Thiên Lang Quân Bản Hệ Thống _ belike 2.
Thiên Lang Quân bị Lạc Băng Hà đem ra trao đổi lợi ích cho Trúc Chi Lang như một món hàng . Sau ba lần trả giá, ông được Trúc Chi Lang mang đi trong hậm hực. Bây giờ, ông đã phế bị đem ra trao đổi, xem như cũng có phần nào đó giá trị . Cũng không biết đã đi bao lâu, ông nhắm mắt im lặng nằm trong lòng Trúc Chi Lang, gió lạnh ào ạt thổi vào gương mặt mục rữa không còn nguyên vẹn của ông . Đến cuối cuộc đời, không ngờ vẫn có thể trải nghiệm một thú vui mạo hiểm mới lạ .
Đột nhiên tâm thần ông trấn động , mở hờ ánh mắt nhìn về phía trước. Một hốc đá đen đặc không cân xứ với khung cảnh bên ngoài , hệt như một đầm nước đen dựng đứng giữ rừng núi bao la . Thời gian trôi qua đã lâu, hệt lại trở lại nơi xưa , núi Bạch Lộ _ hang Bạch Thừa . Chỉ cần là sinh vật có não , bị nhốt ở một nơi suốt hàng chục năm, thì cho dù có mù hay bại não thì khi quay lại cũng có thể nhận ra ngay nơi đã từng bị giam hãm chính mình .
Trúc Chi Lang nhìn Thiên Lang Quân trong lòng đang trầm ngâm, ánh mắt hướng về phía trong hang động một cách sâu xa. Y không vội vã mà chằm chằm bước vào, hệt như đi vào một thế giới khác , Thiên Lang Quân sững sờ phát ra tiếng cười trầm nhẹ đầy tàn thương :
“ Ta tuy bị nhốt trong Chiêu Hoa Tự , nhưng thường ngày vẫn nghe mấy chú bé trọc nói rằng, xuất hiện vô số lối đi đến thế giới song song. Ta vô cùng hứng thú, nhưng lực bất tồng tâm . Bây giờ mới cảm nhận được sự vi diệu của thế giới song song này , trước khi xuống lộ tuyền gặp Tô Tô ,cũng có chuyện thú vị hơn con trai chơi Long Dương để kể a ! ”
Trúc Chi Lang ba chấm, đang cảm động luôn đó, Quân Thượng...
Tường vân ngũ sắc lơ lửng dưới chân cuồn cuộn ma khí , âm thanh nhàn nhạt cũng bị va chạm mà tạo thanh tiếng vang vọng khó nghe. Sâu về phía trong hang động, có một thân ảnh đang chờ đợi kẻ đến từ thế giới bên kia . Càng tiến về phía trước, thân ảnh kia càng rõ ràng. Xích sắt mục đỏ hiển hiện linh vân nhẹ nhàng, chiếu sáng mập mờ gương mặt gầy gò bị trói buộc.
Thiên Lang Quân vừa thấy liền vươn tay ra , chào hỏi :
“ Chào ông bạn , rất vui được gặp ông bạn ! ”
Trúc Chi Lang và Lang Quân cùng nhau ba chấm, sau mà vui vẻ yêu đời thế kia .
Sao một hồi đứng hình , Trúc Chi Lang cũng thả Thiên Lang Quân xuống bên cạnh của Thiên Lang. Một kẻ thảm hơn một kẻ , bốn mắt nhìn nhau Thiên Lang chưa nói gì thì Thiên Lang Quân lại mở lời :
“ Ông bạn có biết hát bài Xuân Sơn Hận không? Hay lắm ,để ta hát cho ông bạn nghe nha ! ”
Lang Quân tiếp tục ba chấm, Trúc Chi Lang che khóe miệng đang giựt giựt điên cuồng . Y biết , vì tìm kiếm thông tin của Thiên Lang Quân mà y cũng biết về sự yêu thích quái dị của ông , sự đam mê đọc truyện tình cảm long dương đồ và đặc biệt là mong ngóng Xuân Sơn Hận ra tập Đặc biệt có màu , còn dặn dò các tiểu hòa thượng ngày ngày đi tới hiệu sách rò hỏi giúp khi nào ra tập mới , mua giúp ông nữa kia mà , làm cho người thiên hạ đồn đại Chiêu Hoa Tự là nơi dăm tà ái nam không ái nữ, thật tội nghiệp cho mấy tiểu hòa thượng ngày ngày ra đường giải thích trong vô vọng.
Sao một hồi trao đổi kiến thức tam quan mới về thế giới thứ tư ,thì cuối cùng Thiên Lang Quân cũng nói về việc chính :
“ Ta biết ngươi đã có cách thoát ra và ta cũng biết ngươi muốn làm gì, nhưng cũng như những gì ta đã kể ... Tô Tô không phản bội chúng ta, Tô Tô đang chờ chúng ta ở dưới hoàng tuyền . Nếu ngươi vẫn cố chấp thì ta mong rằng, ngươi hãy lo cho đứa cháu của mình. Được rồi , ta cũng đã nói hết lời, việc có nghe hay không là tuy vào ngươi... ”
Thiên Lang không nói gì giống như đang dồn hết sức lực cuối cùng vào một hơi thở , lão mở lời nói :
“ Lời ngươi nói, ta đã nghe Chi Lang kể . Lần này gặp ngươi chi là muốn thấy được con đường lựa chọn của ngươi , để lựa chọn một con đường khác cho cuộc đời ta . Cuộc đời hiu quạnh, người đi bên cạnh ta đến cuối cùng là ai ta biết rõ, sống lại lần này ta không muốn va chạm lòng người hiểm ác ,chỉ mong phiêu bạt thế giang mưu cầu một chữ Thỏa .”
Thiên Lang Quân mỉm cười gật đầu nói :
“ Nhất ngôn cửu đỉnh , đỉnh cao Long Dương ”.
Thiên Lang xuýt thì sặc nước miếng chính mình, cái tên này bị tha hóa quá nặng rồi, sao khi chỉnh trang lại thần sắc . Lão một chưởng đánh lên Tâm Khắc của Thiên Lang Quân, tiếng vù vù của ma khí va chạm vào cơ thể ông . Thiên Lang Quân cũng không phản kháng, yên tâm nhắm mắt lại, ông cảm giác đầu mình càng ngày càng nặng, tứ chi lại càng ngày càng nhẹ .
Lẽ nào, đây là cảm giác của cái chết. Nhẹ nhàng hơn ông nghĩ, không gian tối tăm trước mắt càng ngày càng mở rộng, mỗi lúc mỗi sáng , bên tai im ắng dị thường...Đột nhiên...
“ Quân Thượng ” “ Lang Quân ” , hai tiếng nói vang lên hai bên tai Thiên Lang Quân, ông lập tức mở mắt. Ánh nắng chiều nhẹ nhàng chiếu lên mi mắt ông , ông nhìn thấy hai người mà cả cuộc đời này ông không thể quên đi ...Trúc Chi Lang.... Tô Tịch Nhan ... Khóe mắt ông cay xè xè, từng giọt lệ rơi ra khỏi khóc mắt bị cơn gió thu thổi qua và đôi bàn tay ấm áp phủ lên gò má ẩm ướt của ông .
“ Lang Quân, ngươi sao lại khóc ! ” Tô Tịch Nha dùng bụng ngón tay lau đi giọt nước mắt của Thiên Lang Quân , giọng nói lạnh lùng nhưng cũng mang theo lo lắng. Trúc Chi Lang biết thân biết phận nên chậm một bước tiến lên, đưa một quyển sách bìa cứng ra trước mắt ông ,in đặc ba chữ vàng hai chữ bạc , XUÂN SƠN HẬN ( bản ) đặc biệt.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro