Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

3


            Giáo viên chủ nhiệm lớp 9-3 là thầy Kubodera. Một giáo viên tuổi trung niên dạy Ngữ văn có thể nói là một thầy tốt bụng - vì trông giống thế - và cũng có thể nói là thầy không đáng tin, vì rõ là trông thầy giống thế.

            Tôi lên phòng giáo vụ, sau khi chào hỏi xong xuôi, thầy Kubodera nhìn vào tập tài liệu trên tay, vừa xem vừa nói, " Phải thừa nhận trò Sakakibara học rất tốt ở trường cũ. Đạt điểm số thế này ở trung học K*** hẳn là không dễ."

            Tôi không hiểu sao thầy phải dùng từ ngữ khách sáo như vậy với học sinh của mình, thậm chí có là lần đầu tiên gặp mâyặt đi nữa. Thêm nữa thầy còn chẳng thèm nhìn tôi đến một lần. Dù thấy không thoải mái, nhưng tôi cũng không thể dùng lời lẽ kém trịnh trọng  hơn.

              " Thầy quá khen ạ." Tôi đáp.

              " Sức khỏe em ổn định chưa?"

             "Dạ, cảm ơn thầy đã hỏi."

           "Chắc là nhiều thứ ở trường em khác xa ở đây nhưng thầy mong em hòa nhập tốt. Dù là trường công, chúng ta không hề có những vấn đề bạo lực học đường và lớp học mất trật tự như mọi người vẫn thường nghĩ. Thế nên em không phải lo đâu. Đừng ngại, bất cứ lúc nào có băn khoăn gì em cũng có thể trao đổi cùng thầy và cô phó chủ nhiệm..."

      Thầy Kubodera đưa mắt sang người phụ nữ trẻ tuổi ngồi bên cạnh vẫn dõi theo cuộc trò chuyện của chúng tôi từ nãy.

          "... Là cô Mikami đây."

         "Vâng," tôi gập đầu đáp, cảm thấy vô cùng hồi hộp. Để mừng tôi chuyển trường bố đã mua cho tôi một bộ đồng phục dùng tạm trong năm, nó mới cứng, nhưng vì chưa quen với nó nên tôi không thể cử động tự nhiên được.

         "Mong cô giúp đỡ em ạ."

    Cẩn trọng mở lời, tôi cúi đầu chào cô Mikami - cô phó chủ nhiệm và cũng là giáo viên môn Mỹ thuật. Cô Mikami mỉm cười đáp lại. " Cũng mong em giúp đỡ."

          "À, vâng ạ."

     Cuộc nói chuyện chấm dứt, không ai nói thêm một lời, bầu không khí trở nên khó xử.

     Hai giáo viên lặng lẽ trao đổi ánh mắt tìm sự đồng thuận, rồi cùng mấp máy môi như muốn nói điều gì. Nhưng đúng lúc ấy chuông reo báo hiệu vào lớp, tôi trông thấy cả hai người ngậm chặt môi lại như vừa mới bỏ lỡ thời cơ mở lời.

       "Chúng ta đi thôi." Thầy Kubodera đứng dậy, cầm theo bảng điểm danh. "Tiết chủ nhiệm buổi sáng bắt đầu lúc 8 giờ 30 phút. Thầy sẽ giới thiệu em với các bạn."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro