Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 01 : Thế giới của bầy khỉ

Phần 1

Ohira Shiki, vào vài phút hay vài giờ trước đó, chẳng thể xác định được là thời gian đã trôi qua bao lâu. Nhưng có một điều xác định được, rằng cậu đã thành lập một giao kèo với quỷ Satan, một trong những đấng tối cao ở thế giới bên kia trái đất.

Nội dung của giao kèo cũng khá đơn giản nhưng thực hiện được nó thì có vẻ chẳng mấy dễ dàng. Nhiệm vụ của Shiki khi thành lập giao kèo với Satan chính là cậu ta phải tiêu diệt Heirmover – kẻ đã đánh đỗ đế chế cai trị Satan dẫn đến sự cân bằng của thế giới, và sự bành trướng thế lực của hắn cũng không thể tránh khỏi khi cai trị. Chính vì vậy, nói nhiệm vụ của Shiki không hề dễ dàng cũng chẳng sai.

Tuy nhiên, không phải cậu ấy sẽ là một con người bình thường đi giao chiến với tên chúa quỷ hiện tại đã đánh đỗ cả đội quân Satan hùng mạnh, mà là, Shiki đã nhận được một sự ban phước hay phù trợ từ Satan đã lập giao kèo với cậu.

Bây giờ, trong lúc loạt ánh nắng ban mai đang dần xâm nhập vào từng khoé mắt của Shiki thì xung quanh cậu đã có rất nhiều cơn gió se lạnh khẽ thổi qua nhè nhẹ liên tục. Hàng tá âm thanh như tiếng lá cây xào xạc, tiếng chim hợp thành một bàn hoà ca hay cả tiếng bước chân nhẹ nhàng của lũ thú hoang xuất hiện xung quanh làm Shiki chắc chắn đây là một thực tại chân thật.

Khi mở mắt ra, điều đầu tiên Shiki thấy là một khung cảnh tuyệt đẹp khi mà hàng đống loài hoa nở rộ xung quanh, một rừng cây khổng lồ bao phủ tất cả mọi nơi, đến mức mà Shiki cũng chẳng thể thấy được cái cây cuối cùng cách xa bao nhiêu.

Shiki nhận định rằng mình đã được đưa tới một khu rừng ngẫu nhiên sau khi giao kèo được thành lập, bở ma lực của Satan đã cạn kiệt trong lúc đến thế giới của cậu nên việc dịch chuyển đúng đích khá là khó khăn. Nhưng ít nhất thì Shiki cũng hài lòng chấp nhận vì mình được đưa đến một nơi an toàn.

Thở phào một hơi nhẹ nhõm, Shiki đảo mắt, xoay người tứ phía. Trước tiên cậu phải tìm được đường ra đã, Shiki lẩm bẩm:

"Trước hết... đống này là gì đây?"

Điều thứ hai sau khi Shiki ngắm nhìn khung cảnh đẹp đẽ xung quanh chính là chiêm ngưỡng hình thể mới của mình, một hình thể gần như là hoàn hảo trong mắt Shiki, mà quan trọng nhất, hình thể này lại chính là do bàn tay của cậu tạo nên, là một nhân vật giả tưởng từ những bức hoạ trên máy tính.

Nó hoàn toàn chẳng khác gì so với bản thể mà cậu tạo ra trước đó cả. Nhưng có một thứ kì lạ mà cậu chắc chắn rằng mình không hề tạo ra nó từ trước, mà nó xuất hiện sau khi cậu đến thế giới này.

Trên những đốt tay của Shiki, ngoại trừ những đốt chứa mong tay ra thì các đốt còn lại đều chứa một hình xăm màu đen trông rất giống với những chiếc nhẫn với các kí tự nối với nhau, chúng cũng có vẽ như là các kí tự ngôn ngữ, nhưng Shiki không biết nó có phải là như thế không hay chỉ là những hình ảnh tượng trưng.

Suy ngẫm một chút, liên tưởng tới những gì Satan đã nói. Shiki mới mơ hồ hiểu ra, có lẽ đây chính là các dấu ấn để Shiki có được sức mạnh, cụ thể thì nó chính là những dấu ấn mang sức mạnh của Satan vì ngài ấy đã nói rằng sẽ trao cho cậu quyền năng.

Shiki mong đó là sự thật, nhưng dù gì thì cậu cũng chẳng có một tí hy vọng nào vào việc mình có thể sử dụng được các năng lực như phép thuật vào bây giờ cả.

Bởi vì-

"Bùng cháy lên đi, bùng cháy lên đi, bùng cháy lên đi... ngọn lửa của ta..."

Shiki đã thử sử dụng phép thuật dựa vào những nguyên lý khai triển từ những thứ mà cậu đã đọc được trên Wind lẫn những bộ truyện, thế nhưng, nó vô dụng và chẳng hề hiệu nghiệm. Rồi cậu sực nhớ lại lời Satan, ngài ấy đã nói rằng những năng lực này cậu sẽ phải tự thân học hỏi để có thể thực hiện và nâng cao nó lên, giống như một con người bình thường nếu muốn giỏi việc gì đó thì phải qua học hỏi và luyện tập vậy.

Một thế giới công bằng trong mắt Shiki, ít nhất là trong việc sử dụng các năng lực huyền ảo như thế này.

Thấy cũng có chút mệt mỏi, có lẽ việc di chuyển từ thế giới này sang thế giới khác cũng làm mất đi khá nhiều năng lượng trong cơ thể, thế nên cậu quyết định đi tìm chút gì đó để ăn lẫn uống vì cổ cậu bây giờ khá khô, còn bụng thì lại đánh trống âm ĩ.

Trong một khu rừng to lớn thế này thì việc tìm kiếm trái cây sẽ rất dễ dàng, và việc nước uống trông có vẻ cũng chẳng có gì khó khăn vì Shiki nghe được tiếng thác nước đổ xuống vang trời gần đây.

Lần theo âm thanh của con thác bằng đôi tai khá thính của mình, cuối cùng Shiki cũng đã đến được con thác. Nó là một con thác lớn với chiều cao trung bình nếu so với những con thác khổng lồ, khoảng ba mươi mét. Điều đặc biệt ở đây chính là ở bên dưới con thác, nơi mà nguồn nước của nó chảy xuống không có lấy một con sông để dẫn ra biển mà chỉ có một cái ao với đường kính khoảng hai mươi mét.

Đây là lần Shiki thấy điều này, bởi những con thác đều phải có một nơi để dẫn nước ra biển để tạo thành một vòng lặp, nhưng trước mặt Shiki hiện giờ là một con thác trông giống như những mô hình thác nước trưng bày cho phòng. Chỉ cần cắm điện cùng một lượng nước vừa đủ đỗ sẵn vào, chúng sẽ tự động sử dụng nguồn nước giới hạn đó mà tạo thành một con thác mà không cần nơi dẫn nước như ngoài thiên nhiên.

Có lẽ ở những thế giới kì ảo thì việc này nó cũng là lẽ thường tình. Phép thuật còn tồn tại, Satan hay các vị thần còn hiện hữu thì những việc này chẳng là gì cả.

Shiki bỏ qua mọi thứ, cậu tiến gần hồ nước. Nó thật trong trẻo khi mà cậu có thể thấy được cả những viên sỏi to nhỏ bên dưới, trông nó như một loại nước khoáng vậy. Bỏ qua những thứ như hợp vệ sinh hay cần phải qua một quy trình xử lý để có thể uống được, Shiki chụm tay lại và húp vài ngụm nước trong lành này.

Sự sảng khoái bao trùm lấy cổ họng sau đó là đến lồng ngực Shiki, luồng nước ở đây thật ngọt và lạnh, Shiki liền nghĩ trong đầu nếu như có vật đựng ở đây thì cậu sẽ đem chúng theo để uống trên đường đi. Thế nhưng vì tình cảnh không có nên Shiki đành uống bù, kết quả là bụng cậu hiện giờ đã căng ra vì chứa quá nhiều nước.

Khi đã thông mát được cổ họng, Shiki rời khỏi vị trí của mình và bước đi sang một nơi khác để tìm kiếm thức ăn. Nhưng, khi mà chỉ vài ba bước chân của Shiki được đặt xuống mặt đất, thứ âm thanh âm ĩ vang lên làm rung động cả mặt đất.

"Động đất sao?"

Shiki tự hỏi, cậu suy ngẫm xem xem đây có phải liệu là động đất không khi mà sự chấn động này nó phát ra một cách ngắt quãng.

Và rồi, khi mà việc chấn động này xảy ra được bốn lần, mặt đất bắt đầu nứt nẻ ra và chạm tới gần mũi giầy Shiki, cậu né xa nó một khoảng. Bầu trời lúc này cũng bỗng dưng tối sầm lại, theo quán tính, Shiki ngước đầu lên trời để xem thử việc gì đang xảy ra. Và cậu nhận ra bầu trời bị che đi bởi một thứ gì đó to lớn, nó không phải là những đám mây đen, càng không phải là những hiện tượng thiên văn như nhật thực hay nguyệt thực.

Mà chính xác, nó là-

"Quái vật?"

Shiki nhanh chóng chạy sang một phía khác để tránh cái việc đáp xuống của vật thể khổng lồ đó. May mắn rằng cậu đã không bị nó đè trúng, nhưng đổi lại thì Shiki bị thổi văng một khoảng rất xa vì cú xung lực do vật thể khổng lồ đó tạo ra khi đáp xuống.

Mặt đất bị nó làm lõm xuống một khoảng rất sâu và to, cây cối xung quanh thì vừa bị ngã xuống vừa bị thổi bay như Shiki, hồ nước thì bị mất sạch lượng nước nó có, thay vào đó là hàng tá áo nước nhỏ được tạo thành quanh đó, con thác thì may mắn hơn khi vẫn còn chảy, nhưng nó không còn được nguyên vẹn như trước đó nữa.

Shiki đã bị thổi văng đi một khoảng khá xa, một cành cây khá to đã đè lấy bắp chân của Shiki, nhưng may mắn là không có thương tổn nào xảy ra.

Trong cái rủi có cái may, Shiki nghĩ thầm và khó khăn gượng dậy. Cậu đưa sự chú ý của mình sang cái vật thể khồng lồ đã gây ra chuyện này để xem nó là thứ gì.

Đúng như cậu đoán, nó là một con quái vật. Một con cóc khổng lồ với da màu lục với những đốm đen. Trên người nó những quả mụn bọc khổng lồ tạo nên một làn da sần sùi và đầy ghê rợn, nếu như một người mắc phải hội chứng Trypophobia nhìn thấy nó thì khả năng cao thì họ sẽ ngất xỉu chỉ trong vài giây đầu. May mắn rằng Shiki là một con người với tâm lý bình thường, không có những hội chứng hiếm thấy.

Từ lúc mà nó đáp xuống, cái âm thanh nó phát ra làm cho các loài chim đang trú ngụ trên các tán cây đã bay đi một cách tán loạn cứ như mùa di trú đã đến. Còn các loài thú hoang thì cũng hưởng theo việc đó mà đua nhau chạy khỏi nơi đây tạo nên một làn khói bụi mù mịt.

Khi đã đứng dậy hoàn toàn, Shiki nghĩ mình cũng nên rút lui khỏi nơi đây khi mà con quái vật trước mắt có thể cướp lấy sinh mạng của cậu một cách dễ dàng. Đây là lần đầu tiên Shiki có cảm giác gì đó sợ hãi khi gặp phải những sinh vật đáng sợ trong suốt hai năm qua, vì, Shiki đã xem hàng tá phim kinh dị từ hạng nhẹ cho đến hạng cực nặng, và cả việc chiêm nghiệm qua hàng tá trò chơi thử thách lòng gan dạ.

Thế nhưng, bây giờ, trước mặt cậu lại chính là một sinh vật thực sự, có thể nó không phải là quái vật. Nhưng với thân hình khổng lồ của nó cũng đủ để người ta tôn nó lên thành hai từ "Quái vật" rồi, nhất là khi nó có thể tướt lấy đi sinh mạng của bất kì sinh vật nào nó muốn.

Shiki di chuyển cơ thể với đôi chân cà nhắc của mình về phía ngược lại con cóc, vừa đi, cậu vừa ngoảnh lại xem hành động của nó.

Và rồi, khi mà nó xoay người lại, nó hít một hơi thật sâu và tống vào cơ thể của nó khiến bọc khí trước bụng nó to lên. Sau đó, sinh vật khổng lồ màu xanh đó trúc hơi thở mạnh bao của nó về phía trước khiến cả một khu vực to lớn đầy cây xanh chọc trời trở thành một nơi hoang sơ với sự đỗ nát.

Không dừng ở đó, nó không để cho thời gian trôi đi quá nhanh. Tận dụng hết mọi bản năng của mình, con cóc đưa chiếc lưỡi khổng lồ của mình ra và quét sạch khu vực xung quanh mình như một chiếc Compa đang vẽ nên một vòng tròn tuyệt hảo.

Cả một khu vực với bán kính ba mươi mét bị nó quét sạch chỉ trong nháy mắt. Một rừng cây xum xuê trước đó đều bị nó tống hết vào bụng và trở thành một bình địa hoang sơ chỉ với một màu nâu như bị hạn hán.

Không may rằng, phạm vi bán kính mà nó thực hiện càng quét cũng có cả Shiki trong đó. Dù cậu đã cố gắng chạy thật nhanh và bỏ qua cả cơn đau hành hạ chân của mình để tránh đòn "kết liễu" đó của nó, thế nhưng tốc độ của cậu không thể nào bằng tốc độ từ một cái vung lưỡi của con cóc cả.

Kết quả là, cậu cùng một phần của khu rừng khổng lồ rơi vào trong thế giới bao tử của sinh vật màu xanh khổng lồ.

Phần 2

Mặt đất rung chuyển, âm thanh vang trời tạo ra được vọng lại. Tiếng thét đau đớn từ các sinh vật phát lên đầy thảm thiết và chúng tắt lịm đi sau đi chỉ với vài giây ngắn ngủi.

Cảnh tượng vừa xảy ra khá là kho tin khi mà trong một không gian chẳng mấy sáng sủa, từ trên trời cao, hàng đống vật thể to lớn rơi xuống mặt đất khiến một làn bụi mù mịt xuất hiện và dường như nó sẽ không tan đi trong một thời gian ngắn.

Những thứ vừa rơi từ trên trời xuống rất đa dạng cùng với những âm thanh được tạo ra đầy khác biệt. Chẳng hạn như: hàng tá cây đại thụ khổng lồ còn nguyên lẫn từng khúc to lớn rơi xuống tạo nên một âm thanh mạnh mẽ khi gỗ và đất và chạm với nhau, lẫn tiếng xào xạc từ lá cây; những tảng đá khổng lồ lẫn nhỏ nhắn như những viên sỏi rơi vãi lạch bạch khắp nơi; hay cả âm thanh tiếng nước rơi với tốc độ mạnh xuống mặt đất như một ngọn thác đang chạy xuống hạ nguồn của nó.

Kết quả là một chốn hoang tàn được sinh ra khi mọi thứ nằm lộn xộn khắp nơi trên mặt đất mà không theo một thứ tự nào.

Và đâu đó, khi những âm thanh ngừng phát ra, làn khói bụi cũng tan mất sau một khoảng thời gian chẳng hề ngắn. Đâu đó trong những tàn cây khổng lồ từ những cây đại thụ còn nguyên vẹn, tiếng sột soạt phát ra. Có thể đó là một con sóc may mắn thoát chết nhờ vào sự nâng đỡ của chiếc đệm lá cây ấy. Nhưng thật ra chẳng phải, thứ mà đang động đậy thực ra chính là một con người, cậu ta đang khó khăn để thoát khỏi đống nhành cây chi chít của tán cây khổng lồ ấy cùng với mấy âm thanh trách móc khó chịu.

Khi thoát ra khỏi đó, quần áo cậu bị bẩn đi không ít, và còn có vài chỗ bị rách tương ra ở chiếc áo choàng. Chàng trai thở dài một hơi mệt mỏi, ưỡng người, giãn cơ và hít thở thật sâu.

"Cái con quái vật đó, nhất định có ngày anh mần thịt chú..."

Giọng nói phát ra như một câu đùa bỡn cợt, chàng trai đó chẳng ai khác mà chính là Ohira Shiki. Cậu vẫn còn sống sau tai nạn "kinh hoàng" ban nãy, đây quả là một kì tích khó tin khi mà cậu may mắn được tán cây êm đềm đó che chở lúc rơi xuống.

Đối nghịch lại với sự may mắn của Shiki, xung quanh cậu ấy là một khung cảnh đầy thảm khốc với hàng tá xác của lũ thú hoang vương vãi xung quanh, con thì máu vươn vãi đầy mặt đất quanh cơ thể, con thì không con nguyên vẹn với tứ chi nằm muôn phía.

Shiki xém tí là nôn mửa ra vì mùi tanh cộng với hình ảnh đầy ghê gớm này. Nhưng cậu đã nhanh chóng lấy lại bình tĩnh ngay sau đó, hít một hơi thật sâu rồi thở ra, cậu rê đôi chân của mình về phía trước trong tình trạng nó đã giảm nhẹ con đau.

Shiki chú ý mọi thứ xung quanh trong lúc di chuyển, đây quả là một khung cảnh hoang tàn thật sự. Cậu có thể liên tưởng đến một cuộc chiếc tranh với quy mô lớn thời nguyên thuỷ với tình trạng hiện giờ của mọi thứ.

Trong lúc đang khó khăn băng qua hàng tá bức tường to lớn được dựng lên từ những thân cây khổng lồ, Shiki bắt gặp được một cái cây chứa đầy trái chín trông có vẻ giống táo. Cậu tiến tới, tựa lưng vào góc nhỏ đó để nghỉ ngơi đôi chút và sẵn tiện đưa đống trái cây ấy vào bao tử mình.

'Mấy trái này khá giống táo... nhỉ? Chắc không sao đâu nhỉ?'

Shiki suy ngẫm khi cậu hái thử một quả trên cây và ngắm nhìn nó, cậu cũng ngửi thử bên ngoài của nó. Có vẻ đây cũng chẳng phải là một loại quả chứa mấy thứ như nọc đọc của nấm hoang, hình dạng của nó lại khá giống táo với hình cầu mang màu đỏ cam, chính vì thế mà Shiki quyết định bỏ bụng hết tất cả bọn chúng.

Trong lúc ăn, Shiki để ý tới mặt đất lẫn bầu trời khi mà từ nãy đến giờ mình quên bén đi nó.

Hiện giờ, nếu xét theo mặt Logic thì Shiki đang ở trong bụng con cóc, vậy thì tại sao trong bụng nó lại có một nơi như mặt đất thế này? Đáng lẽ Shiki phải đang trong quá trình tiêu hóa thức ăn của con cóc chứ?

Còn nữa, ở phía trên cao, Shiki không thể thấy được nó là gì vì trên đó chỉ là một màu đen tối tâm. Cứ như nó quá cao để cậu có thể thấy được trần của nó vậy.

Thế là Shiki mặc định cho đây là một vùng đất trong bụng của con quái vật, mà cụ thể hơn thì đây có thể là một hòn đảo. Trong vô số bộ truyện mà Shiki đã đọc, có một vài bộ truyện về những loài quái vật có thể nuốt cả một hòn đảo vào trong bụng nó, vậy thì phần trăm cao là Shiki đang ở trên một hòn đảo đã bị nuốt đi.

Và may mắn rằng, hòn đảo này có những thứ như các viên đá phát sáng, cho dù chúng không quá sáng để có thể soi rõ từng ngõ nghách của nơi này nhưng ít nhất thì cũng khá dễ dàng trong việc tự do di chuyển mà không sợ vấp phải mấy con kiến mà té.

Sau khi no say và giả vờ tự cho rằng biết mình đang ở đâu, Shiki đứng dậy một cách loạn choạn, có vẻ ngồi quá lâu trong tư thế chéo chân đã khiến chi dưới của cậu bị tê liệt thì phải. Shiki đá chân vài cái để có thể lưu thông máu lại một cách bình thường, và rồi, chẳng hiểu vì sao, tầm nhìn của Shiki mờ đi một cách rõ rệt.

Kết quả là cậu bất tỉnh đột ngột sau đó.

Tại khoảnh khắc mà Shiki ngất xỉu, tiếng bước chân kì lạ cũng vang lên. Theo cường độ âm thanh phát ra, có lẽ đây chính là bước chân của một con người – và có thể là một con người đầy khỏe mạnh vì mỗi bước chân phát ra là một tiếng vang âm ĩ.

Từ trong bóng tối, bọn họ tiến tới mọi phía và lục soát khắp mọi ngõ nghách như đang tìm kiếm thứ gì đó quan trọng.

Một lúc sau, có lẽ nhờ vào kĩ năng tìm kiếm này đã được tôi luyện trong thời gian dài, họ đã tìm được khoảng bốn người, cộng thêm Shiki nữa là tròn năm người.

Họ vui vẻ đến mức hớn hở mà phát ra cái âm thanh như lũ khỉ khi tìm được bạn đời của mình.

Khi tập trung lại, xét theo những cái bóng đen đang đỗ xuống mặt đất thì họ có ba người, và một lần nữa lại phát ra cái âm thanh khọt khẹt đầy khó chịu, cứ như họ chẳng phải con người vậy khi mà không sử dụng ngôn ngữ.

Sau một hồi, trông có vẻ như nãy giờ là buổi thảo luận và nó đã kết thúc, thế là hai người trong số họ, mỗi người vác hai thân thể vừa tìm được trên vai rồi đi về một phía trông có vẻ như là một cái hang giun. Người còn lại thì thu gom xác của đống thú hoang trong một cái lưới khổng lồ, sau đó thì lôi nó về phía mà hai người khi nãy hướng vào

Phần 3

Tỉnh dậy với đầu óc mơ hồ, cả cơ thể của Shiki rã rượi như vừa bị trúng thuốc mê. Cậu gượng người ngồi dậy, tựa lưng vào thứ gì đó trông giống như bức tường, nó lạnh nhưng lại ẩm ướt, dường như nó là một bức tường đá thực sự của một hang động.

Shiki lơ mơ mở mắt mình, nhìn về phía trước. Thứ ánh sáng mờ nhạt chiếu khắp nơi, Shiki nhận thấy rằng phía trước mình chính là một tấm lưới bằng dây leo, nó có màu nâu xen lẫn màu xanh lá, trông từng sợi dây của nó rất dày, và cả những đốt đan lưới cũng rất chắc chắn, có vẻ nó được làm từ tay của một tay lành nghề.

"Mà... chuyện gì đây?"

Shiki không hiểu vì sao mình lại ở đây, một nơi trông giống như một cái hang cỡ nhỏ. Theo trí nhớ, Shiki tự biết mình đã ăn một thứ trái cây trông giống táo và sau đó là không nhớ gì cả, tất cả chỉ có thế.

Shiki cố gắng vận dụng hết khả năng não bộ của mình để tìm ra một lí do, một nguyên nhân chính đáng để chứng minh cho tình trạng hiện giờ, nhưng tất cả đều không khả thi khi bộ não cậu chỉ lưu giữ những thông tin trước khi cậu thiếp đi mà thôi.

"KHÔNG!!!"

Bỗng dưng một tiếng la cất lên, và nó chính là tiếng la của con người. Shiki có thể hiểu nó vì đó là ngôn ngữ cậu sử dụng, cùng với tâm trạng mừng rỡ, Shiki tiến nhanh tới phần rìa lười và thấy một cảnh tượng chẳng mấy đẹp đẽ.

Tình cảnh hiện giờ chính là một cô gái trông hơi gầy gò đang bị một con khỉ với bộ lông trắng bẩn nắm tóc mà kéo lê trên mặt đất, cô gái thì cứ mãi vịn lấy mái tóc dài của mình để giữ cho nó không bị đứt lìa khỏi đầu mình.

Shiki thì chỉ biết quan sát, cậu nuốt nước bọt xem tình hình hiện tại, bây giờ, trong đầu Shiki đang rối bời với hàng đống suy nghĩ là có nên la lên để cứu cô ta hay không, nhưng rồi bản năng cậu chọn cách im lặng.

Khung cảnh tiếp theo tiếp tục xảy ra, ba con khỉ lông trắng bẩn khác cũng từ đâu đó đi lại, bọn chúng ngửi khắp người cô gái trong khi con khỉ ban đầu treo cô gái lủng lẳng trên không trung với bàn tay nắm chặt lấy quả đầu của cô.

Kết quả là ba con khỉ gật đầu, và cái gật đầu đó đã dẫn đến một cảnh tượng kinh hoàng khiến Shiki phải trợn trắng mắt lên. Con khỉ đang nắm lấy cô gái, nó đã không ngần ngại sau cái gật đầu của đồng loại mình xuất hiện mà bứt đầu ra khỏi cơ thể của cô gái, một tiếng rên la của cô cũng không kịp cất lên vì hành động đó quá nhanh và dứt khoát.

Con khỉ quăng chiếc đầu của cô gái sang một bên, tình cờ thay là nó lại lăn sang đúng cái lưới của Shiki, ánh mắt từ cái đầu đã bị đứt lìa của cô gái nhìn Shiki với vẻ oán hận đến cùng cực.

"Không... tôi..."

Shiki run rẩy không nói nên lời, cậu quay người lại và bò lết vào sát vách tường. Việc này quả không đúng với lương tâm của một con người, đặc biệt là một người có tấm lòng nhân hậu như Shiki.

Hàng tá lời biện hộ xuất hiện trong đầu Shiki để gạt bỏ sự tội lội mà mình gây ra khi không lên tiếng giúp cô gái đó thoát khỏi cái chết, cậu run rẩy mà cào cấu mặt đất đầy cứng cáp khiến đôi tay cậu rỉ luôn cả máu.

'Phải rồi... nếu mình la lên thì người chết có thể là cả mình... đúng rồi... mình chưa muốn chết... mắc gì phải cứu một người không quen biết chứ... đúng rồi...'

Shiki bấn loạn trong suy nghĩ điên cuồng, việc đó vẫn tiếp tục song song với hành động bấu víu mặt đất và cơ thể của cậu.

Nhưng dù Shiki có làm gì thì diễn biến của sự viên kinh hoàng ban nãy cũng vẫn được tiếp diễn một cách trơn tru. Từ đâu đó, một con khỉ với bộ lông đen mượt và đôi mắt thì được vẽ một màu đỏ đất đi lại, cơ thể nó to gần như gấp đôi bọn khỉ lông trắng, ánh mắt nó rất cũng dữ tợn khi nhìn thấy con mồi.

Con khỉ đen nhấc cái xác không đầu của cô gái lên, ngửi xung quanh sau khi đã lột sạch bộ đồ che đi cơ thể trần tục của cô gái, nó liếm thử và nở một nụ cười khoái chí.

Cũng giống như con khỉ trắng đã bứt đứt đầu cô gái, lần này con khỉ đen cũng thực hiện một hành động chẳng mang một tí nhân đạo nào. Nó bứt tứ chi của cô gái ra và chia cho các con khỉ lông trắng tay và chân, riêng nó thì giữ lấy phần mình.

Bọn khỉ lông trắng nhận được và vui mừng thưởng thức tuyệt phẩm của mình. Chúng xé, nhai rồi nuốt từng thớ thịt tươi của cô gái một cách ngon lành, nếu nhìn điệu bộ của chúng hiện giờ thì chẳng khác gì chúng đang ăn một thứ cao lương mĩ vị mà cả cuộc đời chúng hằng ao ước được nếm thử vậy.

Còn con khỉ đen, nó đưa phần mình của cái xác vào miệng một cách gọn gàng, sau đó thì nhai và nuốt nhanh như thể nhiêu đó chẳng vừa nhét kẻ răng của nó.

Có vẻ chưa được thỏa mãn, con khỉ đen gầm lên một tiếng vang âm trời khiến Shiki phải thức tỉnh và mở mắt ra, khi đó cậu nhìn thấy con khỉ đen đang nhìn về phía mình.

'Con khác sao...? Đầu đàn sao?'

Shiki không chứng kiến được những gì xảy ra từ nãy giờ nên sự xuất hiện của con khỉ đen đó là một dấu chấm hỏi lớn với cậu.

'Sao nó lại nhìn mình?'

Shiki rùng mình khi nghĩ về điều đó, ánh mắt cậu cũng đang nhìn trực tiếp vào mắt của con khỉ đen như cái cách mà nó đang nhìn cậu.

'...'

Suy nghĩ của Shiki dường như đã bị chặn bởi nỗi sợ hãi. Cậu chỉ biết nắm thật chặt đôi tay, nhắm mắt thật chặt và cầu nguyện không có xấu xảy ra với mình.

Con khỉ đen thở phì ra một làn khói trắng nóng hổi và quay mặt sang phía khác, dường như nó không quan tâm đến Shiki mà chỉ nhìn về một phía khi để hồn treo ngược trên cây mà thôi. Nhưng không vì thế mà nó dừng được sự ham muốn của mình, nó nhanh chóng đi về phía một cái hang nhỏ như cái hang mà Shiki đang bị nhốt và kéo từ trong đó ra một người đàn ông lực lưỡng với bộ râu đen ngòm.

Ông ấy trông có vẻ là một người gan dạ khi mà ánh mắt ông ta nhìn con khỉ đen không một chút sợ hãi. Ngay lập tức, khi con khỉ đen đưa ông ấy lên không trung để cho ba con khỉ trắng ngửi, ông ta nhanh chóng dùng đôi chân uy lực của mình và đạp vào mặt của ba bọn chúng. Tiếp đến, ông dùng kĩ thuật vật tay của mình để thoát khỏi cái nắm đầu của con khỉ đen trước khi nó chế ngự lại ông.

Tuy nhiên, khoảng thời gian ra đòn của ông chưa đủ nhanh để có thể chống lại khả năng của con khỉ đen. Nó nhanh chóng dập cả cơ thể của ông xuống mặt đất và tạo nên một vết nứt mẻ mang hình dáng con người.

Con khỉ đen lại rống lên một tiếng và xé đôi ông ta ra như thể đây chỉ là một thanh bánh xốp. Từng thớ thịt dính liền của cơ thể ông ấy từ dính liền với nhau đã trở thành hai phần riêng biệt. Tuy nhiên, bộ não của ông ấy vẫn còn hoạt động và phải gánh chịu một cơn đau cùng cực khi ý thức vẫn chưa mất, ông ấy thét lên một âm thanh ai oán mà chẳng ai nghĩ ông sẽ làm như thế.

Giống như mọi khi, con khỉ đen quăng phần thân dưới đã được xé ra làm đôi cho thuộc hạ của mình, riêng nó sẽ hưởng hết phần trên.

Nó không chần chờ để thưởng thức món ngon này nên ngay lập tức đã đưa cả phần hết vào miệng và nhai sột soạt, riêng cái đầu thì được cắn đứt và phun ra một nơi khác. Trước đó, tiếng thét của ông ấy đã vang lên âm trời khi bị nhai trong lúc ý thức vẫn còn đeo bám cơ thể mất mát của ông.

Shiki từ nãy đến giờ đã chứng kiến được toàn cảnh tượng mà bọn khỉ đã làm khi nghe được tiếng thét đầu tiên của người đàn ông. Chẳng hiểu vì lí do gì, chính Shiki cũng không hiểu nổi, cậu đã xem toàn bộ các khung cảnh đầy man rợ mà không có lấy một cái chớp mắt cũng như sự sỡ hãi trước đó cậu đã mắc phải.

Shiki chỉ biết cười bù trừ như một người điên.

'Phải rồi... bọn khỉ... chúng nó chỉ ăn thịt thôi mà...'

Cậu vẫn tiếp tục cười như thể chẳng có chuyện gì xảy ra, nhưng đó là nụ cười từ một người như đã mất hết ý thức, chỉ là một nụ cười của một cái xác vô hồn.

Chính nụ cười đó đã làm bọn khỉ chú ý tới và di chuyển hết về phía của Shiki. Bọn chúng nheo mắt vì chẳng hiểu cái món ăn này tại sao lại phát ra cái âm thanh kì lạ như thế.

Shiki vô thức đưa ánh mắt vô hồn của mình vào bọn khỉ khiến bọn chúng phải giật người về phía sau một chút, và rồi, hành động của cậu tiếp theo cũng chẳng khác gì bọn chúng.

Nụ cười Shiki phát ra còn điên dại hơn cả khi trước, nó làm con khỉ đen phải tức giận mà gồng mình rống lên.

Shiki chẳng quan tâm con khỉ đáng sợ đó, cậu tiến lại sát với cái lưới và lấy cái đầu của cô gái khi nãy, cầm lên và cắn cái phần cổ vẫn còn hàng tá thớ thịt dính đầy máu tươi.

Shiki không hề nhai, cậu chỉ cắn rồi nuốt, cắn rồi nuốt. Hành động của Shiki cứ lập đi lập lại trong một khoảng thời gian dài dưới ánh mắt chăm chú của bọn khỉ. Sau đó, một hành động khác của Shiki đã làm bọn khỉ phải giật bắn người mà tránh xa khỏi cậu một khoảng, cậu ta dùng tay của mình mà đấm vào hộp sọ của cái đầu cho đến khi tay vấy đầy máu, đỏ phồng lên và hộp sọ bị vỡ nát.

Shiki đã moi từ trong đó ra bộ não của cô gái, nhẹ nhàng đưa nó vào miệng và thưởng thức như một miếng tàu hủ ngon lành như được mẹ nấu.

Và rồi, ý thức của Shiki bỗng dưng trỡ lại.

Khi thấy có thứ gì đó nhớp nháp mà nặng trịch trên tay mình, Shiki đưa sự chú ý sang nó. Cậu thấy một cái đầu đã bị lóc sạch da, hộp sọ thì vỡ nát, trên gương mặt thì cặp mắt vẫn còn đang mở to và trừng trừng nhìn cậu.

"Không... không phải tôi... không phải tôi..."

Shiki giật bắn người mà quăng cái đầu sang một bên.

Cùng chung tình trạng của Shiki, bọn khỉ cũng run bần bật mà nhìn cậu. Bởi vì, với chúng, việc ăn đầu là việc chẳng một cá thể nào trong bầy đàn của chúng làm được cả vì mùi vị của nó cực kì ghê tởm, và trong mắt chúng, ăn đầu của con người giống như ăn đầu của khỉ nên chúng không dám "thưởng thức" bộ phận đó.

Trong lúc Shiki vẫn đang run rẩy vì không hiểu chuyện gì đang diễn ra, con khỉ đen đã mở tấm lưới đầy chắc chắn kia và kéo cậu ra bên ngoài một cách nhẹ nhàng.

Shiki bị con khỉ đen nắm cả người đưa ra trung tâm của nơi được cho là hang ổ của bọn chúng, bọn khỉ trắng cũng theo dấu khỉ đen mà đi theo.

Nơi đây là một hang động to lớn như một sân vận động với sức chứa hàng chục nghìn người, ở một góc, có một hang giun khổng lồ giống như là lối đi. Bên cạnh đó là hàng tá những hang động nhỏ bên trong để dùng làm phòng giam, quan sát xung quanh, ta có thể thấy được còn rất nhiều người với ánh mắt run sợ đang nằm trong từng nơi đó và khóc không lên tiếng, có người thì đã ngất xỉu vì sợ hãi. Cũng có một hang động gấp đôi hay gấp ba những hang động chứa người, chúng dùng để chứa xác động vật, đa số chúng là hưu và thỏ.

Shiki thật sự chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng trong tình trạng bị bắt đi bởi đàn khỉ này thì cậu cũng đã tự hiểu được số phận của mình.

Chống trả bọn chúng dường như là bất khả thi, cơ thể của chúng quá to lớn và chúng lại là khỉ, loài được cho là rất khỏe.

'Thất hứa với ngài Satan rồi...'

Nhiệm vụ của cậu sang thế giới này là để tiêu diệt Heirmover, thế nhưng cậu chưa kịp làm gì vì kết cục của cậu bây giờ đã quá rõ, kể cả việc học hỏi những thứ như ma thuật và cả khám phá thế giới còn chưa thực hiện được nữa mà.

Shiki nở một nụ cười cay đắng trong tình cảnh đầy trớ trêu, bọn khỉ thì đang ngửi quanh người cậu với vẻ thích thú.

Vài giây sau đó, con khỉ đen phát ra một âm thanh như ngôn ngữ của loài khỉ. Bọn khỉ trắng nghe theo và gật gù đồng ý như một con người thật sự.

Và rồi, chuyện gì đến cũng sẽ đến, Shiki đã sớm chấp nhận và nở một nụ cười thoải mái.

'Đến đi nào...'

Bốn con khỉ trắng đã cắn vào bắp tay và bắp chân cậu, cái âm thanh la hét vang lên là điều không tránh khỏi khi mà cơn đau vượt quá tầm kiểm soát của một con người bình thường như Shiki

Cuối cùng, Shiki mất ý thức trước khi nhận ra tiếng kêu khọt khẹt của bọn khỉ vang lên một cách sung sướng sau đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro