Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 8


Chiếc xe dừng lại trước một căn biệt thự màu đen được xây dựng theo kiến trúc hoàng gia của Anh, bên ngoài khảm đá hoa cương màu đen lấp lánh dưới ánh mặt trời. Khu vườn được trang trí rất đẹp với đầy hoa hồng đỏ, ở giữa còn có bồn phun nước,....

- Này, chúng ta tới nơi rồi đấy. – Hắn nói với nó.

- ................... – Im lặng.

- Này, cô có nghe tôi nói không đấy?

- ....................................... – Vẫn im lặng.

Nói mãi không thấy nó trả lời, cũng không thấy nó nhúc nhích, hắn cảm thấy lạ, hắn quay sang nó và ngay lập tức phì cười với cảnh hắn đang chứng kiến.

Hắn mỉm cười nhìn nó, hiểu ra lí do vì sao nó không trả lời hắn từ lúc nãy đến giờ: nó đã ngủ từ lúc nào không biết. Đứng lặng nhìn nó hồi lâu, nhìn khuôn mặt thanh tú, đôi môi đỏ mọng mà hắn đã hôn qua và làn mi dài cong vút, hắn cảm thấy tim hắn đập mạnh." Chết tiệt,không lẽ mình thích con nhỏ bạo lực này? Không thể nào? Thiếu gia ta đây chỉ muốn trả thù thôi chứ làm gì có chuyện kết nhỏ!!!! Đúng thế, chỉ vì ta muốn trả đũa thôi", hắn tự nghĩ thầm.
Nhìn nó một hồi, hắn quyết định bế nó vào nhà

Sau khi chạy xe vào nhà, hắn bế nó ra và ẵm nó vào phòng hắn. Trong vòng tay hắn, thỉnh thoảng nó lại cựa quậy và khẽ mỉm cười. Hắn dừng lại, mỉm cười:

- Không ngờ con nhỏ bạo lực này lúc ngủ lại đáng yêu như vậy. – Nói rồi, hắn cúi xuống, đặt vào môi nó một nụ hôn.

Sau khi đặt nó lên giường, đắp chăn xong xuôi, hắn cảm thấy nóng nên đi tắm.Một lúc sau, nó cũng tỉnh giấc, nhìn xung quanh một hồi nó mới biết nó đang nằm trên giường, trong một căn phòng xa lạ, nó vội lấy tay sờ khắp người rồi tự nói với bản thân:

- Không sao, không sao, vẫn còn quần áo.

Cùng lúc ấy, hắn từ phòng tắm bước ra và nói:

- Cô dậy rồi đó hả? Con gái gì mà ngủ say như chết ấy?

- Cái...... – Nó ngước lên, định cãi lại thì nguyên một cảnh tượng sexy hiện ra trước mắt nó: hắn chỉ quấn độc nhất cái khăn tắm trên người, toàn bộ phần trên của hắn hiện ra trước mắt nó khiến nó nhìn muốn xịt máu mũi.

Nó hét ầm lên và lấy tay che gương mặt đang đỏ bừng bừng lại:

- Mau mặc quần áo vào đi.

Nhìn phản ứng của nó, hắn cảm thấy nó thật đáng yêu và bỗng dưng hắn lại muốn chọc ghẹo nó. Nghĩ đến đó, hắn tiến về phía nó và leo lên giường.Nhìn thấy hắn tiến đến mỗi lúc một gần, nó vớ đại lấy cái gối phang thẳng vào đầu hắn, hét lên:

- Tránh xa ta ra, AAAAAAAAAAAAAAAAAAAA, bớ người ta.

Nhìn phản ứng của nó, hắn phải cố gắng lắm mới không bật cười, hắn nắm lấy tay nó, đè nó xuống giường, áp sát vào mặt nó:

- Em có biết là em càng chống cự thì anh càng thích thú không? – Hắn cười, cắn nhẹ vào tai nó.

Nghe hắn nói, nó thôi không chống cự nữa mà chuyển qua phương án....khóc. Thấy nó khóc, hắn vội thả nó ra. Không hiểu sao khi nó khóc, hắn chẳng biết phải làm gì, cứ cuống cả lên:

- Này, tôi chỉ đùa thôi, cô.....cô....đừng khóc nữa.

Nó vẫn vờ khóc, thích thú vì kĩ thuật diễn xuất của chính mình. Nhanh như chớp, nó nhắm thẳng vào hạ bộ của hắn mà tấn công. Dù đang bối rối nhưng hắn cũng không phải tay vừa, hắn né được nhưng mất đà, ngã đè lên người nó. Đâu đó có một cái khăn bay lên và hạ xuống sàn nhà. Nó lấy tay xoa xoa đầu, mắng hắn xối xả:

- Anh làm cái gì vậy hả? – Nó bực tức nói.

Vừa mới mở mắt, đập vào mắt nó là "em trai" của hắn. Thấy nó tròn mắt ra nhìn, hắn cũng thấy lạ, nhìn theo nó hắn mới biết cái khăn đã bay mất tiêu. Bây giờ, cơ thể hắn không có lấy một mảnh vải che thân, hắn vội lấy tay che lại nhưng đã quá muộn, nó đứng hình đúng 5 giây nữa ngồi xỉu tập hai.

Thời gian: buổi tối

Nó choàng tỉnh, ngơ ngác nhìn xung quanh, nhanh như chớp, nó vớ lấy cái điện thoại gọi cho nhỏ Juvia, mặc đại một cái váy và phóng như bay ra ngoài, không đếm xỉa tới ánh mắt ngạc nhiên của hắn.

Tại quán Rose, phòng riêng cho khách vip........

- Huhuhu, cứu tui với. – Nó ôm lấy nhỏ, khóc bù lu bù loa lên.

- Sao vậy? Bà gặp chuyện gì? – Nhỏ lo lắng.

- Huhu, hắn cướp đi sự trong trắng của tui rồi, huhuhuhu – Nó tiếp tục khóc lóc.

- Hà???? – Nghe nó nói, mắt nhỏ muốn rớt ra ngoài qua quá ngạc nhiên – Chẳng lẽ bà với Natsu làm chuyện đó rồi hả?

- Dĩ nhiên là không phải rồi, bà điên hả?

- Vậy chứ sao bà nói hắn lấy đi sự trong trắng của bà?

- Huhu, không phải ý đó, ý tui là đôi mắt tui đã bị hắn làm cho vấy bẩn, huhu, chuyện là vầy nè.......

Nó ngồi xả một hồi, nhỏ chỉ biết chịu đựng mà không dám xen vào. Nhưng khi nó nói được gần....30 phút, nhỏ không chịu được nữa, xen vào:

- Thôi, bây giờ mình gọi cái gì mạnh mạnh uống đi cho quên sự đời nha, vậy đi.

- Ừk, lẹ đi, gọi gì cũng được. – Nó đáp, không cần suy nghĩ, nếu có thể tống những "hình ảnh" đó ra khỏi đầu, nó sẽ làm mọi thứ.

Tuy hơi ngạc nhiên khi nó đồng ý nhưng nhỏ không nói gì, nhỏ gọi một chai rượu cho nó. Khi nhỏ vừa uống được một ly thì nó đã xử hết nguyên chai, hai đứa lại gọi thêm một chai nữa và lần này nhỏ không hề uống mà ngồi nhìn cái cảnh nó uống rượu như nước lã. Đến chai thứ 4, nó không còn biết gì nữa, gục xuống bàn nằm ngủ. Nhỏ thở dài và lấy điện thoại ra gọi xe đến rước.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro