Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1-10

🐳 Chương 1: Liếm nhầm côn thịt!

Tần Nông đã đứng ở cửa thang máy tầng 23 của khách sạn một hồi lâu, nàng có chút khẩn trương, cho dù mặc kiện áo lông vũ nhưng tay chân vẫn hơi run rẩy. Đợi lát nữa nàng muốn làm một chuyện lớn, là sự kiện khác người nhất trong 21 năm cuộc đời tốt đẹp, nên nàng đang lo lắng cũng là điều bình thường.

Nàng di chuyển đôi chân cứng đờ đi tới một bức tường kính, bức tường kính nhẵn bóng phản chiếu rõ dáng người mỏng manh yêu kiều của nàng.

Tần Nông học chuyên ngành diễn xuất, ai học ngành này cũng đều rất gầy, bởi vì trước ống kính máy quay không thể lộ ra thân hình to lớn. Nhưng bản thân Tần Nông lại có một cơ thể hoàn mỹ cùng khuôn mặt nhỏ nhắn, cho nên nàng sinh ra là để làm diễn viên.

Tần Nông lặng lẽ đứng trước bức tường kính, âm thầm thất thần, trong lòng vẫn có chút hoang mang không biết mình có nên làm chuyện này không? Làm như vậy có đáng giá không? Sau này nàng có hối hận không?

Cũng không chờ Tần Nông suy nghĩ lại, cửa thang máy đột nhiên mở ra. Có mấy người từ bên trong bước ra, chính là một vài nhân viên phục vụ cùng một người phụ nữ ăn mặc rất thời thượng. Họ đỡ lấy một người đàn ông mặc vest và giày da, đẩy hắn bước đi. Người đàn ông trong bộ vest bị vây quanh ở trung tâm, không rõ diện mạo của hắn, nhưng từ những bước đi loạng choạng của hắn, có thể thấy người đàn ông này đang say rượu.

Trái tim Tần Nông run lên, người mà nàng chờ đợi đã đến.

Kỳ Chí - bạn trai của bạn thân, trước đó đã nhắn tin cho nàng nói rằng tối nay Liêu tổng sẽ đến đây để xã giao, phòng nghỉ đã được đặt trước, sau khi xã giao xong sẽ trực tiếp vào phòng nghỉ ngơi. Số phòng là 2369 .

Tần Nông thầm nhẩm dãy số này trong lòng, tim đập dữ dội, thân thể càng thêm run rẩy, nhưng vẫn nghiến răng nghiến lợi lặng lẽ đi theo đoàn người. Có lẽ sự chú ý của mọi người đều đổ dồn vào Liêu tổng, nên không ai phát hiện đằng sau có thêm người. Tần Nông cứ như vậy thuận lợi theo đến phòng 2369.

Khi vừa bước vào cửa, một người phục vụ đã bật đèn trong phòng lên. Liêu tổng bị chói mắt, đang say rượu đột nhiên tức giận, hắn yêu cầu mọi người tắt đèn. Người phục vụ đó liền vội vàng đi tắt đèn, chỉ để lại một ánh đèn ngủ màu vàng ấm áp.

Sau khi đưa Liêu tổng vào phòng ngủ chính của căn phòng, mấy người phục vụ đó liền rời đi. Khi họ đi ngang qua Tần Nông, những người đó có vẻ hơi khó hiểu, tựa hồ không hiểu tại sao lại có nhiều phụ nữ đến vậy. Nhưng bọn họ cũng không hỏi nhiều liền vội vàng rời đi, người phục vụ đi cuối còn rất lịch sự đem cửa đóng lại.

Khóa cửa 'cạch' một tiếng, nhốt Tần Nông trong không gian xa lạ.

Lúc này, người phụ nữ ăn mặc thời thượng từ trong phòng ngủ đi ra, váy hơi xộc xệch, bờ vai thơm tho lộ ra mùi hương độc nhất vô nhị.

Cô ta sững sờ khi nhìn thấy Tần Nông, sau đó phẫn nộ nói: "Cô là ai, ai bảo cô đến đây? Anh Bảy đã hứa tối nay để cho tôi hầu hạ vị lão bản này, tại sao còn gọi cô tới?"

Tần Nông có chút bối rối không hiểu tình hình, nàng thì thầm nói: "Anh Kỳ gửi tin nhắn cho tôi vào buổi chiều và kêu tôi đợi ở đây."

Người phụ nữ mất kiên nhẫn, đang định nói gì đó thì đột nhiên nghe thấy có tiếng vật nặng đập xuống đất trong phòng ngủ, tiếp đó là tiếng gầm nhẹ của người đàn ông: "Cút đi!"

Hai người phụ nữ bên ngoài đồng thời co rúm lại, ngay sau đó người phụ nữ kia bĩu môi nói với Tần Nông: "Bỏ đi, tôi không làm công việc này nữa. Gã say rượu kia rõ ràng là một gã tồi, nếu cô muốn ở lại thì cứ ở lại đi. Tôi đi đây."

Nói xong, cô ta cầm túi xách trên ghế sofa lên, rồi bước đi trên đôi giày cao gót, quay mông bỏ đi mà không thèm ngoảnh lại.

Lần này, trong phòng chỉ còn lại Tần Nông và Liêu tổng.

Không gian yên tĩnh xa lạ khiến Tần Nông căng thẳng, nàng đi tới đi lui, cuối cùng cũng quyết định ở lại. Vì chuyện này liên quan đến tương lai và tài nguyên của nàng, nàng không nên dễ dàng rút lui, thành công hay thất bại đều phụ thuộc vào chuyện này.

Tần Nông âm thầm động viên chính mình, sau đó đi tới tủ quần áo trong phòng lấy ra một chiếc áo ngủ. Nàng cởi áo khoác và váy xuống, mặc áo ngủ lên cơ thể trần truồng của mình. Trong phòng có máy sưởi, cho dù không mặc quần áo cũng không cảm thấy lạnh, nhưng Tần Nông tay chân đều phát run, căng thẳng đến mức có chút khó thở.

Tần Nông đã từng có bạn trai, bọn họ mới chia tay cách đây không lâu, hai người yêu nhau được nửa năm. Tần Nông cũng coi là có kinh nghiệm làm tình, nhưng nàng rất ít khi chủ động, huống chi là dụ dỗ một người đàn ông lạ mặt.

Do dự một lúc, Tần Nông đi chân trần ra phòng khách rót một ly nước ấm, rồi bước vào phòng ngủ chính. Trên giường đôi, hiện ra thân hình cường tráng của người đàn ông, dưới sàn nhà bên cạnh, một chiếc đèn trang trí đã bị đập vỡ tan tành.

Tần Nông hít sâu một hơi, đi vào bên trong vài bước, nói nhỏ: "Liêu tiên sinh, anh ngủ rồi sao? Có muốn ngồi dậy uống nước không?"

Người đàn ông cáu kỉnh xoay người trên giường, hô hấp càng lúc càng nặng nề, tựa hồ muốn dồn dập, âm thanh khàn khàn, có chút nghiến răng nghiến lợi nói: "Còn dám hạ dược tôi, muốn chết sao."

Tần Nông kinh ngạc, nàng nhìn người đàn ông nằm trên giường với tư thế hơi kỳ quái, giống như đang giãy giụa, nhưng cũng có vẻ như mất hết sức lực, hóa ra là bị hạ thuốc.

Điều này không phải càng có lợi hơn cho nàng sao?!

Trong lòng Tần Nông vui mừng khôn xiết, dưới ánh sáng lờ mờ xuyên qua bóng tối, nàng đỡ người trên giường dậy, cho hắn uống nửa ly nước, rồi bắt đầu cởi quần áo của người kia.

Người đàn ông vội vàng muốn đẩy nàng ra, nhưng hắn không có sức để giơ tay lên, chỉ có thể thô bạo nói: "Cô muốn làm gì?"

Tần Nông cố gắng bình tĩnh để làm dịu đi sự lo lắng của bản thân, nàng nói: "Nhìn Liêu tiên sinh có vẻ rất khó chịu, phía dưới cũng quá cứng, em giúp anh lấy nó ra sẽ cảm thấy dễ chịu hơn."

Người đàn ông tức giận nói: "Cái gì Liêu tiêu sinh? Cô... cô tránh ra."

Tần Nông biết người đàn ông này đã bị hạ thuốc, hiện tại hắn chỉ là một con hổ giấy, nàng mới không sợ hắn. Chờ gạo nấu thành cơm, ngày mai nói chuyện với hắn về việc này cũng không muộn.

Sau khi hạ quyết tâm, Tần Nông cởi quần áo càng nhanh hơn, một lúc sau, người đàn ông bị nàng lột trần, hắn dựa vào đầu giường mềm nhũn. Tuy rằng tay chân yếu ớt, nhưng con cặc ở dưới đũng quần vẫn cứng rắn một cách đáng kinh sợ. Tần Nông cởi bỏ quần áo của mình, cúi người sờ soạng, lập tức sửng sốt trước sự thô dài của con cặc. Nếu nhét con cặc vừa to vừa dài như vậy vào trong cơ thể nàng hẳn sẽ rất đau đi.

Người đàn ông bị người khác nắm giữ tính mạng, dường như đã từ bỏ sức phản kháng, thô bạo ra lệnh: "Nếu không cút ra ngoài, thì liếm cho tôi."

Tần Nông nghĩ thầm: liếm thì liếm, nàng mới không sợ!

Hít một hơi thật sâu, nàng ngửi thấy mùi vị tanh nồng độc nhất giữa đáy quần của người đàn ông. Thế là nàng nuốt nước bọt, rướn mặt lại gần, trong bóng tối há miệng ngậm lấy con cặc cứng rắn nóng hổi này.

Con cặc thực sự quá lớn, phần quy đầu cũng cực thô, nàng căn bản không có cách nào ngậm hết được nó, chỉ có thể một bên dùng đầu lưỡi liếm láp trơn ướt quy đầu, một bên dùng bàn tay xoa nắn. Trong lòng âm thầm kêu khổ, con cặc của Liêu tổng lớn gấp đôi so với bạn trai cũ của nàng, quả thực là muốn mạng a!

Nam nhân có lẽ cảm thấy thoải mái khi được nàng liếm mút, cuối cùng cũng không còn giãy giụa nữa. Trong hơi thở nặng nề còn có tiếng thì thào nhàn nhạt, nghe phi thường gợi cảm.

Trong miệng Tần Nông đang liếm mút côn thịt tanh nồng, còn bên dưới hoa huyệt của nàng cũng nhịn không được chảy ra nước. Nước dâm cứ tuôn ra thật khó nhịn, vừa vặn chân hắn ở ngay dưới háng của nàng, nàng không khỏi vặn vẹo eo mình, để cho lỗ hoa của mình cọ qua lại trên chân hắn.

Chốc lát, trong căn phòng mờ tối có tiếng nước 'chậc chậc', bầu không khí cực độ dâm mỹ mập mờ.

Đúng lúc này, điện thoại di động của người đàn ông đột nhiên sáng lên, màn hình hiển thị có cuộc gọi đến. Bởi vì điện thoại di động bị người đàn ông ném ngay phía trên, Tần Nông vừa nhìn lên liền thấy tên người gọi trên màn hình - Tần Dịch.

Nội tâm nàng điên cuồng hồi hộp. Tần Dịch? Đó không phải là tên của chị gái nàng sao???

Đúng lúc này, người đàn ông đang dựa vào đầu giường cũng nhờ ánh sáng mờ của điện thoại để nhìn xem hình dáng của người phụ nữ đang liếm cặc cho hắn. Ngay sau đó, người đàn ông sững sờ hai giây, giọng nói như không thể tin được: "Tần Nông?!!"

"A??" Tần Nông ngơ ngác ngẩng đầu lên, nghĩ bụng làm sao vị Liêu tổng này lại biết tên nàng??

Tiếng sột soạt vang lên, sau khi người đàn ông mò mẫm tìm nút bật đèn trên đầu giường, 'tách' một tiếng, căn phòng mờ mịt bỗng trở nên sáng sủa hơn.

Trên giường, hai người trần truồng hoàn toàn sững sờ sau khi nhìn thấy bộ dạng của nhau.

Người đàn ông thở gấp, lồng ngực phập phồng, nghiến răng nói: "Tần Nông!"

Tần Nông còn đang cầm con cặc của đối phương, ngây ra như phỗng, há hốc mồm: "Anh... Anh rể???"

🐳 Chương 2: Khoảnh khắc xấu hổ

Đây hẳn là chuyện xấu hổ nhất trong 21 năm cuộc đời của Tần Nông, một cảnh tượng thê thảm nhất không có cái thứ hai.

Nàng rõ ràng vào phòng Liêu tổng, người nằm trên giường sao lại có thể trở thành anh rể của nàng là Lý Thần Niên? Mà nàng thì vừa bú liếm con cu to bự của anh rể mà không nhìn rõ người, còn lấy tay xoa nắn hắn! Lúc này bên khóe miệng nàng vẫn còn dính dịch thể từ quy đầu chảy ra, trên chân anh rể cũng ướt đẫm dâm thủy phun ra từ âm hộ của nàng, phản chiếu bóng loáng dưới ánh đèn.

"Xuống đi." Giọng anh rể trầm lạnh, như đang nổi cơn thịnh nộ. Vừa rồi hắn đã từ chối nàng tới gần, nhưng nàng không thèm để ý đến, thậm chí còn công khai bò lên giường. Hắn được coi là bị chiếm tiện nghi từ một phía.

Nghe được mệnh lệnh, Tần Nông vội vàng ném que thịt trong tay đi, coi đó không phải que thịt mà là bom hẹn giờ, nếu ném chậm chút nữa sẽ bị nổ tung thành từng mảnh.

Vừa rồi khi mới cởi quần áo, nàng ném áo ngủ ở bên kia tủ đầu giường, chỉ cần bò vài bước là có thể lấy được. Tuy nhiên trong lúc hoảng sợ, chân tay nàng cứng đờ, căn bản không nghe đại não sai bảo. Ngay lập tức, chân nàng vấp phải ga trải giường, cả người bỗng nhiên té sấp, ngã lên người anh rể.

Điều kinh khủng hơn chính là hai người lúc này đều trần như nhộng, còn con cặc to khủng khiếp của anh rể dưới tác dụng của thuốc, từ đầu đến cuối vẫn cứng ngắc. Khi nàng bổ nhào về phía trước, cặp vú lớn ép mạnh lên trên ngực của anh rể, mà con cặc cứng như sắt của anh rể vừa vặn đập vào giữa hai chân nàng.

"A !!"

"Hự !!"

Hai người đồng thời thở hổn hển, Tần Nông bị hù dọa, còn anh rể thì bị kẹp sướng.

"Thật xin lỗi! Thật xin lỗi!" Tần Nông muốn đứng dậy xin lỗi, nhưng đùi của bọn họ bị thấm đẫm chất dịch nhờn từ trước, nên lúc này tự nhiên biến thành chất bôi trơn. Tần Nông vừa rời một chút, nhưng lại trơn trượt ngã trở về.
Trong lúc nhất thời, hạ thể của hai người cứ như vậy không chút nào ngăn cách kề sát nhau.

"A..." Eo của Tần Nông mềm nhũn khi âm hộ ướt át bị con cặc cứng ngắc đâm phải, ngay cả tiếng hét của nàng cũng biến thành tiếng rên rỉ khe khẽ.

Lý Thần Niên nhìn cô em vợ trên người mình bằng ánh mắt lạnh lẽo, sắc mặt đen đến mức sắp nhỏ ra mực. Ngay thời điểm khi nàng một lần nữa ý định đứng dậy, Lý Thần Niên trầm giọng nói: "Trước lấy chăn bông lau một chút."

Bản thân hắn đang bị hạ thuốc, hiện tại em vợ cứ cọ xát trên con cặc của hắn, có trời cũng không chịu nổi. Lý Thần Niên cương quyết cắn chặt răng, không ứ hừ một tiếng.

Sau khi bị hắn nhắc nhở, Tần Nông rốt cuộc cũng tỉnh táo lại, vội vàng kéo chăn bông mỏng qua, lau vào giữa chân của hai người. Chăn bông cotton có chút thô ráp đối với bộ phận sinh dục nhạy cảm tạo ra rất nhiều ma sát, mà động tác của Tần Nông cũng không được nhẹ nhàng cho lắm. Cho nên sau vài lần lau qua lại, bộ phận sinh dục của Lý Thần Niên đã bị cọ đến càng ngạo nghễ hếch lên.

Tại thời điểm Tần Nông dùng sức lau, trong nháy mắt con cặc bị kích thích, tinh dịch cuối cùng không nhịn được nữa bắn ra.

Mặt của Tần Nông ở ngay trên háng anh rể, khi con cặc hắn xuất ra, tinh dịch tanh nồng sền sệt phun lên mặt và cổ nàng, nhiệt độ nóng hổi trực tiếp liền đem Tần Nông choáng váng.

Nàng không dám cử động, để mặc cho tinh dịch của người đàn ông từ từ trượt xuống mặt rồi nhỏ xuống hai đầu vú của mình.

Trời ơi, hãy cho một tiếng sét đem con đánh chết đi! Con không muốn sống nữa! !

🐳 Chương 3: Đừng nói với chị gái của em

Sau một trận rối loạn gà bay chó chạy, cuối cùng Tần Nông cũng mặc được áo ngủ. Để tỏ ra mình không có ý tứ gì với anh rể, nàng đem đai lưng quấn hai vòng rồi buộc lại. Còn dùng chăn đắp lên thân thể đang trần truồng của anh rể cực kỳ kín đáo, không để bất cứ cái gì lộ ra. Sau đó nàng cúi đầu, cầm khăn giấy lau tinh dịch trên mặt, chà xát nửa ngày, cảm giác đã lau sạch sẽ nhưng lại giống như vẫn chưa sạch, luôn cảm thấy có mùi vị tanh nồng quanh quẩn trên chóp mũi, làm gì cũng không hết được.

Lý Thần Niên bị hạ thuốc, chân tay không chút sức lực, vừa xuất tinh một lần đã khiến thân thể sảng khoái hơn rất nhiều. Nhưng sắc mặt hắn vẫn không tốt lắm, u ám ảm đạm, giống như nhân vật phản diện trong mấy bộ phim truyền hình. May là ngoại hình hắn đủ đẹp trai, trong cái thế giới nhìn mặt này, chỉ cần nhìn mặt cũng đủ khiến người ta bỏ qua sự cứng nhắc lạnh lẽo của hắn.

Từ nửa năm trước, khi Tần Nông nhìn thấy người anh rể này, nàng luôn có chút sợ hãi hắn, bởi vì hắn quá nghiêm túc cùng lạnh lùng, lại có cảm giác như một trưởng bối. Mỗi lần gặp mặt, nàng đều không dám ở lại trước mặt anh rể quá 5 phút.

Không ngờ sau một thời gian không gặp nhau, cả hai lại gặp gỡ trong hoàn cảnh kỳ lạ như vậy.

Lý Thần Niên dựa vào đầu giường gọi điện thoại, nhờ trợ lý tới đón hắn đưa đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe. Không biết đối phương hạ thuốc gì, hắn đến nay chân tay bủn rủn không có sức lực như cũ, mà con cặc thì vẫn cương cứng, dù đã xuất tinh một lần nhưng hắn vẫn cảm thấy còn lâu mới đủ. Nếu không có sự tự chủ phi thường của hắn thì chắc hắn sẽ phát điên lên rồi đè cô em vợ của mình xuống dưới thân để đụ.

Hắn đặt điện thoại xuống, nâng mí mắt lên nhìn em vợ đang đứng bên giường, hắn thở ra một hơi nặng nề, mở miệng nói: "Nói cho tôi biết, có chuyện gì xảy ra, Liêu tiên sinh là ai?"

Giọng điệu kia giống như đang thẩm tra phạm nhân, nhưng biết thân thể hắn dưới chăn bông là trần truồng, Tần Nông cảm thấy khí thế của hắn yếu hơn bình thường hai phần ba, nhìn cũng không thấy đáng sợ nữa.

Nhưng nàng không thể thoát khỏi những gì mà nàng phải đối mặt, nàng cúi thấp đầu, nhỏ giọng nói: "Em... Em không biết."

Lý Thần Niên cho là mình nghe nhầm: "Không biết? Không biết mà em còn lên giường với hắn?"

Nếu không phải trời xui đất khiến đụng phải hắn, cô em vợ này chắc đã cùng với Liêu tiên sinh kia xảy ra chuyện. Nghĩ đến điều này, Lý Thần Niên cảm thấy huyệt thái dương của mình nhảy dựng.

Tần Nông cúi đầu càng thấp, trầm mặc không phản bác.

Lý Thần Niên nhất thời không biết nên nói gì, dù sao hắn cũng không thân quen với người em vợ này, chỉ biết là vợ hắn - Tần Dịch, rất cưng chiều cô em gái này. Sau chuyện này phải cùng vợ hắn nói chuyện một chút, một nữ sinh ở bên ngoài, không học cách bảo vệ bản thân mà còn nghĩ đến việc kiếm tiền nhanh chóng, rất dễ đi chệch hướng.

Vừa nghĩ như vậy, em vợ liền chớp chớp đôi mắt to, đáng thương nhìn hắn rồi nói với giọng điệu gần như van xin: "Anh rể, anh đừng nói với chị gái em chuyện này được không?"

Lý Thần Niên nhíu mày, nói: "Tôi nghĩ cô ấy nên biết về chuyện này."

"Anh rể..." Em vợ lúc này miệng xẹp xuống, mang theo tiếng khóc, nói: "Nếu chị gái biết, chắc chắn chị ấy sẽ đánh chết em."

Lý Thần Niên cứng họng, nhìn lại thái độ của vợ mình đối với em gái, hẳn sẽ không khoa trương như lời Tần Nông nói, nhưng nàng nhất định sẽ bị nghiêm khắc phê bình.

Thấy hắn vẫn là một bộ dáng không thương lượng, Tần Nông cảm thấy lo lắng, dậm chân nói: "Nếu anh nói cho chị gái của em, em liền nói cho chị ấy biết anh xuất tinh vào mặt của em, còn bắn rất nhiều, anh còn thọc phía dưới của em, anh..."

"Được rồi." Lý Thần Niên hít một hơi thật sâu, nói: "Tôi sẽ không nói."

Tần Nông thở phào nhẹ nhõm, lộ ra nụ cười tươi như hoa, đối Lý Thần Niên cúi đầu nói: "Cảm ơn anh rể!"

Lý Thần Niên cảm thấy đau đầu, hắn phát hiện tính cách của em vợ hoàn toàn khác với vợ mình. Một người trầm lặng, một người sống động, một người trưởng thành, một người hoạt bát.

"Mang quần áo đến cho tôi." Lý Thần Niên nói.

Thần kinh của Tần Nông vừa mới thả lỏng, lập tức thắt lại, có chút khó xử hỏi: "Anh... Anh rể, anh muốn lấy quần áo... làm gì?"

Cầm quần áo còn có thể làm cái gì? ?

Lý Thần Niên nói: "Mặc."

Tần Nông vẻ mặt khó xử, nhăn nhó nói: "Anh muốn em giúp anh mặc sao?"

Lý Thần Niên nghiêm mặt nói: "Em suy nghĩ nhiều, tôi tự mình mặc."

🐳 Chương 4: Bí mật của hai người

Lý Thần Niên đúng là tự mình mặc quần áo, hắn đuổi Tần Nông ra khỏi phòng rồi nắn bóp chân tay bủn rủn của mình, miễn cưỡng mặc lại quần áo, so với bình thường lâu hơn gấp mấy lần.

Hắn trước mặt người khác luôn cẩn thận tỉ mỉ, vì vậy hắn càng không muốn bị người khác nhìn thấy bộ dạng chật vật vào lúc này.

Nhưng khi nghĩ đến người khiến mình chật vật là em vợ, người không thể đánh cũng không được mắng, Lý Thần Niên cảm thấy một trận bực bội.

Cơ thể trẻ trung thơm tho cùng làn da mịn như tơ lụa thoáng hiện trong tâm trí Lý Thần Niên. Hắn vất vả mãi mới nhét côn thịt vào trong quần, rất nhanh nó lại cứng rắn lên. Hắn hít thở sâu hai hơi liên tiếp, kìm nén ngọn lửa tà ác trong lòng, tự nhủ chỉ vì bị hạ thuốc nên hắn mới có ham muốn như vậy.

Trợ lý của Lý Thần Niên vội vàng chạy tới, thấy Tần Nông đang ở đây, cũng không hỏi nhiều, hai người cùng nhau đưa Lý Thần Niên đến bệnh viện. Về sau không biết chị gái nhận được tin tức từ đâu, rất nhanh cũng chạy tới.

Tần Nông sợ anh rể nói cái gì kỳ quái với chị gái nên vội vàng giải thích trước, nói nàng và bạn bè ra ngoài chơi, tình cờ gặp anh rể.

Anh rể nằm truyền dịch ở trên giường bệnh, nghe nàng cao giọng nói dối, sắc mặt rất khó nhìn, nhưng cuối cùng không vạch trần nàng, chuyện này trở thành bí mật giữa hai người bọn họ.

Không ai có thể ngờ rằng cả tiếng đồng hồ trước đó, hai người anh rể và em vợ tưởng như không quen biết này lại đang trần truồng nằm trên cùng một chiếc giường. Con cặc của anh rể đang cắm bên trong miệng em vợ, bướm nhỏ em vợ thì không ngừng cọ xát vào chân anh rể, muốn bao nhiêu dâm đãng có bấy nhiêu dâm đãng.

Tần Nông được chị gái đưa về nhà trước, vì thời gian đã quá muộn, ngày mai nàng còn phải dậy sớm lên lớp. Trên đường đi, Tần Nông nói với chị gái đang lái xe: "Chị phải nghiêm khắc hơn với anh rể. Bên ngoài thế gian phồn hoa, một người ưu tú như anh rể, khẳng định được rất nhiều phụ nữ thương nhớ."

Tần Dịch nghe lời em gái mình nói, cười lắc đầu, nói: "Đây là chuyện của anh rể em, chị không xen vào, quan hệ giữa chị và anh ấy không phải như em nghĩ đâu."

Tần Nông khó hiểu hỏi cô: "Là sao vậy?"

Tần Dịch cầm vô lăng nhìn về phía trước với vẻ mặt có chút lãnh đạm. Cô ấy nói: "Chị cùng anh rể không có nền tảng tình cảm."

Đây là lần đầu tiên Tần Nông nghe chị gái nhắc đến quan hệ với anh rể, không khỏi có chút kinh ngạc, thật lâu mới hỏi: "Không có nền tảng tình cảm, vậy hai người vì lí do gì mà... kết hôn?"

Tần Dịch cười nói: "Người trưởng thành là như vậy, cảm thấy thích hợp thì kết hôn, tình cảm chỉ là thứ yếu."

Chị gái nàng là nhà thiết kế nội thất có tiếng. Trong mắt Tần Nông, chị gái là người hiền lành, đoan trang như tiên nữ, luôn cảm thấy vợ chồng chị gái mình khá đúng mực, cả hai đều đã trưởng thành và ổn định, có sự nghiệp thành đạt.

Không ngờ bọn họ lấy nhau không phải vì tình yêu, không hiểu sao Tần Nông cảm thấy thất thần, hừ hừ, nàng không dám tin vào tình yêu nữa!

Ngày hôm sau, Tần Nông mang đầy oán khí đi tìm cô bạn thân Lâm Tiếu để giải quyết nợ nần, cô gái này đã nhờ bạn trai giúp nàng mai mối và tìm một người kim chủ cho nàng. Kết quả không biết đường dây dẫn dắt kiểu gì, trực tiếp đưa nàng lên giường của anh rể, thực là quá đáng!

Lâm Tiếu cũng rất sốc khi nghe chuyện này nên vội vàng tìm bạn trai Kỳ Chí đến. Kỳ Chí là phú nhị đại nổi tiếng ở thành phố A, công tử có đời sống phóng túng, mọi thứ đều giỏi, mạng lưới quan hệ rộng rãi. Lần này dẫn dắt cho Tần Nông là Liêu tổng - ông chủ của một công ty truyền thông.

Không nghĩ tới cuối cùng lại thành một người khác xuất hiện.

Sau một hồi điều tra, Kỳ Chí nhanh chóng phát hiện ra anh ta đã đọc nhầm số phòng, số phòng của Liêu tổng đêm qua đáng lẽ phải là 2396, nhưng khi báo cho Tần Nông thì lại là 2369, chính vì vậy thành sai lầm lớn.

Lâm Tiếu tức giận đến mức nhéo lỗ tai anh ta: "69, 69, trong đầu anh chỉ toàn mấy thứ đồi trụy thôi sao! Lần này còn làm trì hoãn tiền đồ chị em tốt của em!"

Kỳ Chí vội vàng nắm lấy lỗ tai, anh ta cười nói: "Như vậy đi, anh sẽ lấy công chuộc tội. Cuối tuần này mời các em đến hội sở tốt nhất thành phố A chơi, đến lúc đó ông chủ lớn như nào cũng có, tùy cho các em lựa chọn!"

Lâm Tiếu lúc này mới hài lòng gật đầu: "Như vậy còn tạm được!"

Tần Nông cười xấu hổ: "Như vậy không được tốt lắm, mình nghĩ vẫn nên quên đi."

Lâm Tiếu trừng mắt, độc đoán nói: "Quên là quên thế nào? Nếu không tìm người chống lưng, cậu làm sao nổi tiếng, cậu như thế nào lấy tài nguyên, cậu đã quên bản thân bị đá như thế nào sao? Không phải tên giáo thảo chó má kia chê cậu không nổi tiếng nên quay đầu ở bên Triệu Chí Dĩnh sao!"

Tần Nông thở dài cầu xin: "Được được được, mình đi, mình đi!"

🐳 Chương 5: Vú sắp rơi ra

Bạn trai cũ của Tần Nông - Lục Vũ là người nổi tiếng trong khoa diễn xuất, ban đầu Lục Vũ chủ động theo đuổi Tần Nông, theo đuổi được nửa năm, Tần Nông mới gật đầu đến với anh ta. Không nghĩ tới họ hẹn hò chưa được một năm, Lục Vũ chia tay nàng và quay sang cặp kè với Triệu Chí Dĩnh, người học cùng lớp với nàng, đang đóng vai nữ chính thứ hai trong một bộ phim truyền hình.

Theo quan điểm của Lâm Tiếu, con người luôn hướng đến những vị trí cao, nếu Tần Nông không chăm chỉ hơn nữa thì tương lai nàng dấn thân vào làng giải trí như thế nào? Bản thân nàng xinh đẹp, lại có tài diễn xuất, nếu chăm chỉ hơn và tìm được kim chủ đáng tin cậy thì sự nghiệp diễn xuất của nàng chẳng phải thuận buồm xuôi gió hơn sao?

Nhưng từng có một lần thất bại, Tần Nông trở nên do dự trong việc tìm kim chủ.

Đến cuối tuần nàng vẫn bị Lâm Tiếu kéo đi câu lạc bộ do Kỳ Chí giới thiệu, nghe Kỳ Chí nói đó là hội sở cao cấp chỉ người giàu có mới được vào.

Trước khi đến đó, Lâm Tiếu đặc biệt đến xem Tần Nông thay quần áo: "Cậu phải ăn mặc gợi cảm một chút, mấy ông chủ lớn bao nuôi tình nhân không phải là vì muốn lên giường sao. Nếu muốn lên giường, đương nhiên phải chọn người dâm đãng."

Tần Nông bị nói đến mặt đỏ tới mang tai, cũng đùa nghịch nũng nịu nói: "Vậy mình không đi nữa, mình không dâm đãng!"

Lâm Tiếu vội vàng ngăn nàng lại: "Cậu không dâm đãng, chỉ ăn mặc dâm đãng một chút thôi."

Cuối cùng, Lâm Tiếu chê Tần Nông mặc quần áo quá bình thường, không đủ hấp dẫn, dứt khoát cống hiến chiếc váy hàng hiệu nổi tiếng của mình.

"Cậu mặc bộ này bó sát người, có thể phô ra bộ ngực to, eo nhỏ, mông cong cong đàn hồi. Nếu mình có dáng người của cậu, kêu mình khỏa thân mỗi ngày mình cũng bằng lòng."

Tần Nông bị cô nàng làm phiền đến mức mất kiên nhẫn, lấy chiếc váy rồi đi thay nó. Đây là một chiếc váy ngắn lộ vai bó sát người màu đỏ. Phía trên vừa vặn che quầng vú, phía dưới chỉ che đến bắp đùi. Nếu nàng hơi cúi xuống, bộ ngực cùng huyệt dâm có thể trực tiếp lộ ra.

Tần Nông giật giật chiếc váy bó sát người, nói: "Không được không được, mặc thế này với không mặc thì có khác gì nhau? Nhúc nhích một chút, hai vú sẽ rơi ra ngoài!"

Lâm Tiếu vội vàng thuyết phục: "Phải mặc như vậy! Bên ngoài lạnh lắm, không phải còn khoác thêm áo sao? Không ai có thể nhìn thấy bên trong sau khi cậu mặc áo khoác vào đâu. Đến lúc chọn được người vừa ý, cậu cởi áo khoác ra cũng chưa muộn!"

Cô ấy nói xong liền đi lấy một quần lót chữ T màu đen mới đưa cho Tần Nông, nói: "Mặc cái này vào trong, cực kỳ gợi cảm!"

Tần Nông cảm thấy mình như bị Lâm Tiếu lừa gạt, Lâm Tiếu tính tình cởi mở, đổi bạn trai nhanh như thay áo, ngay cả cô nàng cũng thừa nhận mình dâm đãng không giới hạn. Tần Nông cảm thấy ngày nào mình cũng kè kè bên cô ấy, liệu sau này nàng cũng dâm đãng không biên giới như cô ấy không? ? ?

Nghĩ thì nghĩ, nhưng Tần Nông vẫn mặc quần áo cẩn thận, sau đó đi theo Lâm Tiếu lên xe của Kỳ Chí, tới câu lạc bộ cao cấp mà chỉ có những ông chủ lớn mới được đến trong truyền thuyết kia.

Khi đến hội quán, cả ba người đều bị hơi nóng bên trong làm cho ngột thở, lần lượt cởi áo khoác ra. Tần Nông bên trong mặc thiếu vải, nàng vừa cởi áo khoác ra, lập tức trở thành tâm điểm chú ý của mọi người. Nàng gợi cảm đến mức khiến người ta không nhịn được phải nhìn nhiều thêm vài lần. Ngay cả Kỳ Chí cũng không ngoại lệ, ánh mắt không thể rời đi ngay, bị Lâm Tiếu đánh mấy phát mới hồi phục tinh thần.

Kỳ Chí vừa nhận được điện thoại của một người bạn, nói rằng tối nay Liêu tổng ở đây, hỏi anh ta có muốn đến chào hỏi không. Lâm Tiếu nghe xong vội vàng nắm lấy tay Tần Nông, nói: "Đương nhiên đi, lần trước bỏ lỡ cơ hội, lần này nhất định phải nắm chắc."

Kỳ Chí hỏi bạn mình phòng bao cụ thể của Liêu tổng, rồi dẫn Lâm Tiếu và Tần Nông đến đó.

Một đoạn đường đi, Tần Nông rất căng thẳng. Lần trước đi khách sạn một mình nàng dựa vào sự bốc đồng, lúc đó vừa mới chia tay, tâm trạng không tốt, trong lòng khó chịu, bị Lâm Tiếu động viên liền đi, và sau đó nàng gặp anh rể của mình là Lý Thần Niên.

Mấy ngày nay nàng đã điều chỉnh tốt tâm tình, ý muốn tìm kim chủ đã phai nhạt đi rất nhiều, nếu không phải sự nhiệt tình của Lâm Tiếu thì Tần Nông đã từ bỏ từ lâu rồi.

Liêu tổng ở trong phòng bao sang trọng nhất, cùng mấy ông chủ lớn khác đang uống rượu. Ông ta cùng Kỳ Chí là chỗ thân quen, nghe tin anh ta đến liền bảo anh ta đi vào chơi cùng.

Khi bước vào, Tần Nông hơi mất tự nhiên đi theo phía sau Kỳ Chí và Lâm Tiếu. Nàng phát hiện mỗi khi bước đi, váy bó sát hông sẽ bị kéo lên, nàng phải thường xuyên kéo kéo lại váy.

Sau đó, đợi khi nàng ngẩng đầu lên, đột nhiên nhìn thấy một khuôn mặt tuấn tú quen thuộc.

Anh... anh rể! !

🐳 Chương 6: Ngồi bên cạnh anh rể

Khoảnh khắc nhìn thấy anh rể Lý Thần Niên, Tần Nông gần như muốn bỏ chạy. Nhưng trước mặt mọi người, nàng không thể làm ra việc thất lễ như vậy được, chỉ có thể kiên trì đi theo sau lưng Lâm Tiếu.

Tần Nông giương mắt vụng trộm nhìn về phía anh rể, thấy lông mày hắn hơi cau lại, sắc mặt có chút thối, hẳn là cũng nhìn thấy nàng, trái tim trong ngực Tần Nông lập tức nhảy dựng lên.

Thật quá đáng sợ, nàng đấu tranh mãi mới dám làm chuyện xấu, sao lúc nào cũng gặp phải Lý Thần Niên vậy!

Trong trường hợp này, nếu Lý Thần Niên không chủ động nhận người quen, Tần Nông cũng không dám trước mặt mọi người gọi anh rể, loại chuyện này thực quá lúng túng. May mắn Lý Thần Niên cũng không có ý muốn nhận nhau, chỉ lạnh lùng liếc nàng một cái, rồi tiếp tục uống rượu của hắn.

Dưới sự giới thiệu của Kỳ Chí, Tần Nông cuối cùng cũng gặp được Liêu tổng trong truyền thuyết, có sự nghiệp thành đạt, hơn 40 tuổi, ngũ quan lớn lên cũng coi như đoan chính, thân hình cũng không tệ, ít nhất cũng không phải một lão già. Nhưng ông ta có một khuyết điểm chết người khiến Tần Nông cảm thấy không chịu nổi, đó là ông ta bị hói đầu! Hói ngay chính giữa đầu! Nếu ông ta cạo trọc đầu đi thì cũng thôi, nhưng Liêu tổng cùng đại đa số người hói đầu giống nhau, giữ lại vài sợi tóc còn sót lại, sau đó để nghiêng sang một bên.

Cái này... Cái này đánh chết nàng cũng không thể hạ miệng được!

Đặc biệt, ngồi bên cạnh Liêu tổng là một Lý Thần Niên trẻ tuổi đầy triển vọng, đẹp trai như đại minh tinh. So sánh hai người, Liêu tổng quả thực không thể thắng nổi!

Lâm Tiếu hiển nhiên cũng bị cái đầu hói của Liêu tổng làm cho hoảng sợ, lại bị Lý Thần Niên bên cạnh làm cho mê hoặc. Cô ấy quay người nhỏ giọng nói với Tần Nông: "Hay là cậu thử nhìn một chút có thể hay không hạ gục Lý tổng bên cạnh Liêu tổng không?"

Tần Nông ở trong lòng gào thét, đây chính là anh rể của nàng! Nàng điên rồi mới đi bắt lấy hắn! A a a không muốn sống nữa!!

Nàng ngoài cười nhưng trong lòng không cười, thấp giọng nói: "Trông giống như một người đàn ông trong tảng băng vậy, mình không muốn bị chết cóng!"

"Vậy thì cậu muốn vùng vẫy ở Địa Trung Hải (chỉ người hói đầu)?"

"Xin tha thứ cho kẻ bất tài!"

Bên này Tần Nông đang ghét bỏ ​​về cái đầu hói của Liêu tổng, bên kia Liêu tổng lại rất hứng thú với Tần Nông xinh đẹp gợi cảm, vì vậy đã nói với Kỳ Chí: "Đây chính là Tần tiểu thư mà cậu hay nhắc tới sao, quả thực là một đại mỹ nhân. Tần tiểu thư, có thể uống rượu không? Đến đây, chúng ta cùng uống một ly."

Bị bao nhiêu ánh mắt vây quanh, Tần Nông không thể từ chối, càng không thể trở mặt, nhưng Lý Thần Niên ngồi bên cạnh Liêu tổng, nàng không dám đến đó!

Đang do dự không biết phải làm sao thì nghe thấy một giọng nam lạnh lùng cất lên: "Tần tiểu thư, ngồi bên cạnh tôi."

Là Lý Thần Niên!

Hắn nói xong lời này, liền đặt ly rượu xuống, lạnh lùng nhìn Tần Nông. Tần Nông bị nhìn thấy tóc gáy dựng đứng, toàn thân nổi da gà, đây rõ ràng là cái nhìn chết chóc của Đại Ma Vương!

Ô ô ô, chị gái, anh rể, anh ấy lại làm em sợ rồi!

Lời nói của Lý Thần Niên khiến không chỉ Tần Nông, mà những ông chủ khác có mặt đều ngạc nhiên, nhìn về phía Lý Thần Niên với vẻ mặt kỳ quái, cười nói: "Thật hiếm thấy, trước nay mọi người cùng nhau tụ tập, Lý tổng vẫn luôn một mình, hôm nay có chuyện gì vậy? Cuối cùng cũng muốn phá giới sao??"

Liêu tổng cười ha ha, nói: "Xem ra sức hấp dẫn của Tần tiểu thư quả thực rất lớn, ngay cả Lý tổng thanh tâm quả dục cũng bị động lòng. Tần tiểu thư, nhanh lên, gặp được thanh niên tuấn tài như Lý tổng, là vận khí của cô đó!"

Một đám người nói tới nói lui những lời khách sáo, nhưng Tần Nông vẫn ngốc tại chỗ. Cuối cùng Lâm Tiếu ở bên cạnh đẩy nàng một cái, nàng mới lảo đảo hướng Lý Thần Niên đi đến.

Lý Thần Niên đang ngồi trên ghế sofa đơn, ghế sofa tuy rộng rãi nhưng nếu có thêm một người ngồi lên sẽ hơi chật chội. Nhưng Tần Nông không còn lựa chọn nào khác, nàng không dám không nghe lời anh rể của mình.

Thế là trong tiếng cười của mọi người, Tần Nông giống như một cô vợ nhỏ, khúm núm ngồi xuống bên tay trái của Lý Thần Niên. Ghế sofa có chút mềm, nàng vừa ngồi xuống, thân thể liền không cẩn thận tựa sát vào người anh rể.

Tần Nông ngoài mặt mỉm cười, nhưng trong lòng lại hoảng hốt. Trời ơi, ngày mai nàng còn có thể nhìn thấy mặt trời không? ! !

🐳 Chương 7: Ngồi trên đùi anh rể

"Đừng lộn xộn." Lý Thần Niên hạ giọng nói.

Tần Nông cảm thấy mình thật vô tội, rõ ràng là ghế sofa động đậy, nàng căn bản không nhúc nhích chút nào, nàng chỉ thiếu điều cosplay thành một người máy!

Vì để cho mình có thể nhìn thấy mặt trời vào ngày mai, Tần Nông nghĩ mình nên thể hiện một chút mong muốn sống sót, tranh thủ giúp chính mình có cơ hội giảm hình phạt. Thế là nàng giải thích với giọng nhỏ như tiếng muỗi kêu: "Ghế sofa quá mềm, em không cách nào ngồi thẳng được."

"Vậy hãy dựa vào, đừng cọ lung tung." Lý Thần Niên nói.

"A."

Nàng vừa dựa vào đã sợ chết khiếp, sao dám cọ lung tung lên người hắn, chỗ nào trên người hắn cảm thấy nàng đang cọ vào người hắn vậy? ?

Vì có sự che chở của anh rể, Tần Nông cảm thấy thoải mái. Ngồi một chỗ căng cứng cả eo cũng rất mệt, vì vậy nàng khẽ thả lỏng thân thể, mềm nhũn dựa vào người anh rể.

Người ngoài không biết sự tình, thấy hai người vừa ngồi với nhau đã thân mật như vậy thì vừa hâm mộ vừa ghen tị liền trêu chọc: "Chậc chậc chậc, vừa ngồi cùng một chỗ liền dính chặt như vậy. Lý tổng à, anh phải kìm nén lại, đừng nửa đường chịu không được muốn dẫn mỹ nữ đi thuê phòng, chúng tôi còn muốn cùng anh đánh bài suốt đêm nay!"

Những người khác nghe vậy đều cười ha ha: "Tôi thấy Lý tổng không thể kiên trì được suốt đêm đâu!"

"Vậy thì mọi người cùng nhau đánh cuộc đi, xem Lý tổng nửa đường có dẫn người đẹp bỏ trốn không?"

Tần Nông còn đang suy nghĩ làm sao để rời đi, nghe mấy vị lão tổng nói sẽ ở lại cả đêm, nàng suýt bật khóc. Các lão tổng, xin hãy thương xót, chừa cho con đường sống đi.

Nếu ngồi cạnh anh rể cả một đêm, nàng sẽ chết thật, sẽ bị chết cóng bởi quỷ vương tảng băng này!

Tuy nhiên, không ai chú ý đến lời kêu gọi âm thầm yếu ớt của nàng, vẫn bàn bạc đánh cược cái gì.

Liêu tổng cười đến mặt hèn mọn, nói: "Nếu Lý tổng nửa đường muốn dẫn người đẹp đi, thì phạt bọn họ ôm hôn tại chỗ mười phút."

Một Trần tổng khác nói: "Ôm hôn có gì hay ho? Ít nhất cũng phải thò tay vào sờ sờ."

Mọi người đột nhiên phá lên cười, có người nói với Tần Nông: "Tần tiểu thư, cô thấy Lý tổng trẻ tuổi đẹp trai như vậy, đi theo anh ta cũng là kiếm lời rồi, có phải nên cảm ơn chúng tôi không?"

Tần Nông ngoài mặt thẹn thùng, trong lòng liền cười lạnh: Tôi cảm ơn tổ tiên dòng họ 18 đời nhà các người!

Lặng lẽ xem bọn họ cười đùa, anh rể chậm rãi lấy một điếu thuốc từ trong hộp thuốc lá, ngậm vào miệng, dùng ánh mắt ra hiệu với Tần Nông châm lửa cho hắn. Tần Nông vội vàng từ trên bàn lấy chiếc bật lửa, động tác không quá thuần thục châm lửa. Khi anh rể ngậm điếu thuốc nghiêng mặt tới gần, cách ngọn lửa nho nhỏ, Tần Nông phát hiện anh rể nhìn từ góc độ này càng đẹp trai hơn, nét mặt cương nghị, sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng ngậm lấy điếu thuốc, tựa như góc độ nhìn khi đang hôn môi.

Nàng trong nhất thời đã bị mê hoặc.

Tuy nhiên, khi vừa châm thuốc xong, hắn lạnh lùng quay mặt đi, nói với những người khác: "Nhiều lần nói đánh bài cả đêm, nhưng có lần nào các người kiên trì quá mười hai giờ?"

Hắn tàn nhẫn vạch trần sự thiếu nhẫn nại của đám ông chủ ở đây.

Đám người lại cười mắng một hồi, sau khi uống rượu được kha khá, bọn họ muốn bắt đầu đánh bài. Kỳ Chí và Lâm Tiếu bên cạnh vừa cười vừa đứng lên, nói bọn họ muốn đi đến thế giới riêng của hai người, còn nói Lý tổng nhất định phải chăm sóc tốt cho Tần Nông.

Nói xong cả hai nắm tay nhau, chào tạm biệt các ông chủ lớn rồi ra về.

Tần Nông bị bỏ rơi một cách tàn nhẫn, chỉ có thể dùng ánh mắt như dao sắc chém bóng lưng Lâm Tiếu!

Sau khi đám người Lâm Tiếu rời đi, trong phòng bao xuất hiện một vài nữ nhân trẻ tuổi gợi cảm, mỗi người được phân phó một vị lão tổng, xem ra đây là mấu chốt. Khi các ông chủ tụ tập lại, chỉ có rượu thôi cũng chưa đủ màu, còn phải có sắc!

Mấy nữ nhân kia không chút dè dặt, dù có ăn mặc mát mẻ thế nào cũng ngồi lên đùi các lão tổng già, cũng không sợ ngồi gãy đôi chân già của các sếp!

So với bọn họ, Tần Nông và anh rể ngồi cạnh nhau có vẻ lạc lõng.

Sau đó, Trần tổng cho rằng sự tình huyên náo chưa đủ lớn nên ông cười ha ha đối với Lý Thần Niên nói: "Lý tổng, anh phải đem người phụ nữ xinh đẹp ôm chứ. Nếu anh không muốn ôm, thì đổi cho tôi. Tôi cũng muốn ôm Tần tiểu thư."

Tần Nông trong lòng trợn tròn mắt, ông ta tại sao không đi ôm tổ tông mười tám đời nhà ông ta đi!

Lúc này nàng liền nghe thấy Lý Thần Niên nói: "Ngồi lên đây."

Tần Nông trong lòng choáng váng, ngẩng đầu nhìn hắn: "Ngồi... ngồi ở đâu??"

Lý Thần Niên nhẹ giọng nói: "Ngồi lên đùi tôi."

Ầm ầm ~~~

Nàng phảng phất nghe thấy một tiếng sấm sét giữa trời quang!

🐳 Chương 8: Quầng vú bị lộ ra ngoài

Bốn phía đều là cái nhìn chằm chằm của mấy lão già biến thái, bên cạnh có Đại Ma Vương lạnh như băng, Tần Nông cảm thấy dù chọn cái gì cũng sẽ chết, cho nên dứt khoát chọn một cái chết khiến nàng cảm thấy thoải mái hơn!

Nàng cắn chặt môi dưới, giống như bị một người đàn ông mạnh mẽ bẻ gãy cổ tay, nàng xoay người đứng lên, sau đó cẩn thận ngồi vào lòng anh rể. Chân anh rể thon dài lại không gầy gò, có cơ bắp, cảm thấy khá chắc chắn khi ngồi lên.

Trên người hắn rất ấm, có mùi hương thoang thoảng, hẳn là mùi của chuỗi hạt gỗ đeo trên cổ tay hắn, mùi rất dễ chịu.

Vừa ngồi lên, thân thể của Tần Nông hoàn toàn rơi vào trong vòng tay của anh rể, nàng cảm thấy hơi khó xử, nhịn không được nhúc nhích hông muốn ngồi lui ra phía ngoài một chút. Nhưng eo nhanh chóng bị bàn tay hắn đè xuống, nghe thấy âm thanh khàn khàn của người đàn ông ra lệnh: "Đừng nhúc nhích."

Tần Nông trong nháy mắt đơ ra, như bị điểm huyệt.

Liền nghe Liêu tổng cười nói: "Như này mới đúng, ra ngoài tụ tập thì phải thả lỏng bản thân, mạnh dạn chơi. Yên tâm, mọi người ở đây đều có gia đình, không ai đến trước mặt Lý phu nhân vạch trần đâu, tất cả mọi người đều hiểu mà!"

Tần Nông nghĩ thầm: Hiểu em gái nhà các người, tôi sắp bị các người chơi đùa đến chết!

Trên chiếc bàn trà lớn, tất cả trái cây và đồ ăn nhẹ đều được nhân viên phục vụ dọn đi, chỉ để lại những chai rượu đắt tiền. Sau khi dọn dẹp mặt bàn, một người phục vụ bước đến với hai bộ bài mới, đám lão tổng chuẩn bị chơi đấu địa chủ, kể ra cũng khá bình dân.

Lúc này Tần Nông mới hiểu ra tại sao các ông chủ lại ôm nữ nhân chơi bài, bọn họ để phụ nữ cầm bài, còn bọn hắn được rảnh tay, về phần rảnh tay thì làm gì, đương nhiên là có rất nhiều công dụng, chẳng hạn như uống rượu, hút thuốc, chẳng hạn như sờ mó nữ nhân.

Tần Nông giương mắt nhìn xung quanh, thấy Liêu tổng đã đưa một đôi tay luồn vào trong áo của mỹ nữ, đang xoa bóp cặp vú của cô ta. Còn Trần tổng thì càng khoa trương hơn, ông ta đã đem tay tiến vào trong váy nữ nhân. Thấy vẻ mặt mỹ nữ thoải mái lại khó nhịn, hẳn là ngón tay đã đút vào âm hộ của cô ta đi.

Đám lão già biến thái này, thực sự, thực sự quá dâm loạn!

Lại nhìn Lý Thần Niên, vẻ mặt hắn lãnh đạm bình tĩnh, một tay ôm eo nàng, tay kia cầm điếu thuốc, chậm rãi hút.

Nhân viên phục vụ phát bài, Liêu tổng kêu địa chủ, đám nữ nhân cúi người duỗi tay đi lấy bài, Tần Nông cũng đưa tay đi lấy bài. Sau đó nàng lại phát hiện một điểm dâm đãng khác của các ông chủ.

Mỗi lần nữ nhân duỗi tay cúi xuống lấy bài hoặc đánh bài thì phần eo và hông của họ sẽ chuyển động, mà mấy nữ nhân kia đang ngồi trên bộ phận sinh dục của nam nhân, động tác này chẳng khác nào đang trực tiếp xoa bóp bộ phận sinh dục của nam giới. Tần Nông đoán chừng một chút cọ tới cọ lui, các lão tổng hẳn là sẽ trực tiếp móc ra côn thịt cắm vào âm hộ bọn họ đi, sau đó một bên chơi nữ nhân, một bên tiếp tục đánh bài.

Cứu mạng, bọn họ cắm thoải mái, nhưng nàng cùng anh rể làm sao bây giờ? ? ?

Sau khi Tần Nông nhận ra điều này, cố gắng kiềm chế động tác cúi xuống rút bài càng ít càng tốt, nhưng dù thế nào đi chăng nữa thì vẫn phải di chuyển, sau đó nàng nhanh chóng phát hiện cơ thể anh rể có vẻ đang căng thẳng và hơi cứng ngắc, không còn giãn ra như trước.

"Kéo váy em lên một chút." Anh rể nói bên tai nàng, hơi thở ấm áp phun vào làn da mẫn cảm sau tai nàng, trong nháy mắt lập tức khiến nàng nổi da gà.

Phía trên váy của nàng chỉ là một cúp ngực đơn giản. Ngực của Tần Nông quá lớn, cúp ngực gần như chỉ che được quầng vú của nàng. Điều này sẽ khiến chiếc váy bị lệch một chút do cúi xuống lấy bài, quầng vú ở một bên dần dần lộ ra. Bởi vì nàng đang ngồi nghiêng trên đùi anh rể, nên chỉ cần anh rể nàng nhìn xuống, hắn liền có thể ngay lập tức phát hiện nàng lộ vú.

Nghĩ đến việc quầng vú của mình bị anh rể xem, nhịp tim của Tần Nông bắt đầu tăng tốc, nàng vừa che ngực vừa kéo váy, nhưng vừa đem váy kéo lên, phần dưới đùi đã lộ ra ngoài. Chiếc quần lót chữ T căn bản không che được gì nhiều, đám lông mu đen hơi xoăn của nàng cứ như vậy lộ ra trước mắt hai người họ.

Này này này... người phụ nữ dâm đãng này là ai? ? ?

🐳 Chương 9: Anh rể cứng

Làn da của Tần Nông rất trắng, trắng đến mức phản chiếu ánh sáng, và chiếc váy nàng mặc hôm nay là màu đỏ thuần trắng. Ở giữa hai màu trắng và đỏ, đặc biệt dễ nhìn thấy một nhúm lông mu màu đen, lông hơi xoăn không khác mấy so với lông ở những bộ phận khác trên cơ thể. Nhưng dáng vẻ của nó làm người ta liên tưởng đến với hai chữ 'dâm đãng', khiến người ta suy nghĩ miên man.

Tần Nông cảm thấy nếu đêm nay có thể chết, nhất định sẽ bị cái váy này hại chết!

Nàng vội vàng nhanh chóng muốn che đi nhúm lông kia nên kéo váy xuống, lực kéo này hơi mạnh, ngay cả cúp ngực phía trên người nàng cũng bị kéo xuống theo. Một bên vú đẫy đà trắng nõn thình lình bắn ra, đầu vú vẫn còn rung rinh trong không khí.

Trước khi Tần Nông kịp phản ứng, Lý Thần Niên đã vươn tay ra ôm chặt lấy nàng, dùng cơ thể chính mình che đi nơi đang lộ ra của nàng.

Hai người đột nhiên ôm dính lấy nhau, điều này lập tức khơi dậy hứng thú của những người xung quanh, tất cả đều nhìn về phía bọn họ.

Trần tổng chậc chậc hai tiếng, vừa ôm người phụ nữ trong tay vừa nói với mọi người: "Nhìn kìa nhìn kìa, Lý tổng ngày thường thanh tâm quả dục, cũng có một ngày nhiệt tình hăng hái như vậy!"

Liêu tổng cười nói: "Người đẹp ở trong tay, xem ra Lý tổng sẽ khó mà bám trụ đến mười hai giờ."

Lý Thần Niên mặc kệ những lời trêu chọc của mấy người đó, ngẩng đầu lên nhìn người phục vụ bên cạnh, lạnh giọng nói: "Mang áo khoác của tôi đến đây."

Người phục vụ gật đầu, xoay người chạy vào phòng bên cạnh, rất nhanh chiếc áo khoác của Lý Thần Niên được mang tới, là một chiếc áo khoác len dài có màu tối.

Sau khi Lý Thần Niên cầm lấy áo khoác, lập tức mặc lên người Tần Nông. Chờ Tần Nông luồn tay vào trong ống tay áo, hắn còn cài cúc từng chiếc một, sau đó nói với mấy ông chủ khác: "Các người cứ tiếp tục đi."

Mọi người đều có chút khó hiểu trước hành động của hắn, chỉ có Tần Nông cảm thấy trong lòng ấm áp, anh rể vẫn là anh rể, cho dù là Đại Ma Vương, hắn vẫn luôn chăm sóc nàng chu đáo.

Mặc xong áo khoác, Tần Nông cảm thấy hơi nóng, nhưng cũng không còn lo bị lộ hàng, thoải mái mà đánh bài nên nàng chơi rất hăng. Người ta ra một đôi A, nàng đánh bom, người ta ra một đôi 2, nàng đánh vương tạc, quả thực chơi tới mức sảng không thể sảng hơn, nàng còn không thèm nghe theo chỉ đạo của anh rể sau lưng.

Anh rể nhiều lần ra sức ngăn cản nhưng nàng đều phớt lờ.

Vào lúc nàng thắng mấy ván liên tục, vui mừng đến mức vặn eo ăn mừng, đột nhiên nàng cảm thấy có điều gì đó không đúng lắm.

Có vẻ như... như thể dưới mông nàng có một... cây gậy sắt?

Hai giây sau, nàng chợt nhận ra mình đang ngồi ở chỗ nào, trừng mắt nhìn anh rể.

Chỉ nhìn thấy khuôn mặt lạnh như băng ngàn năm của anh rể, ánh mắt thâm thúy, hắn dùng hai tay ôm chặt lấy eo nàng, dáng vẻ như dã thú đang chuẩn bị vồ lấy con mồi.

Tần Nông lúc này mới phản ứng lại, vừa rồi anh rể mấy lần ngắt lời bảo nàng đừng nhúc nhích, nhưng lúc đó nàng chơi rất hăng, không thể dừng lại được. Cho nên từ nãy giờ, anh rể đã bị nàng cọ xát tới mức có phản ứng ?

OMG! !

Trời ơi, bây giờ cuối cùng nàng cũng hiểu được thế nào là "như ngồi trên đống lửa". Không, nàng không phải đang ngồi trên đống lửa, mà là đang ngồi trên "gậy"! Cái kia của anh rể lớn tới mức nào, nàng đã từng nhìn thấy cũng đã từng liếm qua, quả không phải kích cỡ của người bình thường. Hiện tại cái đó đang cứng rắn chống dưới mông nàng, khiến nàng muốn nhảy dựng lên bỏ chạy.

Nhưng mà anh rể vẫn đè mông nàng lên đũng quần hắn, sau đó khàn giọng nói với nàng: "Tiếp tục."

Tần Nông sững sờ. Tiếp tục sao? Tiếp tục cái gì? Tiếp tục chơi bài, hay tiếp tục vặn vẹo eo cọ xát anh ấy?

Tần Nông thật sự đoán không ra, chỉ có thể tiếp tục đánh bài, mỗi lần lấy bài và đánh bài nàng đều phải nhích nhẹ mông. Chỉ cần nàng di chuyển, côn thịt cách một lớp vải mỏng, hung hăng mà chà xát nàng.

Cảm giác trống rỗng không thể chịu đựng nổi và khoái cảm mơ hồ lan truyền từ côn thịt đến từng tế bào trên toàn bộ cơ thể nàng.

Sau khi chơi một vài ván bài, Tần Nông tuyệt vọng phát hiện không chỉ có côn thịt của anh rể cứng như sắt, mà cả lỗ nhỏ bên dưới nàng cũng bắt đầu chảy nước!

🐳 Chương 10: Chà xát tiểu huyệt

"Cây gậy" trong quần Lý Thần Niên càng lúc càng cứng. Độ thô dài của nó thực sự khiến Tần Nông kinh hồn. Nàng thậm chí cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng của nó ngay cả khi cách một lớp vải quần. Nếu như đem vật kia cắm vào cơ thể phụ nữ, cho dù không bị cắm hỏng cũng sẽ bị nóng hư.

Lý Thần Niên ngược lại rất bình tĩnh, rõ ràng con cặc của hắn đã cứng đến mức quần sắp bung ra, nhưng bề ngoài hắn vẫn là bộ mặt lãnh đạm thờ ơ. Thậm chí hắn còn châm một điếu thuốc khác, kẹp ở giữa các ngón tay, hít một hơi rồi nhả khói. Cơ thể hắn ngồi ngả về phía sau một chút, cả người thoải mái dễ chịu dựa vào phần lưng ghế.

Nhưng khi hắn vừa lùi về phía sau thì Tần Nông đang ngồi trên đùi hắn cũng bị lùi theo, sau đó nàng khổ cực phát hiện nàng càng ngày càng xa bàn trà nơi đang đánh bài.

Nàng có chút ủy khuất nhỏ giọng nói: "Anh rể, quá... quá xa, với không tới."

Lý Thần Niên hừ hừ một âm tiết và nói: "Tự mình nghĩ cách."

Tự mình nghĩ cách? Nàng có thể nghĩ ra cách nào được? Chẳng lẽ tìm một chiếc ghế nhỏ tới đặt bên bàn trà ư? Nhưng tay anh rể đang ôm eo nàng, ấn chặt như vậy, nàng có thể dịch chuyển được sao? ?

Cuối cùng, Tần Nông không thể không chuyển từ ngồi một bên thành ngồi dạng chân, hai chân mở rộng ngồi trên đùi hắn, như vậy mới thuận tiện cho nàng đánh bài. Nhưng cứ như vậy, bộ phận sinh dục của nàng sẽ dính chặt lên côn thịt của hắn. Tồi tệ hơn là phía dưới nàng chỉ mặc một quần lót chữ T, căn bản không che được hoa huyệt, nàng hiện tại tựa như hoàn toàn trần truồng hạ thể ngồi trên đùi hắn, huyệt dâm dính sát vào quần của hắn.

Nàng có chút xấu hổ muốn di chuyển lên phía trước, nhưng hắn dùng một tay cố định eo nàng lại, căn bản không nhúc nhích được!

Trời muốn tôi chết!

Tần Nông trong lòng hét lên.

Trên bàn đánh bài, thực ra không có ai chơi bài nghiêm túc, người sau dâm loạn hơn người trước, có nữ nhân bị kéo dây áo xuống, để lộ bộ ngực đầy đặn với quầng vú màu nâu sẫm.

Một cô gái khác váy bị vén lên từ phía sau, dù nàng không nhìn thấy những gì bên trong, nhưng đoán chừng con cặc đã cắm vào trong, hai tay cô ta đang run rẩy.

Tần Nông sợ rằng nếu thật sự đi theo Liêu tổng, nàng sẽ bị chơi như thế này trước mặt người khác.

May mắn thay, cả hai lần nàng đều gặp anh rể, điều này giúp nàng không rơi vào cạm bẫy tình dục.

Nhưng tình hình nàng bây giờ cũng không khá hơn là bao a a...

Nàng chính là cách một lớp vải, cưỡi trên con cặc của anh rể mình, cọ xát tiểu huyệt!

Cứu mạng, còn điều gì hoang đường hơn thế này không? Người đàn ông này là anh rể của nàng, là người đàn ông của chị gái nàng, nhưng nàng lại đang cưỡi trên con cặc của người đàn ông của chị gái mình, và điều tồi tệ hơn, nàng hiện tại có chút không dừng được.

Một cây gậy thô ráp như vậy bị kẹt trong khe huyệt nàng, mỗi khi lấy bài hoặc đánh bài, nàng đều phải nghiêng người về phía trước. Lúc này, huyệt dâm nàng liền hung hăng mài cây gậy kia trở nên cứng, đến khi nàng lấy bài xong ngồi thẳng lại, lại hung hăng nghiền nó một lần nữa.

Nàng cứ nghiêng người về phía trước, rồi ngồi thẳng lưng, lại nghiêng về phía trước, lại ngồi thẳng lưng, theo cử động của nàng, cây gậy kia bị cọ qua lại trong khe lồn, hột le cùng huyệt dâm đều bị cọ xát.

Thật thoải mái.

Loại quan hệ tình dục vừa lén lút vừa gãi không đúng chỗ ngứa này khiến người ta cảm thấy thoải mái dễ chịu, đồng thời khiến người ta có cảm giác trống rỗng, không thỏa mãn và muốn nhiều hơn nữa.

Tần Nông dù sao cũng còn trẻ nên nàng không thể kiểm soát ham muốn của cơ thể mình, thậm chí còn sẵn sàng bị nó chi phối. Cảm giác được Lý Thần Niên không ngăn cản, vì ham muốn khoái cảm, nàng dứt khoát buông thả bản thân, chủ động vặn eo cọ xát mạnh hơn. Ngay cả khi nàng không chơi bài nữa, bên dưới những cú va chạm của nàng cũng không dừng lại.

Bởi vì có áo khoác của Lý Thần Niên che chắn, người ngoài không thể nhìn thấy bọn họ đang làm gì. Nhưng trong một hoàn cảnh như này, cho dù bọn họ thực sự làm gì, những người khác cũng sẽ không quan tâm, bởi vì mấy người đó còn bận hơn!

Khoái cảm càng lúc càng lớn, Tần Nông biết mình sắp cao trào, cho dù có cọ xát mạnh như thế nào, nàng vẫn luôn cảm thấy có chút hụt hẫng, chỉ cần có thêm một chút khoái cảm, nàng nhất định sẽ tới.

Eo của nàng vặn vẹo ngày một nhanh hơn, nước chảy ra từ âm hộ thấm vào quần anh rể, ướt thành một mảng lớn. Nàng cắn răng, khổ sở nhỏ giọng hừ hừ, giống như tiếng kêu của mèo nhỏ.

Đột nhiên, Lý Thần Niên dùng hai tay cố định eo của nàng, dùng sức nện mạnh vào lỗ nhỏ của nàng. Mắt Tần Nông co lại, miệng khẽ mở, cả người run rẩy đạt cao trào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: