Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

55_ Đây là ba của tao

Tư Đồ Giang bật cười hạnh phúc, vòng tay ôm anh thật chặt. Thật lâu sau, hai người mới lưu luyến buông nhau ra. Tư Đồ Giang nắm tay anh, dắt anh đến trước Tư Đồ Mộc Hiên và người đàn ông kia. Anh quay sang nhìn cô: "Anh... cho anh bế con một chút được không?" Cô mỉm cười đưa tay ra đón con, người đàn ông lại xoay người đi không muốn giao Tiểu Mộc cho cô. Cô cau mày: "Khiêm! Anh ấy là ba của Tiểu Mộc!" "Chính vì là cậu ta nên anh mới không thể chấp nhận!" Người đàn ông được gọi là Khiêm nói. "Bác ơi, Tiểu Mộc muốn nhìn ba một lát!" Một giọng nói non nớt vang lên lại làm ba người lớn đứng tim. Hạ Minh Hiên đón bé từ tay Khiêm, hắn ta miễn cưỡng đưa bé cho anh. Tư Đồ Mộc Hiên nhìn anh thật kĩ. Bé rất giống anh, thật sự rất giống. Tiểu Mộc vươn 2 cánh tay nhỏ bé trắng nõn lên ôm lấy đầu anh, chạm trán anh vào chán bé. Lát sau lại bỏ tay ra, chớp đôi mắt to đen láy, hỏi anh: "Chú là ba của Tiểu Mộc sao?" Hạ Minh Hiên cứng họng. Chợt bé quay sang mấy đứa trẻ đang nhìn về phía mình, hét thật to lên: "Nhìn thấy chưa, đây là ba của tao. Tao không phải con hoang, ba tao đến đón tao về này. Sau này nếu chúng mày bắt nạt tao, ba tao sẽ đánh chúng mày!" Lại một lần nữa 3 người họ sững sờ. Tư Đồ Giang không bao giờ nghĩ đến, con mình lại bị nói là con hoang, còn bị bắt nạt mỗi ngày. Vậy mấy năm đi nhà trẻ này, bé đã tổn thương đến nhường nào. Hạ Minh Hiên lại càng không phải nói. Thân làm ba, lại không thể làm gì cho con. Anh, thật tệ! Anh vô thức ôm chặt bé hơn như muốn che chở, bảo vệ bé. Bé con của anh, thật mạnh mẽ. Trải qua chuyện như vậy mà không hề khóc. Tiểu Mộc, giống mẹ nó hơn anh tưởng! Thật mạnh mẽ!
Người đàn ông kia ngước nhìn một nhà ba người, lắc đầu quay đi. Tư Đồ Khiêm anh, chỉ có duy nhất một đứa em gái này. Ngày biết cô có thai, cả gia tộc bắt cô bỏ đứa bé vì nó làm xấu mặt gia đình. Dòng họ Tư Đồ luôn coi trọng lễ nghi, huống hồ họ lại còn nổi tiếng, bộ mặt luôn là vật giá trị nhất của họ. Anh biết em gái mình ngu dại, nhưng lại vì yêu, nên chắc chắn nó sẽ không bỏ đứa bé đi. Anh lén lút che giấu sự thật cho nó, ở bên nó động viên chăm sóc suốt 6 năm. Anh cũng rất thích Tiểu Mộc mà, tính cách và tài năng của thằng bé đều rất giống Giang. Anh chỉ mong, mẹ con nó sẽ tìm được hạnh phúc, được yêu thương suốt đời. Có như vậy, anh mới yên tâm trở về. Bây giờ việc đã hoàn thành, chẳng lẽ lại ở đây làm bóng đèn?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #hài#nguoc