Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 1

                                                ANTI-ROMANTIC





1 tin nhắn chưa đọc

Bố: Bữa tối với vị hôn phu của con lúc 7 giờ tối. Đến địa chỉ này [đính kèm địa chỉ]. Đừng có uống rượu hôm nay chàng trai. Nhớ đến sau khi xong việc.

Yin thở dài sau khi đọc những tin nhắn mà bố gửi. Họ vô cùng háo hức tìm cho anh một người yêu. Yin đã 27 tuổi, là CEO của W Company.Bố mẹ anh vẫn luôn cố gắng để tìm một ai đó cho con trai của họ. Lúc đầu họ sẽ ép anh đi hẹn hò với những đứa trẻ-con của bạn họ mà anh chưa từng quen biết. Những người đó đều từ bỏ một cách dễ dàng vì Yin là một tay chơi không tin vào tình yêu. Anh ta hẹn hò với rất nhiều người cùng một lúc khi còn học cấp 3 và suốt những năm đại học.Anh cũng thường trải qua các mối tình một đêm với những người mà mình gặp tại quán bar. Thời gian này cũng không có gì khác. Bố mẹ quyết định sắp xếp cho anh một cuộc hôn nhân với một người mà anh không hề quen biết.

Anh nhìn đồng hồ , đã 6 giờ tối. Anh đứng dậy và chỉnh lại chiếc áo khoác trước khi rời đi. Cấp dưới liên tục chào hỏi nhưng anh ta chỉ phớt lò họ.

Anh vào xe và lái nó rời đi. Như dự đoán, tình hình giao thông khá tồi tệ.

Anh đến địa điểm 15 phút trước giờ ăn tối. Anh thấy xe của bố mình và 2 chiếc xe khác đậu trước nhà. Khi anh bước vào, ba và một người đàn ông khác đang ở trong phòng khách chơi cờ, mẹ và một người phụ nữ khác mà anh chưa từng gặp trước đây đang ở trong bếp cùng chuẩn bị bữa tối với những người giúp việc.

"Con đến sớm đó. Bố đã nghĩ con sẽ đến muộn. " Bố thốt lên khi nhìn thấy hắn.

"Công việc hoàn thành sớm. Con có thể đến đây sớm" Hắn nói

"Nhân tiện, đây là bố vị hôn phu của con. Đây là con trai tôi Yin Anan Wong."

"Một thanh niên trẻ đẹp trai, tôi thừa nhận."

Bố anh tiếp tục khoe khoang về con trai mình. Anh đi vào bếp và chào hỏi mẹ của mình. Bà tiếp tục giới thiệu người phụ nữ có vẻ là mẹ của vị hôn phu.

Anh ngồi trong phòng khách đợi một người quan trọng lẽ ra nên ở đây. Vị hôn phu của mình .

Đã nửa giờ đồng hồ trôi qua và vẫn không hề thấy bóng dáng của vị hôn phu . Yin bắt đầu nghĩ rằng có thể cậu đã chạy mất rồi điều đó Yin nghĩ là một điều tốt. Anh không cần phải kết hôn với một người mà mình không quen biết. Yin chưa bao giờ nghĩ sẽ ràng buộc cuộc đời mình. Anh ta tận hưởng điều mình làm và không quan tâm nếu đến cuối cùng liệu anh có khiến cảm xúc của ai đó tổn thương.

Vài phút trôi qua cửa bỗng nhiên mở ra và một người con trai nhỏ hơn anh xuất hiện ở cửa ra vào.

"Con xin lỗi vì đã để mọi người đợi lâu. Chuyến bay bị trì hoãn mất một thời gian." Người con trai nói ngay khi mọi người nhận ra sự hiện diện của cậu.

Đôi mắt của cậu nhìn chằm chằm vào Yin. Đôi mắt cậu mở to khi nhìn thấy một gương mặt quen thuộc. Yin cũng vậy. Anh nhớ ra người con trai này và anh chắc chắn rằng đã từng gặp cậu trước đây (ấn tượng sâu đậm ý nhờ, mới gặp có lần à).

"Cũng dễ hiểu mà, nhân tiện, đây là con trai tôi, War Wanarat Ratsameerat."

"Oh? War đây rồi! Đến ngồi vào bàn thôi con, đồ ăn đã sẵn sàng rồi. Ăn đi khi nó vẫn còn nóng."

Tất cả mọi người đều ngồi vào bàn. Yin ngồi đối diện với War.

"Vậy là cả hai đứa đều biết lý do tại sao mình lại có mặt ở đây đúng không?" Bố War bắt đầu cuộc trò chuyện.

Hai người chỉ gật đầu.

" Con thấy căn nhà này thế nào?" Mẹ Yin quay qua hỏi.

"Con nghĩ nó khá đẹp. Nó đơn giản nhưng trang nhã và cũng ấm cúng nữa" War trả lời.

"Thật vui vì con thích nó. Còn con thì sao, Yin?"

" Nó nhìn khá được đối với con. Mẹ định mua căn nhà này sao?" Yin hỏi mẹ của mình.

"Oh, chúng ta đã mua nó rồi. Con sẽ sống ở đây cùng với War." Mẹ Yin hào hứng nói.

"Thứ lỗi cho con nhưng không phải quá sớm để làm điều đó sao?"

"Không, không con yêu. Điều này tốt cho cả hai con, để hai đứa hiểu về nhau nhanh hơn!" Yin và War chỉ nhìn nhau.

War chỉ thở dài.Cậu không thể làm gì khác. Cậu không thể cãi lời bố mẹ và quyết định của họ.

Bố mẹ cả hai rời đi sau khi dùng bữa xong. Trong khi những người giúp việc dọn dẹp, ngay sau đó chỉ còn lại hai người.

"Thật tốt khi gặp lại em, War." War giật mình khi Yin đột ngột nói chuyện.

"Trong tất cả những người trên thế giới này, tại sao lại là anh chứ?" War đưa tay vò vò mái tóc của mình.

"Vậy, em nhớ anh ?"

" Phải,hiện tại, chúng ta có thể quên mọi thứ và hành động như chưa hề có chuyện gì xảy ra vào tối hôm đó? Đó chỉ là một sai lầm lớn." Yin nhếch mép. Nhìn thấy War bối rối cũng là một loại niềm vui đối với anh.

"Còn không thì sao?"

" Anh...thật là không thể chịu đựng được mà. Tôi đi ngủ đây." War đứng dậy và định rời đi thì bị Yin kéo lại và đặt một nụ hôn lên môi cậu điều đó khiến cậu vô cùng kinh ngạc.

"Ngủ ngon, vị hôn phu của anh." Yin nháy mắt và rời đi khiến War choáng váng.

—---

Hồi tưởng

Đó là mùa hè và nhóm bạn của Yin đã đi nghỉ mát tại một bãi biển nghỉ dưỡng trong 3 ngày. Vào ngày cuối cùng, họ tổ chức tiệc và đã uống rất nhiều tại một quán bar địa phương.

Đôi mắt của Yin nhìn quanh quán bar để tìm mục tiêu qua đêm của mình như một thói quen.Anh bị thu hút bởi một chàng trai trên sàn nhảy. Anh rời đám bạn của mình và tiếp cận chàng trai đó.

Chàng trai nhỏ con hơn anh, có một vòng eo nhỏ và một khuôn mặt quá sức dễ thương.

"Này cậu" Chàng trai nhìn anh và mỉm cười( thế thì ai mà chịu được). Cậu choàng tay qua cổ anh trong khi hai người phiêu theo nhạc.

"Này" Người nhỏ con hơn rõ ràng đã say.

Tiếng nhạc trở nên quyến rũ hơn và điệu nhảy trở nên mờ ám hơn cho đến khi hai người không thể khiêu khích hơn nữa.

Yin bỏ lại bạn bè của mình ở quán bar và kéo người nhỏ hơn đến phòng khách sạn của anh mà người đó không hề phàn nàn về điều đó.

Sức nóng của cơ thể khiến họ không thể cưỡng lại ý muốn mà lao thẳng vào trong thang máy. May mắn là không có ai khác trong thang máy.

Yin ngay lập tức mở cửa phòng khách sạn và họ tiếp tục cho đến khi đã ở trên giường.

Và nó xảy ra.(xảy ra chuyện gì thì mọi người tự tưởng tượng nha)

War thức dậy và cảm thấy có một cánh tay ấm áp đang ôm lấy cậu. Đầu của cậu đau như búa bổ. Cậu đã shock khi nhìn sang bên cạnh mình.

"Shit" Cậu thầm chửi thề. Cậu cẩn thận nhấc cánh tay đang ôm lấy mình ra và gom lại quần áo của mình rồi rời đi. Cả cơ thể đau nhức nhưng cậu xoay xở được để về phòng của mình, may mắn là họ ở cùng một khách sạn.

Kết thúc hồi tưởng

—---

War cầu nguyện và ước rằng sẽ không bao giờ gặp lại người đàn ông đó nữa. Nhưng cuộc đời dường như sắp đặt điều khác cho cậu. Họ không những gặp lại nhau, mà họ còn trong một cuộc hôn nhân sắp đặt và bây giờ sẽ phải sống chung dưới một mái nhà, điều này khiến việc tránh mặt anh trở nên khó khăn hơn.

Chuyện mình dịch còn nhiều thiếu sót mong được mọi người góp ý nha😊

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro