cú ngã
Khi ông trùm trường ấy nhìn thấy tôi vứt gặp của ổng vào sọt rác. ổng hét lớn :
trùm trường : Mày dám ?
Ổng xô tôi , tôi bật ngả ra sao.
tức lắm luôn á .
Hai hàng nước tôi trào ra. Ổng ngồi xuống . Dùng tay năng càm tôi lên.
Nhưng khi thấy tôi khóc. Ổng liền đứng dậy. Đi xuống căn tin. Mua đồ đền lại cho tôi . Sao đó ngồi xuống nhìn tôi , nói khẽ:
Hán ca ( hán ca = trần mặc hán = trùm trường ): xin lỗi
Nắm tay , rồi dìu tôi đứng lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro