Chương 43: Cậu Bé Nghịch Ngợm
Câu chuyện về Ryu Minseok cứ lâu lâu lại hoá thành một em bé bô bô biết đi hay chạy loanh quanh cả ký túc xá, mọi người ban đầu còn hoảng hốt tìm kiếm chứ sau này chẳng còn ai thèm quan tâm đến sự việc kỳ lạ đó nữa. Vậy nếu như ở nơi đây tồn tại thêm một em bé nữa nhưng khác với bạn cún nhỏ nhà Lee Minhyung là dễ thương ngoan hiền thì em bé này lại nghịch ngợm và thích đùa dai, liệu các nhân viên sẽ phản ứng với điều đó thế nào nhỉ?
Lee Sanghyeok sau một đêm ngủ say như chết trôi sông thì cuối cùng bản thân mới chịu tỉnh dậy vào lúc mặt trời đã trôi qua quá đỉnh đầu, anh mèo nhỏ thoải mái tận hưởng cái cảm giác trong lành yên tĩnh này trước khi bản thân sẽ phải mở to tròn mắt sợ hãi nhìn cái đầu tròn vo kế bên mình kia.
- Hyeonjoonie.... Hyeonjoonie mau tỉnh dậy coi!- Lee Sanghyeok nhìn thấy một cái đầu trắng xoá tròn lủm của một em bé Moon Hyeonjoon đang ngủ say ở phía bên cạnh, bởi vì thời tiết lúc này cũng bắt đầu chuyển sang mùa hè nên cậu chàng hay đạp tung hết chăn mền thành ra anh mèo nhỏ mới phát hiện thêm điều mới lạ.
- Sao thế Sanghyeokie hyung...?- Moon Hyeonjoon đang ngủ ngoan thì bị Lee Sanghyeok hoảng hốt gọi dậy nên cậu rất bực bội mở mắt ra xem có chuyện gì đang xảy ra, chỉ cho đến lúc bản thân nhìn thấy bàn tay nhỏ xinh của mình mới âm thầm đau khổ khóc không thành lời về sự tình bất ngờ này.
- Cái con mẹ nó chứ...- Mới ngay hôm trước thì Moon Hyeonjoon còn dám đùa dai nói Ryu Minseok là cái đồ chân ngắn, nhõng nhẽo, ngốc nghếch và hay yêu cầu mọi người phải mua sữa dâu cho bạn, làm cún nhỏ lúc đó đang trong hình hài của một em bé ngoan vừa nghe xong liền khóc oa oa nức nở cả ngày dỗ mãi chẳng chịu nín.
Nếu như ngay lúc đó mà Lee Sanghyeok không vào can ngăn Moon Hyeonjoon bớt chọc cún và hãy mau chóng nói lời xin lỗi chân thành với Ryu Minseok thì chắc chắn một điều rằng Lee Minhyung sẽ lao lên sống chết cắn xé cái con hổ giấy kia ra thành trăm mảnh, nhìn tâm can bảo bối nhà cậu chàng nâng niu từng tí mà bây giờ lại khóc đến nao lòng buồn bã bởi vì kẻ vô tâm kia thì làm sao gấu lớn có thể đứng trơ mắt ra nhìn người thương bị bắt nạt cơ chứ!
- Nghiệp tới lẹ lắm đó có biết không hả cái tên Moon Hyeonjoon kia! Eo ôi cười người hôm trước hôm sau người cười nhá!- Ryu Minseok hôm nay vẫn còn mắc kẹt ở trong hình hài của một em bé chỉ hơn bốn đến năm tuổi nhìn anh bạn Moon Hyeonjoon tám tuổi mặt thất thần bước ra khỏi phòng, cún nhỏ thấy kẻ bắt nạt mình bây giờ đã trở thành cái đứa chân ngắn và ưa thích bạo lực thì vui vẻ cười ngả nghiêng luôn.
- Eo ôi ít ra tao còn lớn xác hơn cả mày nữa cái đồ chân ngắn chết tiệt nhõng nhẽo kia!- Moon Hyeonjoon không kiềm được tính hiếu thắng đang cuộn trào trong từng thớ thịt mà gào lên đấm một phát vào thẳng mặt Ryu Minseok bất chấp việc cún nhỏ đang ngồi trong lòng Lee Minhyung, làm cho gấu lớn không kịp phòng ngừa và khiến em bé bị đau lại khóc toáng lên náo loạn cả cái ký túc xá này đến hóng hớt chuyện vui đùa giữa gia đình hai bên.
- Minyeongie nghe lời anh bình tĩnh lại đi nào, anh thay mặt Hyeonjoonie xin lỗi em lẫn bạn nhỏ Minseokie luôn nhé!- Lee Sanghyeok hốt hoảng lao lên ngăn ngừa cơn máu điên bất thình lình đang được bùng lên giữa Moon Hyeonjoon và Lee Minhyung, anh mèo nhỏ phải cố gắng giải thích giảng hoà cả đôi bên và lấy kẹo ngọt với bông băng thuốc đỏ đưa cho Ryu Minseok để dỗ dành.
- Hyeonjoonie... hức tao ghét mày nhiều nhiều lắm.... bo xì với mày luôn... oa oa...- Ryu Minseok bị Moon Hyeonjoon đấm đến chảy máu mũi và bầm tím một bên mặt đang được Lee Minhyung tức giận ẳm vào trong phòng riêng sau một hồi cãi vã với Lee Sanghyeok, em bé ngoan ngoãn dễ thương như thế mà tên bắt nạt kia lại chẳng hề nương tay bỏ qua làm cho Choi Wooje và Im Jaehyeon vốn không liên quan gì đến việc này cũng phải nhúng tay vào can thiệp.
- Hyeonjoonie à, tại sao em lại cư xử thô lỗ với Minseokie như thế chứ?- Lee Sanghyeok nhìn cậu bé Moon Hyeonjoon đang ở trong hình dáng siêu nghịch ngợm lúc tám tuổi đang nhìn anh với đôi mắt ngây thơ vô số tội, dù cho bản thân có là favorite child của quý ngài quỷ vương thì anh cũng rất nghiêm túc trong sự việc này đấy!
- Em không biết nữa Sanghyeokie hyung, chắc là do hồi nhỏ em cứ hay thích chơi trò bạo lực với mấy đứa trong xóm... nên chỉ theo bản năng đấm Minseokie thôi chứ em thật sự không cố ý đâu!- Moon Hyeonjoon cảm thấy cả thân xác bản thân cứ như lại chẳng thuộc về chính mình vậy, không hiểu sao Ryu Minseok lại vừa song song cân bằng cái tính cách trẻ con non nớt nhưng vẫn giữ được suy nghĩ rành mạch của người lớn kia.
- Thôi được rồi, hiện tại thì Hyeonjoonie nên hạn chế tiếp xúc với Minseokie trừ cả đôi bên có việc quan trọng, chỉ đến khi mà em có thể khống chế hành động và suy nghĩ của bản thân thì anh mới dám cho Hyeonjoonie đi chơi cùng em ấy nè!- Lee Sanghyeok nghiêm túc nhìn nhận vấn đề theo chiều hướng tích cực để hàn gắn mối quan hệ bỗng nhiên bị đứt đoạn vì Moon Hyeonjoon hoá thành một cậu bé ưa bạo lực, nó trông thật khác biệt hoàn toàn so với Ryu Minseok là em bé ngoan hiền mềm mại như kẹo bông vậy.
- Sanghyeokie hyung ơi... liệu em bị biến thành như vậy... anh có dám yêu em nữa không?... Hồi nhỏ tính em hiếu thắng hay dễ kích động lắm... chứ thật sự em chẳng muốn ra tay bạo lực với Minseokie đâu!- Tuy đó hoàn toàn chả phải lỗi của Moon Hyeonjoon vì Ryu Minseok đã chủ động trêu chọc đối phương trước cơ mà, nhưng dù gì hổ giấy cũng lỡ đấm em bé kia đến tím tái mặt mũi nên cậu cũng cảm thấy hối hận bởi chính hành động nhất thời kia.
- Ngoan nào, tại sao Hyeonjoonie lại khóc nhè vậy? Chẳng ai mong muốn bản thân bỗng nhiên bị biến thành con nít, để phần nhân cách trẻ thơ đôi lúc chiếm trọn suy nghĩ của chính mình rồi vô thức hành động ngoài tầm kiểm soát đâu nào!- Lee Sanghyeok tiến đến gần Moon Hyeonjoon đang tủi thân rơi nước mắt vì sự việc cãi vả hồi sáng hôm nay, anh mèo nhỏ nhẹ nhàng dùng khăn giấy lau đôi mắt đã đỏ hoe lên vì buồn của hổ con mà săn sóc cậu trở thành một em bé vui vẻ thoải mái nhận được sự yêu thương từ mọi người giống y như Ryu Minseok chứ!
- Nhưng mà... hức... em của ngày xưa hay phá làng xóm lắm... hức... chứ không ngoan ngoãn hiền lành như Minseokie đâu... hức... chắc chắn Sanghyeokie hyung thích cậu ấy còn hơn cả em rồi!- Moon Hyeonjoon hồi nhỏ tuy nghịch ngợm đùa dai có tiếng nhưng dù gì thì em vẫn là favorite child trong lòng của quý ngài quỷ vương Lee Sanghyeok, cho nên sự quan tâm yêu thương này đôi khi còn đặc biệt hơn cả bạn cún nhỏ bên nhà Lee Minhyung rồi!
- Làm sao mà anh có thể ghét bỏ Hyeonjoonie chỉ vì em là một cậu bé nghịch ngợm được chứ! Anh cảm thấy đáng yêu bởi vì điều đó nữa!- Lee Sanghyeok rất biết cách để dỗ ngọt cậu bé siêu quậy Moon Hyeonjoon trở nên yêu đời, trẻ con thì ai mà chẳng thích được đón nhận tình yêu thương từ mọi người xung quanh đấy thôi.
- Tại sao chứ Sanghyeokie hyung?- Moon Hyeonjoon tuy cũng dễ mau nước mắt nhưng nhanh nín hơn Ryu Minseok rất nhiều, cậu mong chờ câu trả lời của Lee Sanghyeok như ngóng mẹ đi chợ về nhà vậy.
- Điều đó chứng tỏ rằng Hyeonjoonie nhà anh đã có một tuổi thơ rất đúng với lứa tuổi của mình, em cũng biết mình làm sai ở đâu để khóc lóc và sửa chửa nó thì anh phải tự hào chứ nhỉ?- Lee Sanghyeok khai thác ra những điều thú vị mà chính Moon Hyeonjoon đôi khi chẳng hề nhận ra, anh yêu thích nó bởi vì chúng cũng tượng trưng cho việc hổ giấy vẫn là một cậu bé ngoan mà.
- Vậy ngày mai chúng ta sẽ đi xin lỗi Minseokie có được không nè?- Lee Sanghyeok khi nhìn thấy được nụ cười xinh ngoan của Moon Hyeonjoon về việc anh mèo nhỏ vẫn còn yêu em hổ giấy, anh phải lên kế hoạch thật chính đáng để hàn gắn mối quan hệ giữa mấy bạn trẻ hai nhà thôi nào!
Lee Sanghyeok giơ bàn tay của mình ra để chờ đợi sự đồng ý tán thành đến từ cậu bé nghịch ngợm tên Moon Hyeonjoon này, hổ giấy suy tư một hồi lâu rồi mới dám đáp lại sự quyết tâm đó để có thể chứng minh với mọi người rằng em đây cũng là một cậu bé ngoan!
Wendy_Smothje
Ờm... các bà có thể vote cho quả ngoại truyện 3 của tui có được khum... 🥹🥹🥹 xin lỗi vì hơi bất tiện nhưng nó ấy quá à
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro