Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 8


Tôi không suy nghĩ nhiều nữa, cố tận hưởng giây phút ở bên anh ấy, tôi biết khi mở mắt ra thì mọi thứ sẽ biến mất, sẽ không còn là một Jimin ấm áp nữa...  

Khi tôi tỉnh dậy đã là buổi tối, vì khi mở mắt ra mọi thứ đều là một màn đen đặc. Tôi chưa bắt đèn lên mà, nhưng... tại sao phía dưới vùng kín đau quá, đau âm ỉ, thật sự rất rát... tôi cố gắng ngồi dậy nhưng mà không được, lại phát hiện thêm một việc nữa, có thứ gì đó đang ôm lấy eo tôi!

Tôi giật mình, là tay của ai? Kế bên có người sao? Cảm thấy hơi lạnh, tôi mới ý thức được là mình không có mặc đồ! Cái..cái gì thế này? Tôi dùng tay đập mạnh vào đầu, cố nhớ lại những gì đã xảy ra, tua lại mốc thời gian. Lúc sáng đi đón Taehyung, sau đó đi về nhà với Soo Yeon, sau đó nữa thì gặp Jungkook và uống rượu cùng cậu ấy ... nhưng sau đó như thế nào thì.. tôi thật sự không nhớ gì cả. Tại sao tôi lại thức dậy trong trạng thái "khỏa thân" thế này? Chẳng lẽ... Jungkook và tôi?

Không phải, cầu mong mọi chuyện không phải vậy, tôi đập mạnh hai tay vào đầu mình, cầu mong mọi chuyệ không phải như tôi nghĩ, trong đầu tôi lại hiện lên cảnh tôi cùng với Jimin làm tình... đó không phải là giấc mơ hay sao?

Bỗng dưng cảm giác dưới eo nhẹ hẳn, bàn tay của ai đó nắm chặt lấy bàn tay của tôi đang đánh vào đầu mình, tôi có chút hoảng hốt.

"Em luôn muốn tự làm đau mình mới vừa lòng sao?" - tiếng nói quen thuộc vang lên.

Trong đầu tôi nổ ầm, tại sao lại như thế? Đó không phải là mơ, là sự thật... tôi và anh ấy... sự dịu dàng ấm áp đó, là thật sao? 

Nước mắt từ khóe mắt tôi rơi xuống liên tục, chẳng phải trong mơ tôi muốn đây là sự thật sao? Vậy mà bây giờ mọi thứ biến thành sự thật và tôi... tôi đã nói tôi không thể đối mặt với sự thật này mà.

"Anh---anh hai... tại sao chúng ta.." - tôi run lẩy bẩy hỏi anh ấy. Tôi khóc, tôi không dám nhìn vào mặt anh ấy, dù trong căn phòng là một màu đen đặc.

"Tại sao lại khóc?" - Jimin đưa tay lên lau nước mắt tôi.

"Chúng ta---chúng ta...là.."

"Tôi nói với em lần cuối, chúng ta không phải là anh em, tôi chưa và cũng không bao giờ xem em là em gái!" - Jimin buông bàn tay đang lau nước mắt trên khuôn mặt của tôi, lạnh giọng nói.

"Nhưng mà---" - tôi không chấp nhận nổi..

Không đợi tôi nói hết, môi tôi đã bị chặn lại bằng một nụ hôn, anh ấy đặt môi mình lên môi tôi, ra sức mút mát.

"Ding doong, ding doong"

Tiếng chuông cửa vang lên, tôi cảm thấy thật may mắn vì được giải thoát, nhưng cũng rất lo vì đó chắc chắn là mẹ, tôi đẩy anh ấy, nhưng anh ấy vẫn tiếp tục hôn lấy đôi môi dần sưng lên của tôi, đè mạnh tôi xuống giường, tôi cố gắng vùng vẫy.

"Ưm...không được, mẹ..ưm..mẹ về rồi.." - tôi quay mặt sang nơi khác nhưng vẫn không tránh khỏi những nụ hôn như vũ bão đó.

Jimin định thần lại, nhanh chóng đứng lên bật đèn, cầm lấy bộ quần áo gần đó thảy qua cho tôi, anh cũng mặc đồ lại, khuôn mặt vẫn lạnh tanh không cảm xúc, tôi cảm thấy buồn...

Jimin dừng lại động tác cài lại áo sơ mi quay sang nhìn tôi, đúng lúc tôi cũng đang nhìn anh ấy. Tôi rất bối rối, tôi vẫn chưa mặc đồ xong. Anh ấy bước lại phía tôi, dùng bàn tay của mình áp lên gương mặt của tôi, lau đi giọt nước mắt, tôi có hơi bất ngờ trước hành động của anh ấy.

"Dẹp những giọt nước mắt này sang một bên đi, tôi thật sự không thích chúng tí nào!" - nói rồi anh ấy bước ra khỏi phòng, đi xuống lầu.

Tôi nhìn theo, có chút ấm áp nhưng cũng có tuổi thân, sau khi lấy đi lần đầu tiên của tôi, cái anh ấy để lại chỉ là một chút sự ấm áp và thương hại cùng với bóng lưng đó hay sao? Anh ấy tưởng tôi thích khóc lắm à? Không, không hề, tôi vô cùng ghét bản thân khi khóc, tôi không muốn yếu đuối... nhất là trước mặt anh ấy.

Nhìn vết máu đỏ trên giường, tôi lắc đầu khóc to hơn  nữa, tôi... tại sao tôi lại không làm chủ được bản thân mình như thế?

Đêm đó, tôi lại không thể chợp mắt được.

--------

Sáng hôm sau là thứ hai, cũng là ngày Taehyung nhập học để tiếp tục khóa học đến lúc tốt nghiệp, hôm nay Soo Yeon đã được Hoseok rước đến trường từ sớm, tôi định rủ Taehyung đi học, đi với anh ấy cũng rất vui, lúc trước chúng tôi thường đi chung với nhau, nhưng mà trừ Jimin...

Đứng trước cửa nhà, tôi chờ Taehyung ra. Đi qua đi lại, tôi nhìn thấy Taehyung bước từ nhà ra, tôi cười gượng với anh.

"Chúng ta cùng nhau đi có được không?" - Phía sau truyền đén tiếng nói vô cùng lạnh lẽo.

Tôi chỉ cần nghe thôi cũng đủ biết là Jimin!

Taehyung bước đến, mỉm cười, nắm lấy tay tôi.

"Được, chúng ta đi!" 

Jimin nhíu mày nhìn hạnh động đó, một tia lạnh lùng nhìn tôi, tôi có thể cảm nhận được, vì... đã quen rồi! Nhưng Taehyung thì không thấy, Taehyung anh ấy giống như một người anh của tôi vậy, một người anh mà lúc trước tôi luôn ao ước.

Nhưng mà... ánh mắt của Jimin chỉ có vậy, ngoài ra không làm gì cả, thật là mỉa mai! Tôi còn tưởng anh ấy sẽ cướp lấy tôi như trong tiểu thuyết vậy, nhưng không... là do tôi ảo tưởng.

Đến trường, Taehyung bảo Jimin vào lớp trước đi, anh ấy phải ở lại nói chuyện với toi. Không hiểu sao tôi lại mong chờ vào câu trả lời của Jimin, chắc anh ấy sẽ không đồng ý chứ? Hay là đi vào trong... để tôi nói chuyện với một người con trai khác?

Jimin nhìn tôi lạnh lùng, sau đó "Ừ" một tiếng và vào trường, đi một quãng xa, cô gái hôm kia tát tôi lại ngã vào lòng anh ấy, cả hai cùng nhau vào lớp. Tôi nhìn theo họ đến khi không còn thấy nữa...

"T/b..t/b à, em sao vậy?" - Taehyung nhìn tôi, lo lắng hỏi, anh thấy sắc mặt tôi rất tệ.

"Em--em không sao! Em có thể vô lớp không?" - tôi không muốn ở đây...

Taehyung có chút bất đắc dĩ nhưng không phản đói, có lẽ anh còn muốn nói chuyện với tôi nhưng tôi thì ... ánh mắt tôi đang đổ dồn vào lớp học của người kia. 

Tạm biệt Taehyung, tôi nói với anh ấy là đi vào lớp, nhưng tôi không muốn vào, thật sự không muốn!

Tôi quyết định làm một việc táo bạo, tôi quyết định cúp tiết!

Chạy ra phía sau sân trường, tôi ngồi ở một hàng ghế đá, khóc nức nở. Tôi cảm thấy sợ... nhớ lại những chuyệ hôm qua... tim tôi đau quá...

"Jimin! Anh yêu em gái mình sao?" - giọng nữ quen thuộc vang lên.

---

Ahihi chuyên mục khoe: crush mình chụp :v







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro