Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 17 : Đi làm nhiệm vụ

Họ ra khỏi nhà sau khi hoàn thành bữa sáng của mình. Nakroth thì phải đi bộ chờ Butterfly chạy theo

Nakroth : Ahhhhhhh, ngươi chạy mau lên được không?
Butterfly : Không, em chân ngắn chạy chậm giờ bảo chạy nhanh thì em chạy thế nào. Anh buồn cười
Nakroth : Học ở đâu cái kiểu cãi lại đấy?
Butterfly : Em đã cãi ai bao giờ đâu mà anh lại nói em như thế
Nakroth : Ngươi còn nói năng kiểu này là ta ném cho gấu ăn đấy
Butterfly : Uhuhu em sai rồi màaa *ôm chân Nakroth*
Nakroth : Ơ nãy còn hăng lắm mà nhỉ?
Butterfly : Em sai rồi em sai rồi anh xin lỗi em đi~
Nakroth : Tối nay ta vứt ngươi ngoài bìa rừng.
Butterfly : Em ngoan em ngoan
Nakroth : Trẻ con mà nhờn nhiều.
Butterfly : Thế hôm nay anh làm nhiệm vụ gì?
Nakroth : Chịu có nhiệm vụ gì đâu.
Butterfly : Ủa anh bao có nhiệm vụ mà?
Nakroth : Một người đẹp trai và tài năng như ta thì không cần mấy cái nhiệm vụ cỏn con đấy ngươi hiểu không? Dăm ba cái nhiệm vụ
Butterfly : Tài năng của anh thì em biết là có thừa còn đẹp trai thì em không biết
Nakroth : Ta đẹp trai nhất Vực đó nhé
Butterfly : Chứng minh anh Nak ơi *cười*
Nakroth : Nhưng ta sợ ngươi không chịu nổi vẻ đẹp trai của ta mất
Butterfly : Bày đặt ngại đồ show ra đê
Nakroth : Im nói nhiều.

Bịch!

Nakroth bước hụt rồi ngã xuống một cái hố. May có bộ giáp nên không sao.

Nakroth : Butterfly, mau đi tìm dây đ--

Nakroth chưa kịp nói xong Butterfly cũng nhảy xuống luôn

Nakroth : Mau tìm dây đi... *tuyệt vọng*
Butterfly : Hôm nay xuống đây tập kích hả anh? *hào hứng*
Nakroth : Tập kích cái gì chứ? Ngươi nhảy xuống đây để đếm đất cùng ta à? *quát*
Butterfly : Em... Em tưởng anh bỏ em nên em mới nhảy theo...  *thút thít*
Nakroth : Ngươi không phân biệt được à?
Butterfly : Em sợ anh cô đơn nên em mới xuống mà
Nakroth : Haizz đen thôi đỏ quên đi. Giờ sao ra khỏi đây?
Butterfly : Em không biết. Hay anh lấy đao của mình đào đi
Nakroth : Còn lâu, thanh đao yêu quý của ta không đem đi đào đất được.

Butterfly kéo đao của Nakroth đập đập vào đất.

Butterfly : Này thì đao với chúng tôi
Nakroth : Con bé này, ngày còn dài. Cứ chờ đi tình yêu sẽ đến, vẫn sớm mà
Butterfly : Em nghe anh.

Vẫn là cái hố đấy, vẫn là Nakroth và Butterfly.

Butterfly : Anh Nak tình yêu đâu? *bơ phờ*
Nakroth : Chờ một lát nữa thôi
Butterfly : Trăng lên đỉnh đầu rồi anh ơi...
Nakroth : Tin ta
Butterfly : Anh lừa em. Em không ngờ một phán quan như anh lại làm như vậy luôn, em thất vọng về anh.
Nakroth : Sao người biết ta là phán quan
Butterfly : Ngài Marja kể em nghe.
Nakroth : Chậc bà già lắm chuyện
Butterfly : Em buồn ngủ lắm. Em ngủ trước nhé?
Nakroth : Yên tâm.

Butterfly ngà ngà ngủ, Nakroth rơi vào khoảng không im lặng.

"Ngu ngốc"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro