Chap 6
Anh vẫn bên cô đó, nhưng sao cảm giác lại xa lại không thuộc về bầu trời nơi cô đang đứng nữa dù giữa hai người vẫn tồn tại tình yêu. Mỗi lầnT/b nhắn cho Bang Chan, đáp lại chỉ là lời hứa: "Anh sắp về. Công việc dạo này bận quá, anh đang cố gắng hoàn thành sớm. Em hiểu cho anh nhé." T/b tự hỏi cả cô và anh đang cố gắng vì điều gì hay chỉ ngày càng xa nhau, xa điểm xuất phát ban đầu. Những đêm không ngủ, cô trằn trọc riêng mình mình hay, có lẽ cuộc sống và lòng người khi không thể dung hòa thì nó sẽ tạo ra những con sóng tự cuốn người ta đi lúc nào không hay.
Cô cho mình và cho cả anh một cơ hội cuối trước khi rời xa anh. Chuông điện thoại reo, cô khẽ nói:
- Anh này! Nếu giờ em muốn anh đến ngay bên cạnh em, anh có đến không?
- Em lại làm sao vậy? Đừng trẻ con nữa! Anh sao về được, giờ anh lại chuẩn bị họp nhóm rồi. Em ngủ sớm đi nhé!
- Anh nghe em nói một câu nữa thôi. Nếu là anh của ngày xưa thì anh sẽ không nói vậy đâu.
- Em cũng biết anh đang bù đầu lên lo cho tương lai hai đứa, em làm ơn hãy hiểu anh một chút được không?
Giọng anh gắt lên phía đầu dây. Buông điện thoại, cô khóc nấc lên khi Bang Chan của cô đã thay đổi. Phải, vì cuộc sống mưu sinh, vì lo cho tương lai anh như vậy nhưng anh đâu còn quan tâm đến cảm giác của cô nữa. Lúc này cô cần anh chứ không phải những thứ xa vời mà có khi không bao giờ tới kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro