Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5


Các màn trình diễn đã kết thúc , Nhật Hạ vẫn không quên được cảm xúc khó tả ban nãy . Lúc này , mọi người đã chuẩn bị đi về vốn dĩ họ không để í đến việc ai sẽ chiến thắng . Bà Trương Thái Hòa cũng quay sang hỏi hai người con .

" có muốn biết ai sẽ thắng không , dù gì hôm nay cũng không tìm được con dâu " - bà nói giọng thất vọng.

Nhật Hạ cảm thấy lạ vì những người trước mẹ điều hỏi ý kiến anh trai nhưng đến lượt cô gái lúc nãy bà lại không có phản ứng gì , cô không kìm được sự tò mò liền hỏi.

" sao không phải là cô gái tên Thảo Nguyên ban nãy ?"

".... đứa trẻ đó có tướng mạo bình thường , nó cũng là đứa ít nổi bật nhất trong buổi biểu diễn hôm nay , với cả đứa trẻ đó mới bằng tuổi con đấy , đợi nó lớn lúc đó anh con cũng già rồi. "- mẹ cô giải thích.

Nhật Hạ muốn phản bác nhưng không biết tìm lí do gì khiến mình bênh cô gái ban nãy , cô chỉ là muốn trở nên thân thiết với cô gái đó nhưng cũng không muốn cô gái đó trở thành chị dâu mình.Bỗng nhiên anh trai cô lên tiếng .

" nhàm chán , Nhật Hạ có muốn cược xem ai thắng không ?" 

" cược ?...được , anh nghĩ xem là ai ?"-Nhật Hạ khá thích thú .

" vậy anh cược cô gái đầu tiên đó , nhìn cả ngoại hình và bản nhạc đều ổn " - Nhật Minh nói.

" vậy em cược cô gái cuối cùng , cô gái tên Thảo Nguyên đó " - Nhật Hạ nói.

"  mẹ cược cô gái ở giữa , cô gái ngoại quốc tên Emma gì đó "- bà Thái Hòa cũng vui vẻ hưởng ứng . Mối quan hệ giữa mẹ con họ cũng rất thân thiết .Cuối cùng cũng có thứ để họ mong chờ .

___________

Người dẫn chương trình bước ra , mang theo ba tấm thư được đóng lại cẩn thận .

" và giây phút công bố giải thưởng cũng đã đến "-người đàn ông chậm rãi nói.

Lúc này Thảo Nguyên đang ở phòng chờ cùng các thí sinh khác , cô nhìn những thí sinh  , người thì cầu nguyện , người thì vẫn khóc nức nở vì phạm lỗi lúc biểu diễn , điểm chung của họ chắc đều có người thân an ủi , chỉ có cô lạc lõng , dù mẹ cô cũng ở đây nhưng bà chẳng nói câu nào ,không một câu an ủi , không một câu trấn an . Thảo Nguyên cũng đã quen , cô nắm chặt bàn tay tự trấn tĩnh bản thân .Thế rồi âm thanh ngoài sân khấu im bặt .

" giải nhất thuộc về ....." - người dẫn chương trình vừa nói vừa từ tư rút tấm thẻ tên ở trong phong thư

" THẢO NGUYÊN ....."

Những ngón tay nắm chặt dần dần thả lỏng , tai cô như ù đi , mẹ cô tiến tới ôm lấy cô , mọi người trong phòng đều nhìn cô nhưng cô đã không còn tâm trạng để quan tâm mọi thứ nữa. 

Dưới sân khấu , Nhật Hạ có chút tự hào .

" con đã bảo rồi cô gái Thảo Nguyên đó chắc chắn thắng "- Nhật hạ vui vẻ nói .

"cô gái đó thắng thật sao ? thú vị đấy chứ ? Con trai con thấy sao ?" - bà Thái hòa quay sang hỏi con trai .

" ê không được người ta mới bằng tuổi con " -Nhật Hạ sợ mẹ sẽ thật sự chấm cô gái đó làm chị dâu mình.

" không có hứng thú , chúng ta về thôi " - Nhật Minh tỏ vẻ chán nản nói.

" đã lỡ đến rồi , trao giải xong rồi về "- Cô vội nói , muốn nhìn cô gái kia một lần nữa .

     _________

Thảo Nguyên bước lên sân khấu , lúc này mắt cô đã nhòe đi , tay run run nhận lấy chiếc cúp - đáp án cho tháng ngày cố gắng của cô . Nhìn chiếc cúp màu vàng lấp lánh trên tay mình , Thảo Nguyên dường như cảm thấy mình cũng đang tỏa sáng , cô đứng  giữa sân khấu , cô đứng giữa sân khấu không thể ngăn những giọt nước mắt đang rơi xuống nhưng trên môi cô lại nở một nụ cười tươi hơn bao giờ hết .

Có vẻ như với Nhật Hạ không phải Thảo Nguyên như tỏa sáng mà chính là cô đang tỏa sáng , đôi mắt lấp lánh chứa những giọt nước mắt , đôi môi mềm mại mỉm cười khiến Nhật Hạ không thể rời mắt . Ánh sáng sân khấu càng tô đậm thêm cho Thảo Nguyên , cô như một ánh sao trên bầu trời , không to lớn như mặt trời nhưng vẫn thu hút được Nhật Hạ - ánh mặt trời  . Giây phút này , sân khấu chính là lễ ra mắt công chúng của Thảo Nguyên cũng là lễ trưởng thành của cô . Cũng kể từ giây phút ấy , Nhật hạ đã bị cô gái  ấy thu hút .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro