chương 2
Anh sai rồi, em về đi
#2
Sau khi cô đi lên lầu vào phòng ngã ngay xuống giường mình suy nghĩ 'tiền trong thẻ mình hiện giờ chỉ có 100 triệu kiếm đâu ra thêm 100 triệu nữa đây , chẳng lẽ mặt dày hạ mình xin anh ấy như thế chỉ thêm hèn hạ trong mắt anh ấy thôi. À , hôm bữa tiểu Mỹ hình như có nói cậu ấy làm ở nhà hàng , chỗ đấy đang cần người ' suy nghĩ đến đấy cô với tay lấy túi xách bên cạnh lấy điện thoại ra gọi cho cô ấy
"Alo , tiểu Mỹ hôm bữa cậu nói chỗ cậu đang cần người đúng không? Cậu giới thiệu cho tớ với nhé?" cô lên tiếng hỏi
"Đúng là bên tớ đang cần người phục vụ, mà cậu làm gì cần tiền thế, chẳng lẽ chồng cậu không cho cậu sao?" tiểu Mỹ tò mò hỏi cô
"Tớ cần tiền lo việc riêng thôi , tớ không thể nhờ anh ấy thêm được, với lại tớ không thể mở lời được " cô khó xử nói
"Được, vậy mai cậu đến làm đi" tiểu Mỹ nói
"Mà tớ làm buổi tối được không? " cô ngại ngùng lên tiếng
"Ừ, để tớ giúp cậu xin với quản lý. Bây giờ tớ đi làm tiếp đây, bye bye "
"Cảm ơn cậu , bye " nói xong cô tắt điện thoại quăng một bên ngồi dậy đi tắm rồi nấu cháo mang vào bệnh viện cho mẹ cô
Còn anh sau khi bị cô quăng cho cục lơ thì đi đến công ty với vẻ mặt đầy khó chịu
"Gọi phó tổng vào đây " anh vừa đến công ty đã giận cá chém thớt, thật tội cho ai đó
Cốc...cốc...cốc...
"Vào" anh ngắn gọn trả lời mắt thì nhìn chăm chăm tập tài liệu
"Cậu gọi tôi có gì không? " Dịch Thiên cố tỏ ra 'thảo mai ' cười cười nói nói lấy lòng anh
"Bớt giả tạo lại" anh tức lại càng tức thêm dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn cậu ta
"Cậu đi điều tra cho tôi , tối qua Diệp Hân đi đâu , ở đâu ,làm gì " anh mở miệng không nhanh không chậm căn dặn cậu
"Này , tôi là phó tổng chứ có phải con sen đâu mà cả chuyện vợ cậu đi đâu cũng kêu tôi theo dõi " Dịch Thiên cau có phản bát như muốn khán nghị
"Bây giờ cậu một là làm theo lời tôi , hai là sang Châu Phi sống ở hoang mạc, à mà quên hiện giờ hình như đang có dịch tả lợn gì đấy ,cậu qua đó làm thiện nguyện cũng tốt" anh úp tập tài liệu trong tay lại nhìn cậu cười với một nụ cười sắc bén như muốn giết người
"Thôi...thôi tôi giúp cậu điều tra là được chứ gì, ha...ha...tôi còn trẻ chưa có vợ con nên không cần qua bên đấy đâu ha...ha... Tôi đi làm ngay" lời anh nói làm cậu đổ mồ hôi hột , anh còn trẻ như vậy chưa lấy vợ sinh con chưa hưởng thụ cuộc sống này sau có thể đi qua chỗ khủng khiếp vậy chứ, đi làm cho cậu ta vừa lòng thì hơn
"Cút nhanh " anh lạnh lùng xua đuổi cậu ta tiếp tục làm việc của mình
Sau khi anh đi , nạn nhân phải gánh chịu sau anh là phòng tài vụ, kế toán, tài chính đều bị anh cho lên thớt phạt không lương tăng ca làm lại kế hoạch
Một lát sau , bây giờ đã là 9 giờ rồi
Anh một lúc lại nhìn đồng hồ rồi nhìn ra phía cánh cửa tự lẩm bẩm :
"Trể vậy, cô ta còn chưa đi làm " anh khó chịu nhíu mài, đứng dậy đi qua phòng cô làm việc
Lại nói đến cô sau khi chạy đến bệnh viện đưa cháu cho mẹ cô, thì cô bắt tắt xi đi chạy một mạch đến công ty đi nhanh vào phòng làm việc thì thấy anh đang ngồi đó
"Chịu tới rồi hả, giờ cô biết mấy giờ chưa?" anh quát vào mặt cô
"Tôi xin lỗi " cô cúi đầu xin lỗi xong đi đến bàn làm việc của mình
"Trừ nữa tháng lương " anh nhìn cô nói
"Tùy anh " cô quá phiền rồi bây giờ lại thêm anh , thôi thì cô cứ mặc kệ
" cô" anh trợn mắt nhìn cô như không thể tin vào tai mình đây là lần thứ hai cô bơ anh , từ khi kết hôn đến nay chưa khi nào cô lại có thái độ với anh như vậy
"Cô được lắm" anh nói xong tức giận đi về phòng mình
Cô cũng chẳng thèm để ý đến anh, lúc nào chả vậy nắng mưa thất thường
Đến chiều tối khi tan làm cô chạy về nhà thay đồ định đi đến nhà hàng mà Tiểu Mỹ giới thiệu làm thêm ,vừa đi đến phòng khách thì thấy anh đang ngồi xem ti vi
"Cô đứng lại, giờ này cô định đi đâu? " anh tắt ti vi nhìn cô hỏi
"Tôi có chút việc, sẽ về trể anh cứ ngủ trước " cô quay sang trả lời anh sau đó bước nhanh ra khỏi nhà đi đến chỗ làm thêm
Anh lấy điện thoại gọi cho Dịch Thiên
"Alo, ông cố của tôi ơi , trời đánh còn tránh bửa ăn đấy" giọng bên kia cằn nhằn nói
"Cậu cho người theo Diệp Hân cho tôi ngay, cô ấy vừa đi" anh lạnh giọng ra lệnh
"Vợ cậu có chân , cô ấy đi thì sẽ về có gì mà theo với dỏi" cậu lắc đầu bó tay với anh
"Cậu làm nhanh cho tôi không thì đừng trách " anh tức giận quát khiến cho cậu nhăn mặt giơ điện thoại ra xa
"Rồi tớ đi ngay" sau đó cậu chỉ nghe tiếng tút.. tút ... buông đủa xuống gọi điện phân phó cho đàn em.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro