Chương 42: Một Em Bé Ngoan 🐻🐶
Ryu Minseok lại hoá nhỏ thành trẻ con thêm một lần nữa và hiển nhiên rằng điều đó đã không còn khiến cho các nhân viên nhà T1 phải hốt hoảng lên đi tìm kiếm người thật nữa, em bé sau vài lần thì cũng đã quen với sự bất ngờ này nên nhanh chóng gọi Lee Minhyung mau mau tỉnh dậy để phục vụ em bé với chất giọng đầy non nớt ngọt ngào kia.
- Minyeongie đừng ngủ nữa, mau thức dậy chơi với em đi...- Ryu Minseok nào có nhận biết được rằng bây giờ đang là ngày hay đêm đâu, khi Lee Minhyung lọ mọ mở điện thoại lên thì trời mới có hơn bốn giờ sáng mà thôi.
- Bạn nhỏ ngoan, một lát nữa anh ngủ dậy rồi yêu thương bạn nha!- Lee Minhyung hơi khó chịu vì bị Ryu Minseok đánh thức giữa chừng, nhưng mà bạn gấu lớn cũng rất nhẹ nhàng để em cún nhỏ nằm ngay ngắn trên người mình rồi mới yên tâm mà ngủ tiếp.
- Ư... Minyeongie...- Ryu Minseok được bạn nhẹ nhàng vỗ lưng liền nhanh chóng chìm vào giấc ngủ một lúc thì em bé lại mơ thấy giấc mơ kỳ lạ lắm, Lee Minhyung vì chê em nhỏ con và ngốc nghếch nên đã cao chạy xa bay với người tình mới ở trong mộng mất rồi!
- Minseokie ngoan sao lại khóc nữa rồi?- Lee Minhyung thức dậy được một lúc lâu rồi và cậu đang đánh răng sau khi hoàn thành bữa sáng ấm áp của cả hai, bỗng nhiên gấu lớn nghe thấy tiếng nức nở của Ryu Minseok liền vội vã chạy đến bắt đầu nói lời ngon ngọt để chăm sóc em bé khó chiều này.
- Min... yeongie... hức...- Ryu Minseok vẫn đang nhắm nghiền chặt hai mắt mà ấm ức khóc lóc, mồ hôi chảy tứa ra ướt đẫm cả chiếc áo lúc em bé còn đang ở tuổi hai mươi hai, khiến cho Lee Minhyung lo lắng lay người bạn cún nhỏ liên tục nhưng chẳng có dấu hiệu nào là tỉnh dậy hết.
- RYU MINSEOK!- Lee Minhyung cảm thấy tình hình ngày càng không ổn một tí nào liền giận dữ quát lớn lên, thành công lôi kéo Ryu Minseok bé nhỏ trở về chốn thực tại này.
- Ư... Minyeongie ơi....!- Ryu Minseok giật mình tỉnh giấc sau khi bản thân bị Lee Minhyung hét thẳng vào tai làm cho em bé hốt hoảng tỉnh giấc, trên người còn đang ôm chặt con gấu bông và vô thức vò nát một góc áo thun ngơ ngác nhìn con gấu hàng thật kia.
- Anh xin lỗi bé ngoan nhé, chỉ là do anh gọi bạn mãi mà chưa chịu dậy nên anh phải làm vậy thôi! Anh vẫn yêu bạn mà Minseokie!- Lee Minhyung nhìn thấy Ryu Minseok cuối cùng cũng đã thức dậy thì liền thu lại nét nghiêm nghị của bản thân mà kiên nhẫn vỗ lưng em, cún nhỏ vừa xinh vừa mềm như thế này nên làm sao gấu lớn dám lớn tiếng quát nạt được.
- Bạn nói yêu em nhưng mà sau lưng lại đi chơi với bạn nữ khác!- Ryu Minseok vội vàng lau đi những giọt nước mắt khi nãy của mình, tuy em bé đã quên kha khá nhiều chuyện trong mơ rồi nhưng thứ nào cần nhớ thì em vẫn nhớ rõ hết mồn một nhé!
- Không, anh nào dám tiếp xúc gần với phái nữ chứ huống gì lén lút làm chuyện xấu sau lưng bạn chứ!- Lee Minhyung cười khổ trước những giấc mơ thật kỳ lạ của Ryu Minseok, tuy làm em bé cũng bất tiện nhiều lắm cơ đấy nhưng độ ghen tuông thì cũng chả vừa đâu với năm hai hai đâu.
- Ngoan, tối hôm qua anh lỡ bỏ rơi bạn rồi, giờ để anh chăm sóc bạn nhé!- Lee Minhyung vui vẻ ẵm Ryu Minseok vào phòng tắm để đánh răng rồi mới chịu dùng bữa sáng, vẫn như thói quen thường nhật là gấu lớn cắt nhỏ đồ ăn và cún con ngoài việc tận hưởng ra thì hết rồi đấy, chiều em dữ lắm.
- Minyeongie ơi... Sanghyeokie hyung nói rằng ảnh sẽ bao chầu Haidilao này, bạn có muốn đi cùng em không?- Ryu Minseok sau một ngày ngồi đùa giỡn với Makdoongie và bạn gấu bông ở phòng khách thì Lee Sanghyeok bỗng nhiên xuất hiện kèm theo một lời mời vô cùng hấp dẫn, em bé vừa nghe đến cụm từ "Haidilao" là vui vẻ nhanh nhẹn chạy vào phòng để hỏi han ý kiến của Lee Minhyung liền.
- Không đâu, hôm nay anh có lịch stream rồi, bạn đi chơi ngoan với Sanghyeokie hyung nhé!- Lee Minhyung tuy ngán Haidilao đến tận họng rồi nhưng mà cậu chàng được Ryu Minseok rủ đi lại là một câu chuyện khác, chỉ tiếc rằng công việc vô tình cản trở điều ngọt ngào đó nên cả hai đành tiếc nuối bỏ lỡ cơ hội ngàn vàng này vậy.
- Hứa với em là bạn sẽ không đi chơi sau lưng em á nha!- Lee Minhyung sau khi tin tưởng Lee Sanghyeok thêm một lần nữa về việc gửi gắm trách nhiệm quản lý Ryu Minseok cho anh mèo, em bé nhỏ hùng hổ giơ ngón út bé xinh ra trước mặt đối phương để bắt gấu lớn phải giữ thề hứa với mình.
- Ừ anh hứa anh hứa!- Lee Minhyung chấp nhận trò chơi trẻ con của Ryu Minseok, thành công trong việc hoàn toàn che dấu đi nỗi niềm riêng của bản thân mình.
- Sao hôm nay Minyeongie hỏng có stream vậy ta?- Ryu Minseok vui vẻ ngồi trong lòng của Lee Sanghyeok vừa uống nước ngọt vừa được anh mèo tận tình cắt nhỏ và đút đồ ăn cho em, hên mà cún nhỏ hiện đang là con nít chứ không thì Moon Hyeonjoon lườm cháy hết mặt mũi luôn rồi.
- Eo ôi coi cái đám yêu nhau kìa, người ta ấm đầu từ hồi sáng rồi nên mới huỷ stream ngang mà giờ mới chịu để ý kìa!- Moon Hyeonjoon rất biết cách để châm chọc đổ dầu vào lửa, khiến cho Ryu Minseok nơm nớp lo sợ về tình hình sức khoẻ của bạn gấu lớn còn đang ở ký túc xá kia.
- Minseokie có muốn về sớm không để anh dẫn em đi!- Lee Sanghyeok lườm cháy mặt Moon Hyeonjoon khi nhìn thấy hai chiếc bánh bao nhũn nước sắp rớt ra của Ryu Minseok, có lẽ vì còn đang trong hình hài một em bé nhỏ nên cũng dễ mau cảm xúc hơn so với hồi hai mươi hai lắm.
- Minyeongie ơi...- Ryu Minseok sau khi được Lee Sanghyeok ẫm về đến tận ký túc xá rồi thì anh mới chịu rời đi, để lại không gian nhỏ dành cho em bé tí hon và bạn gấu lớn hôm nay bị bệnh nặng.
- Minyeongie sốt quá trời rồi nè...- Nhìn thấy đối phương vẫn còn ngủ say trong tình trạng cả cơ thể nóng hầm hập lên đến tận 40 độ dù cho bản thân đã í ới cất gọi tên người thương vài ba lần, Ryu Minseok nhanh chóng đi lấy khăn lạnh để chườm lên trán của Lee Minhyung, đồng thời chạy lon ton ra ngoài xin thêm vài viên thuốc hạ sốt từ các anh chị quản lý còn đang làm việc ở dưới ký túc xá.
- Nóng... nóng quá...- Lee Minhyung bỗng nhiên thiều thào nói mớ làm cho Ryu Minseok lo lắng tiếp tục lay động gấu lớn thức dậy nhưng cũng chỉ nhận lại những tiếng thở dài mệt mỏi, cún nhỏ cũng cố gắng mở cửa sổ ra cho thoáng trời chứ nhìn người bạn đời của mình bị bệnh thì làm sao mà em không xót được chứ!
- Nghe nói là cơ thể con nít sẽ thấp hơn người lớn khi bị sốt, liệu mình có thể giúp Minyeongie hạ được nhiệt không nhỉ?- Ryu Minseok đầu nảy số lên một ý tưởng thú vị nên em bé nhanh chóng chui vào hai cánh tay thịt to lớn đầy nóng bỏng vì bệnh của Lee Minhyung, tự biến chính bản thân mình thành một chiếc gối lạnh thoải mái giúp cho cậu bạn đồng niên vô thức ôm lấy em chặt hơn.
Ryu Minseok tuy cảm thấy hơi khó chịu và ngộp thở bởi vì Lee Minhyung ôm cái gối lạnh giả này chặt quá, thậm chí còn khẽ thở bằng miệng ngay bên tai làm cho em bé cũng nóng mặt đến nổi hết cả da gà. Dù ai cứ nói ngả nghiêng chứ em bé vẫn mãi là một em bé, đằng này em bé ngoan Ryu Minseok khi ngủ còn được anh gấu lớn Lee Minhyung bảo vệ đến cỡ này thì chẳng có ma nào dám thèm kéo chân em bé rồi!
Từng tia nắng nhẹ nhàng của ngày mới cuối cùng cũng đã xuất hiện trên những khung cửa sổ lấp ló bên hàng cây xanh mát, Lee Minhyung uể oải tỉnh dậy sau cái đêm bị cơn sốt hành cho ngu hết cả người ra. Đang loay hoay tìm kiếm chiếc kính thân quen thì gấu lớn mới chợt nhận rằng, bản thân hiện còn được đính thêm một chiếc gối lạnh đã âm thầm hoạt động hết công sức ngủ say như chết trôi kia.
- Đêm qua bạn nhỏ đi chơi có ngoan không nè?- Lee Minhyung nhìn thấy Ryu Minseok bởi vì chính động tĩnh của mình đã khiến cho em bé cũng vô tình bị đánh thức khi còn đang ngủ ngoan trên người đối phương, đón chào ngày mới bằng cách nhìn vào đôi mắt to tròn trong veo nhà cún nhỏ kia thì gấu lớn cảm thấy thoả mãn và nhen nhóm ngọn lửa yêu thương nhiều lắm.
- Nghe tin bạn ốm là em đã lật đật chạy về rồi, em và mọi người đều lo cho bạn hết á!- Ryu Minseok nói chuyện với Lee Minhyung bằng chất giọng còn hơi ngái ngủ, cả cơ thể em bé đều tựa vào người gấu lớn để chuẩn bị vào giấc ngủ tiếp.
- Ừ bạn nhỏ ngủ ngoan nhé, hôm qua anh đã làm phiền bạn nhiều rồi!- Lee Minhyung nhẹ nhàng vỗ lưng Ryu Minseok từ từ giúp em bé hoàn thành giấc mơ dở dang của mình, bản thân cậu chàng cũng ngầm hiểu rằng chiếc gối lạnh mà bản thân đã ôm lấy không buông từ hôm qua là ai rồi.
- Kể cả ngoài đời hay là trong giấc mơ, anh chưa từng thay đổi tâm tình dành cho bạn đâu vì Minseokie vẫn mãi là em bé ngoan mà.... sẽ chẳng bao giờ đâu...- Thay vì hát ru thì Lee Minhyung lại nói những lời ngon ngọt giúp cho Ryu Minseok có nằm mơ cũng không bắt gặp được cái cảnh gấu lớn đi theo người khác, hôm qua cả hai đã móc ngoéo với nhau rồi nên điều đó khó bị phá vỡ lắm!
Wendy_Smothje
Bộ tui bị phốt hay sao đăng mà không ai đọc không ai vote vậy 🥹🥹🥹🥹🥹🥹🥹🥹🥹🥹🥹🥹🥹🥹🥹🥹🥹
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro