Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 36

"Woa vui thiệt luôn á" Tuy chạy mệt muốn đứt hơi mà cô vẫn còn sức để mà đùa giỡn

"Lần đầu cũng là lần cuối, anh không bao giờ vào đó nữa đâu, đau tim chết mất"

Seungcheol nắm lấy tay Yoojin, hai người quay trở lại chỗ cũ để tìm Wonwoo. Không hiểu sao Seungcheol lấy đâu ra cái dũng khí để nắm lấy tay một người nữ giữa thanh thiên bạch nhật như vậy, lại còn là một thành viên trong nhóm, nếu có ai phát hiện ra chắc chắn sẽ lên Hotsearch luôn cho xem.

Khi tìm được Wonwoo rồi thì cả bọn kéo nhau đi ăn trưa vì đã là hơn 12 giờ rồi, chỉ là ăn đại khái để còn tiếp tục đi chơi nhưng thành thật thì đồ ăn trong này có khi còn ngon hơn ở ngoài ấy chứ, đã vậy còn được miễn phí vì đã tính hết vào vé vào cổng nên muốn ăn bao nhiêu cũng chẳng sao.

Sau khi ăn trưa xong thì cả ba người đều cũng không còn hứng chơi gì nữa nên chỉ muốn đi dạo đâu đó, điểm đến tiếp theo là thủy cung. Thủy cung ở Lotte World ít được nhiều người biết đến vì nó nằm sâu bên dưới một tầng khác nhưng lại là một nơi rất lí tưởng để cho ra đời những bức ảnh siêu thực.

Vừa bước chân xuống bậc thang cuối cùng cả ba lập tức tròn mắt miệng thì luôn cảm thán. Ánh đèn màu xanh mờ ảo kéo dài cả lối hình vòng cung làm bằng kính nên có thể dễ dàng quan sát được đàn cá bơi lội khắp nơi, những rạn san hô đầy đủ màu sắc thu hút loài cá hề bơi xung quanh, hay loài cá lớn với những cái đuôi ngoe nguẩy như quạt bơi theo từng đàn trông cực kì thích mắt.

Nơi đây còn chia theo từng khu riêng biệt dành cho cá cảnh, sứa, san hô và loài cá nguy hiểm. Bể dành cho cá cảnh có vẻ như được nhiều người yêu thích hơn vì nó chứa rất nhiều loài cá Betta, đuôi của nó mềm mượt như lụa cùng nhiều màu sắc bắt mắt khiến cho mỗi khi nó lượn theo dòng nước ta lại tưởng như nó như một nàng công chúa đang trong một bộ váy đắt tiền. Bên bể của loài cá nguy hiểm chỉ cần chạm vào mặt kính thôi thì cũng biết nó được trang bị dày và chắc chắn hơn nhiều, trong làn nước xanh tươi trong vắt là những con cá mập với kích thước không tưởng đang chầm chậm nguẩy cái đuôi của nó, cá mập không bơi theo đàn như những loài khác, nó chỉ bơi một mình vì khi săn mồi nó không muốn phải chia cho các con còn lại trong đàn.

Yoojin thì lại thích khu dành cho sứa nhất, sứa mỡ xanh thì be bé đáng yêu, sữa sọc tím như một vị nữ hoàng yểu điệu với những sợi xúc tu sẫm màu, sứa Cannonball tròn trĩnh như những đứa trẻ đùa giỡn với nhau trong cái bể lớn, sứa mặt trăng phát sáng với vẻ ngoài gần như là trong suốt lại thích chơi một mình, sứa mũ hoa đẹp như những đóa hoa lung linh mọc sâu dưới đáy đại dương.

Cô nàng như đắm chìm hoàn toàn vào vẻ đẹp của chúng mà không biết rằng trong một vài phút ngẩn ngơ ấy Wonwoo đã bắt được các khoảnh khắc Yoojin đẹp xuất thần, đúng như nhà hiền triết The8 đã nói 'Khoảnh khắc mà người ta đẹp nhất là khi họ không biết rằng họ rất đẹp'

"Hai người đừng vào đi để em chụp cho nè" Wonwoo giao chiếc máy ảnh thân yêu của mình cho Yoojin, cậu biết cô rất sành sỏi nên không lo nó sẽ làm cô lúng túng

Seungcheol và Wonwoo bắt đầu bày trò tạo dáng với mấy con sức bên trong tấm kính, nào chỉ vào nó như đang nói chuyện hay há miệng như đang ăn nó vậy, con sứa đó mà biết nói chắc chắn câu đầu tiên nó nói chắc sẽ là chửi thề mất. Tiếp đó là Seungcheol sẽ chụp cho Yoojin và Wonwoo, 96 và 98 ở canh nhau đã tạo nên những tấm hình rất chi là dễ thương, nếu như không có Yoojin thì chắc Wonwoo không bao giờ làm ra cái dáng vẻ đó đâu.

Cuối cùng là Wonwoo sẽ chụp cho Seungcheol và Yoojin, mới đầu hai người có chút lúng túng nhưng sau đó nhớ có cậu bảo hai người đứng gần hơn với nhau nên mới xóa bỏ cái ngại ngùng ấy, anh và cô thoải mái cười vui vẻ với nhau trong quá trình chụp như đang nói chuyện với nhau chứ không có một chút công nghiệp nào luôn

"Cái này dễ thương nè, về nhà em gửi hai người sau nha"

"Đâu đâu, em muốn xem lại ảnh" Yoojin hai tay cầm lấy máy ảnh tua lại xem lần lượt các tấm ảnh vừa chụp, khi vừa tua đến tấm ảnh của Seungcheol và Wonwoo thì cô có hơi bất ngờ

Ánh mắt của anh khi nhìn vào ống kính lại vô cùng hạnh phúc, nhắc lại là hạnh phúc chứ không phải vui vẻ nhé. Nó như chứa đựng rất nhiều cảm xúc, tại sao một người khi chụp ảnh lại có thể trưng ra cái ánh mắt ấy nhỉ? Yoojin thẫn thờ một lúc, càng nhìn lâu cô càng cảm thấy như ánh mắt của anh xoáy sâu vào trong tâm trí mình, còn tưởng thứ mà Seungcheol đang nhìn là Yoojin chứ không phải là ống kính máy ảnh.

"Hôm nay chơi vui thật đó, em quên luôn ngày mai mình có lịch trình gì rồi" Wonwoo vừa đi vừa nói, đúng thật hôm nay cậu cũng đã cười rất nhiều.

Seungcheol khoanh tay đi phía sau hai đứa em như sợ sẽ lọt mất một đứa "Thật đó, có hơi mệt nhưng mà còn đỡ hơn là mệt mỏi vì lịch trình"

"Hôm nay em cũng siêu vui, cảm ơn hai anh nhiều lắm vì đã chịu cực mà chơi hết tất cả các trò chơi với em hehe"

Yoojin tung tăng cười đến tít mắt. Trông cô nàng thảnh thơi chưa kìa, tất nhiên rồi vì túi và áo khoác đều đã bị hai người kia cướp mất rồi còn đâu, cũng vì hai anh sợ vì ham vui quá mà cô sẽ để quên hoặc làm rơi đồ thì lại thêm đau đầu thôi.

"Bây giờ tụi mình sẽ về nhà, em sẽ đặt donkatsu để ăn và ngày mai tụi mình sẽ quay going Se....oh?" Cô nàng đang từng tăng vui vẻ thì bỗng thắng gấp lại

"Wonwoo ssi, anh có muốn so tài gắp thú bông với em hong?"

"Sao em không rủ Scoups hyung đi, sao cái gì khó là réo tên anh vậy, anh chơi dở trò này lắm"

"Ảnh khó tính lắm, em mà rủ chắc chắn sẽ mắng em cho xem, đó giờ ảnh có thích mấy cái trò vô bổ này đâu nhưng anh nhìn kìa con thỏ kia dễ thương lắm"

Yoojin chỉ tay vào trong tủ kính, nơi có một con thỏ bông trắng tinh đội cái nón vành màu vàng pastel, ai nhìn vào cũng có ấn tượng ngay kể cả không phải con nít đi nữa.

Wonwoo suy nghĩ vài giây "Được rồi, một lần thôi nhé"

"Ayy một lần thì sao mà gắp trúng được, ít nhất cũng 7 8 lần chứ" Yoojin bất mãn chống hai tay ngang hông.

"Vậy thì chơi đến khi nào gắp trúng thì thôi nhé, Wonwoo cũng muốn có một cái không?"

Tự nhiên một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng hai người, không ai nói câu nào mà tự giác quay sang nhìn nhau. Hôm nay ai chọc gì Choi Seungcheol à? Một nụ cười vui vẻ kéo dài trên gương mặt hai đứa em, trông thích thú lắm.

"Nè nè em dành con thỏ bông màu trắng có cái nón trước nha!" Yoojin nhảy chân sáo vào trong khu vui chơi dành cho con nít, đi theo đằng sau là người anh lớn trông có vẻ 3 phần bất lực 7 phần như ba.

Yoojin có vẻ chăm chú để cố gắng gắp được con thỏ đó lắm, Wonwoo ở máy bên cạnh cũng không kém cạnh gì mà chơi hết sức để có được con chim cánh cụt bông bên trong. Còn nhà tài trợ kinh phí cho cuộc chơi vô tri này thì lại đứng phía sau cổ vũ.

"Oh?! Được rồi nè" Wonwoo cười đến tít mắt khi cuối cùng con chim cánh cụt mà cậu thích cũng đã chịu rơi vào lỗ

"Đợi em với...." Yoojin ấn vào cái nút đỏ bên phải, và....nó vẫn chưa chịu chui vào lỗ khiến cô thở dài chán nản "Nó ghét em hay sao ý"

"Để anh thử xem" Seungcheol xắn tay áo lên cao tay anh nắm lấy tay cầm điều khiến, có cảm giác nó hơi ấm do nhiệt từ tay của Yoojin. Sang phải một chút...rồi sang trái, bấm cái nút đỏ một cái, tay gắp dần dần hạ xuống gắp trúng phóc cái tay con thỏ và kéo nó rơi vào lỗ trước con mắt trầm trồ của cả ba người.

Bạn không đọc nhầm đâu, là cả ba người đó. Đến cả Seungcheol cũng không tin được nữa mà.

Yoojin ôm lấy con thỏ bông vào trong lòng mà vẫn chưa thể tin được chuyện gì vừa xảy ra "Thiệt luôn á hả? Một lần thôi á?"

Wonwoo lấy tay che miệng lại trông bất ngờ lắm "Đỉnh thiệt á"

"Ủa ăn may hả ta, anh chơi đại thôi mà" Anh cười khúc khích sờ lấy tai của con thỏ bông trong tay cô "Làm sao đây, Dudu sẽ ghen tị lắm đó"

"Không đâu em sẽ ôm cả hai đứa đi ngủ luôn, bây giờ em thỏ này sẽ tên là...Bunbun nha"

Khi bầu trời Seoul chuyển sang xế chiều, khi ánh mặt trời đỏ như than hồng mà ai vô tình thắp lên, áng mây gợn sóng như biển lửa bao bọc lấy thành phố phồn hoa Seoul cũng là lúc cả ba lăn bánh trở về nhà.

____________

Mình định là để dành rồi đăng một chương thật dàiiiii luôn để rút ngắn thời gian ra truyện với cả độ dài nữa :>>

Không lâu nữa thôi là Noel rồi, chúc mọi người có một mùa giáng sinh thật ấm ám bên cạnh người thương và sẽ có kết quả kì thi cuối kì thật tốt nhaaa 🫶🏻🌸✨

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro