ko dám để Tiểu Công Chúa cất công. Chúng tôi khỏe lắm ko cần sang thăm đâu"
-"Chúng con chào bà. Chào mọi ng nhé!"- tập đoàn rắc rối nói rồi leo lên trực thăng.
Nhìn chiếc trực thăng đang bay lên cao, Nữ hoàng Anh khẽ cụp mi, thở dài. Những đứa trẻ này còn qúa đỗi hồn nhiên, chúng còn qúa trẻ. Còn ước mơ, hoài bão, khát vọng và tình yêu của chúng. Thế nhưng, trọng trách trên vai mỗi đứa lại qúa lớn.
-"Cầu Chúa ban phước lành cho các con"
Chuyến sang Pari lần này tất cả sẽ ko phải tá túc ở khách sạn nữa mà sẽ qua ở nhà của 1 ng bạn để đón Noel.
-"Tiểu muội muội, qua Lục ca coi nào"- 1 ng con trai dang rộng vòng tay cười tươi với Nhi.
-"Lục ca"- Nhi sà vào lòng ng con trai kia nũng nịu.
-"Lâu lắm rồi ko gặp Tiểu muội muội. Nhớ ghê ý. Mà muội quậy kinh lắm đấy nhá!"-Anh chàng nọ bẹo má Nhi. Cử chỉ hết sức âu yếm và rất dễ gây hiểu lầm. 2 ng cứ đùa qua đùa lại. Đâu để ý 1 ng từ nãy tới giờ đang sôi cả máu. Ây da! Dù sao Nhi cũng là vợ chưa cưới của cậu mà! Từ nãy tới giờ è hèm hoài mà cái tên Lục ca giở chứng gì đó với vợ cậu đâu có thèm để ý. Aiss... Sao mà tức qúa!
-"Mi bị hen hả?"- Vũ đi lại vỗ lên vai Phong, giọng run run vì kìm nén tràng cười, cố nói.
-"Ta là ta ghét mùi giấm á nha. Theo con bé này thì mi tích trữ đc 1 đống giấm chua luôn"- Kỳ huých cùi trỏ vào Phong, mắt nhìn Nhi.
-"Lục ca này"- Nhi giả bộ nghiêm trọng nói với Lục ca.
-"Sao em?"
-"Hiện giờ đang là mùa đông đó. Ca ko biết lạnh thì đứng đây. Sao để bọn em chịu rét chung hả? Còn ko biết mời mọi ng vào!"- Nhi quạt nguyên 1 tràng với chất giọng ko hề nhỏ chút nào vào mặt ng đối diện.
Sau vài giây tưởng niệm cho tình trạng sock ko đỡ nổi thì Lục ca vội gãi đầu cười xòa rồi mời tất cả vào trong.
-"Mọi ng này. Có lệnh từ DIS. 25.5, Order Recall. Bắt đầu từ 9h tối"- Phương cầm 1 phong thư màu đen đi vào.
Ko khí chợt lắng xuống...
-"Nhanh thật đấy. Đã 3 năm rồi"- Lâm gật gù lẩm bẩm.
-"Order Recall? Lệnh triệu hồi?- Thảo khẽ nghiêng đầu nhíu mày. Thế giới của giới qúy tộc này thật rắc rối và khó hiểu.
-"Lần này sẽ có lệnh chỉ thị mới đấy"- sau khi đọc xong phong thư, Long hướng ra phía cả đám nói.
-"Thôi nào. Lệnh gì thì cũng kệ. Phá tan đất Pari đã đi"- Thoại Anh đứng phắt dậy lấy lại tinh thần.
Hôm nay là 24.12 rồi. Đường phố Pari bao phủ bởi 1 lớp tuyết trắng. Nổi bật là những trang phục Noel sắc đỏ ấm áp. Tiếng nhạc vang lên khắp đường phố. Những món đồ lung linh đc bày bán trong các cửa hàng thật đẹp mắt.
Tại nhà của Lục ca.
Mọi ng đang tất bật chuẩn bị cho Giáng sinh.
Nhóm của Nhi và Phong lo phần cây thông Noel. Vũ và Thảo đảm nhiệm đồ ăn, bánh kẹo. Còn lại sẽ chạy tới chạy lui dọn dẹp, trang hoàng nhà cửa. Giờ thì cùng đi 1 vòng xem vua rắc rối của chúng ta trang trí cây thông kiểu gì nào.
Phong đang đứng gắn ngôi sao lên đỉnh cây thông thì chợt cảm thấy nhột nhột. Ngoái đầu ra sau thì suýt ngã ngửa. Ôi Chúa ơi! Cái con sư tử kia biến cậu thành cái gì thế này? Dây dợ nhằng nhịt khắp ng Phong. Rồi lại thêm vài phụ kiện trang trí móc vào ng cậu nữa.
-Grừừừ... BẠCH NGUYỆT NHI!!!- Phong gầm lên. Nhất thời mất thăng bằng trên chiếc ghế mình đang đứng và thế là...
"RẦM"- Phong tiếp đất 1 cách hoành tráng.
Lúc này, Nhi mới từ phía sau cây thông ló mặt ra và:
-Hahahaha hôhôhô- Nhi ôm bụng cất lên 1 tràng cười man rợ- "Trông cậu thật giống cây noel đấy! Haha. Đúng rồi, cây Phong Noel"
Phong tức tối giật phăng hết đống đồ trên ng mình ra và bước lại gần Nhi. Và... Mắt cậu chợt mở ra hết cỡ...
OMG! 1 nửa cây thông mặt sau- chỗ Nhi đang đứng ko có 1 tí đồ trang trí nào cả. Rõ ràng cậu làm xong rồi mà. Đôi mắt hổ phách của cậu liếc nhanh về phía Nhi, cô bé đang rón rén bước. 36 kế, chuồn là thượng sách.
-"BẠCH NGUYỆT NHI. ĐỨNG LẠI"- 1 lần nữa, Phong gầm lên và đuổi theo Nhi.
-"Á! Anh 2, anh 3. Cứu em. Chó đuổi á nhầm ma đuổi em"- Nhi kêu oai oái chạy thẳng ra vườn.
Giờ thì hướng sang nhóm Vũ và Thảo nào.
Ai nói 1 ng lạnh lùng và 1 ng hiền dịu thì sẽ yên bình? 2 ng này cũng "quậy" tưng bừng cả gian bếp luôn ý chứ.
-"Thảo, có thấy túi bột mì đâu ko?"- Vũ tìm tới tìm lui mà vẫn ko thấy túi bột mì để là nốt 1 cái bánh kem cuối cùng.
-"Đây nè. Tá ra, haha"- Thảo cầm nguyên túi bột mì đổ thẳng lên đầu Vũ. Giờ thì cậu xứng danh cây trắng thật rồi. Trắng từ đầu tới chân luôn ý chứ!
-"Ko làm đi mà dám nghịch. Xem đây"- để "phản công", Vũ lấy bánh kem và...bôi đầy lên ng Thảo.
Và cứ thế, từ đồ để nấu ăn đến nồi niêu xoong chảo đều bị 2 ng mang ra "chiến trường" hết.
Thôi thôi, chạy thôi chứ ko thì trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết lây.
Giờ thì hướng máy quay ra chỗ nhóm đang dọn dẹp, sửa sang nhà cửa nào.
Ack... Cho hỏi căn nhà này có phải đang đc nhóm ng kia dọn ko vậy?
-"Nè cái tên kia. Mi đi đứng có mắt có mũi chút xem nào. Đá thúng đụng nia. Biết ta vừa mới dọn vào để lau ko hảảảả?"- Thoại Anh tay cầm cây chổi tức khí quát Long ầm hết cả lên. Căn bản cũng chỉ tại tên này hết việc làm nên mới nghĩ trò đi phá ng ta thế này đây.
Đã vậy Thoại Anh ta đây cho mi biết thế nào là lợi hại. Cô đổ lên láng nước ra sàn rồi "tô điểm" thêm mấy cái vỏ chuối và...
"XOẠCH"- Long đang bán mặt cho trần nhà và bán mông cho sàn. Ui dà, bà chằn này chơi ác hơn cả cậu.
-"Hahaha, cho mi chừa thói mắt mũi để trên trời"- Thoại Anh khoanh tay cười nhìn Long đắc thắng.
Còn Phương? Ko biết cô tiểu thư yêu kiều của chúng ta có quậy phá ko nhỉ?
Why not? 2 cô bạn mình phá phách như thế thì cô cũng phải "góp vui" 1 chút chứ!
Vậy là Phương cứ chỉ ngồi 1 chỗ và xả rác. Tội nghiệp cho anh chàng Lâm, cứ chạy tới chạy lui mệt bở hơi tai luôn.
-"Ôi, nhà tôi"- Lục ca khóc muốn ra nước mắt khi nhìn nhà mình "tan hoang"
-"Ai kêu nhà mi chứa tập đoàn siêu quậy. Haha"- Kỳ đi lên vỗ vai Lục ca. Chia buồn thì ít mà châm chọc thì nhiều.
Nhi lấp ló ở cửa bếp. Cứ thậm thà thập thụt như ng ăn trộm vậy.
-"Nhi, có việc gì thế em?"- Vũ đang thái cái gì đó, quay lưng về phía cửa. Thế mà vẫn biết Nhi ở ngoài. Qủa là tài tình!
-"Hai ơi Hai, qua em bảo nhanh"
-"Gì đây cô nương?"- Vũ khó hiểu hỏi khi Nhi lôi anh ra tận sân sau của ngôi nhà.
-"Em quyết định rồi đó. Chị Thảo sẽ là dâu cả nhà họ Bạch"- Nhi chống tay trịnh trọng nói.
-"Cái con bé này. Đây là chuyện cả đời Hai đấy"- Vũ cốc yêu vào đầu cô em gái lắm chuyện của mình.
-"Sax, đừng tưởng thám tử Edogawa Nhi này ko biết(1 sự kết hợp giữa Edogawa Conan và Bạch Nguyệt Nhi). Từng cử chỉ của anh sao qua mắt đc thám tử. Hahaha"- Nhi đi vòng quanh Vũ nói.
-"OK, OK. Anh thua em"
Vũ đành cười mỉm xoa đầu cô em gái lém lỉnh của mình.
Buổi tối, Kỳ nhắc tất cả đi ngủ sớm để ông già Noel đến phá qùa. Còn anh chàng Đại Thiếu Gia thì cứ trằn trọc mãi ko ngủ đc. Dù sao cậu cũng là con ng và cũng có cả xúc mà. Nói là 1 chuyện nhưng làm thì lại là 1 chuyện khác đấy.
11h đêm, bằng "biện pháp nghiệp vụ", Phương đã dụ đc Thảo đi ra vườn.
Và... Thật là đẹp qúa đi! Ngoài vườn có những ngọn nến sáng lung linh xếp thành 2 hàng tạo nên 1 con đường. Thảo lần bước theo những ngọn nến, cuối cùng thì gặp 1 cảnh tượng vô cùng ngạc nhiên. Những ngọn nến sáng lung linh kia xếp thành hình trái tim khổng lồ trên mặt đất, ở giữa là những bông hoa hồng đỏ tươi xếp lại. Từ đằng xa, 1 ng con trai vóc dáng cao ráo bước lại, trên ng bận bộ vest trắng lịch lãm.
Vũ tiến lại gần. Dần dần giơ ra 3 tờ giấy khổ A3
"ANH YÊU EM..."
"EM CÓ ĐỒNG Ý LÀM..."
"VỢ ANH KHÔNG?"
Thảo chợt sững ng. Trái tim đập loạn nhịp. Ng con trai mà cô yêu thầm đang tỏ tình với cô? Nở nụ cười tươi nhất, Thảo vô thức gật đầu.
Vũ cúi xuống, nhặt 1 cái hộp nhỏ hình trái tim màu trắng ở giữa những bông hoa hồng đỏ và lấy nhẫn ra, đeo vào ngón áp úp cho Thảo.
Từ xa, 1 nhóm ng đang cười tươi kèm theo tiếng "yeah" nho nhỏ.
"BỘP,BỘP"- những trùm pháo hoa hình trái tim bắn lên ko trung. Tên của Vũ và Thảo cũng hiện lên bầu trời đêm. Đây là thành qủa kỳ công của Lâm đấy.
Chợt, có tiếng chuông cùng tiếng nhạc reo vang. Đằng xa, 1 nhóm ng mặc đồ đỏ ấm áp tiến lại gần, vỗ tay hát theo điệu nhạc.
~*~
"Jingle bell, Jingle bell, Jingle all the way.
Oh! What fun it to ride, in a one-horse open sleigh.
Jingle bell, Jingel bell, Jingel all the way.
Oh! What fun it to ride, in a one-horse open sleigh.
...."
(Jingle bell)
~*~
Thảo chớp chớp đôi mắt. 1 giọt lệ hạnh phúc lăn dài trên má. Hóa ra, những thiếu gia, tiểu thư này ko hề kiêu căng chút nào. Cô luôn đc sống trong tình thương, sự đùm bọc, giúp đỡ lẫn nhau của tập đoàn rắc rối.
Tuyết lại rơi. Che phủ kín vạn vật trong 1 màu trắng xóa và lạnh buốt. Nhưng ko bao giờ có thể nhấn chìm đc sắc đỏ kia, ko bao giờ nhấn chìm đc con tim đầy nhiệt huyết trong lòng 9 con ng này.
Vậy là Nhi đã hoàn thành 1 phần nhiệm vụ của mình. Từ giờ đã có ng luôn thương yêu và chăm sóc anh 2 cô rồi.
Kỳ Noel nhanh chóng qua đi. Tất cả trở về trường học Green Star để bắt đầu buổi học của những ngày tháng 1.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro