Chương 1
Trong những ngày cuối cùng của thế giới, khi thành phố đổ nát dưới bóng tối vô tận, An cùng người bạn đồng hành của mình, Khang, đã rời bỏ nơi họ từng gọi là nhà. Những con đường vắng vẻ, ngập tràn dấu vết của những cuộc chiến không ngừng nghỉ, và ánh sáng từ những ngôi sao lạ không còn đủ để soi sáng những nỗi sợ hãi thầm kín trong lòng họ.
An là một người con trai mảnh mai, nhưng ánh mắt sáng ngời và tinh thần kiên cường của cậu đã khiến những kẻ yếu đuối tìm đến sự an ủi. Khang, trái lại, là một người mạnh mẽ, với đôi tay đầy vết sẹo và khuôn mặt lúc nào cũng lạnh lùng, nhưng bên trong anh lại có một trái tim dễ tổn thương.
Ngày đầu tiên sau khi một thảm họa không xác định ập đến, cả thế giới đã chìm trong bóng tối. Các quốc gia sụp đổ, con người bị biến hình thành những sinh vật kỳ dị, mang theo nỗi đau đớn và cơn cuồng loạn không thể kiểm soát. Tuy nhiên, một lời đồn đại về một vùng đất không bị ảnh hưởng, nơi ánh sáng vẫn còn tồn tại, đã thu hút An và Khang. Nhưng hành trình của họ không đơn giản như họ tưởng.
Trước thảm họa
Trong thành phố nhộn nhịp, ánh sáng từ những tòa nhà chọc trời phản chiếu lên mặt đường nhựa, tạo nên một cảnh tượng rực rỡ. An, một sinh viên đại học bình thường, đang trên đường về nhà sau một buổi học mệt mỏi. Cậu không biết rằng, những giờ phút bình yên này sẽ là những khoảnh khắc cuối cùng của thế giới cũ.
An là một người có tính cách khá dịu dàng, đôi mắt luôn mang một vẻ hiền hòa, không giống như những người bạn cùng lớp, nhưng đó chính là nét duyên dáng khiến cậu dễ dàng kết bạn. Người bạn cũng là người thân nhất của An, Khang, là một sinh viên khoa kỹ thuật, người có vẻ ngoài mạnh mẽ, luôn tỏ ra kiên cường và dũng cảm tuy Khang có vẻ ngoài hơi lạnh lùng với người khác ít nói chuyện nhưng lại dành cho An một vị trí mà ai cũng ao ước ,mối quan hệ của họ dần trở nên khăng khít, không chỉ vì tình bạn, anh em , sự nưa tựa mà còn vì một cảm giác đặc biệt mà cả hai chưa thể lý giải.
Khi buổi tối buông xuống, cả thành phố chìm trong ánh đèn neon mờ ảo, An và Khang cùng nhau đi dạo trên những con phố đông đúc. Họ vừa trò chuyện vừa tận hưởng không khí của một thành phố không bao giờ ngủ, những ánh đèn lập loè trong đêm lại càng nổi bậc sự kiêu ngợi của một thành phố , đang đùa giỡn vui vẻ sau khi chơi các trò chơi tại hội chợ . Bỗng điện thoại của An reo lên, tiếng chuông vang lên khắp không gian.
"Em có nghe thấy gì không?" Khang hỏi, ngừng bước khi nghe thấy một tiếng ầm ì vọng từ phía xa.
An cầm điện thoại lên, nhìn thấy một thông báo từ chính phủ về một vụ nổ lạ xảy ra tại một địa điểm không xác định. Thông báo yêu cầu mọi người không ra ngoài và chú ý theo dõi các bản tin tiếp theo. Họ chưa kịp phản ứng, thì đột nhiên, bầu trời tối sầm lại, như thể cả thế giới đang bị nuốt chửng vào một cơn bão không thể giải thích.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy?" An lắp bắp, cảm giác bất an dâng lên trong lòng.
Khang quay đầu lại, đôi mắt anh mở to, một sự hoảng loạn nhẹ dâng lên trong lòng anh. Trước mắt họ, những bóng đen khổng lồ từ đâu xuất hiện, vặn vẹo và bốc lên những luồng khí kỳ lạ. Mọi thứ xung quanh như bị tê liệt, những chiếc xe trên đường đột ngột dừng lại, không còn di chuyển nữa. Trong không khí, cảm giác lạnh lẽo bao trùm, như thể thời gian bị ngừng lại.
Khoang ngơ người 1 lúc bỗng anh nói 1 cách lấp lửng "Không ổn..." Khang thì thầm, bàn tay anh nắm chặt lại. Khi cả 2 vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra , bỗng 1 top người ồ ạt tháo chạy , tiếng la hét kêu cứu vang vọng trong đêm , có những người khôgn chạy kịp đã và bị những người khác dẫm đạp , khi không biết rõ chuyện gì đang xảy ra thì cả 2 bỗng thấy 1 con người đầy máu đang lạng quạng đuổi theo mọi người , hắn ôm lấy một người rồi cắn lấy cắn để tiếng la hét vang vọng trời cùng với những gioitj máu bắn tung toét đỏ thẩm cả 1 khúc đường. càng nhìn cảnh trước mắt lại thêm top người hối hả chạy , cả 2 xanh mặt vì cứ tưởng là zombie
Càng nhìn cảnh trước mắt lại thêm top người hối hả chạy , cả 2 xanh mặt vì cứ tưởng là zombie 2 người đã nắm lấy tay nhau vội vã tìm đến một trung tâm thương mại gần đó, hy vọng sẽ tìm được nơi trú ẩn an toàn. Khi họ bước vào, sự hoảng loạn của mọi người khiến không khí càng thêm căng thẳng. Những tiếng la hét, tiếng đập cửa vang lên khắp nơi, khiến cả hai càng thêm lo lắng.
Bỗng ,mọi thứ trở nên yên ắng, tưởng chừng như cơn hỗn loạn đã qua, mọi người thở phào nhẹ nhõm, trao nhau những ánh mắt đầy lo lắng nhưng vẫn hi vọng rằng đó chỉ là một tai nạn nào đó. An và Khang đứng lặng im trong khoảnh khắc bình yên ấy. Nhưng chỉ một giây sau, một tiếng ầm thật lớn vang lên, lần này mạnh mẽ hơn rất nhiều. Mặt đất dưới chân họ chấn động dữ dội, cửa kính vỡ vụn, và tiếng thét kinh hoàng vang lên từ mọi phía.
"Chạy!" Khang hét lên, kéo tay An, lao ra khỏi trung tâm, không kịp nhìn lại.
Lần này, cơn thịnh nộ của sự hủy diệt không chỉ là một cơn động đất đơn giản. Mọi thứ xung quanh họ trở nên méo mó, sụp đổ, và không có nơi nào còn an toàn. Ánh sáng cuối cùng của thành phố đã biến mất trong bóng tối vĩnh viễn. Thế giới xung quanh họ không còn là thế giới mà họ từng biết. Tất cả mọi thứ đã thay đổi mãi mãi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro