CHAP 21
Diệp Anh không trả lời, chỉ im lặng. Pông Chuẩn hiểu rằng cô bạn thân đang đau khổ, nhưng không biết cách nào để giúp.
“Diệp Anh, nếu cậu yêu Thùy Trang, thì đừng để khoảng cách làm cậu hối hận. Hãy tìm cô ấy và nói cho cô ấy biết tình cảm thật sự của cậu. Đừng để sự sợ hãi làm mất đi người mà cậu yêu”
Diệp Anh ngồi đó, suy nghĩ về lời của Pông Chuẩn. Cô nhận ra rằng mình không thể tiếp tục sống trong sự dằn vặt này mãi. Cô quyết định sẽ tìm Thùy Trang và nói cho em biết tình cảm thật sự của mình, dù cho kết quả có ra sao.
Nhưng khi Diệp Anh tìm đến ký túc xá của trường đại học, Thùy Trang đã rời đi. Cô nhận được thông tin rằng Thùy Trang đã chuyển đến một nơi khác để tiếp tục học tập. Trái tim Diệp Anh như bị xé toạc, nhưng cô biết rằng mình không thể từ bỏ. Cô sẽ tìm Thùy Trang, sẽ nói cho em biết tình yêu của mình, và sẽ không để bất kỳ khoảng cách nào ngăn cản họ nữa.
Từ ngày Thùy Trang rời đi, Diệp Anh trở lại là một bác sĩ cuồng công việc, cao ngạo và lạnh lùng. Mọi người trong bệnh viện đều giữ khoảng cách, không ai dám lại gần cô. Diệp Anh là người có yêu cầu rất cao trong công việc và không chấp nhận bất kỳ sai sót nào.
Một hôm, một cô bé mới đến thực tập làm báo cáo bị sai đã bị Diệp Anh thẳng thắn nhận xét làm cô bé sợ đến xanh mặt.
“Em làm báo cáo thế này sao? Có biết bao nhiêu lỗi không?”
“Em... em xin lỗi bác sĩ Diệp, em sẽ sửa lại ngay”
“Xin lỗi không giải quyết được vấn đề. Em phải hiểu rằng trong y học, sai sót dù nhỏ nhất cũng có thể dẫn đến hậu quả nghiêm trọng. Nếu không làm được việc, thì đừng đứng ở đây”
Cô bé thực tập sinh cúi đầu, nước mắt lưng tròng, nhưng không dám nói thêm lời nào. Diệp Anh quay lưng bước đi, ánh mắt lạnh lùng không chút thương cảm.
Pông Chuẩn đứng từ xa quan sát, trong lòng không khỏi lo lắng cho Diệp Anh. Sau khi Diệp Anh đi khỏi, cô tiến đến chỗ cô bé thực tập sinh.
“Đừng lo, bác sĩ Diệp chỉ muốn em làm tốt hơn thôi. Nếu cần giúp đỡ gì, em cứ hỏi chị nhé”
“Dạ, em cảm ơn bác sĩ Pông Chuẩn”
Pông Chuẩn gật đầu, rồi quay đi tìm Diệp Anh. Cô biết rằng bạn mình đang chịu đựng nỗi đau lớn, nhưng cách Diệp Anh xử lý nó không phải là cách tốt nhất.
Tìm thấy Diệp Anh trong phòng làm việc, Pông Chuẩn bước vào, đóng cửa lại.
“Diệp Anh, mình cần nói chuyện với cậu”
“Chuyện gì vậy, Pông Chuẩn”
“Cậu không thể tiếp tục thế này mãi. Cậu đang làm tổn thương những người xung quanh và cả bản thân mình nữa.”
“Mình không có lựa chọn nào khác. Công việc là tất cả những gì mình còn lại”
“Cậu biết đó không phải là sự thật. Cậu đang chạy trốn khỏi cảm xúc của mình, khỏi nỗi đau khi mất Thùy Trang”
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro