
24: Đùa đấy Wonyoung chưa chết :))
"Á Á Á Á Á Á"
Một tiếng thét xuyên thủng tầng ozone khiến mấy con chim bồ câu đậu gần cửa sổ biệt thự nhà Wonyoung vội đập cánh bay hoảng loạn.
Gayoung thất thần chạy lên mở cửa phòng Wonyoung.
"Em có sao không????"
Gayoung tưởng cái chân của Wonyoung có vấn đề gì. Thì ra em ấy gặp ác mộng.
"Em còn sống??? Trời ơi Gayoung ơi...Em còn sống này!!! Hahhahaha"
Wonyoung chạm chạm vào mặt, nhéo nhéo cái tay để biết mình còn sống. Cái chân băng bó vẫn còn đau này.
"Em gặp ác mộng à?"
"Ôi trời một cơn ác mộng khủng khiếp"
"Có liên quan gì đến cái phim kinh dị em đang coi này không?"
Gayoung chỉ vào màn hình tivi chưa tắt từ tối hôm qua đến giờ.
"Ặc...chắc có đó. Mà chị ủi đồng phục cho em được không? Lát em đi học"
"Em muốn đi học cho chị với cái chân thế này sao?"
"Bị trật chân chứ có trật não đâu mà chị lo"
Wonyoung dĩ nhiên là không thể không đi. Ahn Yujin hôm nay sẽ phải làm ô sin không công cho nàng.
Mà nhắc đến Ahn Yujin. Wonyoung nhớ lại giấc mơ hồi nãy. Gayoung nói đúng, nàng nên bớt xem phim kinh dị đi.
Wonyoung nghĩ cái gì đó mà vô thức sờ vào môi mình. Sau đó nàng lắc đầu lia lịa còn gõ cốc cốc vô đầu.
"Này em có sao không?"
Gayoung thấy Wonyoung như vậy thắc mắc.
"Không...không sao".
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro