Anh sẽ ...bảo vệ...Ngốc
.
.
.
.
Tôi là Đinh Thiên An , và cả đêm qua tôi đã trằn trọc không ngủ được đấy. Vì tôi đã ''lỡ chân'' đạp lão '' con nhà người ta'' đó =((((.
.
Tôi cũng chả hiểu vì sao tôi lại thấy ân hận nữá. Chẳng phải mọi ngày, lúc ở trường, tôi luôn '' hành hạ'' Những đứa bạn tôi như vậy saò. Thế nhưng, đối với hắn lại là 1 cảm giác khác ==*. Và đó là nguyên nhân cả đêm qua tôi không ngủ được. Nhưng thật may vì hôm nay là chủ nhật, thế nên sáng nay tôi sẽ ngủ bù......
-'' Thiên An''
- ''Đinh Thiên An!!'' - ...... đó là tiếng mama tôi.
.
.
.
.
thế là vỡ cái kế hoạch ngủ cmn nướng r.
.
.
.
''Mama yêu quý của con ơi.....sao mẹ nỡ tàn nhẫn với con gái mình....như vậy chứ T_T''
.
.
.
.
.
''Gì đây?''-Tôi giở chiếc đồng hồ lên xem.
''Mới.7h sáng mà ==*. '' ;-) tôi nghĩ thầm
-'' gì vậy mẹ...... hôm nay là chủ nhật mà!!!'' - tôi cất cái giọng vẫn còn say ke của mình lên.
.
.
-'' hôm nay mẹ với cha sẽ về quê thăm bệnh bà ngoại mày, nên mày ở nhà với Dương Khang, nhớ nghe lời nó đó!''- mẹ tôi gắt giọng nói với tôi.
.
.
.
WHAT???
.
.
Tĩnh ngủ luôn rồi@@
.
'
-Tôi phải ở nhà 1 mình với tên biến thái Đinh Dương Khang đó saooo ???? @@ Tôi bắt đầu cảm thấy ...... sợ.
[( Ngoài lề :
Giới thiệu:
Đinh Dương Khang: ông anh ''từ trên trời rơi xuống'' của tôi, lão '' con nhà người ta''.
Tuổi: 18
Chiều cao: 1m84
Ngoại hình, khuôn mặt: đúng chuẩn soái ca. ))))]]]]
.
. Thế là vỡ cái ngày nghỉ của tôi mất rồi T_T.
.
.
.
.
Tôi chờ đợi tiếng xe của ba mẹ tôi đi khỏi nhà, rồi mới xuống̀, tôi không muốn nghe mama tôi tiếp tục ''thuyết trình'' dặn dò việc này, việc nọ.
.
.
.
.
.
.
Sau khi vệ sinh cá nhân xong, tôi ra khỏi cửa nhà định vận động 1 chút thì......
-'' này.... này.... em ơi!! Em gái Dương Khang...'' - một chị gái xinh đẹp vừa gọi vừa chạy đến chỗ tôi.
-''À....ừ......anh...Dương Khang có nhà không em?''
Vì não chưa bắt kịp thông tin, nên tôi còn đơ người khoảng 1 lúc, rồi mới hớn hở trả lời:
-''Chị là Lan - hoa khôi của trường phải không? Chị tìm anh em có chuyện gì không?''
-''À....ừ..... chị có quà muốn tặng anh Dương Khang, đem đưa hộ chị với'' - chị Lan đỏ mặt, đặt vào tay tôi gói bánh quy rồi bỏ chạy đi mất.
.
.
.
.
Thế là vỡ luôn cái kế hoạch chạy vài cmn vòng rồi ==*
.
Ngày gì vậy trời ==*
Mà phải thừa nhận là từ lúc có hắn trong cái nhà này, mấy chị gái xinh đẹp đến đây nhiều kinh khủng.
Tôi vào nhà gọi to:
-'' Dương Khang! Đinh Dương Khang! Có hoa khôi đến tặng quà anh này.......... phụt......hahahahah''- đang nói nữa chừng thì tôi phụt cười khi thấy lão bước từ phòng bếp ra với cái tạp dề màu hồng của mama tôi.
-''Anh ....haha......anh..làm gì trong đó vậy....hahah''
-''Nấu vài món ăn sáng cho.Ngốc chứ gì. Mà chị Lan mới đến tặng anh bánh quy nữa à? ......hừ..... Ngốc ăn đi anh không ăn đâu'' -lão quay lừng vào bếp rồi nói.
-'' ahihi thế thì tuân kính không bằng tuân lệnh''
.
.
.
.
''Ơ! Khoang, sao lúc sáng mình còn sợ hắn nhưng giờ...mình lại...có thể nói chuyện với hắn vui vẻ thế này.......mà thôi kệ.... ăn xong rồi nghĩ vẫn chưa muộn ^^''
.
.
.
Thế rồi tôi cầm ngay gói bánh lên phòng khách vừa xem tivi vừa ăn.
.
.
.
Ohhhh vào đúng kênh ađang phát bảng tin 24h.
.
.
-'' Sau đây là tin về việc nhiều ngày nay, ở nhiều quận tại thị trấn Đông Anh xuất hiện nhiều tên côn đồ thường đi thành nhóm hoặc đơn.lẽ để cướp tiền của người dân......''- tiếng tivi.
-'' Ễ! Ghê nhở! Gần nơi mình ở luôn này....''-tự kỷ thôi, nói một mình đó mà :v
.
.
.
.
.
-'' Ngốc ơi! Cắt cà chua giúp anh với !!!!!''- hắn nói với tôi.
-'' khoan, đang tới khúc hay mà!''
-'' Ngốc không làm là chút khỏi ăn nhá''
- ''HỂ! Được! Vậy tôi cũng chả cần ăn, tôi ra ngoài, để khỏi dành phần ăn của anh nhá! NHÁ!''- tôi đứng dậy, đập mạch tay xuống bàn rồi quát. Thế là tôi lên phòng lấy ít tiền ra khỏi nhà mặc kệ cái bụng reo hò cùng với sự níu kéo của hắn.
.
.
.
.
.
.
Cầm ít tiền trong tay tôi đi thẳng đến siêu thị, tôi rẽ qua những con hẻm.nhỏ để tìm đường ngắn nhất để đến đó.
.
.
.
Tôi đang đi thật nhanh để nhanh chóng lấp đầy cái bụng đói của.mình. Thì......
-'' Này ! Em gì đó ơi!''- một tên lạ mắt mặc áo khoác đen tiến lại gần tôi.
.
.
.
Hắn lại gần rồi .......'' roẹt'', hắn rút trong túi ra cái dao găm từ trong túi ra kè vào cổ tôi.
''Chẳng lẽ là.bọn côn đồ trên tivi nói'' - tôi nghĩ thầm.
-'' Mày hét là tao rạch cổ mày ngay. Kkkkkkk'' hắn nói thì thào vào tai tôi rồi cười giọng cười gian trá đó.
-''Anh......muốn......bao nhiêu tiền''- tôi sợ hãi trả lời.
-''Anh không cần tiền, ''chơi đùa'' với anh tí nào,kkkkk''
.
.
''Trên tivi chỉ nói bọn chúng cướp tiền thôi mà, chắc...... số mình đến đây là tận rồi'' - tôi nghĩ thầm.
Nghe câu nói đó phát ra từ miệng tên côn đồ đó làm sợ hãi tột độ, bật khóc.
'' cứu em với Dương Khang! Đinh Dương Khang! ''- tận sâu trong cổ họng, tôi kêu quào thảm thiết.
.
.
.
Đột nhiên.... cái bóng cao quen thuộc dần dần đi đến phía sau tên côn đồ
.
.
Là Dương Khang. Hắn ra dấu bảo tôi im lặng.
.
.
Thấy hắn tôi bình tĩnh trở lại. Thấy vẻ mặt tôi tốt hơn, tên côn đồ nói:
-'' lấy lại bình tĩnh nhanh đầy, kkkkk''
Sợ ́tên côn đồ phát hiện Dương Khang ở phía tôi giở trò ''diễn viên hollywood'' của mình ra.
-''Đừng......Đừng....ma,̀ anh muốn bao nhiêu tiền cứ nói đi, gia đình tôi khá... giả lắm''- tôi tỏ vẻ ghê sợ.
Chưa kịp nói dứt lời Dương Khang đã túm tóc tên côn đồ, không để hắn quay lại, Dương Khang kè chiếc chìa khóa xe vào cổ hắn, dường như tên côn đồ tưởng chiếc chìa khóa là 1 con dao nên hắn bấn loạn. ''Tận dụng thời cơ''....... ''BỤP'' tôi sút vào bụng tên côn đồ 1 cú bằng hết phần sức lực còn lại của tôi - nhìn tôi nhỏ nhắn vậy thôi chứ không giống như tụi con gái yếu đuối đâu. Đá hắn xong tôi ngã quỵ xuống 1 phần vì sợ, 1 phần vì hết sức.
.
.
.
Tên côn đồ học cả máu họng ra, hắn đau đớn ôm bụng, công an cũng đến, dường như Dương Khang đã gọi trước.
.
.
Dương Khang đến bế tôi lên, thì thầm vào tai tôi:
-'' Anh sẽ.....bảo vệ....Ngốc......''
Phần còn lại vì quá mệt nên ngủ thiếp đi, tôi chẳng nghe được gì......
End chap.
Đón tiếp chap sau kim =))))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro