Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

34: Lộ danh tính

Yujin xoắn cả não vì không hiểu cô gái trước mặt là ai. Là Gayoung hay là Wonyoung? Suy nghĩ một hồi, cô đưa ra kết luận.

Đúng rồi, chắc chắn rồi...Họ là song sinh.

Yujin thực sự hài lòng với suy luận của mình. Không thể có đáp án nào hoàn hảo hơn để lý giải sự giống nhau về ngoại hình của Gayoung và Jang Wonyoung.

Còn chuyện cái cặp Chanel và chiếc điện thoại giống nhau, chắc là đồ cặp. Chị em sinh đôi thì hay dùng đồ giống nhau. Có lý!!!!

Nghĩ vậy Yujin bốc điện thoại lên gọi ngay cho Gayoung để xác định nàng có chị em sinh đôi.

Bỗng dưng chiếc điện thoại trên bàn của Wonyoung rung liên tục.

Màn hình hiện hai chữ "Ác nữ".

Yujin trợn tròn mắt.

Wonyoung giật mình cầm lấy điện thoại, cố giấu đằng sau lưng, đeo cặp xách dép lên chuẩn bị chạy, nhưng đã quá trễ...

Yujin lao lại vòng tay ra sau lưng Wonyoung cố lấy cho bằng được cái điện thoại. Trước đây việc giành cái gì đó rất dễ dàng với Yujin vì cô có một sải tay rất dài, nhưng hôm nay xem ra khó khăn vì cánh tay Wonyoung cũng dài không kém. Hai người ôm nhau té lăn cả ra sàn ban công, Yujin vẫn tiếp tục đè lên người Wonyoung vẫn còn đang mặc đồng phục nữ sinh, cố lấy điện thoại cho bằng được. Minjoo bối rối không hiểu gì cũng đành lao vào ngăn cái vụ xung đột không rõ nguyên nhân.

Một cảnh tượng dở khóc dở cười.

"ĐƯA CÁI ĐIỆN THOẠI ĐÂY!!!"

"CHỊ BỎ RA, AAAA ĐAU ĐAU!!! SKAHajgsjaka@&"/¥@%%}**"

"HAI ĐỨA LÀM GÌ VẬY?? DỪNG LẠI!!"

"GÂU GÂU Gâu gÂU gÂu!!!"

Con Bạch Tuyết tỷ tỷ thấy đông vui cũng chạy ra hưởng ứng. Con chó to tướng chồm lên người Yujin liếp láp mặt cô, đẩy cô té sấp mặt rồi nhảy tưng tưng lên mông Yujin vui sướng.

Wonyoung cảm ơn trời, cảm ơn Bạch Tuyết tỷ tỷ rồi tìm cách đứng lên, lại bị Yujin nắm áo kéo lại.

Do Wonyoung tìm cách chạy mà Yujin lại dồn lực kéo nên bung cả một cái nút áo của nàng. Yujin chưa hiểu chuyện thì Wonyoung đã rống lên tuôn ra một tràng chửi thề.

Minjoo chẳng còn biết làm sao nữa đành cố kéo con Bạch Tuyết ra trước khi nó đạp chết Yujin.

"NÀY MẤY CÔ KIA CÓ MUỐN TÔI GỌI CẢNH SÁT KHÔNG??? ỒN VỪA THÔI"

"..."

Từ ban công nhà hàng xóm có một người phụ nữ trung niên bực tức chỉ tay qua chửi vì nhà kế bên quá sức ồn ào.

Yujin bây giờ mới chịu bỏ Wonyoung ra. Minjoo vội vàng cúi đầu liên tục xin lỗi hàng xóm, trong lòng cô hết sức biết ơn bà ta đã xuất hiện kịp thời.

---------------

Sau một hồi bình tĩnh lại, ba người họ ngồi xuống bàn nói chuyện nghiêm túc.

"Kể hết đi bánh bèo! Cô có nhiều chuyện cần giải thích lắm đấy!" Yujin lên tiếng dằn mặt Wonyoung.

"Cứ bình tĩnh nói thôi em" Minjoo vỗ vai Wonyoung mỉm cười dịu dàng.

"Em là Jang Wonyoung" Wonyoung đưa đôi mắt long lanh như con nai vô tội nhìn Yujin "Gayoung là chị sinh đôi của em, học ở OTR". Nàng nuốt nước bọt, tiếp tục giải thích: "Hôm Yujin unnie đổ cà phê lên người Gayoung, chị ấy đã liên tục lo lắng và sợ hãi với việc đến trường, thế là em đề nghị Gayoung để em đóng vai chị ấy đối diện với Yujin unnie".

"Cái ý kiến kiểu gì thế?" Yujin lên tiếng.

"Em bắt nạt người ta còn gì" Minjoo nhìn Yujin.

"Tại nó khinh thường em!" Yujin cãi cố.

"Mà tóm lại là vậy đó, Yujin unnie làm em trật chân, hết 1 tuần thì em về lại AKS"

"Yujin!!" Minjoo trợn mắt nhìn Yujin, không ngờ cô lại quậy phá như vậy. Ba mẹ Yujin mà biết thì chết mất. "À đúng rồi, em đã vắng học hơn 1 tuần đúng không" Minjoo nhớ ra.

"Đúng rồi unnie" Wonyoung gật đầu.

Yujin không nói gì. Cô đang bận suy nghĩ.

Giờ cô mới thực sự hiểu ra vấn đề.

Vậy là cái người làm đổ cà phê lên Samuel và cái người bày đặt ngại ngùng khi được anh ta hôn là cùng một người, Jang Gayoung"

Còn cái đứa bị Yujin làm cho trượt vỏ chuối rồi kiếm cớ hành hạ cô mấy tuần trước là Jang Wonyoung.

Tóm lại là Gayoung thích Samuel, còn Wonyoung chỉ đến OTR để quậy phá mình...

Chẳng hiểu sao nhận ra Gayoung và Wonyoung là hai con người khác biệt, Yujin thấy vui vui trong lòng, tâm trạng nâng lên mấy bậc.

Nhưng khuôn mặt Yujin vẫn không biểu cảm, cô không thể để cho Minjoo hay Wonyoung nghĩ là mình vui vì chắc chắn họ sẽ hỏi lý do và Yujin sẽ không thể nào giải thích được vì sao cô vui.

Wonyoung thấy Yujin không có phản ứng thì kết luận rằng do cô giận. Cũng chẳng làm gì được nên nàng xin phép Minjoo ra về. Wonyoung không muốn làm phiền Minjoo phải đưa mình về nên gọi quản gia đến đón.

Yujin tính bảo Wonyoung ngồi lại nhưng thôi, cô sẽ tìm nàng nói chuyện riêng sau, Minjoo ngồi ở đây sẽ bất tiện.

------------------------

Minjoo tán gẫu với Yujin một hồi, bảo rằng Wonyoung là một con bé thú vị đến khó hiểu. Nhưng rồi Minjoo bảo Yujin cô cần phải hoàn thành bảng thống kê nên có chuyện gì nói sau.

Yujin quay lại phòng mình. Việc đầu tiên cô làm là lục lọi cái sọt rác toàn giấy vụn của mình để tìm lại thỏi son đắt tiền hồi nãy tức giận quá ném vào.

Nghĩ lại Yujin thấy mình thật ngu si, son xịn như vầy mà quăng được. Mở nắp son thấy nó vẫn còn nguyên, Yujin thở phào nhẹ nhõm.

Không bao giờ Yujin có thể ngờ mình quen biết Jang Wonyoung như thế này. Đã từng nghe nói rất nhiều về cái tên Jang Wonyoung nhưng đây là lần đầu tiên tận mắt thấy được nhan sắc liên tục được đồn đại từ trường này sang trường khác của con nhỏ.

Có một lần Yujin đã đến AKS thi đấu điền kinh và nghe đâu rằng Wonyoung cũng có mặt ở đấy trong đội hình hoạt náo viên nhưng do quá tập trung vào cuộc đua mà Yujin hoàn toàn không chú ý.

Tin đồn về Jang Wonyoung thì nhiều vô kể. Nhưng cái cô Jang Wonyoung chảnh choẹ kiêu kỳ mà Yujin từng nghe đồn khác xa cái con nhỏ bố láo nhưng hằng ngày thích đu lấy cô như một đứa trẻ.

Liệu cái hình ảnh Wonyoung mà cô thấy có phải là con người thật của nàng không?

Nhưng hôm nay cũng không hẳn là lần đầu tiên cô thấy con nhỏ, vì Wonyoung giả danh Gayoung, tức là Yujin đã dành ra ít nhất một tuần gây sự, đánh lộn, bày trò chọc phá, chăm sóc, tâm sự và đi xem phim cùng Jang Wonyoung.

Nhưng trọng tâm là Yujin thầm vui sướng khi nhận ra mối liên kết vô hình giữa cô và Wonyoung không phải là không tồn tại.

Mọi thứ trở về logic cũ. Có lẽ Wonyoung đã nói thật với Yujin khi nàng bảo rằng giữa mình và Samuel chẳng có gì.

Yujin dành trọn đêm hôm đấy chỉ để phân tích những lời Wonyoung từng nói với cô, việc này rất đau đầu, vì có khi Wonyoung nói dựa vào cảm xúc của chính nàng nhưng nhiều khi cũng tuôn ra những lời dựa vào tính cách của Gayoung.

Chẳng hạn như lúc Wonyoung nói đa số những chàng trai nàng từng hẹn hò đều rất ưa nhìn nhưng sau đó mau chóng chữa cháy bằng cách thêm vào rằng do nàng thích đọc tiểu thuyết ngôn tình nên hay tưởng tượng những nam chính trong chuyện là người yêu mình. Yujin nhận ra việc Wonyoung hẹn hò với nhiều nam sinh nổi tiếng là chính xác, vì thậm chí những tin đồn đấy còn lan hẳn sang OTR, còn việc thích đọc sách ngôn tình là lời nói dối để làm tròn vai diễn Gayoung của nàng.

Thế rồi Gayoung, cái cô gái mê truyện ngôn tình và thích mơ mộng viển vông, lại đi phải lòng Samuel ngay khi anh ta đang hẹn hò với Yujin. Một đứa con gái thiếu tinh tế và không biết kiêng nể tiền bối cho đến khi Yujin phải ra tay. Đến lúc sợ hãi lại để em gái sinh đôi của mình thế chỗ đối mặt với Yujin. Thậm chí Gayoung và Samuel vẫn lén lút gặp gỡ nhau sau lưng cô và rồi đến khi cô chia tay hắn thì ngay lập tức hai người họ đến với nhau. Yujin thực sự cho rằng Gayoung ngây ngô đến ngu ngốc. Nhưng giờ cô không quan tâm nữa.

Giờ những suy nghĩ của cô lại tập trung vào Jang Wonyoung.

Wonyoung là một con nhỏ đáng ghét ra mặt, nhưng càng tiếp xúc thì cái sự đáng ghét ấy trở nên quen thuộc đến nỗi biến chuyển thành sự đáng yêu.

Wonyoung là một con nhỏ điên rồ thích gì làm nấy, nhưng nhờ nàng mà Yujin cảm thấy có hứng đến trường hơn, sống đúng với bản chất nghịch ngợm của mình hơn.

Bây giờ Yujin tự hỏi không biết Jang Wonyoung nghĩ gì về cô?

Có phải tất cả những gì đã xảy ra đều là một vở kịch?

Vì sao Yujin lại cứ muốn chứng minh mối liên kết vô hình mà cô cảm thấy đối với Wonyoung là có thật?

Wonyoung có cảm thấy mối liên kết đó? Hay là Yujin viển vông?

Đầu Yujin như muốn nổ tung.

Tất cả chuyện này thật ngoài sức tưởng tượng.

Chắc chắn Yujin phải nói chuyện với Wonyoung.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro