Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4.3. Cuộc chạm trán và đêm trong khu rừng.

  •••••••• Chương này có cảnh nóng ••••••••••••
_____________________________________

          [Diana, chờ  ta nhé.....]
    ••••
    [Chủ nhân, chủ nhân...]
    [Ểhh.......]-
    Trước mặt anh, khuôn mặt một cô gái đang ghé sát vào, hơi thở đứt quãng và hai má đỏ bừng.
    [Em làm gì vậy, Lina??]-Nagaki
    Lina đang ngồi trên người anh, hai tay chạm vào ngực anh, khuôn mặt ghé sát vào anh và đôi môi, nếu như anh không mở mắt thì chắc hẳn hai người đã hôn nhau.
     [Kyaaa....]-Lina
     Nagaki bất ngờ cất lời, Lina giật nảy người, đôi tay thôi không chạm vào ngực anh nữa mà thay vào đó đưa lên che mặt, tạo ra một bộ dạng e thẹn lạ kỳ. Nhưng do đang ngồi trên người Nagaki, cô bất giác mất thăng bằng và ngã người về phía sau, trong hốt hoảng, cô đưa hai tay đang chới với về phía anh, mong chờ một cử chỉ yêu thương! Có chăng hay chỉ là ảo mộng???
      Bất chợt...
      [Này, em vẫn hậu đậu như thế nhỉ]-Nagaki.
      Trong giây phút tưởng như cô ngã xuống đất, đôi tay chơi vơi của cô đột nhiên bị kéo trở lại bởi một bàn tay to lớn, thô ráp nhưng cũng thật ấm áp, quyến rũ đến lạ kỳ. Nagaki, không, hay phải gọi là Odi quyền năng nhỉ, đã kéo cô trở lại trong lòng mình. Hai người, giờ đang trong tư thế kẻ trên người dưới, mặt sát mặt và môi kề môi.
       [Chủ nhân...mừng ngài đã về...]-Lina
       [Ùm, ta về rồi đây, Lina, đã để em vất vả rồi]-Nagaki.
       Anh trả lời Lina bằng một nụ cười nhẹ nhàng, tươi tắn, anh vui vì được gặp Lina, nhưng đó chỉ là xúc cảm của một người lâu ngày gặp lại bạn mình và hoàn toàn không có cảm xúc gì khác. Còn Lina, việc gặp lại anh đó là niềm hạnh phúc vô bờ bến, nó lớn lao, nó vỡ oà trong những chất chứa nỗi niềm trong 50 nghìn năm kìm nén. Cô yêu anh, cô yêu hơi thở của anh, yêu mùi hương đàn ông ngất ngay của anh, cô say nồng và đắm chìm vào ánh mắt xa xăm của anh. Vì thế trong giây phút gặp lại này, trí óc cô, cơ thể cô đang run lên những thanh âm ngọt ngào của hạnh phúc, nó loé lên từng hồi như bảo cô hãy làm một việc gì đó xấu hổ. Nagaki vẫn đang nhìn cô, ánh mắt xoáy vào cô như đang hỏi cô đang làm gì vậy. nhưng không kịp nữa rồi, cơ thể cô đỏ bừng, và rồi cô đè lên anh, đôi môi sát dần, sát dần....
      [Ưhhhhhh.....]
      Đôi môi cô dừng lại, âm thanh vừa vang lên kéo cô trở lại với thực tại. Xấu hổ, cô ôm khuôn mặt đang ửng hồng của cô thoát khỏi người Nagaki, ngồi phệt xuống đất theo cách con gái(kiểu chữ W), qua khe những ngón tay, cô đưa đôi mắt khẽ liếc nhìn anh, dưới ánh sáng của ngọn lửa, làn tóc bạch kim của cô bệt chặt vào trán, nơi những giọt mồ hôi đang lấm tấm chảy dài thành vệt, trong thật gợi cảm và đáng iu!!
      Trao cho cô một nụ cười, anh khẽ di chuyển đến cô gái đang nằm trên một tấm vải tìm được trong hang, Yuichi, đó là người mà anh yêu nhất.
      Yui đang cuộn mình trong tư thế của một con mèo, đầu cô gối lên một đống u nhỏ, bên dưới là một mớ rơm được Nagaki đùn lên làm gối. Ngay cả khi ngủ, gương mặt của cô càng làm cho anh say đắm. Anh cởi chiếc áo tả tơi nhuộm đỏ một khoảng lưng ra, đấp lên cơ thể bé nhỏ đang co ro vì lạnh. Lúc nãy, khi trận chiến kết thúc, có lẽ vì kiệt sức nên Yui đã ngất đi trong vòng tay anh.
      Bỏ thêm củi vào đống lửa, anh vén mái tóc xanh bồng bềnh của cô qua một bên, để lộ ra vầng trán cao và đôi gò má ửng hồng. Anh nhẹ nhàng trao cho cô một nụ hôn lên trán, say đắm và ngọt ngào.
       Lina đã thôi không lấy tay che mặt, gương mặt cô chỉ mới thoáng thôi đỏ hồng nhưng trước cảnh lãng mạn trước mắt, cô không kìm được mà hét lên.
       [Ahhh....]-Lina
       [Suyttt]-Nagaki đưa tay lên môi, ra hiệu cho cô im lặng trong khi khẽ cau đôi chân mày.
       Bị chủ nhân nhắc nhở cô chỉ biết cuối mặt, đôi mi cô lấp lấp vài giọt nước. Trước mặt cô, người đàn ông mà cô yêu đang âu yếm với một người con gái khác, hình ảnh anh vuốt lên mái tóc cô gái đó, hôn lên má cô ấy như hàng nghìn lưỡi dao cứa vào tim cô, đau đớn và nhức nhối. Vì sao? Sau hàng nghìn năm xa cách, anh ấy lại không ôm lấy cô, không âu yếm cô mà lại dịu dàng với người con gái đó? Dẫu cô biết rằng tình cảm của mình chỉ từ một phía nhưng trước những hành động của chủ nhân với người con gái khác lại khiến cô đớn đau đến vậy? Vì sao? Cô ta là ai? Những câu hỏi ấy bủa vây lấy Lina, khiến đầu cô quay cuồng trong điên loạn. Có lẽ cô đang ghen!!!!
        Một ý nghĩ lóe qua trong cô....
        [Chủ nhân....cô ấy có phải là......]-cô đưa ánh mắt về Nagaki, giọng run run và đứt quãng.
        [...]
        Nagaki không trả lời mà nhìn cô với ánh mắt dịu dàng, cười với cô trong khi vẫn đang nhẹ nhàng vuốt lên mái tóc xanh lam của cô gái đó.
        (Vậy là...sau bao nhiêu năm...)-Lina khẽ mỉm cười trong khi thì thầm với bản thân, nụ cười của cô đó không phải là nụ cười hạnh phúc, cô đang khóc.
         (Có lẽ mình là người thừa nhỉ, sau bao nhiêu năm...)-cô thật sự bế tắt, tự chế giễu bản thân với suy nghĩ mình chỉ là người thừa thải. Cô khẽ đứng dậy, liếc nhìn chủ nhân đang nồng nàn âu yếm người con gái ấy trong ánh mắt nhạt nhoà bởi dòng lệ, cô lặng lẽ bước ra khỏi cửa hang.
        [Ahh, trăng hôm nay sáng và đẹp quá... phải chi...]-Lina ngước lên khoảng trời chi chít những vì sao, nơi hai vầng trăng cũng đang quyện chặt lấy nhau trong sắc vàng rực rỡ.
        [Ngay...ngay cả ngươi cũng... cũng cười nhạo ta sao?]-Lina khụy xuống, đưa hai tay lên che mặt, nơi đó, hai hàng lệ đang tuôn rơi xối xả, lăn qua đôi gò má, rơi rớt xuống đất, long lanh và tan vỡ. Con tim cô quặn thắt. Buổi đêm hôm nay thật lạnh lẽo nhưng có lẽ, nơi tâm hồn của người con gái kia mới thật sự giá băng, buốt lạnh.
        [Coi kìa, em sẽ cảm lạnh nếu cứ ngồi ngoài này như thế đấy!!!]
       Một giọng nói bỗng vang lên phía sau Lina, một giọng trầm ấm và thân thuộc. Và rồi, khi cô bất giác giật mình quay về phía sau, một người con trai đang cởi trần, trên tay là một mảnh vải nhỏ, quàng lên vai cô.
      [Chủ..chủ nhân!!??]-Lina
      [Ngoài trời lạnh lắm, em sẽ bị cảm đấy, mà khoan đã, sao em lại khóc....]-Nagaki vừa choàng tấm vải lên người cô, vừa chú ý vào gương mặt cô đang ướt đẫm hai dòng lệ. Sau khi đắp cho Yui tấm áo của mình và cho thêm củi vào đống lửa, anh chợt không thấy Lina đâu, anh ra ngoài hang tìm kiếm và thấy cô đang ngồi một mình. Anh tìm được một tấm vải nhỏ và bước đến cô
       Vì bất ngờ nên Lina không kịp lau đi nước mắt, điều đó khiến cô gần như bất động trong tình cảnh hiện tại. Cô không thể để chủ nhân biết được mình đang khóc vì ghen. Điều đó có lẽ sẽ khiến Nagaki ghét cô hãy thậm chí những điều tội tệ hơn có thể xảy ra.
      [Ahh không, chỉ là em...em...em không kìm lòng được khi được gặp anh, em thật sự hạnh... hạnh phúc!!!]-Lina đang cố che giấu những cảm xúc của lòng mình, rằng cô vui khi gặp anh, rằng cô hạnh phúc khi được thấy anh sau 50 nghìn năm dài đằng đẵng. Nhưng càng che giấu, nước mắt cô lại càng tuôn rơi, con tim cô lại càng nhói đau khi mà cô nhắc đến hai từ "hạnh phúc". Nỗi đau này nó càng nhân lên gấp bội khi mà người cô yêu vẫn cười tươi với cô như tưởng rằng cô nói thật. Đau!!!
        Nagaki nhìn cô, nhìn vào đôi mắt rưng rưng đang cố lảng tránh anh vì một điều gì đó, anh nhẹ nhàng ngồi xuống bên cô. Cơ thể anh giờ cách cơ thể Lina vài cm nữa. Nó gần đến nỗi, anh có thể cảm nhận được hơi nóng phả ra từ cơ thể cô, thơm nồng và quyến rũ. Anh nhìn lên trời cao, nơi hai vầng trăng đang quyện vào nhau như đôi tình nhân đang âu yếm.
      [Trăng hôm nay đẹp thật, phải không Lina]-Nagaki phá tan bầu không khí im lặng
      [Vâng thưa chủ nhân, nó...nó thật đẹp...]-bị hỏi bất ngờ, Lina giật mình trả lời, nhưng rồi trong vô thức,cô cũng ngước lên bầu trời, hai hàng lệ đã thôi không chảy nữa, ánh mắt cô long lanh và chất chứa những nỗi buồn dịu vợi.
       [Lina này, không biết lần cuối  cả ba chúng ta ngắm trăng cùng nhau là khi nào nhỉ]-Nagaki tiếp tục hỏi trong khi nhìn lên bầu trời.
       [...]-Lina
       Nhưng đáp lại anh chỉ có sự im lặng....Lina đang nhìn lên trời cao, ánh mắt chứa đầy phiền muộn .
        [Em biết đấy, thật sự, ta rất vui vì được gặp lại em...]-Nagaki
       Bị nhắc đến, Lina hơi giật mình,cô quay sang nhìn anh với ánh mắt bối rối.
        [Nhưng em...em tưởng chủ nhân không... không c..còn...nhớ đến em nữa....]-cảm giác đau nhói lại một lần nữa quay về nơi con tim cô, sóng mũi cô cay cay.
        [Sao em lại nghĩ thế?]-Nagaki ngạc nhiên nhìn Lina, nơi khóe môi cô đang run run, mấp máy.
       [Bởi vì...chủ nhân biết... biết đấy, cuối cùng, em vẫn chỉ là.... một... một con rồng thôi]-Lina cúi mặt trong khi nói với tiếng nấc nghẹn ngào, tim cô giờ đang thắt lại, hấp hối từng cơn.
       Bị bất ngờ bởi câu trả lời, Nagaki thoáng chút bối rối. Anh thật sự chưa từng nghĩ đối xử với Lina như một con rồng. Đối với anh, anh thật sự xem Lina như một cô gái quan trọng với anh, và đôi lúc con tim anh vẫn loạn nhịp khi hai người tiếp xúc da thịt nhưng nó ngay lập tức bị dập tắt đi bởi tình yêu anh dành cho Diana. Nhưng điều đó không có nghĩa là anh không có chút gì đó gọi là tình cảm với cô. Vì vậy, khi nghe cô nói cô chỉ là một con rồng, anh bỗng cảm thấy có chút gì đó nhức nhối nơi lòng ngực.
      [Kyaaa...]-Lina hét lên khi Nagaki bất ngờ nắm lấy đôi vai cô, xoay cô về phía anh. Đôi mắt anh đang nhìn cô, xoáy sâu và lãnh đạm.
      [Lina, xin em đừng nói như vậy, em có biết khi nghe được những lời đó, ta đâu khổ và dây dứt lắm không]-Nagaki.
      [Nhưng chủ nhân... luôn luôn lạnh nhạt...]-Lina nhìn thẳng vào đôi mắt của anh mà nói. Nước mắt cô lại trào dâng không kiểm soát.
      [Không phải thế...chỉ vì...]-anh cố gắng thanh minh như có lẽ đã quá trễ.
      Lina gạt hai tay anh ra, quay mặt đi với hai hàng nước mắt. Những cảm xúc của cô, giờ đây, sau 50 nghìn năm chất chồng, đè nén, cuối cùng cô có thể nói ra mà không cần phải bận lòng.
      "Chủ nhân....anh...anh có biết, em đã yêu anh, thương anh biết nhường nào không? Dù em biết anh rất yêu Diana nhưng trong thâm tâm em, em vẫn mong anh dành một chút khoảng trống nào đó dành cho em, chỉ một chút thôi cũng được. Vậy mà, dù là em cố gắng đến mấy, yêu anh đến mấy thì cuối cùng tất cả những cảm xúc của anh đều dành hết cho Diana. Em biết, em không có quyền được đòi hỏi được anh yêu thương vì em biết địa vị mình ở đâu. Cô ấy dù sao cũng là vị thần Mặt Trăng Diana xinh đẹp và quyền năng, được mọi người hết lời ca tụng, được anh yêu thương bằng tất cả trái tim. Còn em, cuối cùng, dù cố gắng đến mấy thì em vẫn chỉ là một con rồng được anh cứu sống, được mọi người xem như người hầu cận của anh không hơn không kém. Em đau lắm, nhưng anh nào biết. Trước mặt anh, em luôn cố tỏ ra mình vui vẻ, cố tỏ ra mình ổn để anh không phải bận lòng vì em. Vậy mà , anh vẫn cứ vô tâm, âu yếm với cô ấy, hết lần này đến lần khác trước mặt em, dù là 50 nghìn năm trước hay là lúc này, anh vẫn cứ vô tư như vậy. Vì sao anh lại đối xử với em như thế, dù em là rồng, dù anh không thích em, không yêu em nhưng em cũng là con gái, cũng biết ghen, cũng biết đau đớn khi nhìn thấy người mình yêu đang e ấp bên cô gái khác. 50 nghìn năm qua, em luôn tìm kiếm và đợi chờ anh trong vô vọng, ngày này, hay ngày khác, em đều nghĩ đến anh, ngày em nhớ anh quên cả ăn, đêm em nhớ anh khóc ướt cả gối. Cứ thế, trong suốt 50 nghìn năm dài đằng đẵng, không ngày nào em thôi cầu nguyện cho anh được bình an với mong ước  hai ta sẽ sớm đươc gặp lại. Cuối cùng ngày mà em chờ đợi đã tới. Khi em gặp lại anh, con tim em như thắt lại, không phải vì đau đớn mà vì em quá đỗi hạnh phúc. Em muốn được anh ôm em vào lòng, được anh vuốt ve lên mái tóc như một đứa trẻ, được nũng nịu trong vòng tay anh như bao cô gái đang yêu, được anh ấm áp hôn em say đắm. Nhưng cuối cùng, sau từng ấy thời gian, anh lại vuốt ve, âu yếm cô ấy một lần nữa trước mặt em. Em là gì của anh? Chẳng là gì cả... chẳng là gì cả........]-Lina đang đắm chìm vào những cảm xúc đớn đau và tuyệt vọng. Những lời nói của cô, không chính xác là của con tim cô đang thốt ra những xúc cảm bấy lâu cô hằng đè nén. Cô không thể giữ nỗi nữa rồi, trong giây phút đớn đau này đây, mọi thứ cứ như một dòng thác dữ tuôn trào ào ạt. Cô òa lên khóc nức nở,  cơ thể cô run lên tiếng nấc nghẹn, cô đưa đôi bàn tay của mình lên che hai hàng lệ đang tuôn trào xối xả nhưng che làm sao được tiếng lòng cô đang thổn thức, kêu gào??(Viết đoạn này xong thật sự con tim tôi hơi nhói 😞)
       Nagaki vẫn ngồi đó, lặng nhìn đôi vai cô run lên  vì nước mắt. Anh không ngờ, không, thậm chí anh còn không hay biết Lina lại có tình cảm sâu đậm với anh như vậy. Thật tình mà nói, nhiều lúc anh vẫn có chút xao xuyến với cô, nhưng tình cảm anh dành cho Diana lại không cho phép anh chấp nhận cảm xúc đó. Để rồi, giờ đây, những thứ xúc cảm hỗn độn ấy lại khiến cho người con gái mà anh cũng yêu quý bị tổn thương và hiểu lầm anh sâu sắc. Anh phải làm gì đây? Anh ngước mặt lên trời, trong tiếng khóc của Lina, trong từng cơn gió khẽ rít gào và trong ánh sáng của đôi trăng đang quyện lấy nhau, anh nghe như có tiếng ai đó thì thầm vào bên tai....
         Anh ôm lấy Lina từ phía sau..
        [Lina, thật sự, anh xin lỗi, anh thật ngu ngốc khi không hiểu được tình cảm của em, chỉ là.....]-Nagaki vừa nói vừa ôm Lina vào lòng.
        [Không.... buông... buông em ra...]-Nhưng có lẽ đã vượt quá sức chịu đựng, Lina cố gắng thoát khỏi vòng tay của anh ở phía sau, cô đang lo lắng, nhưng cũng thật sự tuyệt vọng. Cô đang cố chạy trốn một thứ gì đó mơ hồ không hiểu được. Hay chính cô đang cố trốn chạy khỏi cảm xúc của mình.
        [Lina, Lina, nghe anh nói....]-Nagaki đang cố gắng giữ chặt vòng tay khi Lina cố gắng thoát khỏi anh, anh xoay người Lina lại, cô ấy đang nghẹn ngào trong nước mắt, chưa bao giờ anh nghĩ, mình lại làm một cô gái khác khóc ngoài Yui.
       [Không, không, buông... buông em ra... Em ghét anh , ghét anh.... ghét anh .... ghét anh....hưccccccchucccc,....]-Lina cố chống cự trong vòng tay anh. Cô không nhìn anh mà nhắm đôi mắt lại, cô sợ khi thấy được gương mặt người mà cô yêu say đắm, con tim cô lại thắt quặn từng hồi. Cô yêu anh, yêu anh rất nhiều nhưng càng yêu anh cô lại càng ghét anh. Ghét anh vì đã lạnh nhạt với cô, vô tâm với cô, ghét anh vì đã không âu yếm cô, không ôm lấy cô dù chỉ là một chút, và ghét anh vì đơn giản, cô yêu anh. Từng tiếng cô nói ghét anh, cô lại đấm hai tay mình vào ngực anh, liên tục và yếu đuối. Nước mắt cô lăn tràn, mặn đắng.
        [Lina....nghe anh...]-Nagaki cố sức lay cô trong khi ngực anh đang bị cô đấm vào liên tục, nó không đau nhưng con tim anh đang thật sự nhức nhối.
       [Khô...n...g. ..... Không..em... khô...ng... muốn..ngh.......umn]-Lina
       Cô không thể nói hết câu bởi đôi môi cô đang bị khoá bởi người cô yêu quý. Bất ngờ và cuồng nhiệt. Đôi mắt cô mở to và hoàn toàn bất động. Nagaki đang ôm lấy cô vào lòng và trao cho cô một nụ hôn say đắm. Cô có thể cảm nhận được nó, sự ấm áp của vòng tay này, sự mềm mại và ngọt ngào của đôi môi này....là những thứ cô đã hằng mơ ước dù trước đó cô đã hôn anh một lần nhưng lần này thì khác, người cô yêu là người chủ động và nụ hôn đó là nồng nàn, là đắm say không toan tính. Đôi tay cô buông thỏng, nước mắt cứ thế, tuôn trào, rơi xuống vai anh, nóng hổi giữa đêm khuya giá lạnh.
       Đôi môi hai người chợt rời ra, một vệt dài sáng lấp lánh dưới ánh trăng xuất hiện giữa đôi môi hai người, hơi thở gấp rút và nồng nàn.
      [Tại sao.... tại sao anh lại đối xử với em như vậy....anh...anh thật sự...]-Lina gục đầu trong  dòng lệ nhạt nhoà, hỏi anh trong tiếng nấc.
      [Bởi vì...Lina, anh ....anh cũng yêu em...nhưng dù tình yêu anh dành cho em không được cháy bỏng, nồng nàn như anh dành cho Diana...dù thế... thật sự...anh vẫn có tình cảm với em...anh không biết có nên gọi là tình yêu không nữa nhưng, em biết đấy, mỗi khi được bên em, anh lại có cảm giác bình yên và ấm áp đến lạ, ngoài Diana ra, em là người con gái khiến anh có cảm giác đấy. Nhưng bên anh đã có Diana, anh sợ nếu nói yêu em, em sẽ xa lánh anh rồi.... phải, một kẻ như anh, có xứng hay không khi được yêu một lúc hai cô gái xinh đẹp!!!]-Nagaki nói trong ngập ngừng và ngượng nghịu...
       [Không, không, đó không phải là sự thật...anh...anh đang nói dối, anh chỉ đang an ủi em thôi có phải không, hahhaaaa, đúng vậy, đúng vậy chỉ là an ủi thôi....hahaha hưccccccchucccc....]-Lina thật sự hoảng loạn và bế tắt. Anh ấy nói yêu cô, thương cô, rằng mỗi lúc ở bên cô anh cảm thấy ấm áp lạ thường. Cô đang mơ sao? Phải chắc chắn là mơ rồi...cô gục đầu vào ngực anh, tiếng cười vang lên nhưng lại run run điên dại....
       [Không, Lina, thật sự, hãy nghe anh, anh biết anh đã làm em tổn thương nhưng nếu anh cứ tránh né, nó sẽ làm anh đau khổ đến suốt đời, Lina, anh yêu em, hãy ở bên anh, đừng rời xa anh nhé!!!!]-Nagaki thật sự đã nói hết nỗi lòng mình, dù có hơi khó khăn và xấu hổ. Anh ôm Lina vào lòng.
        [Thật ... thật sao...anh yêu em ư? Một con rồng như em?....]- Trong vòng tay của anh, Lina nghe rõ từng lời anh nói. Đã thôi không kích động, cô ngước gương mặt lên hỏi anh với giọng thỏ thẻ, đôi mi cô rung lên từng hồi.
         [Phải, dù có hơi muộn để nói ra những điều đó...]-Nagaki vừa nói vừa nhifncô say đắm. Rồi bất chợt, một tay ôm ngang hông cô, một tay đưa lên vuốt mái tóc của cô. Dưới ánh trăng nó càng thêm lung linh, huyền ảo.
        [Vậy đây... không phải là mơ sao? Em cứ ngỡ.... cuối cùng....]-Lina cất lên những lời ngập ngừng không rõ ý. Sau cái nhìn đắm say của anh, cô ngất ngây áp má vào khuôn ngực rắn chắc đầy hấp dẫn của người đàn ông bên cạnh. Giữa cái lạnh trời đêm, cơ thể cô bỗng nóng ran lên, ngứa ngáy và khó chịu. Một cảm giác kích thích lạ kì chảy trong cơ thể khi cô hít hà lấy mùi của anh. Nó khiến cô ngất ngây và say mê đến điên dại.
       [Lina.....]-Nagaki
       [Chủ nhân.....]-Lina
       Nagaki gọi tên cô trong khi ngắm nhìn cô âu yếm, bàn tay vuốt vào mái tóc của cô một cách không ngừng, một mùi hương dịu nhẹ xông vào mũi anh khiến anh đê mê tê dại.
       Lina cũng ngước lên nhìn anh, hơi thở của anh ấm nồng quyến rũ, phả vào mặt cô khiến cô kích thích lạ thường.
       Gương mặt họ gần vào nhau, sát dần, sát dần rồi quyện chặt vào nhau say đắm. Cuối cùng, sau hơn năm mươi nghìn năm yêu anh trong nỗi nhớ, cô cũng đã được anh ấp ôm trong vòng tay. Hạnh phúc quá, ngọt ngào quá và điên dại quá. Hai tay cô bấu chặt vào lưng anh trong vô thức, ghì chặt lấy cái hôn nồng nàn vừa mới chớm ban mai. Với cô, không gì có thể khiến cô ngưng lại nữa, vòng tay kia, hơi thở kia và cả cơ thể người đó nữa, cô muốn anh ấy mãi là của riêng mình, độc chiếm chỉ riêng mình cô trong cuộc tình tay ba sóng gió. Cô thả trôi đi những suy nghĩ miên man phiền muộn, trong tâm trí cô giờ đây, chỉ có mỗi anh là duy nhất!!
       Đôi môi hai người hòa quyện vào nhau trong cơn say tình ái. Gắn chặt vào nhau như định mệnh nghiệt ngã của cuộc tình. Lưỡi anh cuộn lấy lưỡi của cô, trao nhau hương vị thơm nồng của hạnh phúc, trong khi đôi bàn tay không thôi siết chặt thân thể lẫn nhau như quyến luyến không rời. Chốc chốc, môi họ rời khỏi nhau, một vệt dài sáng xuất hiện giữa miệng của hai người, họ nhìn nhau tha thiết, và rồi... lại tiếp tục cuốn vào nhau trong dục vọng đam mê.
       [Ưhhhhhh....]-Lina bất chợt rên lên trong vô thức, một cảm giác đê mê tê dại chạy dọc cơ thể cô khi mà chiếc lưỡi mềm mại và nóng hổi của Nagaki di chuyển dần đến cổ cô. Một cảm giác mà trong năm mươi nghìn năm qua cô chưa bao giờ có. Cô ruớn người cảm nhận những xúc cảm lạ đang xâm chiếm cô. Mồ hôi cô túa ra, thấm qua khuôn ngực rắn chắc của anh, thứ mà đang ép chặt vào ngực cô ấm nóng. 
       [Lina....]-Nagaki đang đắm mình vào cơ thể quyến rũ của cô, lưỡi tách khỏi cổ cô, anh nhìn cô, ánh mắt mê dại, hơi thở đứt quãng nồng nàn và cất tiếng gọi cô bằng giọng run run.
       [...]-Lina nhìn vào đôi mắt anh, ánh mắt đang chứa đựng một sự ham muốn dục vọng đến điên cuồng. Gương mặt cô đỏ bừng, người cô run lên vì những cảm giác xác thịt đang dân trào trong tâm trí. Hơi thở cô nặng nhọc và đầu óc quay cuồng. Lúc này đây, tâm trí của cô, tình yêu của cô và cả cơ thể này, cô nguyện trao cho người mà cô yêu nhất!!!
       Đôi tay đưa lên... rồi....
      Xoaccccc(tiếng vải rơi)
      Chiếc váy cô đang mặc từ từ được cởi ra, từng chút từng chút một như thể cô đang níu kéo những phút giây cuối cùng của thời con gái. Để rồi, khi lớp vải cuối cùng thoát khỏi cơ thể cô, cô ngại ngùng lấy hai tay che đi những nơi nhạy cảm của con gái 😹 trong xấu hổ , thẹn thùng dù cô vẫn đang mặt đồ lót!!!
      Nagaki như bất động trong khoảnh khắc. Lần đầu tiên anh có thể chiêm ngưỡng một cơ thể khác giới gần đến vậy. Hơi thở anh gấp gáp, mắt anh như dại đi trong ánh nhìn đang dán chặt vào cơ thể người con gái phía trước.
      [Lina....]-Nagaki gọi tên cô trong vô thức, những ham muốn dục vọng đang nhấn chìm anh vào đắm say tình ái, bản năng đàn ông đang trỗi dậy trong anh một cách mãnh liệt và dữ dội. Dẫu là một vị thần nhưng cơ thể của anh vẫn không thể chống lại được ham muốn xác thịt của phàm nhân. Bên dưới anh, có thứ gì đó đang cứng lên, co giật từng hồi.
     Lina đang đứng bẽn lẽn trước Nagaki, cơ thể không ngừng vặn xoắn những tư thế khó hiểu, một phần vì những cảm giác rân người kì lạ, một phần vì cơ thể  của cô đang phơi bày trước ánh nhìn của một người khác giới, thứ mà trước đây chưa một ai được phép ngắm nhìn.
       [Xin...xin đừng nhìn em...như vậy...]-Lina nói với Nagaki trong khi đang xấu hổ.
      [Anh...xin lỗi, chỉ tại... đây là lần đầu tiên anh được thấy....cơ thể em đẹp quá...]-Nagaki bối rối trả lời cô. Trước mặt anh, Lina đang xấu hổ trong bộ đồ lót màu trắng tinh khiết. Bên dưới, một chiếc quần lót ôm gọn lấy mông cô với những đường viền ren cầu kì, kiểu cách. Bên trên, lấp ló trong chiếc áo ngực là bộ ngực căng tràn, cân đối, không quá to nhưng cũng đủ khiến cho anh chỉ cần nhìn thôi, con tim anh đã bổi hổi bồi hồi Dưới ánh trăng đang mang sắc vàng soi sáng, với mái tóc bạch kim đang bay trong gió, thân thể cô, thật sự là quá quyến rũ và gợi tình. Có vẻ như anh không thể kìm chế nữa rồi.
      [Vậy chứ....anh với Diana ...cô ấy... chưa từng với anh à....]-Lina hơi bất ngờ với câu trả lời của anh. Tuy vậy, cô nhanh chóng sà vào lòng anh, nơi vòng tay ấm áp đang đợi chờ mang cho cô những cảm xúc kì lạ...cô vùi đầu vào ngực anh, áp đôi má ửng hồng vì kích thích vào người đàn ông cô yêu, nũng nịu và âu yếm.
       [Thật sự thì, đây là lần đầu tiên....]-Anh ngập ngừng trong giây lát, đôi tay anh đang đặt lên bộ ngực của cô. Qua lớp vải trắng, anh có thể cảm nhận được sự mềm mại và ấm nóng đến lạ kỳ...
      [Nếu... nếu anh thích, anh có thể...c..cởi...cởi ra mà...]-Lina thì thầm với anh bằng hơi thở hổn hểnh, nơi bộ ngực cô, đang có một sự kích thích lạ kỳ. Với một cô gái chưa từng có kinh nghiệm trong chuyện trai gái thế này, đó quả là một cảm giác kỳ lạ, khiến cô dù kìm nén thế nào đi nữa, dục vọng trong cô lại càng khiến cô tò mò và kích thích.
      [Thật sự... được không... nếu em không thích thì......uh..]-Nagaki.
     [Không....xin anh hãy.. tiếp tục... hãy yêu em đi.... hãy biến... biến em thành người phụ nữ.... của... của anh..]-Lina siết chặt lấy Nagaki, rõ ràng,dù đang ngượng nghịu nhưng cô vẫn muốn được anh yêu thêm nữa.
       [Lina...]-Nagaki vừa gọi tên cô vừa từ từ đỡ người Lina ngã xuống nền cỏ,  đôi mắt hai người nhìn vào nhau say đắm. Đôi tay anh đang run rẩy cởi khóa của chiếc nịch ngực, từ từ từng chút một, từng chút một....
       [Ah..]-Nagaki chợt thé lên. Dưới lớp vải trắng anh vừa cởi ra, ngực của Lina hiện ra đẫy đà, căn tràn và khiêu gợi. Nó không nhỏ nhưng cũng không quá to, đúng hơn, nó vừa vặn với cơ thể quyến rũ của cô. Nơi chính giữa hai bầu ngực, hai nhũ hoa đỏ hồng đang giương lên trời đầy kích thích. Anh bóp nhẹ vào chúng. Thật mềm mại và đàn hồi làm sao.
     [Ah..unnn...]-Lina nhắm chặt hai mắt lại. Cô che miệng mình lại bằng mu bàn tay, tuy nhiên, điều đó không thể ngăn việc cô bật ra những tiếng rên khe khẽ đầy gợi dục.
     Nagaki vẫn tiếp tục xoa lấy bầu ngực của cô. Nơi nhũ hoa đang cương cứng, anh lấy tay se se đầy tinh nghịch. Ngực của cô như có một sức hút kỳ lạ, anh không muốn mình rời xa nó dù chỉ là trong khoảnh khắc. Anh đưa miệng mình vào một bên ngực đang săn lên và mút, bên ngực còn lại, tay anh không ngừng nhòi bóp.
     [Ah...ah...uh...]-Lina dường như không thể giữ được lý trí mình nữa, miệng cô bật ra những tiếng rên đầy xấu hổ. Nơi ngực cô, người cô yêu đang chơi đùa như một đứa trẻ. Anh hết mút bên ngực này, anh lại đổi sang ngực kia và tay anh, không khi nào là ngưng xoa bóp bên ngực còn lại. Mỗi lần đầu lưỡi anh quét qua nhũ hoa, cơ thể cô lại cong lên như hưởng ứng. Một cảm giác đê mê chạy dọc sóng lưng cô. Cảm giác đó, nó thật sướng, thật kích thích làm sao.
        [Ư ưhhhhhh..ummmm...Ahh..]-Lina.
       Cái lưỡi tham lam của Nagaki vẫn không thôi ngừng trêu đùa trên cơ thể của cô. Từ bộ ngực, anh dần chuyển sang nơi vùng da dưới cánh  tay, rồi cổ, rồi ngực... cứ thế nó luồn lách, đánh võng những cú quét điêu luyện đến tuyệt vời. Cái lưỡi đó, nó như một chiếc rađa dò tìm đầy hiệu quả, nó rà soát khắp cả người Lina mà không bỏ sót dù chỉ là một một khoảng nhỏ nào. Thật khó tin khi đây là lần đầu tiên anh tiếp xúc với da thịt của người khác giới, có lẽ, chính bản năng của giống đực đã đánh thức những ham muốn dục vọng bên trong anh. Nó làm cho anh cảm thấy tê dại và khiến cô oằn mình sung sướng. Nhưng thay vì chống đối, cô lại nằm im rên rỉ, tiếng rên mang đầy ham muốn khoái lạc.
        Đôi môi chợt dừng lại nơi khoảng bụng Lina. Bên dưới một chút, một mảnh vải màu trắng đang che đi vùng nhạy cảm của phụ nữ và ngay lúc này đây, nơi đáy của chiếc quần lót, anh có thể thấy nó đang bị ướt đẫm bởi một thứ gì đó. Anh đưa tay xuống, quệt vào nơi đang ướt đẫm kia, Lina khẽ cong mình trong chốc lát. Anh đưa ngón tay lên, nó đặc sệt và nhớt nháp. Anh đưa ngón tay vào trong miệng, một mùi vị nồng nàn quyện lấy đầu lưỡi anh, có chút ngọt bùi nhưng cũng thật hăng nồng hương phụ nữ.
         Anh đưa ánh mắt đang dại đi trong ái tình nhìn Lina, khuôn mặt cô đang đỏ bừng, đôi mắt nhắm nghiền tận hưởng, và miệng cô không ngớt phát ra những tiếng rên kích thích đến lạ kỳ. Cô thực sự đang tận hưởng phút giây khoái lạc này cùng với người mình yêu. Lý trí cô mụ mị trong cảm giác tê mê nơi xác thịt...để rồi khi cô nhận ra những cảm xúc đó, mảnh vải cuối cùng che đi nơi linh thiêng và quan trọng nhất đã bị lột bỏ, cô hét lên, có đôi chút chống cự nhưng tất cả chỉ là để cô không phải trở thành một đứa con gái dâm đãng trong mắt Nagaki.
       [Kyaaa...Ahh...đừng...]-Lina hét lên, giờ cô đã hoàn toàn khỏa thân theo đúng nghĩa. Cô đưa hai tay xuống cố gắng che đi vùng kín đang lộ ra trước Nagaki, hai chân khép lại thật chặt trong khi giữa đôi chân thon thả, một thứ nước nhờn đang rỉ ra, chảy dài xuống đùi cô tạo thành vệt. Cô đang cố níu kéo chút con gái cuối cùng còn sót lại trong khi cơ thể cô lại đang biểu tình muốn cô trở thành một người phụ nữ.
       [Lina...cho anh xem .. một chút thôi... nhé...]-Nagaki ghé sát vào tai cô thì thầm trong hơi thở đứt quãng, anh phả vào tai cô một luồng hơi ấm nóng đến rân người, anh cắn nhẹ vào vành tai cô rồi cuối cùng, anh trao cô một nụ hôn âu yếm.
       [Chỉ...nhìn... một chút thôi....anh nhé..ah.âhh..]-Lina đã thật sự không thể lừa dối bản thân được nữa. Cô thật sự đã gục ngã trước những cử chỉ ve vãn của anh. Tay cô thôi không che đậy nữa mà đưa lên che miệng, nơi không ngừng phát ra âm thanh khoái lạc, đôi mắt cô nhắm chặt và tận hưởng.
        Nagaki từ từ dạng hai chân cô ra, tim anh đánh từng nhịp điên cuồng. Mồ hôi anh túa ra như mưa dù đêm khuya đang giá lạnh. Từ từ và chầm chậm...
       [Uhmm..]-Lina
       [Ah..Lina...đây là... của em...nó thật... đẹp...]-Nagaki như chết lặng trong khoảnh khắc khi nhìn thấy thứ vừa xuất hiện giữa hai chân Lina. Nói gì đây khi dường như ngay lúc này, anh hoàn toàn không thể nào nghĩ ra được từ nào để diễn tả vẻ đẹp và sức quyến rũ của nó đem lại. Vị thần của chúng ta, lần đầu tiên đang bối rối trước sức mạnh được gọi là tình dục. Thật sự anh muốn vồ ngay lấy nó, tận hưởng nó như là một người đàn ông thực thụ nhưng sự thô lỗ đó có lẽ sẽ khiến Lina bị tổn thương.
      [Ah...đừng nhìn như thế.. xấu hổ chết mất...uhmm..unn..]-Lina ngại ngùng nói với anh.
      [Anh xin lỗi...anh có thể chạm vào nó không....]-Nagaki thoáng chút bối rối, hỏi Lina trong khi ánh mắt vẫn dán chặt vào thứ quyến rũ kia. Anh thực sự đã đắm chìm vào dục vọng
       [...]-Lina
       Không có tiếng trả lời của Lina, chỉ có những tiếng em rên rỉ như đang thỏa hiệp đồng tình.
       Nagaki đưa bàn tay đang run run chạm vào nó, phải, chính là cô bé của cô-âm đạo. Khoảnh khắc anh chạm vào, người cô nảy lên, đồng thời cô rên lên, âm thanh đầy lạc thú.
       [Đẹp... đẹp thật...ah..]-Nagaki bất giác thốt lên trong vô thức. Một bộ phận giống cái đang hiện ra trước mặt anh, rõ ràng và gợi dục. Nó không còn là những hình ảnh mơ hồ trong tâm trí anh nữa mà ngay lúc này đây, không những anh được thấy mà anh còn được sờ vào nữa. Nó ấm nóng làm sao!!! Nó mềm mại làm sao!! Ngón tay anh, đang từng chút, từng chút một khám phá nơi trinh nguyên nhất của người con gái. Nơi cửa mình hồng hào của Lina lất phất vài sợi lông tơ đen láy, ướt đẫm và bệt vào dịch nhờn đang tiết ra  ướt đẫm.
       Theo quán tính, anh đưa sát mặt mình vào cô bé, khẽ đưa môi mình chạm vào âm hộ cô, một vị hăng xong lên mũi anh nhưng trông phút chốc, nó được thay thế bằng vị (thật sự là ko biết vị gì cả) nồng nàn của phụ nữ, đắm say và ngọt ngào của thể xác Lina.
      [Không... được...dừng lại...ah..ah...chỗ đó...ah... không... sạch...lắm...ah..ahh..]-Lina cố ngăn cản anh nhưng dường như lời nói của cô đã bị át đi bởi âm thanh của dục vọng.   Cô nói không được nhưng cảm giác khoái lạc trong cô lại phản bội cô (ý Lina là "không được, dừng lại"). Cơ thể cô đang dần thích nghi với từng cú quét lưỡi của Nagaki, tay chân cô rịu rời và dại đi trong cơn sướng.
       Nagaki cởi bỏ nốt chiếc quần còn lại trên cơ thể, giải thoát cho cậu bé đang hùng dũng giương cao. Cũng như Lina, cậu bé của anh cũng đang tiết ra một chất nhờn nhày nhụa, như muốn hoà chung nhịp điệu yêu thương với cô bé đang rỉ rả tâm tình kia. Lina ngượng ngùng quay mặt đi, tuy thế , tâm trí cô đang hoàn toàn tò mò về cậu bé của Nagaki.
       (Đó là của chủ nhân sao? Nó to thật? Nó sẽ không vừa đâu? Ah~~~)
      Những ý nghĩ đó lởn vởn trong đầu cô khiến cô ngại ngùng lấy tay che mặt, trước khi Nagaki cất lời lôi cô về thực tại...
        [Lina...anh ... không chịu nổi nữa rồi...anh, anh vào nhé...]-Nagaki vừa nói vừa nhìn cô trong cơn hứng tình đang dâng lên đến cực điểm, đồng thời đang chà sát cậu nhỏ bên ngoài cửa mình của Lina, khiến cô nhích mông lên vì một cảm giác đê mê đến tê dại nơi cô bé. Vậy là, sau ngần ấy thời gian, hơn năm mươi nghìn năm yêu anh trong những nỗi nhớ, trong những nỗi cô đơn, và trong những nỗi đớn đau tuyệt vọng, cuối cùng, giây phút cô đợi chờ cũng đã tới. Phút giây cô sẽ thuộc về anh, mãi mãi. Nước mắt cô lại tuôn rơi, dưới ánh sáng của đôi vầng trăng huyền ảo, nó loé lên niềm hạnh phúc vô bờ, mang theo những muộn phiền bấy lâu cô hằng đè nén, lăn đi rồi vỡ tan khi rớt xuống, biến mất vào hư không. Phải rồi, những yêu thương này, những xúc cảm này, còn ngại ngùng gì mà không mau nắm bắt?!!!
       [Vâng.....xin anh hãy yêu em....nhẹ nhàng....anh nhé...]- Lina với đôi tay mình ra, áp chặt vào đôi má của anh. Nhìn anh say đắm. Đôi môi mỉm cười đầy hạnh phuc. Cô đã sẵn sàng rồi, thể xác này xin nguyện trao về người cô yêu thương nhất.
       [Vậy....Lina...anh đến đây]-Nagaki nhìn cô trong giây lát rồi chuyển ánh nhìn về nơi hạ bộ của hai người. Anh cầm cậu bé lên, chà sát vào cô bé và rồi từ từ, từng chút một, cậu bé của anh tách cô bé ra, dần dần tiến sâu vào , bắt đầu thám hiểm một hang động hãy còn nguyên sơ chưa ai khám phá.
         Lina  nhận thấy phía bên dưới, nơi cửa mình đang bị nông ra bởi cậu nhỏ của chủ nhân. Từng mm mà cậu nhỏ tiến vào trong cô, cô bé của cô như muốn nổ tung vì tê dại. Quả thực, khúc thịt của anh quá lớn đối với một cô bé chưa từng nếm trái cấm của tình yêu. Cảm giác ấy, nó vừa đau, nhưng qua một khoảng thời gian nó lại biến thành một cảm giác sướng đến tuyệt vời. Bất giác, cô rên lên thành tiếng...
       [Ahh...]-Lina
       [Em có đau không, hay là mình dừng lại nhé...]-nghe tiếng rên của cô, Nagaki lo lắng.
       [Không, em chịu được mà, vì vậy, anh đừng ngần ngại, hãy để cậu bé yêu lấy cô bé của em đi...]-Lina choàng tay vào cổ anh trong khi bên dưới, cậu bé đang dính lấy cô bé của cô.
       [Lina..]-Nagaki hôn lên môi cô, rồi nhẹ nhàng đẩy hông, đưa cậu nhỏ tiến sâu hơn nữa. Chợt..
       (Ahh, có gì đó chặn lại thì phải...)
      Có lẽ đây thực sự là lần đầu nên vị thần quyền năng không hề hay biết rằng cô bé của Lina vẫn còn trinh tiết. Nó chặn ngang âm hộ cô khiến cho Nagaki bối rối không biết sao để cậu nhỏ có thể tiến vào, trong khi đang nhìn gương mặt có phần hơi nhăn nhó không rõ vì sướng hay đau của Lina, anh tăng thêm một chút sức vào từng cú nhịp, một cái, hai cái, ba cái và rồi....
      Phậpppppp.....
     [Ahhhhhhh..]-Lina chợt hét lên trong trong đớn, hay tay cô bấu chặt vào lưng anh khiến lưng anh Hằng lên những vết móng tay và rỉ máu. Đôi mắt cô lấp lánh những giọt lệ, gương mặt có chút đau đớn nhưng cô lại nở một nụ cười hạnh phúc...
       (Sau cùng thì, tuy tình cảm anh ấy dành cho mình khá muộn màn nhưng...nhưng mình lại là người đầu tiên lấy đi lần đầu của anh ấy...fufufufu...Diana, đừng trách tôi...fufufu)-Lina nghĩ
       [Lina, anh xin lỗi, em không sao chứ]-Nagaki lo lắng khi cô bỗng nhiên hét lên thất thanh.
        [Đồ...đồ ngốc.. lấy đi lần đầu của người ta...còn hỏi người ta có sao không!!]-Lina  quàng tay vào cổ anh, hôn anh rồi dụi đầu vào ngực anh nũng nịu, giọng hờn dỗi.
        Nagaki chợt nhìn xuống bên dưới, nơi cậu bé và cô bé đang quyện chặt vào nhau, nơi trắng xoá vì dịch nhờn, một dòng máu đỏ hồng rỉ ra, rơi xuống thành từng giọt.
       [Em, em còn ...trinh ...trinh sao...Ahh...ykkk?]-Nagaki thốt lên một câu ngu ngốc.
       [Vậy anh nghĩ em đợi chờ anh hơn năm mươi nghìn năm là vì cái gì hả?...]-trước câu hỏi như khiến cô tức điên lên, cô cắn vào vai Nagaki khiến nó rỉ máu, sau đó, cô liếm đi những giọt máu nóng hỏi đó, gục đầu vào ngực anh, âu yếm-[...là vì anh đó...chủ nhân của em]
       [Lina...]-Nagaki dại đi, nhìn cô say đắm.
       [Vì thế, nếu anh biết lỗi rồi, thì hãy làm cho cô bé của em yêu anh hơn nữa đi...Ahh]-Lina nói với anh trong khi hai tay đặt lên vai anh, di chuyển hông cô theo chiều thẳng đứng. Trong cơn đau chỉ vừa mới tan khi nãy, cô hét lên.
      [Linaaa..anh yêu em..]-Nagaki trong khi bên dưới vẫn gắn chặt lấy cô bé, anh nhẹ nhàng đỡ cô nằm xuống, hai tay anh ôm lấy chiếc eo thon thả của Lina, anh bắt đầu nhịp.
       [Ahh..Lina...cô bé của em... thật tuyệt...]-Nagaki
       [Của...ah.ah.anh.. thật.. tuyệt.... nữa... nữa..đi anh yêu...mạnh hơn.. sâu...Ahh..sâu hơn...nữa đi..]-Lina
      Cảm giác anh nhịp hông đưa cậu nhỏ vào sâu trong cô bé, Nagaki như chết lặng vì cảm giác mân mê nơi dương vật anh đến lạ lùng. Mỗi cú nhịp, âm đạo Lina lại siết chặt lấy cậu bé của anh trong ấm nòng và say ngất. Nó cứ quyện lấy cậu bé trong sự vuốt ve khít khao đầy tuyệt dịu. Khoái cảm này, nó khiến đầu óc anh mụ mị trong miên man. Anh chỉ muốn được ở mãi trong cô bé của cô chẳng muốn rời xa dù là giây lát, nhịp điệu anh tăng dần. Anh nhìn Lina, ngực của cô đang nảy lên hạ xuống theo từng cú nhịp của anh. Gương mặt cô đỏ bừng..miệng rên lên từng âm thanh ngắt quãng. Khiêu gợi và quyến rũ vô cùng. Anh thả tay khỏi hông cô. Anh bóp lấy bầu ngực căng tràn đang nhảy nhót, gục vào người cô, hông anh vừa nhịp, môi anh vừa mân mê hai quả đào vừa chín mộng.
      Lina có thoáng chút bất ngờ vì hành động của anh nhưng tâm trí cô giờ không còn suy nghĩ được gì nữa. Những cảm giác sung sướng xác thịt đã lấp đầy tâm trí cô, nhấn chìm cô vào vòng xoáy của ái tình. Nơi cửa mình cô, một khúc thịt đang ra vào đều đặn theo từng nhịp, đưa cô vào lạc thú của nhân gian. Bên trên, ngực cô đang được kích thích bởi chiếc lưỡi hư hỏng của anh càng làm cho ham muốn của cô thêm phần say men tình ái.
           Cứ thế, dưới ánh sáng của đôi vầng trăng,  hai thân thể  quấn chặt lấy nhau trong nhục dục, trong men say chất chồng. Anh cứ thế nhịp, cô cứ thế rên, những tiếng rên hoà vào tiếng nhóp nhép của tinh dịch, của thanh âm xác thịt va chạm lẫn nhau. Trong đêm khuya, nó như một bức tranh đầy kích thích.
         [Ahh...Lina...anh... sắp ra...]-Nagaki đã dần đi đến giới hạn.
         [Ahh...Ahh.. được...mà....bên...trong...Ahh ra bên trong....em đi...]-Lina dường như không thể thốt nên lời nữa, hơi thở cô ngắt quãng, mặt đỏ bừng và có vẻ, cô cũng đã gần đến giới hạn của chịu đựng-[..em..cũng sắp ra...]
       Nagaki vòng tay qua lưng ôm chặt cô vào lòng, trong khi vẫn đang nhịp, anh đặt vào môi cô một nụ hôn say đắm. Đáp lại anh, Lina vòng tay qua cổ anh, ôm đầu anh trong khi mút lấy đôi môi anh đầy bạo lực, cô quắm hai chân mình vào hông anh, giữ chặt anh vào lòng như không muốn anh xa rời dù trong giây phút. Nagaki nhịp nhanh dần, nhanh dần và hối hả....
        Ahhhhhhh
    Cả hai người cùng đồng thanh hét lên, giây phút đó, cậu nhỏ của Nagaki run lên, co giật từng hồi rồi phóng một luồng tinh nóng hổi vào tử cung cô. Cô sờ tay lên bụng mình, một dòng tinh ấm nóng và tràn trề đang cuồn cuộn trong cô bé, rỉ ra, và chảy xuống đùi cô. Anh định rút cậu bé ra nhưng cô ngăn lại, cô muốn cảm nhận thêm nữa cậu nhỏ của anh. Rồi hai người cứ thế, nằm ôm nhau, hít hà mùi cơ thể của nhau một cách gợi dục, gợi tình
       [Lina, anh yêu em...]-Nagaki
       [Em cũng vậy, em yêu anh..]-Lina

       Môi hai người lại quyện vào nhau.

       Dưới ánh trăng, có hai thân thể đang quấn quýt lấy nhau...
 
       Trong hang gần đó, một cô gái có mái tóc xanh đang cuộn mình bên đống lửa, miệng luôn nói những điều vô nghĩa " không được cướp... onii-chan"

       Trong rừng, một cô gái xinh đẹp với đôi tai dài đang băng qua trong bóng tối, phía sau cô, một ánh mắt đang dõi theo cô đầy gian xảo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro