Lời cảnh báo ẩn sau sự mỉa mai
Những ngày sau buổi học độc dược căng thẳng đó, mối quan hệ của Snape và Harry dường như không hề cải thiện. Thậm chí cảm giác còn khắc khe hơn so với trước, như thể ông đang thách thức sự chịu đựng của cậu
Trong buổi học tiếp theo, cả lớp được giao pha chế thuốc tráng dược. Snape vẫn không hề dời ánh mắt khỏi Harry. Cái ánh mắt sắc lạnh làm cho cậu có cảm giác đang bị giám sát từng chút một
Bỗng nhiên Snape cất giọng lên đột ngột, cắt ngang sự tập trung của cả lớp:
- Potter, trò còn làm được gì khác ngoài khuấy hỗn hợp sai hướng không? Hay trò định tạo thêm vụ nổ nào trong lớp học của ta
Cả lớp im lặng không dám hó hé gì mà tiếp tục pha chế, xung quanh giờ đây chỉ còn lại tiếng lách cách của dụng cụ. Harry ngẩng đầu lên, ánh mắt kiên định nhưng vẫn giữ bình tĩnh:
- Thưa giáo sư, con đang làm đúng theo công thức. Nếu có gì sai thì thầy cứ trách, con sẽ làm lại từ đầu
Snape cười nhạt:
- Rất tốt Potter. Nhưng trò nên biết lòng tốt hay sự chịu trách nhiệm sẽ không bao giờ cứu vãn cho những sai lầm chết người.
Hermione đứng kế bên cố gắng trấn an Harry:
- Đừng để ý Harry, cứ tập trung đi
Sau giờ học cứ tưởng mọi chuyện kết thúc, cậu định xách chân lên chạy nhanh ra ngoài. Nhưng chưa kịp thì Snape đã ra hiệu cho cậu ở lại:
- Potter, ta có chuyện muốn nói với trò. Ta biết gần đây trò đang mất tập trung, Potter. Đừng nghĩ rằng takhông nhận ra. Và đừng mong ta thương xót trò. Chuyện cá nhân của trò không liên quan gì đến việc trò phải làm chủ được môn học này.
Harry cắn chặt răng nén cơn giận:
- Thưa giáo sư con không mong thầy thông cảm. Con chỉ muốn làm tốt bài của mình
Snape nhìn cậu một lúc rồi khẽ nhếch mép:
- Tốt, nếu trò không cải thiện thì ta không ngần ngại đuổi thẳng trò ra khỏi lớp.
Harry quay người định rời đi, nhưng Snape gọi lại:
- Và Potter
Harry dừng lại quay đầu nhìn ông:
- Đừng để thất bại vì vài chuyện cá nhân vô nghĩa của trò. Nếu không thì chỉ khiến trò đáng thương
Lời nói của Snape đầy vẻ châm chọc, nhưng ẩn sau đó, Harry cảm nhận được một điều gì khác – như thể Snape đang nói từ bài học từ cá nhân mình. Cậu không biết phải phản ứng thế nào, nên chỉ gật đầu và bước ra khỏi lớp, để lại Snape đứng đó trong ánh sáng mờ mịt của ngọn đèn
Harry cảm thấy lạ lùng. Snape vẫn là người khó chịu và tàn nhẫn như mọi khi, nhưng lần này, có một thoáng gì đó giống như... một lời khuyên. Dù khó chịu, Harry không thể ngăn mình suy nghĩ về điều đó suốt cả ngày hôm đó
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro