Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ask 20 + Dare 20

Việt: P!!!! ĐỨNG LẠI ĐÓ!!!!!! *chèo-chan thần chưởng*

P : *vừa khóc vừa chạy* EM BIẾT EM SAI RỒI Ạ!! THA CHO EM CHỊ ƠI!! CÓ THÊM MẤY CÁI ASK DARE NỮA CHỊ ƠI!! TT^TT

Việt: KHÔNG ASK DARE GÌ HẾT!!!!!! 

P : Em chỉ bảo Japan-san chỉ cho chị Kabedon đúng nghĩa bằng body-language thôi màaaaaaaa! *hét* *khóc* *chạy*

Việt: *đỏ mặt* *lúng túng* AI BẢO EM BẢO KIKU THỰC HIỆN HẢ?!!!! Chị chỉ muốn biết nghĩa của nó!!! *túm được P*

P : *nghĩ* Ôi thế là đời con tàn từ đây.... *nói liến thoắng* Chị ơi em chỉ làm vì độc giả vì độc giả yêu cầu vì độc giả mà hy sinh thân mình vì độc giả thôi chị ơi!! *co rúm người lại*

Việt: *lườm* Được rồi... thì vì độc giả... *thở dài* Không biết có ngày nào em định mang chị bán cho người khác vì độc giả không nữa... *thả P xuống*

P : *luống cuống* Không không đâu chị ạ!! Chị là Việt Nam mà!! Em sẽ không bán chị cho ai hết luôn đó!! *nói nhỏ* Cùng lắm thì chỉ tung hint thôi....

Việt: Được rồi... Coi như em thoát lần này...

P : Vâng vâng ạ... *lau mồ hôi* Ask/Dare lần này của chị là từ bạn KagumiAya ạ... cái bạn mà thường yêu cầu ask/dare không bao giờ vượt quá 18+ ấy chị!!

Việt: Thật sao? Vậy thì tốt *thở phào* Vậy ask trước đi...

P : Vâng, ask của chị lần này là-

China: Liên aru!!! *nhào đến* 

Việt: *hoảng* *theo phản xạ tiếp bằng chèo-chan* Y-Yao?!

China: L-Liên... đau quá aru.... 

Việt: Sao anh lại ở đây!? *hoang mang* Anh có đau không?

China: *mắt rơm rớm* Có đau aru!! *nhào vào lòng Vivi* Em đến thăm anh đúng không aru?!  Sao hôm qua em lại ngủ cùng nhóc Sealand aru?!! Anh ngủ một mình sợ lắm aru *khóc*

P : À... thì ra chị đã đuổi em đến tận đại sứ quán rồi cơ đấy...

Việt: *đẩy Chin* Có bao giờ anh sợ sấm bão đâu?! Sao tự nhiên cả hôm qua và hôm nay lại mắc cái bệnh này?! *đẩy đẩy đẩy*

China: *bám chặt hơn* Vì anh muốn Liên ngủ với anh aru!! Chúng ta có thể ngủ với nhau như hồi bé aru!!~ Mặc dù bây giờ em lớn rồi nhưng mà vẫn có thể ngủ với anh mà aru!!~ *dính Vivi như keo con voi*

Việt: *đẩy* Thả em ra...! Em còn phải về nữa!!!

China: Không!! Anh tưởng em đến thăm anh aru!! Không cho em về aru!! *kiên quyết bám càng Vivi*

Việt: P!! Lại đây giúp chị!!

P : Dạ!! *đẩy đẩy đẩy* Khiếp lão Chin mấy ngàn tuổi rồi mà bám gì dai thế...!

( Đột nhiên P bị trượt chân... bám luôn chị Vi... kéo ngã luôn lão Chin... cả ba ngã rầm xuống...)

China: *ngã xuống*

P : C-China-san... *mặt đơ ra vì hoảng*

China: Có cái gì đó êm êm... *bóp bóp*

(A hèm... vì Yao đã đập mặt thẳng vào... e hèm... vòng một của Vivi... )

*BỐP*

(Và anh đã bay~~ )

Việt: *đỏ mặt* *tay siết chặt chèo-chan* P!!! Chúng ta đi về!!!!

P : *lạch bạch chạy theo* Vâng!! Ơ... thế là chị thực hiện luôn cái dare của bạn ấy rồi?! Dare của bạn ấy là "Cho lão Chin một trận..."

Việt: Thật sao?! *cầm lấy bức thư* 

P : Đánh thì đánh được thật... nhưng cái giá phải trả lại quá lớn... *liếc qua Vivi*

Việt: Đ-Đừng bắt chị nhớ lại!! Chúng ta đi về!! *đỏ mặt*

P : Dạ dạ dạ, đi về đi về ạ!! *hét* HEY YO TAXI!!!~

----- Trên taxi lái bon bon ----

P : Chúng ta trả nốt c-cái ask của bạn ấy nhé chị?!

Việt: *im lặng*

P : C-Chị Liên? Chúng ta trả nốt ask nhé? *lo lắng*

Việt: *thở dài* Được rồi, đọc ask đi trước khi chị đổi ý...

P : Vâng... ask bạn ấy là: "Trong dịp halloween hình như em thấy chị vẫn mặc bộ của Taiwan cho đến cuối bữa tiệc. Có phải chị đã thích nghi?"

Việt: *nhớ lại* Hình như chị đã mặc đến cuối buổi tiệc thật... Chắc ở lâu với tụi Taiwan nên cũng quen mất rồi *cười* Em biết đấy, chị mà thay đồ giữa chừng buổi tiệc thì chị sẽ bị Taiwan nạt nộ chết mất *khúc khích* Hoặc con nhóc đó sẽ tìm một bộ đồ còn kinh khủng hơn cho chị mặc... Nên... chúng ta phải tập thích nghi với hoàn cảnh sống thôi...

P : Thật ạ? *cười gian* Chứ không phải chị thích mặc ạ?!~

Việt: Không hề nhé!!! Bộ đồ đó hở chân quá nhiều!! Quá ngắn!! Quá thiếu vải!!! *luống cuống*

P : ...

P : Thế mà em tưởng chị thích nó... Mei-chan sẽ nghĩ như thế nào khi biết chị không thích đồ em ấy chuẩn bị đây... *giọng buồn rầu*

Việt: Ý c-chị là bộ đồ đó hơi thiếu v-vải... hơi k-không phù hợp với chị... *cuống cuồng sửa lại*

China: LIÊN ARU!!! *vừa hét vừa chạy*

P : *hoảng* Sao cái lão ấy vẫn còn ở đây?! Tốc độ đuổi kịp cả taxi?!! Bác tài!! Phóng nhanh lên bác!! Đừng để tên đằng sau đuổi kịp ạ!!!

Bác tài: Ok không vấn đề!! Bác đây là tay lái lụa số một tại Hà thành nhé!~ *nhấn ga*

(Xe vẫn chạy bon bon~ Lão Chin vẫn đuổi~ Và rồi được một chèo của chị Vi tiếp là hết đuổi~ )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro