Chương 53
Naoi Rei gửi tài liệu cho Wonyoung nói thời gian hẹn với Alex là vào trưa hôm nay. Wonyoung nhìn đồng hồ, thấy đã sắp đến, liền đứng dậy, đi đến văn phòng Yujin.
Nàng nhẹ nhàng gõ cửa hai cái, đẩy ra, liền thấy Yujin chính đang vùi đầu xem văn kiện, nghe được động tĩnh cũng không ngẩng đầu lên, hỏi: "Yuna, chuyện gì?"
Wonyoung mỉm cười, không đáp lời, hướng cô đi qua. Còn đi chưa được mấy bước, liền gặp Yujin ngẩng đầu, có chút khó hiểu nhìn nàng, hỏi: "Sao lại qua đây?"
Wonyoung thấy Yujin rõ ràng trước khi nhìn nàng đã biết là nàng đến, có chút kinh ngạc, hỏi: "Hm? Anh biết là em?"
"Ừ, anh nghe ra được tiếng bước chân của em." Yujin khẽ cười, buông văn kiện trong tay, chăm chú nhìn nàng.
"Ừ hừ, là vầy..." Wonyoung kéo ra chiếc ghế đối diện cô, hai tay nâng cằm, cười hỏi: "BOSS, em muốn đi giúp Choi thị giành một mối làm ăn với Ahn thị, em cảm thấy anh đưa em đi thì tốt hơn ~ "
"Hm?" Yujin vẻ mặt khó hiểu, nhìn Wonyoung chờ nàng giải thích. Ngày trước Wonyoung đi ra ngoài bàn chuyện làm ăn chưa bao giờ bảo cô đưa đón.
"Bởi vì..." Wonyoung có chút không vui bĩu môi, hướng cô nói: "Người phụ trách của đối phương là bạn học ở Worton, khi đó theo đuổi em rất nhiều, phiền muốn chết... Sáng nay Rei còn nói với em hắn muốn hỏi phương thức liên lạc với em..."
"???!!!" Yujin vẻ mặt gặp quỷ, "Cho nên cô ta ngày đó nói với em là chuyện này???"
"Ừm." Wonyoung gật gật đầu, trong lòng lẳng lặng thay Naoi Rei cầu nguyện một hồi, hy vọng Jiwon lần này có thể nhẹ tay một chút...
Yujin vẻ mặt lạnh lùng: "... Anh phải nói với Jiwon cô ta bắt nạt anh, sau đó bảo Jiwon cho cô ta ba ngày không thể xuống giường..."
Ừm, nàng biết ngay là thế này. Wonyoung nghĩ nghĩ, lần trước Yujin "cáo trạng" với Jiwon xong, nàng cố ý gọi điện thoại cho Choi thị, Naoi Rei quả thật cả ngày không có lên công tác...
Bên kia Naoi Rei đang chuẩn bị xuất phát đi đón Alex mạc danh kỳ diệu hắt hơi một cái, nàng xoa bóp cái mũi, sao đột nhiên cảm thấy có chút lạnh rồi đó.
"Hừ, ta thật muốn đi xem xem, tên Alex kia cái bộ dạng gì, dám mơ ước bạn gái của ta." Yujin hừ lạnh một tiếng, lấy áo khoác bên cạnh, dắt tay Wonyoung liền đi.
"Trừ bỏ nói chuyện làm ăn, không cho em phản ứng hắn nhiều hơn, gặp mặt bắt tay là đủ, đừng làm cái gì ôm hôn..." Yujin dừng xe, lại một lần dặn dò.
Wonyoung bất đắc dĩ nở nụ cười, "Được rồi được rồi, Ahn bảo bảo, dọc đường đi anh niệm chú tám trăm lần, em nhớ kỹ rồi."
Nàng liếc hướng ngoài xe, thấy Naoi Rei cùng Alex cũng đúng lúc vừa tới, xuống xe vẫy nàng. Wonyoung bĩu bĩu môi, ra hiệu cho Yujin, "Đó, chính ở kia."
Yujin theo tầm mắt Wonyoung nhìn lại, gặp một nam tử cao lớn tóc vàng mắt xanh cùng Naoi Rei đang đi sang bên này, "Hừ, tuy rằng bộ dạng tạm được, nhưng tuyệt đối không suất được như bản công tử! Cho dù suất được như ta, cũng không ôn nhu săn sóc được như ta!"
Yujin một bên hừ hừ, thấu qua giúp Wonyoung cởi bỏ dây an toàn, nói: "Em tự đi đi, nhớ cách hắn xa một chút... Nếu hắn dám động thủ động cước, gọi điện thoại cho anh, anh bay qua đập hắn!"
Bất quá Yujin trong lòng có khó chịu như thế nào, vẫn là phân rõ tầm quan trọng của sự tình. Cô đối với chuyện bọn họ muốn bàn một chút đều không biết, cùng đi qua chỉ có vẻ dư thừa, không chuyên nghiệp.
Wonyoung bất đắc dĩ nở nụ cười, sớm biết nàng đã không nói cho cô, làm cô hiện tại khẩn trương như vậy. Bên ngoài Đỗ Naoi Rei cùng Alex càng ngày càng đến gần, Wonyoung lập tức ôm lấy Yujin, hôn lên.
Yujin thoáng sửng sốt ngược lại không nghĩ tới Wonyoung sẽ như vậy. Cô thoáng nhìn ngoài cửa sổ xe hai người càng ngày càng gần, khóe miệng hơi hơi nhếch, rất nhanh đảo khách thành chủ, một tay đỡ cổ Wonyoung, hôn một hồi lâu.
Tuyên thệ xong chủ quyền Yujin cười vui vẻ, giúp Wonyoung sửa sang lại y phục, nói: "Em đi đi, xong thì nhắn tin, anh qua đón ~ "
"Được ~" Wonyoung cười đáp ứng cô, lúc này mới xuống xe.
Yujin thấy Wonyoung quả nhiên chỉ cùng Alex bắt tay, tránh được hắn ôm, cao hứng hơn, nhìn ba người bọn họ đi lên, mới khởi động xe, rời khỏi bãi đỗ.
Alex thập phần thân sĩ giúp hai vị nữ sĩ kéo ghế, mới ngồi xuống đối Wonyoung cười, nói: "Hi, Jang, đã lâu không gặp."
"Đã lâu không gặp, Alex, tiếng Hàn của anh đã tốt như vậy rồi, thật lợi hại." Wonyoung lễ phép cười, nhớ tới hồi ở Worton hắn mỗi ngày quấn quít bắt mình dạy hắn tiếng Hàn, ngẫm lại cũng thật buồn cười.
"Cám ơn ~ đây cũng là công lao của cô ~ lúc ấy vì muốn theo đuổi cô mới học tiếng Hàn, không ngờ rằng sau khi tiếp xúc mới phát hiện nàng có mị lực như vậy! Tôi quá thích nàng rồi!"
Nhìn ra Alex là thật sự thích Tiếng Hàn, thời điểm nhắc đến ánh mắt đều lóe sáng.
Wonyoung cùng Alex hàn huyên chuyện cũ một hồi, ba người rất nhanh bắt đầu bàn chuyện chính sự.
"Alex, tuy rằng ở phương diện này Ahn thị thoạt nhìn so với Choi thị có kinh nghiệm hơn, càng thêm thích hợp, nhưng hạng mục này thời gian không ngắn, Ahn thị gần đây lại không quá thái bình." Naoi Rei cười cười, trên mặt không chút nào che dấu vui sướng khi người gặp họa.
"Nga? Tôi hình như có nghe qua, Đại công tử của Ahn thị và Ahn đổng nháo mâu thuẫn phải không?"
"Cũng không chỉ là mâu thuẫn, là thủy hỏa bất dung ~" Naoi Rei cười nhìn thoáng qua Wonyoung, còn nói: "Hơn nữa, Ahn đại công tử bây giờ là bạn trai của nàng, anh cho dù không biết Yujin năng lực thế nào, năng lực của nàng anh sẽ không không biết chứ?"
"Là người ban nãy mới đưa Jang đến đây?" Alex giờ phút này đối Yujin tràn ngập tò mò, rốt cuộc là người như thế nào, mới có thể làm cho Wonyoung yêu. Hắn lại nhìn về phía Wonyoung, hỏi: "Jang, hắn là người như thế nào?"
Wonyoung bất đắc dĩ oán trách liếc mắt Naoi Rei một cái, nhớ tới Yujin, cả người nàng đều trở nên dị thường nhu hòa, ôn nhu cười, nói: "Hắn... là người đáng giá yêu nhất mà tôi từng gặp."
"Alex, tôi cam đoan với anh, ngày nào vẫn còn tôi và hắn, Ahn thị sẽ không sống dễ chịu được." Wonyoung chuyển đề tài, về lại chính sự. Dĩ nhiên, đoạt hạng mục của Ahn thị cũng là một phương pháp trọng yếu làm cho bọn họ sống không dễ chịu.
"Ha ha ha, cô đều đã nói như vậy, tôi dù thế nào cũng sẽ không tuyển Ahn thị." Alex ha ha cười, học bá nữ thần năng lực hắn rõ hơn ai hết, Wonyoung đã cam đoan như vậy, hắn không có lý do lại chọn Ahn thị.
"Không giấu hai người, ngày hôm qua phó tổng Heung của Ahn thị đã đến tìm tôi, bọn họ điều kiện rất tốt, nếu không phải cô nói, tôi một lát nữa hẳn là đang cùng hắn ký hợp đồng." Alex cười lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn, nói: "OK, hiện tại tôi có thời gian. Rei, giành thời gian chúng ta lại hảo hảo nói chuyện hợp đồng đi, bất quá, Jang, có cơ hội cho tôi gặp bạn trai của cô? Tôi rất tò mò ~ "
Naoi Rei cùng Wonyoung nhìn nhau cười, Wonyoung cười đáp ứng: "Nếu có thời gian, chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm đi, M.Q.T về sau nói không chừng cũng sẽ cùng các anh hợp tác nga ~ "
Bên này ba người nói nói cười cười, chuyện hợp tác gần như đã quyết định. Heung bên kia liền không dễ chịu rồi, hắn cố ý để trống thời gian buổi chiều tự mình đến cùng Alex ký hợp đồng, kết quả hắn gửi tin nhắn nói có việc trì hoãn thời gian, hừ! Hắn đến Hàn Quốc chính là để bàn chuyện làm ăn, có thể có cái chuyện gì khác?! Nhất định là Choi thị đoạt!
Heung vỗ bàn vang bịch bịch, trong phòng hội nghị những người khác đều cúi đầu ngồi, không dám thở mạnh một tiếng. Heung nổi giận đùng đùng văng ra cánh cửa, trở về phòng làm việc của mình. Hắn vốn trông cậy vào việc bắt lấy hạng mục này để cho Ahn Junghae xem trọng, vì thế hắn làm chuẩn bị đã lâu, điều kiện đưa ra ở mọi phương diện đều tốt hơn Choi thị, kết quả vẫn bị Choi thị đoạt! Trì hoãn thời gian, hừ, hoãn cái quỷ! Hơn phân nửa chính là thất bại!
Ahn thị vốn đang trông cậy vào hạng mục này để ổn định công ty, vì thế gạt không ít hạng mục không lớn không nhỏ, chính là để cấp tài nguyên cho hạng mục này, không chỉ có Heung, ngay cả Ahn Junghae đều đã định liệu trước, không ngờ lại xảy ra sự cố.
Chưa được mấy ngày, liền có tin tức truyền đến, Alex ký hợp đồng với Choi thị, trong đó còn có một đại "công lao" là của Wonyoung. Ahn Junghae nghe được tin tức, tức giận thiếu chút nữa bệnh tim tái phát.
Heung vừa nhận được tin tức không bao lâu, liền nhận được điện thoại nội bộ từ Ahn Junghae, nghe giọng hắn tràn ngập nộ khí: "Ngươi lại đây cho ta!"
Heung bản thân cũng tức giận hết sức, nhưng vì phải đi gặp Ahn Junghae, hắn vẫn cần trước hết tỉnh táo lại. Điều chỉnh một hồi lâu, hắn mới bình tĩnh trở về, đi gặp Ahn Junghae.
Hắn vừa vào cửa, liền có văn kiện ném ập xuống đầu, Ahn Junghae giận dữ hét: "Sao lại thế này?! Vì cái hạng mục này chúng ta trả giá bao nhiêu ngươi biết không?! Mấy ngày hôm trước còn nói với ta cam đoan không thành vấn đề, kết quả đâu?! Đây là không thành vấn đề mà ngươi nói sao?!"
"Ba, ngài trước đừng tức giận, con..." Heung tiến lên hai bước, còn chưa nói xong, lại bị Ahn Junghae đánh gãy.
"Ta sao có thể không giận?! Ahn thị hiện tại phải dựa vào mấy cái đại hạng mục chống đỡ ngươi không biết sao?! Không có hạng mục này sẽ có hậu quả gì ngươi không biết sao?! Uổng công ta tin tưởng ngươi như thế, đem nhiệm vụ giao cho ngươi, ngươi rốt cuộc có phải con trai ruột của ta không?! Vịt nấu chín còn để cho bay?! Ngươi nhìn xem anh ngươi! M.Q.T phát triển tốt như vậy, ngươi sao không thể học một chút?! Mất công ta còn luôn luôn nghĩ ngươi tốt hơn hắn, là ta nhìn nhầm rồi! Ngươi kém hơn hắn nhiều! Cút cho ta!" Ahn Junghae nói xong, lại bắt đầu ném đồ trên bàn, một vật trang trí thủy tinh liền như vậy ném về phía đầu Heung, hắn không né tránh, rất nhanh liền chảy máu xuống.
Ahn Junghae cũng chỉ là nổi nóng, không nghĩ thực sự đả thương con mình, nhưng lại không hạ được mặt mũi, lạnh lùng nói: "Ngươi không biết tránh sao?! Tự mình đi bệnh viện!"
Heung cắn chặt hàm răng, hai nắm tay siết vang răng rắc. Hắn cũng không quay đầu lại, ra khỏi cửa.
Yujin làm sao có thể được như hắn?! Sao lại sẽ tốt hơn hắn?! Hắn từ nhỏ đến lớn chăm chỉ học tập như vậy, trả giá nhiều như vậy, một kẻ ăn chơi trác táng như Yujin có thể so sánh sao?!
Heung nguyên hốc mắt đều là hồng, không nhìn ánh mắt tò mò của người trong công ty, tự mình đi bệnh viện.
Hừ, Yujin, ngươi trốn được một lần, ta không tin ngươi còn có thể tránh thoát lần thứ hai!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro