Chương 30
Kết quả đại học sau cùng cũng đã có, Wonyoung đạt được điểm vô cùng tốt, hướng tới mục tiêu thủ khoa tiếng Anh tuyệt đối không thành vấn đề, Yujin kiến nghị cùng nhau đi tham quan vài trường học trước, sau đó hãy điền nguyện vọng sau. Mẹ Jang cảm thấy ý này không tồi, dù sao đó cũng là nơi học tập bốn năm. Bây giờ xem qua một chút, tuyệt đối an tâm hơn. Bọn họ cùng nhau tới thủ đô, nói nơi này xa cũng không xa, gần cũng không gần. Đi xe nhanh nhất cũng mất ba bốn tiếng. Bọn họ dọc đường đi sẽ ghé một tiệm cơm, chuyến đi này đi cũng sẽ mất ít nhất ba ngày hai đêm.
Ba Jang một tuần thì hết sáu ngày đi công xưởng làm việc, gần đây nhất không có khả năng xin nghỉ đi cùng. Mẹ Ahn ba Ahn lại đi du lịch rồi, không đi cùng được. Cho nên hành trình này chỉ có nàng, Yujin với mẹ Jang. Ba người họ cùng nhau đi.
Còn về vấn đề mướn phòng, đương nhiên 3 người một phòng, Jang Wonyoung thầm nhủ trong lòng nàng nhất định phải tuyệt đối cẩn thận, không thể ở riêng cùng với tên đại sói xám kia.
Mấy ngày nay tìm hiểu nhiều về các trường học, cuối cùng nàng cũng suy nghĩ xong, nơi nàng học cách trường Yujin chọn cũng gần, chỉ có khoảng mười phút ngồi xe thôi.
Thủ đô, đêm cuối cùng...
Wonyoung với tâm thế có mẹ mình kế bên, đinh ninh Yujin sẽ không làm bậy mà ngủ, ai biết được cái tên gia hỏa này thừa lúc nàng ngủ kéo nàng dính sát bên tạo một khoảng cách giữa 2 người và mẹ Jang, nàng sợ tới mức ra sức giãy giụa, chưa bao giờ trong đời này nàng sợ hãi như vậy. Ba hồn bảy phách đều tí nữa là biến mất.
"Youngie, cậu mà còn giãy giụa sẽ làm dì thức giấc."
Yujin ôm nàng sát sao, môi đặt ở sau tai, thổi khí, đè thấp tiếng nói, dẫn đến âm thanh phát ra vô cùng mị hoặc.
Bỗng nhiên mẹ Jang ở bên kia xoay người một cái, nandg sợ không dám động đậy, mẹ Jang lúc đầu là đối diện với họ, bây giờ xoay người lại, thành ra xoay lưng về phía bọn họ. Nàng nín thở, sau khi nghe thấy tiếng thở mẹ Jang từ từ đều đi, mới thở phào một hơi. Mà tên kia lại bắt đầu làm bậy bạ, váy ngủ của nàng bị cô vén lên, bàn tay như lửa nóng ra sức vuốt ve eo nhỏ, thổi vào vành tai mẫn cảm, đầu lưỡi cũng bắt đầu liếm láp không ngừng.
Wonyoung bị cô kích thích, trong đầu giờ cũng ung ung không nghĩ được gì. Chỉ muốn hét lên thôi. Nàng lại không dám giãy sợ mẹ Jang thức giấc, hiểu được nàng đang lo sự điều gì, Yujin càng tà ác hơn, môi khẽ nhếch.
Ở bên hông nàng, tác loạn, tay còn lại bắt lấy bộ ngực nàng. Thô lỗ kéo hết nội y xuống, trực tiếp cằm lấy nhũ bông mềm mại xoa nắn, lòng bàn tay dán ở nụ hoa không ngừng cọ xát, nàng sợ hãi, nhưng cảm thấy kích thích vô cùng. Âm thanh kiều suyễn càng thêm dồn dập, thân mình khó chịu lay động.
Cô ôm nàng từ phía sau, nhìn lưng của dì Jang, nhìn nàng, lại nhìn cái bầu ngực kia không ngừng phập phồng, bộ dạng dâm mĩ tuyệt vời vô cùng. Lại giương mắt, nhìn thẳng vào nàng. Đôi mắt xinh đẹp đã ướt, cái miệng nhỏ khó chịu mà mở ra thở dốc. Thật là làm cô chịu không nổi, chỉ muốn làm nàng, làm chết nàng.
Thú tính nổi lên, Yujin trực tiếp đưa tay vào bên dưới, một đường đi thẳng vào trong, Jang Wonyoung hoảng loạn, căn bản không nghĩ Yujin sẽ làm vậy liền muốn hét lên, nàng dùng sức đánh vào cái tay kia nhưng có chết thì cô cũng không buông ra, càng ra vào nhanh hơn nữa, nàng chịu không được nhìn chăn chuyển động ngày càng nhanh, nàng sợ đến nước mắt rơi như mưa, không được mẹ sẽ biết mất.. Khoái cảm cùng cảm xúc xấu hổ khiến Wonyoung không biết phải làm sao...
"Khụ khụ..."
Jang Wonyoung chết đứng, vậy mà ngón tay bên dưới còn không ngừng lại, nguyên buổi tối hôm đó, nàng cao trào trong tâm trạng vừa sướng vừa lo.. =))
Còn cô mặc kệ mẹ nàng có biết hay không, JANG WONYOUNG tương lai cũng không ai có thể tách nàng ra khỏi cô được!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro