Làm mới bản thân
"Mẹ ơi, mẹ cắt tóc cho con nhé?"
Đôi đũa của Haruno Akane va vào đĩa của mình, bàn tay của người phụ nữ cũng lỏng lẻo như quai hàm vì sốc.
"Nhưng con đã quá cứng đầu trong việc nuôi nó trong nhiều năm rồi" người phụ nữ nhận xét. Sau đó, rất nhanh, đôi mắt xanh của cô nheo lại "Có phải là do đồng đội của con không? Ngay từ đầu, thằng bé đó chính là lý do khiến con muốn nuôi tóc dài"
Mẹ cô, như mọi khi, quá sắc sảo và nhạy bén. Có lẽ mẹ cô sẽtrở thành một shinobi xuất sắc nếu được trao cơ hội khi lớn lên.
"KHÔNG!" Đôi lông mày cong màu đỏ ruby hoàn hảo nhướng về phía cô, và Sakura vặn vẹo trên ghế khi cô lùi lại "Ừm,thì đại loại thế. Nhưng mẹ ơi, Sasuke-kun thật quá xấu tính. Con đã xin lỗi vì đã đấm cậu ấy rồi, mặc dù bố mẹ Sasuke nói rằng con đã giúp cậu ấy bằng cách kích hoạt sharingan của mình như thế"
Cô thở dài nặng nề, chống cằm bằng một tay khi nhìn xuống bữa ăn đang ăn dở của mình.
"Cậu ấy thường gọi con là kẻ phiền phức và phớt lờ con nhưng bây giờ Sasuke dường như luôn trừng mắt nhìn con. Hoặc xúc phạm con"
"Con đã nói với cậu bé cảm giác của mình chưa?" Người phụ nữ tế nhị hỏi. Sau đó, mẹ cô nói thêm với giọng điệu trêu chọc "Đối với mẹ, nó giống như trường hợp cậu bé 12 tuổi đang có cảm tình với cô bạn cùng nhóm. Không phải nói đùa với con đâu."
" Mẹ ơi" Sakura rên rỉ, ngồi thẳng dậy để nhìn thẳng vào mẹ. "Không đời nào Sasuke-kun có cảm tình với con, bất kể Kushina-oba có nói gì đi nữa. Mẹ không nghe con nói gần đây cậu ấy hành động như thế nào à? Hơn nữa, trước đó Sasuke còn nghĩ con phiền phứ"
"Ừ" Sakura biết mẹ cô chỉ đang chiều lòng cô chứ không thực sự quan tâm đến sự phản đối của bà "Và kiểu tóc này sẽ giúp ích như thế nào? Mẹ không muốn con hối hận vì đã thực hiện một sự thay đổi lớn như vậy, đặc biệt là khi con đã dành rất nhiều thời gian và công sức để chăm sóc mái tóc của mình"
"Chà, nếu Sasuke-kun thích tóc dài thì có lẽ nếu con cắt nó, cậu ấy sẽ bắt đầu tập trung vào thứ khác?" Cô ghét việc mình vẫn cảm thấy ghen tị với khái niệm đơn thuần đó và cố gắng đẩy cảm giác xoắn xuýt trong bụng mình đi bằng cách chuyển sang một lý do khác "Khi đã làm ninja thì với mái dài tóc dài sẽ khiến cho việc di chuyển. Sẽ thông minh hơn nếu giữ nó ngắn cho đến khi con đủ mạnh để đảm bảo không ai có thể túm lấy tóc mình"
"Và mẹ cho rằng việc giáo viên mới của con để tóc ngắn không liên quan gì đến lựa chọn này?" Akane có vẻ thích thú khi đặt ra câu hỏi và má Sakura nóng bừng khi bị gọi tên.
"Shishou nói tóc ngắn cũng ít phải lo lắng hơn khi ở bệnh viện. Giống như trong phòng phẫu thuật hoặc các trường hợp khác" Rin-shishou cũng nói rằng Sakura có thể học cách tết tóc để giữ cho nó không bị rối nếu vẫn muốn để tóc dài và thậm chí có thể giấu vũ khí vào đó để làm nhiệm vụ. Viễn cảnh nhét senbon độc vào một bím tóc màu hồng và chờ đợi kẻ thù tóm lấy nó và tự rút ra, thật là hấp dẫn...
Chà, Sakura luôn có xu hướng tôn thờ thần tượng mình.
"Được rồi. Chúng ta còn chút thời gian trước khi đến chỗ Kushina-san. Nếu tối nay con nhất quyết cắt tóc, chúng ta có thể làm việc đó sau khi con ăn xong và rửa bát" người phụ nữ nhấn mạnh phần cuối câu khi chứng kiến Sakura bắt đầu thử hít thức ăn của mình, hơn là ăn nó.
"Mẹ là người tuyệt vời nhất, mẹ ơi!"
"Chậm lại nếu không sẽ bị nghẹn đấy" người phụ nữ phản đối nhưng vừa nói vừa cười nên Sakura biết mình thực sự không gặp rắc rối gì.
Sử dụng một bức ảnh hoàn toàn mới của Sakura và người hướng dẫn mới được chụp vào ngày thứ hai họ học việc, Haruno lớn tuổi đã khéo léo cắt bớt lọn tóc của con gái mình khi họ đứng trước bồn rửa trong phòng tắm. Đôi mắt xanh lục của Sakura tập trung chăm chú vào chiếc kéo khi chúng cắt những sợi tóc màu hồng.
Hai mẹ con đi đến căn hộ Uzumaki-Namikaze ngay khi những lọn tóc cuối cùng được quét sạch và bỏ vào thùng rác. Sakura liên tục chạm vào đuôi những lọn tóc mới cắt ngắn của mình khi họ bước đi, ngạc nhiên khi thấy đầu mình nhẹ nhõm đến thế.
"Con cảm thấy như thế nào?" Mẹ cô hỏi khi họ rẽ vào con phố mà Kushina-oba nói rằng mình đang sinh sống. Quả bóng chảy xệ của Hashirama, chúng tôi đang tiến đến chỗ của Hokage quái đản! "Mẹ không nghĩ mình đã làm một công việc tồi tệ"
"Đẹp lắm mẹ ơi, cảm ơn mẹ!" Sakura cười rạng rỡ với người phụ nữ "Mẹ có thể làm việc ở tiệm cắt tóc nếu mẹ chán việc may quần áo"
Mẹ cô khịt mũi đáp lại.
"Đừng tâng bốc quá , Sacchan. Mẹ có thể bắt đầu nghĩ rằng con đang âm mưu làm gì đó"
" Mẹeeee, con không có!"
"Ồ? Vậy cái lần con cố lén đưa con mèo đó vào bằng cách nói với mẹ rằng mẹ là một người phụ nữ tuyệt vời đến nỗi mình nên được phong làm nữ hoàng của vũ trụ thì không được tính à?"
"Tora-chan đang bị bắt nạt bởi lũ genin hèn hạ đó! Con đang cố cứu cậu ấy! Và rõ ràng là Tora-chan không thích người chủ thực sự của mình nếu cậu ấy luôn chạy trốn khỏi người chủ" Sakura nghĩ rằng đó là một lập luận tương đối đúng đắn, sau khi cân nhắc mọi khía cạnh nhưng mẹ cô lắc đầu. Ít nhất thì cô đã không bị cấm túc quá lâu.
"Điều đó cũng không thay đổi được sự thật là căn hộ của chúng ta không cho phép nuôi thú cưng- Ồ, xin chào Kushina-san!"
Cuối cùng họ đã đến bên ngoài tòa nhà và một mái tóc dài màu đỏ rất quen thuộc đang đợi họ ở con phố bên ngoài.
"Akane-chan, Sakura-chan! Cậu đã đến- Ồ, kiểu tóc dễ thương quá, Sakura-chan! Chuẩn bị sẵn sàng cho cái nóng mùa hè chưa?"
Sakura đỏ mặt khi được khen bởi một trong những người phụ nữ đẹp nhất làng (rõ ràng mẹ cô là người đẹp nhất và không ai có thể chiếm được vị trí đầu bảng đó).
"Ừm, cháu chỉ nghĩ thay đổi sẽ tốt hơn. Nhưng vào mùa hè sẽ mát hơn nhiều!"
Hai người phụ nữ trưởng thành nhìn nhau đầy hiểu biết, luôn cười toe toét. Sakura một lần nữa cảm thấy cần phải thông cảm với Naruto về những rắc rối mà tình bạn mới này sẽ gây ra cho cả hai đứa trẻ. May mắn thay, cô sẽ làm được việc đó trong vài phút nữa.
"Lên nào! Cầu thang trong tòa nhà này được bố trí hơi kỳ lạ nên tớ đi xuống để đảm bảo hai người không bị lạc trên tầng ba" Jinchuriki cười lớn trước khi nói thêm "Tớ không thể kể cho cậu biết chuyện này đã xảy ra với Minato bao nhiêu lần khi chúng tớ lần đầu tiên đi. Anh ấy từ chối chỉ dán phong ấn Hiraishin cho đến khi anh ấy biết cách định hướng nơi này mà không cần đến nó. Và anh ấy nói tớ là người cứng đầu!"
Hai cô gái tóc đỏ cười lớn và Sakura nhìn đôi vai của mẹ cô thư giãn một chút khi họ leo lên sáu tầng cầu thang hẹp (cầu thang dẫn lên tầng ba thực sự rất kỳ lạ, ở một phía hoàn toàn khác của tòa nhà so với tất cả những tầng khác). Khi họ đến tầng bên phải, Akane hơi choáng váng, không có khả năng điều hòa như hai shinobi còn lại nhưng cô ấy vẫn mỉm cười.
"Đây là nhà chúng tôi!" Kushina-oba ríu rít khi cô mở cửa trước để lộ ra bên trong căn hộ của Hokage, bộ ngực chảy xệ của Madara, cuộc sống của cô bây giờ là gì?! "Cô nghĩ cô nên có một đôi dép vừa với cháu, Sakura-chan. Và tớ sẽ đưa cho cậu đôi giày dự phòng của mình, Akane-chan, cho đến khi tớ có thể mua cho cả hai đôi dép của riêng cho mình" Người phụ nữ bắt đầu lục lọi chiếc tủ giày lớn cạnh cửa trước khi phát hiện ra thứ gì đó "Ồ, có vẻ như Kakashi-kun cũng ở đây."
"Dạ"
Sakura không chắc mình sẽ cảm thấy thế nào khi gặp giáo viên của mình ngoài buổi luyện tập hoặc bữa tối cùng nhóm, đặc biệt là trong khung cảnh gia đình như vậy, trông thật hoàn hảo như ở nhà với một đôi dép đi trong nhà in hình chân chó. Thành thật mà nói, nó hơi kỳ lạ nhưng có lẽ không hoàn toàn theo chiều hướng xấu.
Những điều đó không quan trọng, bởi vì jounin tóc bạc đang nhìn mẹ cô.
"Ồ, thật vui khi cuối cùng cũng được gặp thầy của Sacchan" mẹ cô cúi đầu về phía anh "Tôi là Haruno Akane, mẹ của Sakura. Xin hãy tiếp tục chăm sóc tốt cho con gái tôi. Tôi biết đôi khi con bé có thể hơi khó tính"
" Mẹ ơi" Sakura rên rỉ phản đối.
"Con bé không gặp rắc rối gì cả. Trên thực tế, con bé là người cư xử tốt nhất trong ba người. Không có ý xúc phạm đâu, Kushina-nee."
Mặc dù được khen nhưng cô bé tóc hồng vẫn cảm thấy bất bình.
Giáo viên của cô đang tán tỉnh! Với mẹ cô!
"Không có gì" Kushina đáp lại lời xin lỗi của Kakashi bằng một cái vẫy tay và một nụ cười tự mãn như thánh thần "Naru-chan luôn luôn ồn ào một chút"
"Mẹ!!!" Như thể được triệu tập bởi một kẻ nhỏ bé, một mái tóc vàng phóng túng xuất hiện ở góc phòng "Con tưởng con đã yêu cầu mẹ đừng gọi con như vậy trước mặt bạn bè con nữa!" Có một khoảng dừng, rồi một nụ cười rạng rỡ xuất hiện trên khuôn mặt Naruto khi sự chú ý của mình chuyển sang những người mới đến.
"Chào Sakura-chan! Mẹ của Sakura-chan! Tóc ngắn của cậu trông rất đẹp!" Đôi mắt xanh của Naruto sau đó quay sang nhìn Kakashi-sensei, người đã đến đứng bên cạnh.
"Sao tai anh lại đỏ thế, Kaka-nii? Anh có bị ốm không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro