Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3

Sáng thứ 7, 06:30

Ann mặc áo sơ mi đen và chiếc quần jean đơn giản chuẩn bị sửa soạn đi dạy học, khi mở cửa để đi...

-Cheer, em làm gì ở đây vậy?

-Hì, thì em đến đón cô đến trường cùng em ạ

-Thôi, như thế thì phiền em quá, cô bắt xe đến trường được rồi

-Không phiền đâu ạ, em cũng tiện đường mà. Dù gì từ nhà em đến trường cũng phải đi qua chung cư nhà cô mà

Trong xe:

-Cheer à, em sửa xe của cô ở quán nào để cô đến lấy?

-Cô yên tâm đi, trưa đi dạy về cô sẽ thấy xe ở dưới chung cư ngay thôi ạ.

-Umm..thật ngại quá..vậy..hết bao nhiêu để cô...

-Nếu cô muốn trả công em thì cô chỉ cần nấu cơm cho em một bữa là được rồi, vì cô nấu cơm rất ngon đó ạ- Cheer ghé sát mặt mình vào mặt Ann đủ làm cho Ann đỏ mặt tía tai

Không để cô khó xử quá lâu, cũng là lúc xe đến nơi, Cheer mở cửa bước ra rồi chìa tay về phía Ann muốn Ann nắm lấy tay cô và nói: "Chúng ta vào trường thôi"

Ann có chút ngại nhưng cũng nắm tay Cheer ra khỏi xe. Cheer tươi tắn nhí nhảnh ghé sát tai Ann và nói "xíu nữa về em sẽ đợi cô, giờ thì em vào lớp trước đây ạ. Yêu cô" Những lời nói phả vào tai của Ann làm cô dựng cả tóc gáy, cô chưa kịp phản ứng gì thì cô học trò đã tung tăng chạy vào trường từ lúc nào. Những hành động của Cheer, chẳng biết phải diễn tả trong lòng Ann là như thế nào..vui chăng hay lo sợ? 

Khi Ann lững thững bước vào trường, một cô gái chạy ra rồi đụng vào vai làm cô giật mình, đó là Yingtor

-Nè, cậu làm gì mà như người trên mây thế? Mình gọi cậu từ nãy mà cậu không nghe sao?

-À um..vậy à? Mình xin lỗi, mình đang suy nghĩ vài chuyện

-Mà hình như có vẻ mình thấy dạo này cậu khá thân với cô học trò ở lớp nhỉ?

-Hmm..Đó là Cheer, mình cũng không biết phải nói thế nào nữa. Cô bé đó đi vào cuộc sống mình một cách khá bất ngờ, cô bé ấy đã giúp mình rất nhiều.

-Vậy cậu từ nãy suy nghĩ là vì cô bé đó hả?

-Um.. Mình cũng không biết phải kể sao cho cậu hiểu nữa, nhưng những hành động của cô bé làm mình cảm thấy được quan tâm

-Mình hiểu.. Nhưng cậu phải nhớ đến chuyện năm xưa mà cậu trải qua để đừng đi quá giới hạn, rồi người khổ sẽ là cậu. Mình nói chỉ muốn tốt cho cậu mà thôi.

--------------------------------------------------------------------------

Tiếng chuông lại reo lên và kết thúc một ngày học tập nữa.

Ann đã lưỡng lự thật lâu mới gọi Cheer lại và bảo "umm..Cheer à, chút nữa em không cần đưa cô về đâu, vì cô có việc phải đi. Cảm ơn em nhé" Cheer mặt có vẻ thoáng buồn và "Dạ" một tiếng nhỏ rồi lù dù bước đi ra cổng. Một lúc sau Ann cũng bước ra khỏi lớp thì phía sau cô một chàng trai bước đến rồi nói với Ann

-Ann à...Umm, trưa nay em có rảnh không?

-Có chuyện gì sao anh?

-À..chỉ là anh muốn mời em đi ăn trưa thôi

Khi cô đang định từ chối vì cô và người đó có chuyện gì để nói, thì người đó nói "Yingtor cũng đi với chúng ta nữa, em yên tâm" 

Từ chối nhiều cũng  ngại mà lần này có Yingtor nên cô đã gật đầu đồng ý, đáng lẽ cô muốn về sớm rồi nằm ngả ra chiếc giường thân yêu ngủ một mạch tới chiều nhưng xem ra phải hoãn lại rồi. Đó là thầy Mike (36t) giáo viên dạy thể dục, cao ráo điển trai, được khá nhiều học sinh nữ trong trường và những cô gái hâm mộ. Nhưng thật buồn thầy đã có  một người con gái trong lòng mà thầy theo đuổi suốt 5 năm qua rồi. Không ai khác đó là cô giáo Ann. 

Còn Yingtor, thấy thầy Mike là người tốt mà cũng thật lòng với Ann nên cô luôn đẩy thuyền hai người họ đến với nhau, nhưng tiếc là tình cảm đó chỉ đến từ một phía ở thầy Mike.Khi cả 3 người đang dắt xe ra cổng để đi ăn thì chợt Yingtor lên tiếng

-Ann à, mình xin lỗi nhưng mà mình phải về trông Boo rồi, cậu đi với Mike đi nhé. Hì, bữa trưa vui vẻ nhé - Ann chưa kịp phản ứng gì thì Yingtor đã phi xe đi mất rồi, cô bạn này thiệt tình suốt ngày chỉ đẩy cô vào tình huống khó xử.

Ở phía xa xa trong chiếc xe Porsche trắng tinh khôi đã có người nhìn thấy tất cả "Thì ra cô từ chối về cùng em vì có hẹn với ông thầy đó sao" đó là Cheer, cô hậm hực trong lòng rồi cô bảo tài xế lái xe chở về nhà. Cô cũng đã nghe chuyện nhờ Kartoon kể, ông thầy đó theo đuổi cô giáo yêu quý nên mỗi khi Cheer nhìn thấy Ann đi cùng ông thầy đó là cô rất bực bội mà chẳng thể làm được gì.

---------------------------------------------------------

Vào buổi tối 22:00 cùng ngày

Có tiếng chuông cửa Ting tong vang lên, khi đó Ann vừa mới tắm xong và chỉ mặc chiếc áo hai dây mỏng ra mở cửa

-Cheer?!! Sao em lại ở đây giờ này vậy, sao lại say thế này..

Chân loạng choạng bước về phía Ann, Cheer mắt nhắm mắt mở nói ú ớ "Hôm nay kỉ niệm ngày cưới bố mẹ Kar..ức ức.. em uống có một chút.. ức..nhưng em về trước vì nhớ cô quá.." rồi Cheer chạy đến bỗng ôm chầm lấy Ann..Ann giật mình, rồi kéo Cheer ra và hỏi

-Nè, nhà em ở đâu để cô đưa em về..Cheer à

Nhưng Cheer có vẻ đã không biết gì nữa rồi, mà miệng chỉ cười và cứ lầm bầm "Em nhớ cô lắm đó Ann à"

Ann thật khó xử và chẳng biết phải làm gì đành đỡ Cheer vào phòng ngủ dành cho khách nằm ở đó..

------------------------------------------------------------------

Những tia nắng của sáng ngày chủ nhật rọi vào mắt làm Cheer phải tỉnh dậy và ôm đầu vì có vẻ hôm qua cô uống nhiều, dụi dụi mắt nhìn xung quanh thì cô trợn tròn mắt "Mình đang ở đâu thế này? Quần áo?"

Cô ôm lấy người mình rồi chạy ra khỏi phòng thì chợt thấy phòng khách quen quen. Đang ngơ ngác thì Ann bước ra và nói "Dậy rồi sao nhóc, vào đây ăn cháo đi, cô nấu sắp xong rồi, hôm qua uống nhiều thế chắc cũng nhức đầu lắm" Cheer ngại ngùng và lưỡng lự rồi hỏi "Hôm qua...em đến đây.. làm phiền cô ạ" Ann cũng nhận ra Cheer có chút thẹn thùng, cô hiểu được cười tươi rồi nói "Không sao, ngủ rất ngoan, không có quấy"

Cheer thiết nghĩ :"Thật là, cái gì mà ngủ ngoan với không quấy chứ, cô nói như mình là đứa trẻ con vậy" Cheer tay vẫn ôm người. Ann thấy vậy nói tiếp "Hôm qua cô thấy em mặc chiếc váy rườm rà nên đã thay tạm cho em bộ quần áo của cô, yên tâm. Cô mới mua nên chưa mặc lần nào" thấy khuôn mặt ngơ ngác của Cheer cô còn định trêu em ấy nữa nhưng cô tính không bằng Cheer tính

Cheer bỗng xà đến chỗ bếp Ann đang đứng nấu rồi cúi xuống không ngần ngại để cằm mình xuống vai cô và nói nhẹ phả vào tai Ann "Cô nhìn thấy hết của em rồi thì cô phải chịu trách nhiệm với em đó" với ánh mắt như có chút đen tối, những lời nói đó làm cho Ann phải dựng tóc gáy nhưng rồi cũng nhanh chóng lấy lại được tinh thần và nói "Thôi nào, đừng quấy. Ra bàn ngồi đi, cô nấu xong cháo cho em rồi đây, ăn nhanh rồi về nhà sớm không bố mẹ lo đó"

 Không để tình huống khó xử quá lâu cô "dạ" một tiếng rồi ra bàn ăn cháo. Khi nhìn thấy Cheer đang ngoan ngoãn ăn cháo, trong lòng Ann như thấy hạnh phúc vì điều gì đó, từ khi Cheer bước vào cuộc sống của cô đã làm cho cô có cảm giác nhiều niềm vui hơn. Nhưng loáng thoáng lại làm cô nhớ về chuyện của vài năm trước, ăn xong Cheer thay đồ rồi trở về nhà, đợi đến khi Cheer rời khỏi, cô mới thở hắt ra một hơi. Cô ngồi thẫn người xuống sofa rồi bỗng nhiên quá khứ lại ùa về trong đầu cô

Ngày ấy, chuyện về vài năm trước khi cô mới bước vào nghề giáo được 3 năm. Cũng có một cô học sinh cũng như Cheer bây giờ vậy, rất tốt với cô rồi cho cô cảm giác an toàn, nhưng cảm giác ấy chẳng được bao lâu khi gia đình em ấy biết chuyện và đã báo lên nhà trường. Câu chuyện ấy không những ảnh hưởng đến tình cảm mà còn ảnh hưởng đến sự nghiệp và cuộc sống của cô.

Suốt một thời gian dài cô phải trống trọi lại cuộc sống để quên đi mối tình chưa kịp chớm nở đã tan và cô phải chuyển công tác đến một môi trường học mới. Cô rất sợ.. rất sợ quá khứ lặp lại và cô không đủ can đảm để đối mặt với nó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro