Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 7

Sáng ngày hôm sau, Yin tỉnh dậy với cơn đau đầu dữ dội. Anh nhìn đồng hồ được đặt trên chiếc bàn bên cạnh, đã 1 giờ chiều rồi.

Anh chuẩn bị đứng dậy thì một dáng người cao lớn xuất hiện bên ngoài phòng ngủ.

"Đây không phải phòng War sao? Con đang làm gì ở đây vậy?" Bố anh nói.

"Bố đang làm gì ở đây vậy ạ?"

"Thì thư lý của con đã gọi cho cho bố vì con không trả lời cuộc gọi của cô ấy và nói với ta rằng con không đến văn phòng trong khi cuộc họp đã bắt đầu." Bố anh dường như khá bình tĩnh với mớ hỗn độn mà con trai mình gây ra.

"Bố biết, đừng quá lo lắng về chuyện cuộc họp bố đã nói do con không được khỏe nên bố đã thay mặt xử lý ổn thỏa hết rồi. Đứng dậy đi, giải rượu trước, đi tắm sau đó ăn chút đi, mẹ đã nhờ bố mang đồ ăn bà ấy chuẩn bị hôm nay đến cho con." Bố anh rời đi.

Sau khi tắm xong, anh ngồi xuống bàn ăn và thấy bố mình vẫn chưa rời đi. Bố anh đi đến ngồi đối diện với anh. Có hai chiếc đĩa trên bàn. Nó thật khó hiểu vì hai người chưa bao giờ thực sự có cơ hội nói chuyện với nhau một cách nghiêm túc.

Khi Yin còn là một đứa trẻ bố anh luôn rất bận rộn, ông chưa bao giờ đến trường tham gia một hoạt động nào bởi vì công việc rất bận. Họ chỉ có cơ hội nói chuyện với nhau vào thời gian dùng bữa tối. Hiện giờ Yin đã trở thành người quản lý công ty nên cậu hiểu được bố mình. Anh cũng chuyển ra khỏi nhà nên anh hiếm khi nhìn thấy bố mẹ.

" Có chuyện gì xảy ra với con hôm nay vậy?" Bố anh bắt đầu hỏi han.

"Bận rộn công việc thôi bố. Con không biết làm gì khác."

" Dường như con làm việc khá ổn khi làm việc theo lời của những người khác . Họ cũng đề cập chuyện con đã quát mắng nhân viên từ những lỗi nhỏ nhất."

"Con có chút áp lực"

" Bố hiểu, còn cuộc sống về đêm thì sao chàng trai? Không phải đó là những gì con thường làm khi áp lực sao?Có vẻ như con không còn đến bar sau khi làm việc hoặc đêm muộn nữa. Con cũng không còn mang ai đó về nhà."

Yin rất sốc khi biết rằng bố của anh biết về việc anh mang ai đó về nhà. Anh nghĩ họ chỉ biết về việc anh thường xuyên uống đến đêm muộn.

" Không cần phải ngạc nhiên như vậy, con là con của ta nên tất nhiên ta biết. Ta cũng đã từng như vậy khi còn trẻ ( cha truyền con nối nè:[[[). Ta chỉ dừng làm điều đó cho đến khi gặp được mẹ con.

Anh nhìn bố mình, ông nở một nụ cười đầy yêu thương trong khi nghĩa về vợ mình.'

" Làm sao mà hai người gặp được nhau?" Yin chưa bao giờ thực sự tò mò về cách mà bố mẹ anh đã gặp được nhau, dù là khi còn nhỏ anh cũng chưa bao giờ hỏi về điều này.

"Chúng ta cũng là một cuộc hôn nhân sắp đặt. Mẹ của con là một người khá rụt rè quy tắc, không phải là kiểu người ta thích nhưng ta không biết chuyện gì đã xảy ra. Nó có thể nghe buồn cười với con nhưng khi ta nhìn thấy bà ấy lần đầu mọi thứ xung quanh như bị lu mờ. Mắt của ta luôn đặt trên người bà ấy, Ta không nhận ra mình đã dừng đến các bữa tiệc và làm những điều vẫn thường làm trước khi gặp bà ấy,"

"Nó nghe không thực tế nhưng không sao. Con sẽ tin bố." Yin trêu trọc.

" Con sẽ giống như vậy một khi con yêu ai đó." Yin chỉ nhún vai.

"Sau đó thì sao bố?"

"Câu chuyện không phải lúc nào cũng hạnh phúc. Bố đã theo đuổi mẹ nhưng khi mối quan hệ trở nên tốt đẹp hơn đã có người phụ nữ mang một đứa bé đến và nói rằng bố chính là bố của đứa bé đó, Mẹ con đã rời xa ta và nói với ông bà về việc đó, ta phải kết hôn với người phụ nữ khác. Đó có lẽ là ngày ta cảm thấy như mọi thứ đã sụp đổ.

Yin nhìn sự thay đổi trên gương mặt của bố mình, hồi tưởng về quãng thời gian khi cuộc sống của anh gần như sụp đổ. Dù Yin là người cho rằng tình yêu chỉ là điều gì đó nhảm nhí, anh có thể nhận ra rằng bố đã yêu mẹ như thể bà là cả thế giới của ông vậy.

" Sau đó làm thế nào mà cuối cùng bố vẫn kết hôn với mẹ?"

"Bố đã bí mật xét nghiệm ADN. Đứa bé không phải con của bố. Bố đã ngủ với người phụ nữ đó nhưng là trước khi gặp mẹ con. Không có đám cưới nào giữa ta và người phụ nữ đó. Ta bắt đầu theo đuổi mẹ con lần nữa và đã mất vài năm để bà ấy quay lại. Mất nhiều năm để ta chứng minh với bà ấy rằng ta chân thành. Sau đó thì hai người đã kết hôn , một năm sau đó thì con chào đời."

Khuôn mặt của bố như bừng sáng khi chạm vào chiếc nhẫn cưới mà ông đã đeo nhiều năm. Nhiều năm trôi qua nhưng dường như tình yêu của ông đối với vợ mình chưa từng phai mờ.

" Vậy là bố thay đổi vì yêu mẹ sao?"

"Bố đã làm vậy. Bố dừng làm những việc đó và tập trung theo đuổi mẹ con."

Họ giữ im lặng một lúc. Yin đắm chìm trong những dòng suy nghĩ trong khi bố đang nhìn anh.

" Nếu con có một người chắc chắn trong đầu khi bố nói với con về chuyện của ta và mẹ con thì ta dám chắc cảm xúc đó là chân thực và nghiêm túc. Hơn nữa con cũng nên chắc chắn về người đó. Hãy suy nghĩ cẩn thận. Nếu con hành động trước khi hiểu rõ cảm xúc của mình, cuối cùng con sẽ lại làm tổn thương người đó."

Họ nói thêm về công việc và chuyện tình cảm sau bữa trưa. Yin có vẻ là một người sẽ không để tâm đến lời khuyên của bất kỳ ai nhưng những lời nói của bố cứ lảng vảng trong tâm trí anh.

"Bố nên đi rồi. Mẹ con đang ở nhà một mình. Hãy nhớ những gì bố đã nói trước đó. Hãy chắc chắn về cảm xúc của chính mình rồi theo đuổi người đó. Đừng phủ nhận cảm xúc của chính mình nữa. Con biết những gì mà con cảm thấy đối với War. Tốt hơn hết con nên chấp nhận và chắc chắn về nó hoặc con sẽ đánh mất thằng bé mãi mãi."

Yin nhìn bố mình khi ông đề cập đến tên của War.

"Nhớ về thăm bố mẹ khi con có thời gian." Ông nói rồi lái xe rời đi.

"Tốt hơn hết con nên chấp nhận và chắc chắn về nó hoặc con sẽ đánh mất thằng bé mãi mãi."

"Mất em ấy mãi mãi sao?" Yin thầm nghĩ trong đầu.

Anh đi đến tủ lạnh định bụng kiếm gì đó để uống nhưng nó trống rỗng.

"Chết tiệt, mình quên đi mua đồ ở tạp hoá." Anh tự nói với chính mình.

Anh nhanh chóng thay quần áo rồi lái xe đến cửa hàng tạp hoá.

Anh đi khắp các gian hàng để tìm thứ mình cần, anh dừng lại khi thấy một hình bóng quen thuộc trước mặt mình.

Yin chỉ nhìn chằm chằm từ xa trong khi War đang chọn đồ cần mua.Một người đàn ông đột nhiên xuất hiện và choàng tay lên cổ War.

"Prom! mày làm tao hết hồn đó!"

"Mày đã lấy những thứ mày cần chưa?"

Tao không thể tìm thấy loại cá ngừ đóng hộp mà tao thường mua. Chắc là họ đã hết rồi.

"Thử một loại khác xem."

"Nah, để đến lấy vào tuần sau cũng được. Đi thôi tụi nó đang đợi." War vẫn chưa nhìn thấy Yin. Cả hai người họ quay lưng về phía Yin rời khỏi.

Yin cảm thấy đau nhói nơi lồng ngực.Đây không phải lần đầu tiên anh cảm thấy vậy. Anh đã từng có cảm giác đó khi nhìn thấy Gie và bạn trai của cô ấy. Hiện tại là cùng một cảm giác đó với War sau nhiều năm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro