Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

5. Lén lút 🔞

La Hy: Viết hỏ ny đọc cho dzui nghen mấy bạn, giải trúy giải trúy, đừng nghiêm túc quá hê hê.

-----

Neteyam nằm trên thảm, đầu óc mơ màng nhìn về phía cửa kén, bãi biển xanh mát chiếm trọn tầm nhìn. Cơ thể cậu rã rời, từng cơ bắp đều trở nên lười biếng muốn được nghỉ ngơi, đặc biệt là lồn nhỏ và vú. Vừa sưng vừa đỏ, chỉ cần nhìn thoáng qua là biết chúng đã được người ta âu yếm thật lâu. Hơi thở cùng mùi hương Ao'nung dường như còn chưa tan hết, những cái vuốt ve của anh vẫn đọng lại trên da thịt. Neteyam quấn cả người trong chăn, âm thầm gặm nhấm dư vị ái ân đêm qua. Những hồi tưởng nóng bóng làm cậu đỏ mặt.

Ao'nung chu đáo và ân cần hơn Neteyam nghĩ. Sau khi bên nhau, anh ôm cậu về kén của mình để tắm rửa sạch sẽ rồi thay quần áo. Ao'nung dịu dàng hỏi cậu muốn ngủ ở đây hay trở về nhà. Dù lưu luyến anh nhưng cậu sợ bị cha mẹ phát hiện nên chọn về nhà. May mắn Neteyam ở kén riêng, toàn bộ quá trình không hề bị ai bắt gặp. Ao'nung đi theo Neteyam, hôn má cậu thêm mấy cái rồi mới chịu tạm biệt.

"Lát anh qua với em." Anh nhéo đầu vú cậu, dỗ dành.

Neteyam liếc cháy mắt. "Cút ngay!"

Sáng ấy Neteyam không ra ăn sáng nên Neytiri qua thăm cậu, lo lắng vì thấy cậu bỏ bữa. Lúc đó cậu buồn ngủ quá nên nói năng lung tung, giờ nghĩ lại mới bắt đầu chột dạ. Khi cậu từ chối đi chơi cùng gia đình thì thái độ của mẹ là lạ. Không lẽ... mẹ biết gì rồi sao. Neteyam tái mặt, tưởng tượng thôi mà đã thấy sợ. Neytiri mà biết chắc sẽ treo ngược Ao'nung lên ikran rồi bay lượn quanh vách đá, sau đó tiếp tục ném cho Jake tẩn Ao'nung một trận.

Neteyam nuốt nước miếng, bắt đầu cầu nguyện giùm Ao'nung. Sóng biển vỗ rì rào, cậu thiếp đi khi còn đang mải nghĩ có nên lén dạy Ao'nung cưỡi ikran không.

Thiếp đi chẳng biết bao lâu, đột nhiên Neteyam cảm thấy có một vật mềm mại nóng bỏng đang liếm láp dưới hạ thân cậu. Hai chân mở rộng, đùi trong bị cắn mút nhè nhẹ, tựa như nhấm nháp mĩ vị. Neteyam khó chịu muốn khép chân nhưng không được, bàn tay rắn chắc giữ chặt đùi cậu, khiến cậu chỉ còn biết oằn mình chịu đựng những đụng chạm nóng bỏng. Neteyam run rẩy trong cơn mơ ngủ, lồn non theo phản xạ bắt đầu ướt át. Vật nóng bỏng kìa lướt trên mu thịt đầy đặn, cắn nhẹ hai mép lồn múp míp.

Neteyam giật mình, cơ bắp gồng lên chuẩn bị phản kháng, chiếc đuôi dài xinh đẹp cuốn lấy con dao găm để gần đó. Chết tiệt, ai dám cả gan xong vào tận đây, cậu phải giết tên khốn này. Bàn tay Neteyam chụp trúng một mớ tóc xoăn bông xù mềm mại.

"Mèo con tỉnh rồi à?" Ao'nung vuốt ve hai mép lồn, đùa nghịch hôn lên chúng, mỉm cười. "Vừa dậy mà hăng hái quá nhỉ?"

"Tên điên! Anh làm cái gì thế hả?" Neteyam nắm lấy gốc tóc Ao'nung. "Suýt nữa ăn một dao rồi đấy."

"Anh nghe nói em bị bệnh nên tới thăm hê hê."

"Tại ai-  Umm."

Anh biết ngay cậu sẽ bắt đầu càm ràm nên ranh mãnh đưa lưỡi vào lỗ lồn, dùng lưỡi địt lồn cậu. Mặc cho Neteyam nói thế nào thì cơ thể vẫn phản ứng theo bản năng nguyên thủy nhất. Nước dâm từ lồn trào ra. Ao'nung không ngại ngùng hút mạnh một cái, âm thanh vang lên làm Neteyam đỏ ửng từ đầu tới châh. Cậu bối rối nắm tóc anh, vốn muốn đẩy ra nhưng rồi lại chìm đắm vào khoái cảm Ao'nung mang đến, cuối cùng chuyển thành nhấn đầu Ao'nung vào sâu thêm.

"Đừng... đừng mà MaNung... Á, đúng rồi... chỗ đó, chỗ đó."

Ao'nung nhéo hột le của cậu, vân vê đùa nghịch trong tay. "Rốt cuộc là em muốn dừng hay muốn sao hả?"

"Im!"

"Ừ ừ, anh sẽ dùng miệng vào việc khác vậy."

Lồn Neteyam vừa múp máp vừa nhiều nước, tựa như có một con suối nhỏ ẩn giấu bên trong. Nước dâm dinh dính, trơn trượt bao lấy đầu lưỡi Ao'nung, mỗi lần anh liếm đến nơi nào đều phải đưa lưỡi qua lại mấy lần. Anh yêu ch.ết cái hương vị và sự run rẩy đầy dâm đãng của lỗ lồn trước mắt anh. Đây là lồn của Neteyam, một chiến binh quả cảm, ai mà ngờ bên dưới lớp khố là một cơ thể dụ hoặc thế này. Ao'nung sướng rơn vì Neteyam đã thuộc về anh. Cậu sẽ rên rỉ, van xin và nứng điên lên vì anh.

"Đừng, đừng liếm nữa..."

Từng ngón chân xinh đẹp co quắp, thân dưới giật nảy từng hồi báo hiệu cậu đã chạm đỉnh khoái cảm. Lưỡi Ao'nung càng di chuyển nhanh hơn. Anh liếm láp, đảo quanh rồi hút mạnh, khai phá cơ thể Neteyam bằng những chuỗi động tác mạnh mẽ dồn dập. Nước dâm không kịp nuốt hết ướt đẫm cằm và cổ Ao'nung, một ít chảy xuống đọng thành vũng nhỏ bên dưới lồn Neteyam. Khắp kén vang vọng tiếng thở dốc của cậu.

"MaNung... em sắp... sắp..."

"Đưa tay tự nghịch vú nào. Tưởng tượng anh đang chơi đùa vú em, kéo nó ra, xoa nó. Mạnh nữa. Đúng rồi, giỏi lắm. Em có năng khiếu trong chuyện này đấy Neteyam."

Neteyam theo sự dẫn dắt của Ao'nung tự chơi đầu vú mình, tuy không đã bằng khi được anh chơi nhưng có còn hơn không. Muốn hôn, cậu thầm nghĩ, mờ mịt hé miệng đưa đầu lưỡi ra ngoài. Nước miếng chảy xuống khóe miệng. Chẳng còn sự tinh anh thường ngày trong đôi mắt vàng rực rỡ, giờ đây chỉ có hình ảnh một kẻ dâm đãng đang bị đụ đến mất phương hướng.

"Á!"

Ao'nung hứng lấy dòng nước dâm trào ra, nuốt xuống ngon lành như một thứ nước mĩ vị nhất. Anh ngồi dậy, liếm môi thèm thuồng, cơ thể này chơi bao nhiêu cũng không chán. Quệt nước dâm còn sót lại lên lỗ lồn, sau đó anh đẩy ngón tay vào trong, như muốn nhét nước dâm trở vào bên trong. Nhiều phết, Ao'nung thầm nghĩ, hai ngón tay nghịch lồn vang lên từng tiếng nhóp nhép.

"Em đẹp lắm, MaYam. Anh thấy em."

Ao'nung hài lòng khi thấy cậu như tan ra dưới thân anh. Hai bàn tay cậu vẫn nghe lời mà đặt trên vú, tê dại nhéo nhéo hạt đậu đỏ hồng. Đuôi mắt Neteyam ướt nước, cậu hé miệng, gọi anh. "Hôn em." Và đương nhiên Ao'nung không thể từ chối một lời cầu xin đáng yêu như vậy. Đôi môi hai người tìm thấy nhau, mơn trớn âu yếm đến quên mất thời gian. Neteyam rất thích cảm giác cận kề da thịt với Ao'nung, vươn tay kéo anh xuống thật gần.

"Mai ra biển chơi không?" Ao'nung hôn dọc đường quai hàm của Neteyam. "Mùa này có vài loại ốc đẹp lắm, nhặt cho em chơi nhé."

Neteyam không trả lời được, mỗi lần vừa mở miệng là lưỡi Ao'nung chớp cơ hội đưa vào trong. Cậu bực mình kéo tóc anh, trừng mắt: "Rút cái lưỡi lại, mau!"

"Thế không hôn nữa à?" Ao'nung cười tà, nhéo mông Neteyam.

Cậu khựng lại, hơi bĩu môi, rầm rì: "Không... hôn chứ... Nhưng anh phải để yên cho em nói chuyện!" Neteyam nắm tai Ao'nung, giật giật mấy cái cho bõ ghét rồi mới chịu tiếp tục dâng đôi môi ngọt ngào đón lấy môi anh. Lời yêu thương thì thầm xen giữa những tiếng thở dồn dập. Bàn tay cả hai đan chặt vào nhau. Đầu lưỡi quấn quýt vờn đuổi, như thi xem ai sẽ là người bị kích thích trước. Ban đầu chỉ là đùa giỡn sau dư vị cao trào, Ao'nung xót cậu nên không định làm gì, ai ngờ đùa một hồi đùa ra lửa.

Anh kéo tay Neteyam để lên đỉnh đầu. "Mèo con, không ổn rồi, không tha cho em được." Anh vừa nói vừa sờ mó lồn nhỏ, chọc nó mút lấy ngón tay anh. Neteyam vẫn liếc Ao'nung nhưng cậu chưa đạp anh ra nên anh tự hiểu ngầm là cậu đồng ý. Chứ đợi Neteyam gật đầu thì tới khuya luôn mất. Ao'nung hôn Neteyam lần nữa trước khi dời xuống liếm cắn đầu ngực tròn vo bé xinh đang run rẩy chờ anh.

"MaYam, em-"

"Neteyam! Anh ngủ dậy chưa?"

Tiếng Tuk đột nhiên truyền đến thật gần khiến linh hồn của Neteyam xém nữa bị dọa bay khỏi lồng ngực. Cậu luống cuống muốn ngồi dậy nhưng bị Ao'nung đè lên không nhúc nhích được. Mà tên to xác kia thì ngơ ngác không biết việc gì xảy ra. Không có thời gian giải thích thêm, Neteyam vội vàng đè Ao'nung xuống rồi lấy chăn phủ người hai đứa. Nơi Neteyam nằm là chỗ thường dùng để thay đồ nên có một vách ngăn mỏng, vừa vặn chỉ lộ từ cổ trở lên, hoàn toàn che khuất Ao'nung.

"Cái quỷ gì-"

Neteyam vỗ đầu anh, lo lắng nhìn Tuk nhảy chân sáo đi tới gần. "Cấm lên tiếng!"

Tuk nghịch ở biển một lúc lâu nên cả người đều ướt sũng, sợ dính nước lên người anh trai đang ốm nên chỉ đứng ngoài cửa, tươi cười giơ cao một túi vỏ sò. "Anh xem nè! Em tìm được nhiều lắm luôn. Cái to nhất là ba nhặt cho em đó. Mẹ kêu đi coi anh dậy chưa, rủ anh đi ăn luôn." Cô bé ríu rít một lúc mới nhận ra biểu cảm khác lạ trên mặt Neteyam, lo lắng hỏi:

"Anh mệt hả? Em gọi mẹ nha?"

Neteyam vội vàng từ chối. "Không, không cần. Anh nghỉ thêm chút nữa là khỏe rồi. Vỏ ốc màu đỏ to quá nè." Cậu tìm cách đánh lạc hướng sự chú ý của em gái, và quả nhiên, con bé lập tức vui vẻ kể chuyện đi tìm vỏ ốc.

Cả người Neteyam run nhẹ, cậu cố gắng giữ biểu cảm bình thường nhất có thể, nụ cười cương cứng nở trên môi. May mắn là Tuk mãi vui nên chẳng chú ý gì nhiều. Nếu là một người trưởng thành khác thì chắc hẳn sẽ phát hiện ngay sự khác lạ của Neteyam. Gò má cậu ửng hồng, lồng ngực phập phồng nhấp nhô. Đằng sau vách ngăn, hai đầu vú Neteyam bị một đôi bàn tay đầy vết chai ngắt véo. Cậu nuốt xuống từng tiếng rên rỉ, đuôi mắt đỏ ửng liếc người đang hứng phấn cày nát lồn cậu.

Tên ngố kia vừa biết người tới là Tuk thì bắt đầu lộng hành, chui khỏi chăn, ngang nhiên thúc cặc vào lồn cậu. Anh chống hai tay bên người cậu, giã mạnh từng hồi lút cán, cậu đành phải nương theo nhịp đưa đẩy của anh để hạn chế cơ thể di chuyển. Chỉ mới bên nhau không bao lâu nhưng Ao'nung đã rất hiểu cơ thể cậu, cặc bự quen đường đâm chọc điểm nhạy cảm của Neteyam. Lồn nhỏ sau cơn sững sờ vì phải nuốt cặc đột ngột thì nhanh chóng nhả nước, theo bản năng co bóp, như ngàn cái miệng nhỏ mút mát khắp thân cặc.

Nóng bỏng. Ướt át. Neteyam không thể nghe được gì ngoài tiếng vang mỗi khi cơ thể cậu và Ao'nung chạm nhau. Chúng vừa khít, dính lấy nhau như thể sinh ra để dành cho nhau. Neteyam hoảng hốt với suy nghĩ lỗ lồn và tử cung đã khắc thành hình dáng cặc Ao'nung mất rồi.

"Anh? Anh sốt hả?"

Mặt mày đỏ bừng, miệng hơi hé ra và đôi mắt không có tiêu cự, là gương mặt dâm đãng chìm đắm trong tình ái, nhưng qua mắt Tuk lại thành người bị bệnh sốt cao. Neteyam cố gắng định thần, ngắc ngứ trả lời em gái: "A-anh hơi... umm... hơi mệt. Muốn, muốn ngủ chút." Khoái cảm bị đụ nát xen lẫn nỗi sợ em gái phát hiện khiến Neteyam điên cuồng. Tới, tới rồi, Neteyam cong eo lên, tiếng nức nở bật ra.

"Ah!"

Đầu cặc giã vào miệng tử cung. Ao'nung gầm gừ mấy tiếng thỏa mãn. Neteyam cao trào làm nước dâm tuôn xối xả, ủ ấm cặc Ao'nung trong dòng nước ấm. Mùi hương tình dục dâm đãng phả vào không khí khiến anh nứng điên. Ao'nung xoa hột le mẫn cảm của người dưới thân, hài lòng ngắm đôi mắt vàng rã rời vì bị đụ chín của cậu. Anh quơ tay ra hiệu.

Sẵn sàng chưa?

Neteyam hoảng loạn khẽ lắc đầu, yếu ớt đẩy tay Ao'nung ra nhưng đã quá muộn. Anh hít sâu, không giữ sức nữa mà hoàn toàn xuôi theo dục vọng nguyên thủy, cày nát cái lồn mê người dưới thân, liên tục mài lên miệng tử cung cậu. Neteyam mới cao trào nên cơ thể vừa mềm mại vừa nhạy cảm, càng thêm chiều theo ý Ao'nung. Anh yêu chết dáng vẻ ngất ngây khi chìm sâu vào ái tình của cậu. Một Neteyam mà chỉ anh mới có thể nhìn thấy. Vốn là mèo rừng, thế mà giờ cả người như làm từ nước, đụng tới đâu cũng ướt át, ấm nóng.

"Neteyam! Anh có nghe em nói gì không?" Tuk phụng phịu vì hỏi mấy lần nhưng anh trai không hề chú ý.

"Ơi, a-anh nghe... umm... xin lỗi Tuk."

Giọng Neteyam nghe như nghẹn ứ nơi cổ họng, biểu cảm rã rời và nhịp thở nhanh, rõ ràng là bệnh chưa khỏi. Tuk áy náy lấy vỏ sò nó thích nhất để trước cửa cho Neteyam, nói: "Anh mau khỏe nha. Giờ em đi đây, anh ngủ chút đi."

"Đừng nói... nói gì với ba mẹ." Neteyam dặn dò Tuk trong khi thân dưới bị nâng lên, lồn dính sát vào háng Ao'nung, để con cặc anh nằm gọn lỏn trong bụng. Nước dâm trượt theo rãnh mông chảy tí tách xuống sàn. Mồ hôi Ao'nung rơi trên bụng và ngực Neteyam, không hiểu sao khiến cậu nứng điên.

"Rồi rồi, mà anh đừng cố quá, chiều không hết thì phải nói với mẹ đó."

"Ừ, anh b-biết." Neteyam muốn nói thêm với em gái nhưng không dám mở miệng nữa, vì hiện tại trong cổ họng cậu đang ngập tràn lời rên rỉ. Ao'nung thúc cặc ngày càng nhanh hơn, anh sắp bắn rồi. Neteyam thở phào nhẹ nhõm khi thấy Tuk đi xa, rốt cuộc nhịn hết nổi đánh mấy cái lên cánh tay Ao'nung, mắng: "Anh... Anh có bị điên không? Lỡ Tuk biết thì sao? Nếu- Ah, MaNung!"

Cách nhanh nhất để tránh bị Neteyam mắng là khiến cho cái miệng nhỏ xinh của cậu bận việc khác, ví dụ như rên rỉ chẳng hạn. Ao'nung nâng hông Neteyam lên cao hơn, cho cậu nhìn rõ lồn non thèm thuồng nuốt cặc như thế nào. Vùng bụng săn chắc ẩn hiện hình dáng cặc bự. Neteyam không biết là cậu sắp bị thọc xuyên thật hay là ảo giác nữa. Cơn tức giận bay sạch, mọi cảm xúc đều dồn về nơi đang bị Ao'nung đụ nát. Neteyam vô thức sờ lên lồn nhỏ, ngón tay ướt đẫm nước dâm.

"Xoa lên vú em đi."

Và Neteyam làm theo thật, lấy nước dâm rỉ ra từ lồn xoa lên vú, đùa nghịch hai hạt đậu tròn vo dưới sự dụ dỗ của Ao'nung. Con mèo dâm này, Ao'nung mắng, bị hình ảnh kích thích đến nóng bừng, thúc cặc thêm một chập nữa rồi bắn thẳng vào tử cung Neteyam. Gần như cùng lúc, cậu cao trào lần thứ hai dưới thân anh.

"Nh-nhiều quá MaNung." Neteyam thở dốc ôm bụng. "Rớt, rớt ra ngoài rồi."

Ao'nung rút cặc ra rồi cọ lên mông Neteyam. Anh dịu dàng đỡ cậu nằm thẳng xuống, hôn lên gò má mịn màng. "Siết chặt lồn lại nào, đừng để rớt ra. Lồn dâm ăn khỏe thật, bú chùn chụt tinh của anh này."

Neteyam thở dốc, mơ màng ôm lấy Ao'nung. Mình tiêu rồi, cậu thầm nghĩ, trước sau gì cũng bị con cá này làm cho mệt chết.

"MaYam, MaYam, anh thấy em." Ao'nung chưa đã thèm liếm cổ cậu, ý đồ câu dẫn rất rõ ràng.

Neteyam đẩy đầu anh ra, thì thầm: "Ao'nung."

"Ơi?"

"Từ ngày mai, cấm đến gần kén của em, khi nào em kêu mới được tới. Anh mà dám bén mảng đến thì đừng trách em bắn rớt cái của nợ này." Neteyam nắm lấy cặc Ao'nung đe dọa. "Rõ chưa?"

"Á từ từ, từ từ đã em. Nhẹ tay thôi, nhẹ tay thôi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro