Chap 14
Sau khi nói như thế dì khóc tôi lợi dụng thời cơ không có ai liền rút ống thở oxi của dì ra. Dì ta hấp hối:" c..o..n d..á..m " sau đó cỡ 2 phút thấy cha tôi đã gần vào thì tôi gắn ống thở lại. Rồi chạy đến chỗ cha:" con đi tolet xíu nhé cha". Rồi tôi chạy đi mặc kệ dì ta sống chết :))) Lúc cha tôi nói chuyện xong rồi vào lại phòng thì thấy dì ta vẫn nằm đó. Dì ta khóc nghẹn tôi vội vã chạy vào và thấy dì ta vẫn còn sống. Bà ta cố gắng đến gần chỗ tôi và chỉ vào tôi rồi nói gì đó. Sau khi ráng với tới chỗ tôi thì dì té từ trên giường xuống. Thấy thế tôi la lên:" Cha ơi mau lên mau đi kêu bác sĩ đi cha". Khi cha tôi vội vã chạy đi kêu bác sĩ tôi tiến gần đến chỗ dì ta rồi nở một nụ cười đầy ẩn ý. Tôi nâng cằm dì ta lên: "nhìn kĩ này tôi là người giết con của bà đó". Lại lần nữa tôi dùng con dao lúc trước đã giết con Yến và gọt trái cây rồi lỡ làm rơi vào gần chỗ dì. Dì ta đang cố lại chỗ con dao để lấy nó tôi không ngần ngại gì mà giả vờ đi đến và lỡ đá con dao đến chỗ dì ta. Tôi tiến lại gần dì ta đương nhiên việc dì ta muốn làm bây giờ là giết tôi. Và việc tôi cần làm là thành tâm nhận lỗi, cớ sao phải trốn tránh chớ...
Xin chào các bạn tôi đã trở lại rồi đây !!! Xin lỗi vì đã để các bạn chờ lâu nha ❤❤❤
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro