Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 4 : Này ! cẩn thận .


Sau một hồi bốc thăm và chia nhóm , mọi người dần ổn định lại , các nhóm bắt đầu chia nhau ra , họ đi từng hướng một và cũng không quên hẹn nhau trước 6h tối gặp lại .

----------Một lúc sau--------

Okuda vẫn cứ đi theo phía sau lưng của Karma , không một ai nói với ai một câu nào cho tới khi Okuda bắt đầu lên tiếng phá huỷ bầu không khí ngột ngạt đó .

- " Này , Karma - kun , cậu tính đi đâu vậy ? " . - Okuda hỏi .

- " Im lặng và nhanh chân lên nếu cậu không muốn bị bỏ lại ở đây . " - Karma vẫn không quay lại nhìn cô .

- " Có v...ẻ cậu kh...không muốn đi ch...chung với tớ nhỉ ? " - Okuda ngập ngừng .

- " Ý tớ không phải vậy . " - Karma nhanh chóng giải thích .

- " Tớ biết mà , tớ chỉ là một con nhỏ bốn mắt , vô dụng và cũng rất hậu đậu suốt ngày chỉ biết ở trong phòng thí nghiệm với mấy loại hoá chất , tớ biết ... " - Chưa để Okuda nói xong thì Karma đã lấy tay che miệng Okuda lại rồi .

- " Đừng có mà tự ti như thế " - Cậu nói rất nhỏ , rất nhỏ chỉ để đủ một mình cô nghe thấy thôi .

Hiện giờ khoảng cách giữa hai người họ thực sự rất gần nhau , thậm chí đôi bên cũng có thể nghe được nhịp tim của người đối diện , cậu thả cô ra , Okuda đỏ mặt quay đi chỗ khác , còn Karma vẫn cứ hiên ngang tiến về phía trước .

- " Này , sao còn đứng đơ người ra thế chứ ? " - Karma quay lại .

- " À...Ừ... " - Okuda chạy lại phía Karma đang đứng .

Trên con đường dài đầy nắng , hàng trăm cây anh đào đung đưa trước gió , những cánh hoa khẽ rơi chạm nhẹ xuống mặt đất .

- " A... Karma - kun nè , cậu có...? - Okuda ấp úng .

- " Có gì ? " - Karma dừng hẳn lại mọi động tác để nghe cô gái phía sau lưng mình nói những gì .

- " Ừm , cậu có thích ai trong lớp mình không ? " - Okuda hỏi .

- " Hmm , để xem nào " - Karma đưa tay lên cằm suy nghĩ .

- " Ừm " - Okuda lí nhí nói .

- " Hmm...Có lẽ trong lớp này , không ai đáng cho tớ nghĩ tới chuyện đó cả , với lại tớ lo cho việc học hơn là những việc vô bổ đó " - Karma ngồi xuống một gốc cây anh đào gần đó .

- " Vậy à " - Câu trả lời vừa rồi của Karma làm cho Okuda có chút hơi hụt hẵn nhưng cô cũng đã lườn trước được sự việc này rồi , một người như cô làm sao có thể tư tưởng tới cậu được chứ , cô khẽ cười cố quên đi cái cảm giác mà mình giành cho cậu bấy lâu nay .

- " Này Okuda - san , chúng ta đi tiếp thôi " - Tiếng gọi của Karma như kéo cô về thực tại sau những suy nghĩ hỗn độn kia .

- " À...Ừ đi tiếp thôi " - Okuda nói giọng đượm buồn .

- " Hửm , cậu sao vậy ? Không khoẻ à ? " - Karma nhìn cô .

- " Kh...Không sao đâu Karma - kun " - Okuda cười nhạt .

- " Cậu chắc chứ ? " - Karma hỏi lại lần hai .

- " Chắc mà " - Okuda khẳng định .

- " Ừm " - Karma nói .

Đi được một đoạn , bỗng dưng có tiếng hét phía sau lưng Karma :

- " Á..." - Là tiếng hét của Okuda , cậu trai tóc đỏ vội quay lại thì nhìn thấy cô nàng tóc tím đã bị ngã do vấp phải cục đá nhỏ dưới chân .

- " Nè , phải cẩn thận chứ " - Karma tiến lại đỡ cô gái tóc tím đứng lên .

- " A...Tớ biết rồi " - Okuda nói .

- " Vậy giờ cậu đi được không " - Karma lo lắng .

Từ trước tới giờ Karma chưa bao giờ biết quan tâm đến người khác , nhưng sao đối với một cô gái yếu đuối như Okuda cậu lại phải lo lắng thế chứ .

- " Cảm giác gì đây ? Mình thích cậu ta chăng ? Không thể nào ,không có đâu , mà có khi ... " - Suy nghĩ hiện giờ trong đầu hiện giờ của Karma .

- " Ừm , chắc được " - Nói rồi cô ngã quỵ xuống đất may mà tay kia vẫn còn nắm tay Karma chứ không là tiêu rồi .

- " Đứng còn chưa xong vậy mà nói là đi được à " - Karma mỉa mai .

- " Hả...À...Ừm... " - Okuda dường như không nói lên lời .

- " Lên đi , tớ cõng " - Karma khuỵ gối xuống .

- " Nhưng ... " - Okuda ngập ngừng .

- " KHÔNG NHƯNG NHỊ GÌ CẢ " - Karma quát lên .

Chưa bao giờ cô thấy cậu quát lên với ai nên trước câu nói đầy sự nghiêm túc và uy lực kia , Okuda cũng chỉ biết lằng lặng mà làm theo .

- " Như thế này phải tốt hơn không " - Cậu cười , một nụ cười thật sự chứ không phải một cái nhếch môi như thường ngày . Nhanh chân chạy vế phía trước .

Còn về phía Okuda thì mặt cô đã đỏ lên vì ngượng rồi , trong bất giác cô khẽ nói nhỏ :

- " Tớ thích cậu , Karma - kun "

Như nghe được câu nói vừa rồi , Karma đứng khựng người vì có điều hơi bất ngờ , cậu hỏi :

- " Cậu vừa nói cái gì thế ? "

- " T...Tớ có n...nói gì đâu " - Okuda lắp bắp .

- " Hể , rõ ràng tớ có nghe mà " - Karma ngạc nhiên .

Nói rồi , cậu đặt Okuda ngồi xuống một chiếc ghế đá còn mình thì ngồi phía bên cạnh . Im lặng được một lúc , Karma lên tiếng .

- " Tớ có nghe cậu vừa mới nói thích tớ phải không ? " - Karma quay mặt về phía cô .

- " Hửm...Sao cậu biết ?? À kh...không làm gì có " - Okuda cười trừ .

- " Thật chứ " - Cậu dí sát mặt mình vào mặt Okuda .

- " A...Ư...." - Okuda chưa kịp nhận ra điều gì đã khiến mình không nói được thì môi cậu hiện giờ đang áp sát lên môi cô , mặc cho cô chống trả một cách yếu ớt nhưng vô ích với cậu . Thời gian cũng đã trôi qua một lúc lâu , cho đến khi cả hai không còn không khí để thở nữa thì cậu mới buông cô ra "

- " Hình như , có lẽ tớ nghĩ ... Tớ thích cậu rồi đấy " - Karma nói , quay đi chỗ khác để tránh cho cô thấy gương mặt đỏ gấc của cậu hiện giờ .

- " Sao cơ , mình không nghe lầm đấy chứ ? " - Cô tự hỏi .

- " Thế cậu có thích tớ không ? " - Karma hỏi .

Okuda khẽ gật đầu .

Rồi Karma lại một lần nữa cõng Okuda trên lưng , cả hai người tiếp tục đi và nhanh chóng quay về chỗ tập hợp .



-----------END CHAP-----------



















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: